(Vũ công nam)
Tác giả: Phao Phao Tuyết Nhi
Thể loại: hiện đại, hắc bang, vũ nam, cường cường, có hỗ công, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn
Số chương: 10 (bản sách xuất bản) + phiên ngoại / 100 (Tấn Giang) . Bản edit được chia theo bản sách xuất bản.
Edit: Suigetsu (chontengigio.wordpress.com)
Tình trạng: Hoàn (10c+1PN) (07/08/2017)
————————-
Văn án
Lý Thiên Vũ từng xem qua vô số vũ công nam. Bọn họ nhảy múa tựa như rắn dính dớp bẩn thỉu. Còn người thanh niên này lại giống một con sư tử đực bạo ngược. Cậu nhảy điệu múa đẹp đẽ hắn chưa từng xem, vẻ đẹp tràn trề sức mạnh lẫn sự dẻo dai. Khi cứng rắn mãnh liệt xương cốt toàn thân dường như đều rung chuyển đổ vỡ, từng lỗ chân lông đều gào thét mãnh liệt của giống đực; khi mềm mại eo tựa con đỉa, mông như điện giật, một cú lắc eo vặn hông tựa như yết hầu của kẻ đang ghìm cương. Mái tóc dài màu vàng che mặt cậu, chỉ có sợi dây buộc tóc loang loáng lướt nhanh theo động tác thay đổi liên tục, rọi ra một khoảng chói mắt trước mặt Lý Thiên Vũ. Mãi cho đến âm tiết cuối cùng của điệu nhảy, cậu đột nhiên ngẩng mặt, cánh tay vẫy cong cong, âm thanh đột ngột ngừng lại. Ánh đèn rọi sáng khuôn mặt cậu. Khóe miệng cong lên. Nụ cười của một vị vua.
Trên sân khấu dưới sân khấu, thương trường chiến trường.
Hắn và cậu, không biết ai mới là vũ công nam.
Nội dung: đô thị tình duyên, tình hữu độc chung (tình yêu duy nhất cả đời)
Giới thiệu nhân vật: A Hạo, Lý Thiên Vũ | Nhân vật phụ: Tiêu Nam
Trên sân khấu dưới sân khấu, thương trường chiến trường. Hắn và cậu, không biết ai mới là vũ công nam.
Mái tóc dài màu vàng che mặt cậu, chỉ có sợi dây buộc tóc loang loáng lướt nhanh theo động tác thay đổi liên tục, rọi ra một khoảng chói mắt trước mặt Lý Thiên Vũ.
Mãi cho đến âm tiết cuối cùng của điệu nhảy, cậu đột nhiên ngẩng mặt, cánh tay vẫy cong cong, âm thanh đột ngột ngừng lại.
Lý Thiên Vũ từng xem qua vô số vũ công nam. Bọn họ nhảy múa tựa như rắn dính dớp bẩn thỉu. Còn người thanh niên này lại giống một con sư tử đực bạo ngược.
Mình chỉ muốn nói … dù có là free thì mình cũng chưa dùng cái blog nào cùi như wordpress OTL
——————–
Spoil (by huou_89)
Tớ thích tác giả này rồi đấy. Tác giả này còn bộ nào hoàn nữa không kinzie ơi?
Bộ này cũng hay, mặc dù không bằng được kim bài đả thủ nhưng vẫn làm mình mê chết cái cách tác giả miêu tả nhân vật, thật mê hoặc, tình tiết cũng lãng mạn nữa.
Spoil: Lý thiên vũ là tổng tài một công ty giải trí, thuần 1, nhưng bộ dạng lại xinh đẹp khiến ai cũng nghĩ là 0. Trong vòng luẩn quẩn của họ, Thiên Vũ cũng rất nổi tiếng và sở thích là áp những chàng trai bề ngoài nam tính. Cho nên khi gặp A Hạo, một vũ công, được miêu tả là trong khi các vũ công khác “ khiêu vũ khi tựa như niêm nị xà. Này nam nhân lại giống nhất chỉ khí phách hùng sư.” nên khi lần đầu tiên thấy A Hạo khiêu vũ, Thiên Vũ đã nói với quản lý muốn hắn. A Hạo không đồng ý, hắt nước vào Lí tổng và bỏ đi. Lí tổng lại tìm cách khác làm quen gây thiện cảm để theo đuổi được A Hạo, nhưng bản thân Thiên Vũ biết, mình là người không lâu dài, vật cầm trong tay rồi thì cũng sẽ nhanh chán. Thiên Vũ có một người tình, gọi là Tiêu Nam, tổng tài của một công ty lớn, đã đỡ đầu và là chỗ dựa cho công việc kinh doanh của Thiên Vũ. Tiêu Nam này là một kẻ biến thái (cực biến thái), mặc dù với Thiên Vũ, Tiêu Nam luôn làm 0 nhưng Thiên Vũ vẫn không chịu được những trò biến thài của Tiêu Nam và luôn muốn thoát khỏi hắn. Cũng giống như kim bài đả thủ, nhân vật gặp nhau, yêu nhau, hiểu lầm, giải thích lại yêu nhau. Mỗi môt điều hơi vô lý là nhân vật A Hạo biến đổi hơi nhanh. Nhưng cũng giống như trong kim bài đả thủ, tớ cực thích Phòng Vũ, thì trong này tớ cũng thích A Hạo.
Hic, có bạn nào đọc rồi giải thích tớ cái kết với, bác phó tổng rốt cuộc đang chờ đợi gì? Kết thúc BE, nhưng cái vĩ thanh làm mình không nghĩ thế. (Mình vẫn nghĩ biết đâu A Hạo giả chết để hạ cánh an toàn không sợ bị liên lụy với xã hội đen nữa thì sao?) Nghe nói là có phiên ngoại và đặc điển, ><
———————-
Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)
Nghe tên Phao Phao Tuyết Nhi hẳn nhiều bạn sẽ thấy quen lắm ha, đúng rồi, đây chính là một tác phẩm khác của mẹ ruột bộ Kim Bài Đả Thủ đó. Lúc mình đọc bộ này thấy rất nhiều comment ở nhà edit so sánh với KBĐT, thú thật là vì motip 2 bộ này na ná nhau, thành ra mình nhịn không được cũng mạn phép so sánh hai bộ này ít nhiều trong bài review nhé.
Vũ Nam kể về một mối tình ‘vờn – bắt’ suốt một thời gian dài giữa Lý Thiên Vũ và A Hạo (tên đầy đủ là Long Hạo, nhưng trong tác phẩm Thiên Vũ thường gọi cậu là A Hạo).
Lần đầu gặp gỡ, A Hạo là một vũ công nam rực rỡ và tỏa sáng trên sàn nhảy, cũng như nhiều người khác, Thiên Vũ si mê cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn ra sức bày mưu tính kế, dụ dỗ, khiêu khích hòng chiếm đoạt được cậu. Nhưng không ngờ A Hạo lại quá chính trực, thẳng thắn, ngây thơ, những ‘việc tốt’ mà Thiên Vũ làm cho đều khiến cậu nghĩ hắn là người tốt thật sự. Trước ánh mắt quá đỗi trong sáng đó, Thiên Vũ không xuống tay được. Hắn bắt đầu tấn công từ những việc nhỏ nhặt nhất (chạy một đường xa mang quạt để bàn tới cho A Hạo trong đêm khuya vì cửa hàng tiện lợi nơi cậu làm thêm bị hỏng máy lạnh, ghi nhớ những món cậu thích và có thể bị dị ứng khi ăn, sắp xếp công việc mới cho cậu….), hắn nghĩ bản thân mình đang ‘diễn’ để sớm ngày lừa được con mồi vào tay, không ngờ càng làm càng nghiện, bắt đầu đối xử tốt với cậu hết mức có thể đến nỗi bản thân không hề nhận ra…
—–
A Hạo dựa vào ngực hắn. Thiên Vũ ra sức ôm cậu, tay quàng quanh lưng rồi vuốt ve tóc cậu, dán chặt vào mặt cậu.
“Tôi nhất định sẽ đối xử rất tốt với cậu … Thật sự đấy …”
Thiên Vũ nói xong thì cũng không biết nói thêm những lời tình cảm yêu thương nào nữa, chỉ hôn lên khắp người A Hạo, dái tai, cúi đầu hôn vai cậu từng chút từng chút một. Hắn cảm nhận được một loại tình cảm khác lạ và khẩn thiết mà hắn không thể giữ trong tay. Hắn muốn có được cậu, hắn muốn cậu còn mãnh liệt hơn chính hắn từng nghĩ. Có lẽ bởi vì đây là người đầu tiên hắn thật sự muốn chinh phục, người đầu tiên hắn thật sự muốn chinh phục nhưng lại chẳng chiếm được. Bất kể thật sự là vì cái gì, khi bị kích động hắn có ảo giác chân thành, hắn cảm thấy mình thực sự thích người này, thích đến mức như một thằng ngốc bó tay chịu chết. Kinh nghiệm, cách thức, bản lĩnh của hắn từ trước đến giờ đều không có tác dụng với người trước mặt, khiến hắn chỉ có thể hạ mình đi cầu xin, làm việc mà chưa bao giờ mình làm cả.
——
Lần thứ n gặp lại, A Hạo là một nhân viên bán nước
Lần thứ n + 1 gặp lại, A Hạo là một công nhân bốc vác trên công trường đầy cực khổ….
Lần thứ n + 2 gặp lại, A Hạo đã trở thành Long sẹo – một lão đại xã hội đen trong bang phái nắm trùm Hán Thành…
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vài năm đó, không chỉ cuộc đời của A Hạo biến hóa khôn lường, mà sự nghiệp của Thiên Vũ, tính cách của hắn, tình yêu của hai người cũng thay đổi chóng mặt như thế. Và đây chính là cái hay nhất của tác phẩm này. Có những lúc bạn nghĩ mình hiểu rõ Thiên Vũ rồi, ngay lập tức tác giả sẽ ‘vả’ cho bạn một cái và nói thật ra bạn chẳng biết gì cả; hay đôi khi đọc đến đó bạn tin chắc mình đã đóan được nội dung tiếp sau đó, Phao Phao Tuyết Nhi lại ‘vả’ cho thêm cái nữa bằng một tình tiết méo bao giờ bạn ngờ được. Kịch tính, hấp dẫn, bất ngờ, ngược tâm, cảm động, dằn xé… là đủ mọi cung bậc cảm xúc mà bạn chắc chắn phải trải qua khi đọc Vũ Nam.
Cũng tương tự như Kim Bài Đả Thủ, công của bộ này hy sinh và yêu thương thụ đến độ không ít lần làm mình bật khóc vì anh. Nếu bên kia Phòng Vũ từng chịu một nhát dao vào cánh tay, từng hy sinh cả tiền đồ bằng bảy năm ngồi tù vì đổi cho Dương Lỗi chịu học trường quân đội; thì bên này, A Hạo cũng bị người ta dùng một cây tuốt-nơ-vít đâm từng cái lên mặt đến khi tạo ra một vết sẹo dài dọc theo má, cũng hy sinh cả tiền đồ vạn kiếp bất phục để gánh hộ cảnh tù tội thay cho Thiên Vũ…
—–
Thiên Vũ ghé sát vào tai A Hạo, đau khổ thì thầm. Hắn vén tóc A Hạo, nâng mặt gã lên, dùng môi hôn lên vết sẹo kia, lặp đi lặp lại, hôn từng lần từng lần một, vươn lưỡi cẩn thận vượt qua từng cen-ti-met của vết sẹo kia như thể làm vậy là có thể xoa nhẵn nó, khiến nó biến mất khỏi khuôn mặt A Hạo, biến mất khỏi tim hắn!
——–
Hắn nhớ đến A Hạo trong sạch, chính trực ngày trước. Cái hình bóng kiêu ngạo đang xoay người ở Destiny, người thanh niên nhíu mày nói bọn họ rửa tiền, đó giống như ánh mặt trời mà bóng tối không kìm giữ nổi. Thật sự hắn rất khó tưởng tượng nổi một người như vậy mà hiện giờ lại bước trên con đường bẩn thỉu xấu xa, làm chuyện mà ngày xưa mình căm ghét nhất. Làm sao gã có thể chịu đựng chuyện ấy chứ?
Chỉ vì để bảo vệ hắn, vì không muốn làm hại hắn, sợ Tiêu Nam sẽ đối phó với hắn.
Trên đời này liệu có nổi tên ngốc thứ hai tự cho mình đúng như thế không, ngu ngốc, ngớ ngẩn à?!
———-
Nhưng yên tâm là bộ này không chỉ toàn u ám như những gì bạn vừa đọc trong bài review phía trên, giữa bối cảnh tăm tối đó, đôi lúc tình yêu của Thiên Vũ và A Hạo vẫn thật trong sáng và đẹp đẽ đến khiến người ta rung động vì nó.
——-
A Hạo đạp xe chở Thiên Vũ khoe khoang nghênh ngang cả chặng đường, một lúc lại cúi đầu cười nói với Thiên Vũ hai câu, để trốn cảnh sát giao thông thì toàn đi đường tắt ngõ nhỏ, xuyên qua con phố nhỏ bán đồ ăn vặt, xuyên qua đám người đang gào thét, xuyên qua vườn hoa xanh tươi nồng nàn mùi hương. Dọc đường đi thỉnh thoảng có người nhìn bọn họ, ánh mắt đều có ý tốt, như thể đang nhìn hai thằng bé lớn đầu đùa giỡn nghịch ngợm. Lúc đầu Thiên Vũ vẫn không chấp nhận nổi cái bộ dạng A Hạo coi xung quanh như chẳng có ai, hắn có ngượng ngùng thể hiện sự khó chịu thì cũng chẳng xi nhê, thấy đằng trước có người còn ấn chuông xe đinh đinh. A Hạo cười, khi đạp xe đến dưới bóng cây ở góc tường, đằng trước có một dải cành cây rủ xuống, A Hạo khom lưng xuống, cúi đầu ghé sát hai má Thiên Vũ. Thiên Vũ cảm nhận nụ hôn nhẹ nhàng ở nơi ấy, kinh ngạc được một chút thì A Hạo đã thẳng lưng như thể chẳng có việc gì, hất cằm đạp xe đi tiếp.
Thiên Vũ cảm thấy như quay về tuổi mười sáu, dù khi còn ở tuổi đó hắn cũng không trong trẻo thế. Thiên Vũ chưa bao giờ biết một ngày bản thân mình cũng nhớ đến từ này, hình như từ này trời sinh không phù hợp với hắn, thế nhưng giây phút này lại khiến hắn có cảm giác lạ lẫm mà mới mẻ.
Xe đến sườn đồi, A Hạo dừng lại không đạp nữa, để xe cứ lao xuống như vậy. Gió vù vù tạt vào mặt, thổi tóc hai người tung bay không ngừng, mùi hương theo mùa trộn lẫn với gió ấm ôm chặt lấy Thiên Vũ, hình như có gì đó tháo từ trong ngực ra, trong tim chỉ còn sự thông suốt và dễ chịu.
“A a a a a!!!!!”
A Hạo reo hò, hai cẳng chân dài duỗi xuống dưới, hưởng thụ cảm giác gió tạt nhanh vào mặt. Vẻ mặt gã phấn chấn, hăm hở trong làn gió. Thiên Vũ cũng vui sướng cười theo, phát ra tiếng reo hò như A Hạo, vẻ tươi cười của đôi bên ngấm vào trong gió, theo gió tỏa ra khắp muôn phương.
Đèn trong thành phố dần sáng lên, ánh nắng vàng của trời chiều vây quanh hai thanh niên đi chung một chiếc xe đạp. Hai người dựa vào nhau trong làn gió thổi vù vù, bóng dáng bình dị vui sướng tan ra trong cảnh chiều sâu lắng …
——–
Không chỉ A Hạo mà Thiên Vũ cũng trả giá rất nhiều cho cuộc tình duyên này. Thiên Vũ mang đầy đủ mọi tật xấu mà tra nam có thể mắc phải, hắn có thể là mẫu người khiến tất cả kẻ khác căm hận, nhưng, ít nhất hắn đối xử với những người bằng hữu gắn bó bên cạnh mình rất tốt, và gần như đã móc cả tim gan trao trọn cho A Hạo. Cùng lúc A Hạo giấu hắn làm đủ thứ chuyện lót đường để chuẩn bị gánh tội thay cho Thiên Vũ, thì Thiên Vũ cũng âm thầm làm nhiều chuyện không tưởng để có thể tẩy trắng cho A Hạo và tự ôm hình phạt về phía mình… Trong mối tình này, khó có thể nhận xét rõ ràng được là ai hy sinh vì đối phương nhiều hơn, là ai yêu ai nặng lòng hơn…
Nói chung đây là một câu chuyện tình yêu khá đỗi dằn vặt độc giả, biết sao được, đến ngay cả người trong cuộc còn phải chịu lắm chuyện đau thương như thế mới đến được với nhau, thân là người đọc, cái cảm xúc thắt tim, nhói lòng ấy làm sao chúng ta có thể không cùng bọn họ trải qua?
Mình thấy rất nhiều nhận xét bảo Kim Bài Đả Thủ hay hơn bộ này, cũng có thể, vì dù sao Kim Bài Đả Thủ cũng ra sau nên có khi lúc ấy Phao Phao Tuyết Nhi viết cũng chắc tay hơn nhiều chẳng hạn? Nhưng thú thật, mình thấy bộ này cũng không kém tí nào, có chăng chỉ là bộ này u ám hơn, nặng nề hơn, và hình tượng công thụ không được sạch sẽ, lý tưởng như Dương Lỗi và Phòng Vũ khiến người xem hơi khó chấp nhận và đồng cảm với bọn họ mà thôi. Dù sao đây cũng là quan điểm cá nhân của mình, đừng tin ai cả, hãy cứ tự đọc và cảm nhận cùng với Thiên Vũ – A Hạo để hiểu hết được câu chuyện giữa hai người nhé.
Một chút lưu ý: mình thật sự rất thích hỗ công, nên hông yêu thương nổi thể loại này xin đừng nói lời cay đắng
———————-
Link: https://chontengigio.wordpress.com/dam-my/vu-nam-phao-phao-tuyet-nhi/
———————–
Chú ý:
– Ngoài chương 8.3 có gợi ý pass (ở cuối chương 8.2) thì các chương có pass khác cụ thể là 3c) chủ nhà ko cho gợi ý pass để tránh truyện bị đem đi.
– Chính văn BE, Phiên ngoại HE
Vũ nam