春山几万重
Tác giả: 娜可露露 – Na Khả Lộ Lộ
Thể loại: đam mỹ, ngây thơ thích khóc niên hạ thiếu nữ công x phong lưu sủng nịnh thích bắt nạt người khác thụ, cổ đại, chủ thụ, 1×1, HE, niên hạ
Tình trạng nguyên tác: Hoàn (14 chương)
Trans: QT thúc thúc
Editor:
Quỳnh (yousmileicry0405.wordpress.com)
Kitto Katto (wattpad -kattoo)
Tình trạng: Hoàn (14c) (27/05/2018)
—————
Editor lảm nhảm (www.wattpad.com/user/z_Katto_z)
Bộ này editor đã edit xong khá lâu rồi cơ mà tại thấy trên WordPress có mấy nhà hoàn rồi nên không đăng nữa, cơ mà bây giờ mới phát hiện trên wattpad chưa có nên lại đăng để share cho mọi người đọc offline.
Truyện đa phần nhẹ nhàng, gần cuối hơi chát một chút nhưng HE, thịt không chứa quá nhiều klo nên khá ngon: 3
Em công hơi ngốc, tính tình thiếu nữ thích khóc rất đáng yêu: 3 Anh thụ khí chất quân tử hảo hán nhưng lại rất dụ người: 3
———–
Review (Review đam mỹ)
Cổ trang, đoản văn, hài hước ấm áp, nhuyễn manh biệt nữu công x phúc hắc phong lưu thụ
Phượng Linh Quân là đệ tử danh môn, phong lưu có tiếng. Trên đường truy đuổi tà giáo vô tình trúng phải… xuân dược. Cứ tưởng phải chôn thân giữa núi rừng hoang vắng nào ngờ gặp được đại mỹ nhân ngây thơ, bao năm sống trong núi không biết sự đời, Phượng thiếu hiệp hóa hồ ly, quyết tâm nhào tới. (Bị) ăn một lần lại muốn (bị) ăn mãi, hết trúng xuân dược thì Phượng Linh Quân trúng luôn chất độc mang tên Sở Kiền. Thế nhưng, lúc này sư môn gửi thư cấp báo, hắn không thể không bỏ lại mỹ nhân mà quay về…
Truyện ngắn nhưng không cụt. Tình tiết hấp dẫn, ngọt ngào vừa đủ, gay cấn vừa đủ, ngược vừa đủ. Công ngọt ngào đáng yêu nhưng hoàn toàn không nhược. Thụ trước là hoa hoa công tử, từ ngày gặp công tu tâm dưỡng tính, trong lòng tuyệt đối chỉ có một người.
———-
Review (by Yên Lam)
Trời ơi, bữa bị một bộ “má thiên hạ thụ” oánh cho tơi bời hoa lá, hôm nay đọc được truyện này mình thiếu điều nước mắt lưng tròng luôn.
Truyện tuy rất ngắn nhưng nội dung tròn vẹn, tính cách công thụ đều hay.
Thụ là đại đệ tử của Vân Hoa môn, phong lưu tiêu sái, chuẩn “men” thẳng tắp không cong. Trong 1 lần vây quét tàn dư ma giáo, làm chuyện “thất đức”, kêu sư đệ hạ xuân dược kẻ địch, mà xuân dược này “độc” ở chỗ chính thằng sư đệ làm ra cũng ko biết có hiệu quả gì, bèn thử lên 1 con chó đực, ai dè vừa cho chó uống xong thì nó chạy đi tí tởn với con chó… đực khác. Thụ nổi máu “ác” muốn thử lên con người, ai dè bị trời phạt chính mình cũng dính luôn.
Thụ sợ bị thằng sư đệ thấy mất mặt nên ôm thân thể ngứa ngáy chạy vào trong rừng sâu núi thẳm, tình cờ thấy 1 căn nhà nên chui vào định kiếm miếng nước uống, bất ngờ chạm trán công. Và thế là… trai thẳng “khai cúc”, trai tơ “khai dưa”. =)))
Thụ trong truyện phải nói rất đàn ông, phong lưu mà chung tình, thích ghẹo người nhưng dịu dàng, ban đầu chỉ có chút áy náy và hứng thú với công vì lỡ cướp đời giai của người ta, nhưng càng ở chung càng thấy thương công, mở miệng 1 tiếng cũng “Càn nhi”, 2 tiếng cũng “Càn nhi”, nằm ở dưới mà vẫn rất “men lì”, rất yêu chiều, sủng ái đối phương.
Công thì đáng yêu miễn bàn, sư phụ qua đời, mình ẻm ru rú trong núi nên ngây thơ khỏi nói, lúc bị thụ cướp đi “sự trong trắng” còn tưởng thụ là hồ ly tinh. =))))))) Công hay nhõng nhẽo, mít ướt, cực kỳ dính thụ, nhưng công ko ẻo lả, ko vô dụng, ko phải loại yếu nhớt mỏng manh, mà trái lại, công “cao, to, đẹp, trắng, thơm”, khi cần mạnh mẽ thì mạnh mẽ, lúc cần mềm mại thì mềm tới độ tim thụ cũng nhũn thành bùn luôn.
Nói tóm lại là truyện ngắn, nội dung ok, thụ cực men, công siêu đáng yêu, ngọt mà ko ngấy, đề cử.
——————
Link Quỳnh edit: https://yousmileicry0405.wordpress.com/muc-luc/finished/%E6%98%A5%E5%B1%B1%E5%87%A0%E4%B8%87%E9%87%8D-xuan-son-nang-may-van/
Link Kitto Katto edit: https://www.wattpad.com/story/167621874
Xuân sơn nặng mấy vạn