Tên gốc: Bảo tiêu (保镖)
Tác giả: Hương Tiểu Mạch
Thể loại: Hiện đại, kinh vị văn, dị năng, cường cường, cao kiền, trúc mã, quân phục, cường hãn lãnh mạc quân nhân trung khuyển công X yêu nghiệt phúc hắc quân nhị đại nữ vương đặc công thụ, thụ sủng công, 1×1, HE
Couple: Hoắc Truyền Võ & Sở Tuần
Raw: Kinzie
Trans: QT ca, GG đại hiệp
Edit: Shu (gegehouse.wordpress.com)
Tình trạng: Hoàn (102c) (17/02/2016)
————
Văn án
Yêu nghiệt phúc hắc quân nhị đại nữ vương đặc công,
Bước vào con đường trung thành cùng vinh quang, trải qua bao khó khăn cực khổ, hồi tưởng lại tình đầu có bao nhiêu ngọt ngào,
Có thể có trùng lặp…
Kỳ thật là ngọt văn, hữu nghị, nghĩa khí, mối tình đầu thực đẹp, sinh tử cùng tình cảm chân thành cả đời…
Tình cảm cùng những việc nhỏ trong cuộc sống, kết cục 1×1, HE. Đề cập dị năng, kiến thức chuyên môn rất ít,
Nội dung câu chuyện hoàn toàn hư cấu, tận lực không đụng đến cảnh sát, các loại cẩu huyết bàn tay vàng triển khai mong mọi người đừng khảo chứng quá tích cực!
Kinh vị, chế phục, cường cường bộ thứ ba, câu chuyện về Sở Tuần, cường cường, trúc mã, cán bộ cao cấp.
Cốt truyện hoàn toàn độc lập, cùng hai bộ trước không liên quan nhiều lắm, quân nhân cùng đại văn tử từ nhỏ thường xuyên ra ngoài chơi,….
Hai đứa nhỏ tràn đầy sinh lực, thực đẹp.
(Kinh vị: Bắc Kinh phong vị >> Kinh vị văn là văn mang hương vị đặc sắc của Bắc Kinh, dùng nhiều phương ngôn của người Bắc Kinh – Cre: Kinzie)
——–
Review (by Động giải trí nhà R)
Một bộ khá dài, hơn 1.5k trang theo bộ đếm kindle, nhưng mà như các bộ dài và hay khác, bạn chỉ ước gì nó có thể dài hơn. Với mình tên Hương Tiểu Mạch khá mới, nhưng có lẽ với những ai hay theo QT/raw hay liên tái trên Tấn Giang (TG nhỉ?) thì chắc sẽ quen. Mình đoán rằng Hương Tiểu Mạch cũng là một cái tên khá hồng trên bxh, nếu không thì fandom TQ thật sự phải coi lại taste thưởng thức truyện của mình, I mean, hey, Long đồ án còn hơn tỷ tích phân mà…
Quay lại với truyện, cảm xúc toàn thể của mình sau truyện chỉ có 2 từ, hài lòng. Thực ra thì với một truyện mình ưng thì mình lại có ít cái để nói hơn, một phần cũng vì không muốn spoil. Với bộ này, thử ráng để lại nhiều cảm nghĩ hơn một chút…
✦ Nội dung:
Có thể nhiều người sẽ thấy lê thê, nhưng mình thấy nó được xây dựng khác hoàn chỉnh và cân bằng. Tác giả là người rất cẩn thận và kiên nhẫn, mỗi tình tiết đều được đưa vào hợp lý với sự phát triển tính cách và tâm lý nhân vật, các trường đoạn đều có độ dài ngang ngửa nhau, không bị vội vàng đẩy nhanh.
Đoạn timeskip có cảm giác hơi vội, nếu đây là một bộ general với nhân vật chính là Sở Tuần thì có thể đó là chỗ yếu, nhưng vì đây là đam mỹ, và người ta đọc để xem hai thằng đàn ông chịch nhau nên yeah, just skip it cuz nobody freaking care anw.
Không có nhiều plot twist, và quả thực truyện không cần những tình tiết gây bất ngờ câu khách ấy bởi Vệ sĩ, theo cảm nhận của mình, là một khối thống nhất vững chắc, như một cái tháp được xây dựng rất tỉ mì một đường thẳng tới đỉnh chóp, lỡ có vài viên vặn vẹo là cả tháp đổ sụp. Khi mình nói như thế, không có nghĩa là truyện nhàm chán, bởi giống như bạn ngẩng đầu nhìn một tòa tháp cao, chỉ riêng sự hùng vĩ của nó cũng khiến bạn nghẹt thở.
Ngoài ra thì truyện đề cao tinh thần quân nhân, lòng trung thành với đất nước, tuy nhiên yên tâm là không có màn tự sướng Thiên triều banzai như nhiều truyện khác. Xét kỹ ra thì có một vài tình tiết và tình huống, cụ thể là những đoạn gián điệp, nằm vùng, làm nhiệm vụ vân vân khác, hơi bị “điêu” một chút, nhưng mà tác giả rất khéo lấp liếm đi bằng những cảnh hành động, đối thoại, nội tâm nhân vật… Hơn nữa như đã nói, thể loại chính là đam mỹ mà, it’s not that important anw.
À và bộ này có dị năng.
Nói qua về nhân vật, có thể sẽ có spoil. Mình thích cách tác giả xây dựng, kiểu chúng nó sinh ra dành cho nhau và chỉ có chúng nó mới chịu được nhau mà thôi: )). Nếu vội vàng bỏ qua truyện vì nó có cái tag nhân vật dài loằng ngoằng cái gì mà phúc hắc mặt than quân công nhị đại…blah blah gì đó VÀ trung khuyển công nữ vương thụ, thì thật là rất phí. Cũng thật trùng hợp vì gần đây vừa coi một cái phân tích anime trope có nhắc tới tsundere, cái kiểu nhân vật khiến người ta vừa yêu vừa hận. Thật mừng vì clip đó nói hộ quan điểm của mình, rằng tính cách ra sao không quan trọng bằng việc nhân vật đó VÌ SAO lại phát triển thành tính cách như thế. Trong trường hợp này, thì tác giả đã xây dựng rất thành công, bởi khi bạn đọc truyện, bạn sẽ không còn quan tâm tới mấy cái tag dở hơi kia nữa. Tác giả viết chắc tay, tính cách nhân vật rất nhất quán từ đầu tới cuối, phát triển hợp lý, hành động rất phù hợp cho đến tận phút cuối cùng của tác phẩm.
Và, spoiler, mình thích (lại thích) việc tác giả cho Sở Tuần mắc bệnh tâm lý, có thể đoán là trầm cảm, hoặc cụ thể là rối loạn lưỡng cực. Hay ở chỗ, dù không hề nói rõ trong truyên, nhưng những triệu chứng đưa ra đều rõ ràng chỉ tới căn bệnh cụ thể ấy, mà tác giả cũng không hề chém gió hay bốc phét quá đà để biến nó thành plot device một cách vô nghĩa. Nó ở đó vì rõ ràng nhân vật cần sự phát triển đây.
✦ Văn
Một trong những cái mình tán thưởng truyện là giọng văn của tác giả. Miêu tả rõ ràng và sinh động, nhân vật, suy nghĩ, tâm tình, tất cả như sống dậy dưới ngòi bút.
Tác giả cực kỳ thành công khi tái hiện lại cuộc sống trong tứ hợp viện Bắc Kinh những năm 80 90. Hơn nữa cái mình thích, đó là văn rất gọn ghẽ, tươi mới, thẳng thắn và mạnh mẽ như quân nhân, cho dù là cuộc sống thường ngày, hành động kịch tính, nội tâm xoay chuyển, thảm khốc bi thương. Hầu hết văn Bắc Kinh mình đọc qua đều có cái vẻ thương xuân bi thu buồn bã u ám thê lương, rất nhiều người thích, còn mình thì rất mệt: /
Cũng không thể không kể công bản chuyển ngữ, dù mình không rõ là edit hay dịch, nhưng đó là một công trình khá chất lượng, có đầu tư, tuy rằng có một số chỗ mình thấy hơi kỳ cục nhưng đó cũng là cố gắng tốt nhất để truyền tải được một tác phẩm hay và dài thế này.
Một cái ngoài lề nữa là mình thấy nó rất “truyền cảm hứng”. Đó cũng là một cái thành công, khiến cho mình vừa đọc vừa có cảm giác văn vẻ dào dạt muốn nhảy lên và gõ ngay ra câu truyện của riêng mình.
Overall: 9/10 (vì mình không thích cho điểm perfect =)))~)
Tiện thể thì lần trước review qua có nhắc tới rằng cảm giác đọc Vệ sĩ khá giống khi đọc Kim bài đả thủ. Ừm giờ đã đọc xong, và quả thật cũng khá giống, ở cái phần tình cảm, nhân vật, cái cách tác giả tái hiện lại những thập niên 80, 90 đó. Nhưng nếu phải so hẳn thì mình sẽ đánh giá Vệ sĩ cao hơn, có lẽ bởi bối cảnh lớn hơn, hoành tráng hơn (tính mình hơi đồng bóng…), cũng vì nhân vật, quan hệ tình cảm được xây dựng tỉ mỉ hơn, cũng bớt… ờ… sến hơn nữa (thực sự mình thấy KBĐT có mấy đoạn rainbow khó tả). Anw, cảm nhận cá nhân thôi.
P/s: Bộ này là một phần của hệ liệt, tiếc là mới chỉ có bạn này được làm xong, mình cũng muốn xem coi các bạn kia thế nào…
——–
Link: https://gegehouse.wordpress.com/dam-m%E1%BB%B9/ve-si/
Vệ sĩ