醉若成欢
Tác giả: Trần Sắc – 尘色
Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, cung đình, nhất thụ nhất công, cường công cường thụ, vương gia công x đế vương thụ, thế thân, ngược tâm, HE.
Dịch: QT, Google
Edit: Tiểu Hy (haneunrim1610.wordpress.com)
Tình trạng: Hoàn (44c+5PN) (29/11/2015)
————
Văn án
Thoáng nhìn thấy khi người ấy chỉ là một thiếu niên, sự ôn tồn và quan tâm làm cho Phượng Thương nhớ mãi không quên;
Hoàng tử Dục Trăn trở thành người duy nhất làm Phượng Thương cố chấp khát vọng;
Chỉ cần nhớ đến hắn cùng ca ca, tất cả thống khổ y đều có thể vượt qua.
Nhiều năm sau Phượng Thương thành công đoạt lại đế vị, dùng sinh mệnh của huynh trưởng để đổi lấy thiên hạ.
Cho dù y không để ý đến sự phản đối của quần thần, trọng dụng con của Ngụy Đế-Dục Trăn;
Cho dù y cam nguyện buông bỏ tự tôn, ủy khuất chính mình, hầu hạ dưới thân người, chỉ cầu xin hắn chia cho mình một chút yêu quý, một ánh mắt thâm tình;
Nhưng người Dục Trăn luôn tâm tâm niệm niệm vẫn là huynh trưởng đã chết của y.
Y đau khổ tương luyến, thành tâm hối cải, mà hắn, ngoài lãnh đạm cũng chỉ có oán hận.
Si oán triền miên, chỉ mong được chìm đắm trong chén rượu bạc…
Trích đoạn:
“Nếu Trẫm muốn ngươi đối xử với Trẫm như đối xử với ca ca thì sao?”.
Không biết qua bao lâu, Dục Trăn đột nhiên bật cười, cười đến gập cả thắt lưng. Một lúc sau mới ho nhẹ, cố nén ý cười nói: “Hoàng thượng đừng nói giỡn, nếu không thần lại cho là thật”.
Phượng Thương im lặng một lúc, lát sau lại mỉm cười nói: “Tĩnh vương coi như Trẫm đang nói đùa đi”.
Dục Trăn nhìn Phượng Thương, từ đôi mắt đẹp không chút gợn sóng, chậm rãi chuyển đến khuôn mặt kinh diễm khiến người ta kinh ngạc: “Trong lòng Dục Trăn, Liên Nhi chính là Liên Nhi, không có bất cứ kẻ nào có thể giống với Liên Nhi, Dục Trăn cũng sẽ không đối xử với bất kỳ ai như đối xử với Liên Nhi. Xin Hoàng thượng tôn trọng người đã chết, không cần đùa giỡn với Dục Trăn”.
————-
Review (by Spoil / Review Đam Mỹ)
Công trước kia là tam hoàng tử, thụ đoạt ngôi làm hoàng đế mà sắc phong công thành vương gia. Thụ có một ca ca song sinh bệnh nặng được công chăm sóc 10 năm. Lần đầu tiên lén đi gặp ca ca thì bắt gặp công ôn nhu tình tứ chăm sóc ca ca mà nảy sinh tình cảm sâu đậm. Từ nhỏ bị chịu đủ ủy khuất cay đắng mà tham muốn thứ ôn nhu kia.
Vì long cung tranh đấu, ca ca của thụ chết đi. Cửu ngũ chí tôn vì yêu mà hạ mình nằm dưới thân quân thần, cam chịu làm thế thân của ca ca, cam chịu người kia trong lúc ân ái goi cái tên không phải mình, lần này lần nọ đánh mình. Nhưng giữa họ không tồn tại ”niềm tin”, cũng không thể nào thay thế được người đã mất hay buông bỏ được người cũ. Huống hồ, tin tức ca ca kia còn sống cứ một ngày càng chân thật.
Thụ yêu chiều công đến hết mực, còn công hết lần này đến lần khác lợi dụng tình cảm của thụ mà đẩy thụ vào khuôn khổ, lập hậu, tạo người kế vị. Ngôi vị hoàng đế có được từ sự dày vò khổ ải của chính mình lại vì cái chết vô tình của ca ca mà luôn bị công áp đặt rằng có được vì ca ca, thụ không xứng, thụ nợ ca ca, phả trả. Đến tận cùng công vẫn không buông bỏ được người kia dù biết ca ca thụ không chỉ yêu mình mình. Từ đầu đến cuối vẫn không tin tưởng được thụ lần nào, lúc nào cũng tách móc, áp đặt vu oan rồi tức giận oán hận thụ.
Hóa giải đại thần là tình tiết thụ trúng cổ tương tư, phải ân ái với người mình yêu cũng yêu mình mới sống sót, không thì cả hai cùng chết. Thụ vì nghĩ công không yêu mình mà đẩy đi, công vô tình biết mà quay về yêu thương HE với thụ.
HE nhưng không làm người khác cảm thấy mãn nguyện, nó không trọn vẹn. Cả quá trình không có niềm tin từ đối phương, mà công lựa chọn thụ chứ không buông bỏ hoàn toàn ca ca thụ, thụ thì vẫn làm 1 hoàng đế chịu sự áp lực mà công chỉ giúp được trên tinh thần. Thật sự là thấy công trong đây rất nhu nhược, mờ nhạt, không có gì nổi bật, lại được người bênh. Còn thụ thì bi đát, cô đơn, thầm lặng, mù quáng -_-
————
Review (by Review đam mỹ)
Cổ trang, ngược luyến tàn tâm, đầu gỗ vương gia công x kiên cường hoàng đế thụ
Hãy cùng thanh tịnh đầu óc để chuẩn bị đến với mối tình tay tư rối nùi như canh hẹ giữa hai anh em sinh đôi và hai anh em (may quá không sinh đôi). Phượng Thương và Liên Càng là hai anh em sinh đôi cùng mang mối thù phục quốc nhưng số mệnh lại khác nhau. Liên Càng phải hy sinh vào hang ổ kẻ thù dùng sắc khuynh quốc, Phượng Thương lại được giữ lại làm vua sau này. Kế hoạch thành công, Phượng Thương lên ngôi vua, Liên Càng biến mất, để lại hai anh em vương gia Dục Trăn và Dục Dặc- một người hắn yêu và một người yêu hắn. Trớ trêu thay, Phượng Thương cũng yêu luôn Dục Trăn. Và thế là… ngược tâm.
Có thể nói, đây là một trong những truyện lằng nhằng, rắc rối và loạn tùng phèo nhất mà mình từng đọc. Cơ mà bằng một cách nào đó không thể tưởng tượng được, truyện này lại hay và giữ chân được mình tới cuối cùng. Là fans sủng công nhưng đọc thương cho thụ kinh khủng. Công trong truyện có cái lý của ảnh, xét về tình ảnh cũng không sai nhưng coi muốn đạp cho vài cái ghê.
Truyện này chỉ bị mỗi một lỗi là đặt tên quá ghê thôi, mọi thứ còn lại mình thấy hài lòng, cẩu huyết đấy nhưng đủ hay và đủ đau cho một bộ gắn mác ngược luyến tàn tâm.
————-
Link: https://haneunrim1610.wordpress.com/2015/04/11/23/
Túy nhược thành hoan