Tác giả: Mao Hậu
Thể loại: hiện đại, niên hạ trung khuyển công, bệnh tim tinh anh thụ, 1×1, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn (gồm 57 chương và 3 phiên ngoại)
Biên tập: Nana (bachhoacac.wordpress.com)
Lưu ý: Bản edit phi thương mại, không đảm bảo chính xác, đã có phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.
Tình trạng: Hoàn (57c) (08/12/2016)
——-
Văn án
Ở quán bar bàn bạc, Lục Thương tiện tay cứu một cậu nhóc bẩn thỉu, vốn dĩ chỉ là tiện tay mà thôi, không ngờ khi nhìn thấy vết súng sau lưng cậu thiếu niên, ký ức mười năm trước tràn vào trong óc.
Lục Thương hỏi: “Cậu tên gì?”
“Tiểu Lê… Em họ Lê, họ đều gọi em là Tiểu Lê.”
“Không có tên sao?”
“Không nhớ ạ.”
Lục Thương nói: “Thế gọi Lê Thúy đi, sau này cậu theo tôi.”
Kể từ hôm đó, bên cạnh Lục Thương có thêm một người yêu nhỏ tên Lê Thúy.
Thật nhiều năm về sau, bác sĩ Lương cười nhạo y, tim người ta thì không muốn, còn góp cả tim mình vào, ông chủ Lục, vụ buôn bán này không có lời nha.
Nhìn cậu trai tuấn tú ở trong bếp nấu cơm, Lục Thương buồn bực nghĩ, rõ ràng lúc nhặt về chỉ là một con rùa đen nhỏ không nhận nổi mặt chữ, sao mới chớp mắt đã biến thành chó săn lớn thấy mình là nhào tới rồi?
Note: Thúy (邃) trong tên em công có nghĩa là tinh thông, sâu xa, thúy trong thâm thúy nha: P Về truyện này thì tui chỉ có thể nói là, truyện vô danh, tác giả cũng vô danh nốt, nhưng mà tui rất thích =3= Tui thích sự chung thủy tuyệt đối của công, thích tình cảm sâu đậm mà công dành cho thụ, thích cách thụ yêu thương công, nói chung thích hết cả đôi ấy, và hơn nữa là… tui không có sức chống cự với mấy em niên hạ trung khuyển công =))) Bởi vì tui rất thích, nên tui mong là mọi người cũng thích (◡‿◡✿)
—————-
Giới thiệu
Thụ (Lục Thương) là tổng giám đốc của công ty do bố để lại, thụ thuộc dạng tinh anh có tiền có đầu óc giỏi kinh doanh nhưng không chơi bời đàn đúm như mấy ông tổng khác mà sống khá khép kín vì thụ mắc bệnh tim bẩm sinh, sức khoẻ rất yếu, thường phải vào bệnh viện. Thụ có tiền có quyền nhưng không thể tìm được trái tim khoẻ mạnh nào thích hợp để thay cho mình.
Như văn án, trong một lần đi bàn chuyện làm ăn thì thụ cứu công (Lê Thuý) khỏi tay cái thằng thiếu gia nhà giàu hay ngược đãi đánh đập công. Công lúc đó nhỏ bé gầy còm bị đánh đập thương tích đầy người, thụ cứu công phần lớn là vì phát hiện vết sẹo do súng để lại trên người công giúp thụ nhận ra công là người có trái tim phù hợp với mình (còn tại sao thụ biết thì đọc truyện sẽ giải thích nha chứ kể ra thì hết truyện). Nói tóm lại thụ cứu công là vì muốn ngày nào đó công hiến tim cho mình ấy, ai ngờ số mệnh xoay chuyển bất ngờ quá thụ mất cả chì lẫn chài cho công 😂
Em công thì nói sao nhỉ, công rất là trung khuyển, rất yêu thụ, yêu chết lên chết xuống luôn ấy, ban đầu được cứu về em nó hơi nhược và khờ khạo nhưng sau này em đã cố gắng trở thành người đàn ông là bờ vai vững chắc cho thụ dựa vào, nói chứ không có công là thụ cũng mệt mỏi lắm đó, dễ gì tìm được đứa nào chịu lăn xả hy sinh thế cho mình: ‘( Túm lại tui rất thích tình cảm của hai người dành cho nhau, truyện nào mà miêu tả tình cảm sâu sắc là tui thích hết trơn hà!!!
Thôi giới thiệu nhiêu đây chắc đủ rồi, truyện cũng không quá dài nên mọi người chờ nửa tháng sau chào đón cp mới tìm hiểu thêm nha 😍
—————–
Review (by Đam Mỹ – Danmei)
Lục Thương là một người đàn ông thành đạt, thông minh, lịch thiệp, và giàu có, anh gần như là một người đàn ông hoàn hảo, mảnh khuyết duy nhất là, anh bị bệnh tim bẩm sinh. Mọi loại thuốc thang hay tiểu phẫu chỉ là cách để kéo dài sinh mệnh nhất thời, phương pháp chân chính thật sự giúp Lục Thương bảo mệnh lại rất ít, anh gần như đã tuyệt vọng, cho đến buổi tối định mệnh ấy, khi số phận sắp xếp cho anh gặp lại Lê Thúy.
Lê Thúy có một cuộc sống gần như là ở dưới đáy xã hội, muốn học vấn không có học vấn, muốn sức lực không có sức lực, ăn đánh còn nhiều hơn ăn cơm, cực kỳ thê thảm, cho đến khi được Lục Thương thu nhận. Lục Thương cho cậu một cái tên, cho cậu một mái nhà, cho cậu cái ăn cái mặc, dạy cậu mọi điều từ kiến thức trong sách vở đến thuật đối nhân xử thế. Đối với Lê Thúy, nói Lục Thương là vị thần của riêng cậu có lẽ cũng không sai.
Hệ quả tất yếu là Lê Thúy rung động, rồi phát triển thành yêu, cậu yêu Lục Thương. Thế nhưng cuộc đời nào có đơn giản như vậy. Lý do thực sự khiến Lục Thương thu nhận cậu là gì? Năm xưa chuyện gì đã xảy ra giữa hai người? Quan trọng nhất là, Lục Thương cũng yêu cậu… phải không?
Là một bộ truyện dài hơn 60 chương tính cả phiên ngoại, nội dung truyện không phải quá phức tạp, nhưng rất sâu sắc. Hai vấn đề lớn của truyện là tình cảm và thương trường, trong đó chuyện tình cảm có phân lượng nặng hơn. Xuyên suốt bộ truyện là quá trình suy yếu dần của Lục Thương cùng với cố gắng dành giật sự sống cho anh của Lê Thúy. Họ rất yêu thương nhau, hi sinh vì nhau, sủng nhau lên trời, nhưng căn bệnh của Lục Thương như một lưỡi đao treo trên đầu cả hai, đó là lý do vì sao trong thể loại truyện vừa có sủng ngọt lại vừa có ngược tâm. Tuy nhiên, nút thắt này cũng là yếu tố nêu bật cái hay của truyện. Chúng ta có thể thấy được tình yêu sâu đậm ở những bộ truyện ngọt ngào ấm áp khi hai nhân vật chính chăm lo cho nhau, thì ở bộ này, tình yêu và sự hi sinh vì nhau của họ lại càng được đẩy lên một tầm cao khác, sâu sắc hơn, ám ảnh hơn, và cảm động hơn.
Điểm cộng của bộ này mà có lẽ ai cũng sẽ thích: edit siêu hay + có H: 3
————————
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, ấm áp nhưng cũng có chút ngược ngầm, trung khuyển công x lạnh lùng thụ, HỖ SỦNG
Ban đầu mình thấy tag trung khuyển công thì ngại lắm. Cơ mà nhà edit làm Kim bài đả thủ và An cư lạc nghiệp nên cũng ráng nhắm mắt đưa chân. Ai dè rơi nhầm đệm bông, thích bộ này hơn An cư lạc nghiệp nhiều. Công thụ đều là tình đầu của nhau, chả có anh tình nhân cũ nào nhảy ra hết.
Lục Thương là một thương nhân lãnh khốc, giỏi đều mọi thứ trừ việc mang trong người căn bệnh nan y, phải tìm người thích hợp thay tim. Đó chính là nguyên nhân y cứu Lê Thúy từ một đám ô hợp để mang về nhà “bao dưỡng”. Đem nuôi khỏe mạnh rồi “ăn” luôn tim nó, ý nghĩ ban đầu của Lục Thương chính là như vậy.
Thế nhưng, đến khi Lê Thúy tín nhiệm y đến có thể “đào tâm đào phế” cho y, Lục Thương lại từ bỏ. Không thể nói ai trong hai người yêu sớm hơn ai, ai trong hai người yêu sâu đậm hơn ai. Chỉ biết rằng Lê Thúy khi hiểu ra sự thật đã tìm mọi cách hiến tim. Còn Lục Thương lại cầm tay người kia trịnh trọng nói rằng nếu một ngày hắn hiến tim cho y, y sẽ tự tay móc tim mình.
Truyện đọc hay và cảm động. Tuy bản tính một bên trung khuyển một bên lạnh lùng nhưng hỗ sủng đấy mọi người, vì Lục Thương cũng cưng Lê Thúy lắm. Ngược chủ yếu vì căn bệnh quái ác của ảnh thôi. Mà thích nhất là hai người này hiểu nhau vô cùng, người này lén lút suy tính gì đó là người còn lại biết liền. Cũng may như thế mới kéo được tới khi tìm được phương pháp chữa cho Lục Thương: ’(
Mà mình thấy hint tung tóe giữa anh em nhà Tư Mã luôn nhé, cầu tác giả cho phiên ngoại: ((
CỰC KỲ KHUYẾN KHÍCH ĐỌC NHA
——
Link: https://bachhoacac.wordpress.com/2016/08/30/ml-tuong-tam-mao-hau/
Tượng tâm