Tác giả: Liên Tích Ngưng Mâu
Thể loại: Cổ trang, thụ xuyên, ấm áp, chủng điền, tu chân, triều đình tranh đấu, phúc hắc công x ôn nhu thụ, hỗ sủng
Độ dài: 222 chương
Nguồn: Vnsharing
Edit: Wenny (nyny41.wordpress.com)
Tình trạng: Hoàn (222c) (08/07/2016)
———–
Văn án
Tần Miễn vừa mở mắt ra, kinh hoàng phát hiện hắn đang nằm trong một gian nhà cỏ rách nát. Vấn đề là trước đó hắn đang ở trong biệt thự nhà mình.
Càng đáng sợ hơn là dưới tấm chăn, chân hắn đang kề lên chân một người đàn ông khác.
“Anh, anh, anh là ai?”
Nam nhân yên lặng ngồi dậy, lộ ra thân trên, nhìn chằm chằm hắn một hồi rồi bưng cái chén mẻ góc đặt trên đầu giường qua, nhàn nhạt nói: “Tức phụ, uống nước”
Hai mắt Tần Miễn trợn trắng, ngất đi.
Từ mấu chốt: Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam, Liên Tích Ngưng Mâu, Tần Miễn, Lôi Thiết, không gian, chủng điền, 1 x 1, ấm áp.
——–
Review (by Review đam mỹ)
Cổ trang, thụ xuyên, ấm áp, chủng điền, tu chân, triều đình tranh đấu, phúc hắc công x ôn nhu thụ, hỗ sủng
Tần Miễn là người hiện đại, nhờ cứu một chú chó mà được trả ơn bằng chiếc nhẫn chứa tùy thân không gian thần kỳ. Khi bị người hãm hại, xuyên về thế giới cổ đại, không gian cũng đi theo. Tỉnh dậy, Tần Miễn trở thành “vợ” mới gả của Lôi Thiết – đại nhi tử một nhà nông dân, cha không thương mẹ không yêu, vừa trở về nhà sau mười năm lưu lạc.
Ban đầu là lợi dụng muốn chờ cơ hội bỏ đi, sau thành ỷ lại. Từng bước từng bước, những săn sóc ôn nhu của người đàn ông có vẻ ngoài lạnh lùng kia đã làm Tần Miễn không thể rời xa.
Cùng nhau, họ “đại chiến” gia đình cực phẩm của Lôi Thiết, buôn bán kinh thương, rồi có thêm hai “bánh bao” bụ bẫm. Hạnh phúc vô song.
Truyện hay, “cực phẩm” đều bị trừng trị đích đáng, công thụ cũng thương nhau lắm lắm. Đọc thoải mái, gay cấn thì có nhưng chẳng ngược xíu xiu nào. Mỗi tội dài ~~~ ơi ~~ là ~~ dài ==. Mỗi lần tả đồ ăn, tác giả cứ như bê nguyên công thức nấu ăn chép vào. Không đến nỗi làm người đọc khó chịu nhưng cũng hơi mệt và hơi… đói. Khuyến khích mọi người vừa ăn vừa đọc
———
Review (daodao1603.blogspot.com)
Tần Miễn là người hiện đại bình thường, tình cờ cứu một con chó đen thoát khỏi tay đám lưu manh nên được nó báo đáp bằng chiếc nhẫn ngọc thạch màu nâu đỏ – không gian. Vì nhiễm phim Zombie năm 2012 nên Tần Miễn dồn tiền mua đồ nhét vào không gian, dự phòng khi tận thế tới thì còn xoay sở được, nhưng tận thế chưa chờ được đã bị xuyên không tới cổ đại.
Lôi Thiết là con trong một gia đình làm nông, mẹ mất sớm, cha cưới phải người mẹ kế hung ác, suốt ngày đánh đập chửi bới hành hạ Lôi Thiết, một ngày kia Lôi Thiết chịu đựng hết nổi nên bỏ đi biệt xứ. Mãi đến năm rồi, Lôi Thiết mới trở về nhưng mang theo một vệt sẹo dài trên mặt. Vì ngoại hình dữ tợn nên không cô nương nào dám gả cho Lôi Thiết, mà mẹ kế cũng không có ý định bỏ tiền túi ra cưới vợ cho Lôi Thiết. Đúng lúc này, có một người thầy bói gieo quẻ và nói rằng: ngày đó tháng đó năm đó, đến khu rừng đó sẽ thấy một thiếu niên gầy teo, bằng mọi giá phải để Lôi Thiết lấy thiếu niên kia, thì gia đình, thôn làng, đất nước mới giữ được yên bình, bằng không mọi thứ sẽ chìm trong binh đao máu lửa.
Đúng như quẻ bói, quả thật ngày đó ở khu rừng đó có một thiếu niên té xĩu ngay bìa rừng, vì thế có không tin cũng phải tin. Nhưng thời đại này không có chuyện nam nam lấy nhau, cho nên bắt Lôi Thiết cưới nam tức phụ chẳng khác nào sỉ nhục y. Tuy nhiên cả thôn, cả làng, cả tộc, cả cha ruột của y đều nghe lời mẹ kế mà bắt ép y. Chết tâm với người cha này, Lôi Thiết đồng ý cưới nam tức phụ, xem như báo đáp ơn sinh thành của ông ta, sau này không còn dây dưa nữa.
Thiếu niên kia cũng không nơi để về, chỉ đành đồng ý ở lại làm nam tức phụ của Lôi Thiết. Lôi Thiết không có tình cảm gì nên không chạm vào cậu ta, chỉ xem cậu ta như em trai mình mà đối đãi. Thế nhưng, Lôi Thiết không ngờ rằng một ngày nào đó, tức phụ của mình lại thay đổi đến đáng sợ.
Tần Miễn xuyên qua, nhập vào thân xác thiếu niên kia. Từ cuộc sống ăn sung mặc sướng, ở nhà cao đi xe xịn, bỗng chốc trở thành một nam tức phụ nghèo khổ ăn không đủ no mặc không đủ ấm, còn thường xuyên bị mẹ chồng mắng chửi.
Không lẽ một người hiện đại như cậu, lại chịu thua trước số phận hay sao, chưa tính cậu còn có Bàn tay vàng – Nhẫn không gian, bên trong cơ hồ chứa đầy đủ đồ dùng thực phẩm cần thiết cho Mạt thế, dùng ở Cổ đại thì nhằm nhò gì.
Thế là Tần Miễn bắt đầu cải tạo cuộc sống Cổ đại của mình, từ quậy lớn chuyện để dọn ra ở riêng, sau đó kiếm tiền xây nhà sửa cửa, mua vườn tược đất đai, rồi mở cửa hàng buôn bán. Dĩ nhiên, mọi thứ không thể thành công nhanh như vậy được, trong đó không thiếu lần gia đình nhà chồng đến phá rối, đòi này đòi kia, nhưng dưới sức mạnh uy vũ của Lôi Thiết và sự xảo trá linh hoạt của Tần Miễn, binh đến đâu đánh đến đó.
Dần dần, dưới sự dịu dàng quan tâm của Lôi Thiết, Tần Miễn cũng xiêu lòng, hai người từ trên danh nghĩa đã trở thành vợ chồng thật sự. Sau 3 tháng kể từ ngày quan hệ đầu tiên, Tần Miễn bắt đầu nôn khan, mệt mỏi, nhưng thầy thuốc lại nói cậu không hề có chuyện gì. Cùng lúc đó, nụ hoa bí ẩn trong không gian của cậu lại tách ra làm hai búp, càng ngày càng lớn dần. Hai nụ hoa kia khi được Tần Miễn và Lôi Thiết vuốt ve thì rất ngoan ngoãn cọ cọ, làm bọn họ mặc danh mà thân thiết nói không thành lời. Khoảng chín tháng sau, một lần mẹ kế chặn đường Tần Miễn, bảo sẽ cưới vợ hai cho Lôi Thiết, Tần Miễn tức khí lên, ngất xĩu ra trên đất. Thì ra, kia là Tần Miễn động thai khí, hai bảo bảo hoa thấy nương của mình tức giận thì cũng tức giận theo, đòi chui ra đời. Hai búp hoa từ từ nở rộ, trên ấy có hai bảo bảo trắng nõn xinh đẹp nằm bên trong, Tần Miễn và Lôi Thiết vừa nhìn đã cảm thấy thân thiết như máu thịt, lại thêm bộ dạng của hai bảo bảo 50% giống Lôi Thiết 50% giống Tần Miễn, muốn nói là con của ai cũng rất khó.
Sau khi đấu đá chán chê ở thôn, thì bắt đầu đấu đá tới quan trường. Con trai út của bà mẹ kế đỗ được trạng nguyên, lên kinh thành làm quan, rước cả nhà đi theo. Bà mẹ kế kia trước khi đi còn hung hăng nhạo báng Tần Miễn một phen. Nhưng ai ngờ, chẳng mấy lâu sau chiến tranh nổ ra, lúc này Hoàng Thượng mới triệu hồi Phiêu Kỵ Tướng Quân trở về đánh giặc, lúc ấy mới vỡ òa ra, Lôi Thiết chính là Phiêu Kỵ Tướng Quân, người từng lập nên biết bao công trạng chinh chiến. Lúc trước, vì Hoàng Thượng ép Lôi Thiết cưới công chúa điêu ngoa đanh đá, vì chán ghét nên Lôi Thiết rạch mặt mình rồi từ quan về quê. Giờ xảy ra chiến tranh, Hoàng Thượng vì thiếu nhân tài nên triệu Lôi Thiết về kinh, còn phong cho nam tức phụ của Lôi Thiết là Cáo mệnh Nhất phẩm phu nhân.
Sau đó lại là một hồi đấu đá ở kinh thành đầy kịch tính và hấp dẫn.
~> Đào xem không ít bộ trong thể loại chủng điền rồi, nhưng đây là bộ chủng điền hay nhất mà Đào từng xem. Thế mà chẳng thấy ai review, spoil hay edit, có lẽ truyện của Liên Thành không được đón chào cho lắm.
Nói chung, cuộc sống của Tần Miễn từ không có gì, ra ở riêng với hai bàn tay trắng và một mái nhà tranh, Tần Miễn cùng Lôi Thiết xây dựng nên gia sản, cửa hàng, ruộng đất. Sau đó sinh hai bảo bảo dễ thương mũm mĩm. Nhưng chưa dừng lại ở đó, hai người còn tiến sân sang kinh thành, đấu đá ở đó thêm một thời gian mới hồi quê HE. Truyện có yếu tố tu chân nhẹ, vì hai bảo bảo được sinh ra là nhờ nó mà, không có yếu tố này sẽ không có hai bảo bảo được. Bất quá, chẳng hề ảnh hưởng quá nhiều đến nội dung truyện, không bị Tô đến ngán ngẩm đâu. Truyện khá dài, nên tình tiết thủng thẳng từ từ chứ không dồn dập quá nhiều làm người xem bội thực. Bạn nào có ý định tìm truyện chủng điền edit nên ưu tiên chọn bộ này nhé!
———
Review (blmd132.com)
Tần Miễn bị em trai đẩy xuống cầu thang mà bất ngờ xuyên việt, xuyên về làm “tức phụ” của đứa con trưởng bị hắt hủi từng bỏ nhà đi 10 năm trong một gia đình nông thôn – Lôi Thiết. Người chồng từ trên trơi rơi xuống này thế mà lại rất tốt với cậu, có gì ngon ngọt cũng để phần cậu trước nhất, còn vì cậu mà chấp nhận thêm bất hòa với gia đình, ra ở riêng. Từ kỹ năng của bản thân (nấu nướng, quản lý, chế tạo…) và trí nhớ của người hiện đại, thêm sự ủng hộ vô điều kiện và những khả năng bí ẩn của Lôi Thiết, Tần Miễn dần dần gây dựng được cơ ngơi của mình, tạo nên một thế ngoại đào nguyên nơi thôn quê, diệt tiểu tam, ngược đám người thân cực phẩm, đồng thời có được hai đứa con đáng yêu.
Trong mười năm bỏ đi, Lôi Thiết đã làm gì? Vì sao hắn lại có võ công tuyệt thế và số tiền khổng lồ để hỗ trợ cậu trong những ngày đầu như thế?
Năm ấy bỏ đi, hắn tình cờ gặp được một vị tu chân giả, được ông truyền thừa võ công và chân khí, nhập ngũ rồi trở thành tướng quân. Ai ngờ lại bị công chúa bức hôn, hắn đành tự rạch mặt rồi về quê làm ruộng, từ đó tình cờ gặp được tức phụ của riêng hắn – Tần Miễn…
—
Tình cảm công thụ phát triển logic. Công ban đầu coi thụ như một nơi ký thác tình cảm, sau đó thì yêu thật. Thụ ban đầu muốn ly hôn với công, trong quá trình cố gắng làm giàu đủ để thoát khỏi công thì bị sự ủng hộ và cưng chiều vô điều kiện của công làm cảm động, yêu luôn. Thụ có không gian – công dụng chủ yếu là làm nơi yêu đương của đôi bạn trẻ và tạo ra cặp song sinh (lý do vì sao truyện có bánh bao mà không phải sinh tử). Bàn tay vàng, tất nhiên, rất rõ ràng. Ngược phản diện khá ổn.
Hai bé con song sinh một nóng một lạnh, thông minh ngoan ngoãn tuổi nhỏ hiểu chuyện, đọc khá cưng, dù yếu tố này rất dễ đoán.
Độ 150 chương đầu rất ổn, mấu chốt là tình cảm giữa công thụ rất ấm áp và đáng yêu. Sau đó thì cung đấu tu chân chiến tranh phản xuyên nhảy vào, đọc không loạn nhưng loãng, thậm chí là khá nhạt. Có một vài bug, lớn nhỏ đủ cả, nhưng không rõ ràng mấy, không để ý sẽ không thấy. Anw tôi đã đọc đến hết nên mọi người cứ yên tâm nhảy đi.
———
Review (kristhaodu.wordpress.com)
Đây là một bộ chủng điền đáng đọc. Cực lực đề cử!
Nói chung nhìn vào 200 mấy chương thì tui cũng ngán ngược luôn nhưng mà tin tui đi, đọc được chương đầu rồi là đọc hoài đọc hoài không dứt được đâu. Cốt truyện rất mạch lạc, khai thác tình tiết ở quyển 1, 2, và 3 cực kì ổn, kể về quá trình hai nhân vật chính từ từ làm giàu thế nào và cả tình cảm của họ phát triển ra sao. Tác giả khai thác rất nhiều khía cạnh của truyện, khiến cho truyện dù là chủng điền nhưng lại không quá bình đạm chán ngán, khiến người đọc cứ tự hỏi “Rồi chuyện tiếp theo sẽ thế nào nữa? Rồi sao nữa?”.
Bạn thụ Tần Miễn là một người thông minh, bản lĩnh và có đầu óc, tuy có bàn tay vàng nhưng không phải kiểu buff lên, nó chỉ giúp bạn có vốn liếng ban đầu để sinh cơ lập nghiệp. Còn việc phát triển các doanh nghiệp của bạn tính ra thì vẫn do tài năng của bạn. Nhiều khi tui tự hỏi bạn này rõ ràng học quản trị kinh doanh chứ có phải là chuyên về mỹ thực đâu. Bạn ý cực kì cực kì sủng bạn công, hông mà hai đứa nó là hỗ sủng mới đúng. Huhu hai vợ chồng đáng yêu ngọt ngấy chịu không nổi, hai đứa con ra đời còn khiến quần chúng mù mắt chó hợp kim titan hơn nữa. Hai bánh bao đáng yêu cực kì, nên mẹ bỉm sữa nào mê bánh bao thì khuyến khích nên đọc nhaaaa~~~.
Anh công Lôi Thiết thì chuẩn thê nô phúc hắc luôn , lù đù lù đù vác lu mà chạy ấy. Ảnh im im vậy chứ nguy hiểm lắm. Mà công nhận là cái im im của ảnh nhiều khi đáng yêu chết đi được ấy. Là cái kiểu thể hiện tình yêu bằng hành động, không bao giờ nói lời sến súa, mà mỗi lần ảnh gọi “tức phụ” là tim tui muốn tan chảy luôn chứ đừng nói tới bạn Miễn, rồi hỏi sao bạn Miễn không thương cho được.
Quyển 1, 2 và 3 là quá trình hai anh phấn đấu làm giàu và xây dựng tổ ấm, rồi đấu đá với bà mẹ ghẻ và ông cha khó ưa, kèm thêm thằng em thứ hai chả ra gì. Tui thấy mạch truyện ở 3 quyển này là hấp dẫn nhất. Qua đến quyển 4 thì lên kinh thành rồi, nên có phần hơi gò bó, không đề cập chuyện nhà và chuyện làm giàu mà chủ yếu là đánh giặc với tính kế. Nhưng nói chung thì phần này khá nhạt, theo bạn nào đấy comment thì phần này chủ yếu là hai vợ chồng đi ngược người ta không à chứ cũng không phải đấu qua đấu lại gì nhiều, phần đánh giặc cũng không đề cập tới. Có vẻ như phần này là tác giả viết để giải đáp thân thế của thụ và 10 năm quá khứ của công, tại sao mặt công lại có vết sẹo. Thế nên phần này là phần không thể thiếu của mạch truyện rồi, dù nhạt nhưng phải công nhận là phần này không thể bỏ qua được.
Truyện cũng đề cập về mỹ thực, vậy nên không nên đọc vào lúc khuya đâu nhá!: )))
Vừa đọc xong bộ Xuyên việt chi gia hữu tiểu phu lang xong qua bộ này nên có thể so sánh được ngay. Bộ miễn vi kì nam viết chắc tay hơn, tình tiết khai triển hấp dẫn hơn, tính cách nhân vật thú vị hơn và giải quyết nút thắt gọn gàng mà hay hơn. Tình cảm trong tiểu phu lang thì ngọt nhưng không đề cập nhiều, còn bên miễn vi kì nam thì tình cảm của hai nhân vật chính nồng cháy hơn, cho người đọc cảm giác rõ ràng chân thực hơn về một mối tình đẹp mà giản đơn, cảm giác tình cảm của hai nhân vật cũng sâu đậm hơn và chân thực hơn.
Chấm điểm: 4,8/5 bởi vì quyển 4 nhạt nên trừ 0,2 nhé!!!: ))))
———–
Review (doanvandammynamtau.wordpress.com)
Em thụ vì cứu một em chó (sau này mới lộ lai lịch cao siêu) mà xuyên về một gia đình nghèo, chả biết em í “hên” cỡ nào mà xuyên ngay vào làm vợ của đứa con trai trưởng bị hắt hủi trong nhà này. Em bàng hoàng được nửa ngày rồi thấy anh công bị đối xử tệ bạc nên tạm bỏ qua thân phận “tức phụ” để giúp anh công “gia đấu” và làm giàu.
Điểm cộng tuyệt vời nhất của truyện là những cảnh đấu trí ứng xử với mọi người xung quanh của em thụ, cực kỳ “thật”, nói thẳng ra là truyện này có tính hiện thực ở phần này rất cao. Mấy bạn đọc thử sẽ hiểu.
Truyện này công-thụ được buff bàn tay vàng khá nhiều, em thụ hầu như cái gì cũng biết, mà không biết thì thử vẫn giỏi hơn người ta . Ví dụ như khi em muốn làm giàu, thấy người ở đây không có máy A => hồi nhỏ em hay chơi ở gần xưởng có máy A => biết làm. Hay là cần máy B => bà nội/cậu/thím/dì/chú/bác có cái máy đó => biết làm
Truyện có yếu tố tu chân như em thụ có không gian, rồi anh công lúc bỏ nhà đi được ông lão dạy tu chân, rồi em thụ nhờ không gian “sinh tử” nữa, hai bé con đáng iu lắm nha~ >v<
Về sau tác giả buff thân thế siêu khủng cho 2 “vợ chồng” và cảnh phản xuyên về hiện đại nữa. May mà cuối cùng lại xuyên ngược về, chứ không khúc này buff kinh quá chịu không nổi
Tác giả theo mình thấy thuộc phe “Ác giả ác báo” vì các nhân vật phản diện đều có kết cục rất bi thảm. Như mẹ kế của công bị chém chết nè, bố công nổi điên nè, em trai công bị tù chung thân nè, em dâu công bị tức chết nè, kể ra chắc chỉ có ông anh hàng xóm tính đốt ruộng của công thụ là nhẹ nhất, bị đuổi khỏi thôn
Truyện hay, đáng đọc, H không nhiều và chất lượng cũng bình thường, hành văn hay, tình tiết hơi khó diễn tả, có chỗ thì có cảm giác quá non tay, có chỗ lại quá “thật”, thôi mọi người đọc thử rồi tự phán nha~
———
Review (by Kurama)
Tần Miễn, trai thẳng độc thân tuổi đôi mươi vì một lý do gì đó xuyên không, mở mắt ra liền thấy một anh trai cao to mặt sẹo “thâm tình” nhìn mình gọi: “Vợ à, uống nước đi em”.
Rõ ràng là cách mở mắt của cậu không đúng! Nhắm mắt ngất đi có thể xuyên lại không!?
Ờ, tất nhiên là không. Tần Miễn thấy cuộc đời của mình thật nghiệt ngã.
Gì, hóa ra cậu xuyên vào một đứa bé mồ côi không nơi nương tựa bị người ta ép về làm vợ?
Gì, hóa ra nhà chồng cậu nghèo rớt mùng tơi lại còn thích mắng người?
Gì, hóa ra chồng cậu không những không nghèo còn có quỹ đen giàu sụ?
Gì, hóa ra chồng cậu không những có quỹ đen mà danh tiếng còn vang dội khắp nước?
Gì, hóa ra cậu không chỉ tiền bạc đầy người mà còn là nhất phẩm phu nhân?
Người đọc chúc phúc cho cậu, tiện thể biểu lộ thế giới hư cấu này quá hư cấu ha ha ha.
Cốt truyện nghiêm túc
Tần Miễn xuyên không, gặp được Lôi Thiết – lúc này đang là chồng trên danh nghĩa của mình. Chuyện nam thê này tuyệt đối là độc nhất vô nhị, do Lôi Thiết bị người nhà chèn ép mới thành ra như vậy, Tần Miễn lại xuyên vào cơ thể một đứa trẻ mồ côi không có người thân, hiển nhiên chẳng biết, cũng chẳng thay đổi được điều gì. Gia đình Lôi Thiết không giàu có lại keo kiệt, đối xử với cả hai người đều không tốt lành gì, chỉ có hai em út là còn chút tình cảm. Tần Miễn và Lôi Thiết mở hàng, dựng quán, từ từ gây dựng cơ nghiệp riêng cho mình, cũng vì ở cùng lâu mà sinh tình. Về sau thì lộ ra Lôi Thiết vốn là tướng quân đức cao vọng trọng, do không muốn lấy công chúa nên chạy về quê mai danh ẩn tích. Giặc kéo đến, hai người ra trận đánh tan, khải hoàn trở về, vinh quang không hết.
And they live happy forever.
Anw, bạn Tần Miễn là đã start-up thành công rực rỡ rồi mới đổi nghề = ))
Mình đến với bộ này vì cái tag tu chân, đọc hết chuyện chẳng thấy tu chân ở chỗ nào, cuối cùng đi đọc review mới hiểu, tác giả quá thâm. Nên nói chung là bộ này không có tu chân đâu, các bạn đừng chờ.
Đầu tiên, phải cảm thán một lần đã. Bạn trẻ Tần Miễn nấu quá ngon, tác giả tả quá tốt, hơn trăm chương cứ có đồ ăn là mắt mình sáng lên liền. Nửa đầu truyện đúng là toàn tập trung vào tả đồ ăn, vào quá trình dựng quán lựa thực đơn của bạn Tần Miễn, làm con sinh viên nửa đêm đọc đam là mình mấy lần không kiềm được phải đi úp mì ăn. Nếu Tiên Mãn Cung Đình đồ ăn được 7/10 thì ở Miễn Vi Kì Nam này đồ ăn phải lên mức 9/10. Từ lựa chọn đồ nấu tới cách nấu và vài tip làm món ăn ngon hơn tác giả cũng viết rất có tâm, đáng tiếc là khả năng nhìn sách nấu ra món của mình hơi kém (chưa kể toàn mấy món phức tạp à: ’( ) nên chưa thể chứng thực xem hiệu quả của mấy món đó như thế nào.
Khuyên thật lòng các bạn đừng đọc bộ này vào buổi tối, đói lắm.
Tuy vậy thì đồ ăn chỉ là một phần của truyện, càng về sau thì các em ấy chỉ được xuất hiện dưới dạng hoàn chỉnh trên đĩa chứ không còn được xào nấu tỉ mỉ nữa, dù vậy, ấn tượng vẫn rất khó phai.
Về cốt truyện thì mình phải thừa nhận là nó dài, quá dài, lê thê lướt thướt, nhưng lại rất khó để cắt bỏ được đoạn nào của truyện. Bởi vì chủng điền văn nên tác giả đi từ lúc Tần Miễn và Lôi Thiết kiếm được vài trăm đồng một ngày cho đến lúc tiền tiêu không hết rất bình tĩnh. Độc giả nóng ruột nhốn nháo lên cũng chẳng làm được gì đâu há. Ngoài ra do còn có tính trạch đấu nữa nên dù dài nhưng truyện không bị ngán, nhiều chiêu của em Miễn cực kì thâm sâu khiến người đọc phấn khích vô cùng. Hơn nữa nó còn có một cái plot twist xuyên suốt gần 200 chương, thành ra đọc trăm chương oải oải rồi thì lại được dựng dậy, twist nhẹ thôi mà rất thích.
Về nhân vật thì, bộ này phải xưng danh là “không được nhìn mặt mà bắt hình dong”, bởi cả đôi nam chính ngưu tầm ngưu mã tầm mã, chả đứa nào ngây thơ không biết mùi đời. Ban đầu thì anh công có vẻ ngoài cục mịch, bị người nhà chèn cũng không nói gì, bị bắt cưới nam thê cũng không phản kháng, đúng chuẩn nhu nhược, ai ngờ hóa ra anh chỉ là chán chẳng buồn chấp, anh trông ngơ nhưng không ngu, còn thông minh lắm ấy. Bạn thụ cũng chẳng kém, ban đầu hiền hiền nấu ăn giỏi, tưởng bạn là kiểu ôn nhu lãnh đạm thụ, ai ngờ bạn chỉ là không đụng thì không sao, hại bạn 1 bạn trả 10, định hại bạn cũng bị bạn phản dame sml, siêu – ngầu.
Tính cách của nhân vật đúng kiểu hành nhiều lớp, bóc lớp này còn lớp kia, đọc thấy rất thú vị bởi nó thực tế. Tính cách con người dẫu có nhiều biểu hiện khác nhau thì vẫn được xây dựng từ một số nguyên tắc cơ bản.
Ngoài ra thì dàn nhân vật phụ cũng được phác họa rất tốt. Rất rất tốt ấy. Khi đọc bộ này, các bạn thậm chí có thể cảm thấy một số người “hình như mình đã gặp ở đâu đó rồi”. Nhân vật cực kì sinh động và gần gũi. Mình vốn là một người sống ở làng quê suốt thời thơ ấu nên khi đọc bộ này mình cảm thấy đồng cảm lắm luôn, vì ở sau lũy tre làng đúng là tồn tại những con người với hai mặt đáng yêu và đáng ghét y như vậy.
Về giọng văn, văn khá trôi chảy, thoại rất hay, cách rải hint đặt plot twist của tác giả cũng rất tốt. Mình cảm thấy đến cuối tác giả viết vẫn rất chắc tay, không bị đầu voi đuôi chuột gì cả. Điểm trừ duy nhất là mình thấy tác giả có hơi lê thê ở mấy đoạn đếm tiền = )) Tuy nhiên sự lê thê này là cần thiết, nó tạo dấu ấn rằng Tần Miễn và Lôi Thiết đã từng bước lớn mạnh hơn. May mà sau này thì hai anh cũng nhanh chóng có quá nhiều tiền không đếm nổi nữa = ))
Cốt truyện: 7.5/10
Văn phong: 7.5/10
Nhân vật: 8/10
————
Link: https://nyny41.wordpress.com/dam-my-edit/dat-gach-xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/
Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam