tu-hon

Tứ hôn

Tác giả: Đản Thát Quân 蛋挞君

Thể loại: Cổ trang cung đình, trọng sinh, ngọt, công sủng thụ, nam phẫn nữ, cường cường, nhất công nhất thụ.

Biên tập: Haki-chan (phongtrai.wordpress.com)

Tình trạng bản gốc: Hoàn 102 chương.

Tình trạng bản edit: Hoàn (102c) (31/8/2016)

Raw + QT by Kho Tàng Đam Mỹ

Bản dich đã có sự đồng ý của tác giả và được dịch không vì mục đích cá nhân.

Thỉnh không mang ra khỏi đây.

DO NOT TAKE OUT

—————–

Văn án

Ở kiếp trước, Đỗ Hành vì âm mưu của thân ca ca Đỗ Nguyễn mà đã cùng tam hoàng tử Tiếu Mặc trở mặt thành thù, biết rõ họa phúc khó liệu nhưng vẫn xuất chinh diệt địch, cuối cùng chết trận nơi sa trường.

Sống lại một đời, hắn trở thành ‘Trưởng nữ’ của Vệ Quốc công tên Vệ Nam Bạch. Vì không vào kinh vi chất, tránh né âm mưu của Tiếu gia, hắn chỉ có thể giả gái, như bước trên băng mỏng.

Vốn tưởng rằng có thể tránh được một kiếp, rồi sau đó kế thừa nghiệp cha. Không ngờ, hoàng đế ban xuống một thánh chỉ tứ hôn để gả hắn cho Cửu hoàng tử Tiếu Kỳ bị thất sủng, từ khi đó hắn sống mà trong lòng không yên….

Đây là cổ phong văn, từ trọng sinh, giả gái, sau đó xuyên qua đến toàn văn. Tác giả có lối hành văn trôi chảy, phô bày cho chúng ta thấy một câu chuyển vì một tờ giấy tứ hôn, hai người từ hiểu nhau đến chấp nhận, cuối cùng dắt tay giành lại chính quyền. Là thiên chi kiêu tử, Tiếu Kỳ si tình đến mức say lòng người, bất kể một đời trước là Đại tướng quân Đỗ Hành, hay đời này là cậu chủ Vệ Nam Bạch, Tiếu Kỳ đều yêu vượt qua sinh mệnh. Một đời trước, Đỗ Hành bỏ qua Tiếu Kỳ, hai người ôm nỗi hận mà kết thúc, sau khi trọng sinh trở về, Vệ Nam Bạch quyết định, nam nhân, ta muốn, đế vị, ta giúp ngươi đoạt.

Chân thành.

—————-

Review by Haki-chan (editor)

Như đã hứa, tui bây giờ sẽ làm một bài review về Tứ Hôn.

Đây là bộ đầu tiên tui edit (cái đó là dĩ nhiên) về vụ review này tui cũng không biết nên làm thế nào nên chỉ nhận xét một vài ý tui cho là đúng thôi.

Về bản edit của tui, xin nhắc lại, nó đang được beta, nhưng hiện tại đang beta trên wattpad trước, còn trên wordpress thì phải đợi tui vào máy tính mới copy được, vì trên điện thoại rất lag.

Nội dung nói chung là bạn thụ trọng sinh trở về một đời trước mà mình vừa trải qua, xuyên vào thân thể của Vệ Nam Bạch – vị công chúa Vệ quốc được chỉ tứ hôn cho bạn công. Vốn thụ không cần phải theo như thánh chỉ đến Bách Việt nhưng vì cảm thấy khi trước mình nợ bạn công quá nhiều nên quyết định mặc kệ mọi khó khăn, đến đó để giúp đỡ bạn công và sau đó thì nảy sinh tình cảm.

Về những bộ trọng sinh thì tui đọc khá nhiều nên cũng không có gì lạ, bộ này thì lại là quay về trả ân tình, có phần giống một vài bộ nhưng lại là trọng sinh – xuyên vào một thân thể khác. Lời văn của tác giả rất chi tiết, lời văn gột tả được cảm xúc chân thực của nhân vật, vừa mô tả được mọi khung cảnh về chiến tranh, thiên nhiên, con người,…

Ví dụ như cảnh công thụ lơ lủng giữa không trung lúc bị quân Bắc Nhung truy sát và phải nhảy xuống vực. Tác giả dành hẳn cả một chương (không dài) chỉ để vừa mô tả cảnh đó, bộc lộ cảm xúc của nhân vật. Vâng, chẳng có gì lạ đâu, chỉ thấy nó hơi khoa trương thôi.

Về công thụ trong TH, tui thấy tác giả xây dựng khá cặn kẽ và cả hai nhân vật cũng tập hợp (gần) đủ mọi tính cách của các công thụ từ nhiều bộ Đam Mỹ. Không nói những bộ khác (tui nghĩ ở những bộ đó, công thụ cũng có điểm giống như bộ này nhưng ở bộ này lại có phần khác hơn).

Đó chính là, bạn công aka Tiếu Kỳ: cường + nhược + phúc hắc + tài hoa mỹ mạo + sủng thụ + trung khuyển. Bạn thụ aka Nguyệt Vân Sinh aka Đỗ Hành (Đỗ Tử Kính) aka Vệ Nam Bạch (Vệ Văn Cẩn): cường + nhược + phúc hắc (một chút) + tài hoa vạn người mê + trung khuyển.

Tạm thời về phần trung khuyển của hai bạn thì không cần nói rồi, tình cảm rất chi là sâu đậm. Văn phong của tác giả cũng được dùng làm nền. Phải nói là câu chuyện tình cảm sến súa của hai người hay được tác giả cho mấy từ ‘yêu suốt đời’, ‘cùng sống đến…’, ‘cho dù có…. thì vẫn sẽ…’,…. Nói chung là đủ loại hứa hẹn mà mỗi đôi tình nhân đều có. Ở hiện đại so ra cũng không sến bằng mấy câu cổ trang trong truyện đâu à nha.

Tiếu Kỳ cường ở chỗ nào, trong truyện cũng đã nói, phúc hắc ở chỗ nào cũng không khiến mọi người mất công tìm, vì chỉ cần đọc thôi cũng thấy rất rõ ràng rồi, về khoản tài hoa thì khỏi nói, giống như Thẩm Đại Hải đã nói, điện hạ của ông chính là mỹ nam nhất thì kinh thành. Tiếu Kỳ cũng là người thông minh, cũng biết trọng dụng người tài, có mọi kế sách (cũng gọi là chu toàn), biết xử lý mọi tình huống có thể xảy ra. Võ công của Tiếu Kỳ cũng rất tốt, mặc dù không được nổi tiếng như Nguyệt Vân Sinh nhưng cũng không kém, nhất là ở những chương cuối cùng, khi đấu với đám người thích khách ở trong thiên lao, lúc Nguyệt Vân Sinh còn đang đấu với một, hai kẻ còn lại thì Tiếu Kỳ đã giải quyết xong, và còn chạy sang phụ vợ mình nữa.

Nhưng Tiếu Kỳ cũng có điểm nhược. Nhược ở chỗ, một là hắn sống chỉ với mục đích yên ổn, không muốn đấu tranh, cũng không muốn trả thù người mẹ đã mất của mình cho đến khi Nguyệt Vân Sinh xuất hiện, lúc ấy Tiếu Kỳ mới nhận ra người mình cần bảo vệ và mới bắt đầu có ý muốn tranh dành (đó là ở những chương cuối cùng của TH). Hai là khi nhận lại được ký ức của mình ở đời trước, Tiếu Kỳ đã phải rất suy sụp, hắn tức giận với vợ mình, bỏ đi đến cái nơi mình thề thốt ‘yêu đến suốt đời’ với Đỗ Hành mà uống rượu, cho đến khi biết được chân tướng mới vỡ lẽ.

Thứ ba liên quan đến Đỗ Vân Trúc. Tui thử hỏi, Đỗ Vân Trúc đúng là giống Tiêu Vân Trúc Tiêu Thục phi thật, có cái tên của Tiêu Thục phi, nhưng cô ta đâu phải là Tiêu Thục phi – mẹ của Tiếu Kỳ. Tạm không nói đến chuyện cô ta đã giúp gì cho Tiếu Kỳ (thì đúng ở cuối truyện là có giúp, nhưng cô ta là vì tính mạng của mình), Đỗ Vân Trúc từ đầu đã là một mối hoạ lớn, nhưng Tiếu Kỳ từ đầu đến cuối vẫn luôn không xử lý hay có ý định làm gì cô ta, nói đúng hơn là vì cái khuôn mặt ấy mà nhiều lần mềm lòng, và cuối cùng lại lấy lý do là vì kế hoạch của mình và Hoàng đế mà giữ Đỗ Vân Trúc một mạng. Tui cảm thấy đây cũng là điểm yếu của Tiếu Kỳ, Tiếu Kỳ là người dễ mềm lòng (ừ thì nhiều khi cũng có lúc tức giận với Đỗ Vân Trúc nhưng tui thấy nó ít quá, và gần như còn chả khiến cô ta sợ nữa là).

Một điểm khác là miệng lưỡi Tiếu Kỳ rất sắc bén, không phải cái kiểu nữ nhi dùng lời lẽ cãi nhau mà Tiếu Kỳ lại là biết nói móc người khác và cũng biết hạ thấp mình để nịnh nọt đối phương. Về điểm này thì Tiếu Lâm (đại hoàng huynh) và Nguyệt Vân Sinh chịu nhiều nhất.

Bây giờ xin nói về thụ của chúng ta – Nguyệt Vân Sinh.

Nguyệt Vân Sinh có rất nhiều tên, nào là: Vệ Nam Bạch, Đỗ Hành (đời trước), thêm cả cái tên Đỗ Tử Kính, Vệ Văn Cẩn (tác giả toàn chọn tên đẹp không à).

Như đã nói, Nguyệt Vân Sinh rất cường, rất tài giỏi, rất xinh đẹp, và cũng rất yếu đuối.

Cường ở chỗ nào thì khỏi phải nói: xông pha ra trận, dấn thân vào nơi của địch quốc, không hề do dự hay sợ hãi khi nằm trong tay địch,… Nói chung là có rất nhiều ưu điểm.

Cái tài bộc lộ cũng không kém, về cả võ công lẫn sự thông minh của mình, mọi thứ không hề gây khó khăn cho Nguyệt Vân Sinh. Khoản võ công được tung hô khắp nơi, dẫn theo cả một đám bằng hữu, cao thủ tài giỏi, khi vào trong thiên lao cũng dùng những lời lẽ không hề hoa mỹ mà chân thật của mình để khuyên giải Bắc Mộc Thần. Từ đó cũng cho thấy tất cả rồi nhỉ?

Sắc đẹp của Nguyệt Vân Sinh rất là, ờ, phải nói là vạn người mê. Lúc múa kiếm, tuy không bỏ khăn nhưng vẫn khiến ngàn người dõi theo, lúc xuất hiện ở Bắc Nhung, ngay cả Vương gia và Hoàng đế cũng phải liếc mắt đưa nhìn, anh Vương gia lại còn trở thành trung khuyển, thật kinh người nha. Không những thế, ngay cả Tiếu Mặc – người mà coi quyền lực là trên hết vẫn phải ngoái lại nhìn, Tiếu Kỳ tuyên bố không cưới vợ đâu nhưng khi nhìn vào đôi mắt và màu da trắng hồng ấy thì vẫn đổ. Nói chung là mấy anh em tài hoa ở trong truyện cứ gặp Nguyệt Vân Sinh là nằm đất hết.

Trong TH, Nguyệt Vân Sinh được tác giả khá là ưu ái, đã dành nhiều cái tên, nhiều tài năng, bộ dạng xinh đẹp dụ nhân, lãnh nguyên một dàn hậu cung (vài ba người nhưng không phải ít) nhưng vẫn có đoạn chiếm hết ánh sáng nhân vật chính của bạn công. Đó là nhiều đoạn mô tả về Nguyệt Vân Sinh, tui thấy nếu so sánh với Tiếu Kỳ, Nguyệt Vân Sinh còn giỏi giang hơn rất nhiều, và còn có thể đảo chính bất cứ lúc nào.

Bởi vậy tác giả mới cho bạn Nguyệt Vân Sinh có chút nhược để Tiếu Kỳ có thể áp đảo vào ôm vào sủng trong lòng. Lúc bị trêu thì đỏ mặt, lúc được vuốt ve thì ngả cả người vào lòng đối phương,… Và hơn hết là Nguyệt Vân Sinh lại không có ý định đảo chính, trong tâm thức lúc nào cũng là: Ta là thụ, ta tình nguyện nằm dưới!

Ài, dĩ nhiên bạn thụ nào cũng có kiểu đó, trong tâm lúc nào cũng có ý nghĩ ỷ lại vào công. Cái nhược của Nguyệt Vân Sinh chính là khi đối mặt với Tiếu Mặc, Nguyệt Vân Sinh vẫn có chút lo lắng, bồn chồn, vẫn sợ một ngày mình sẽ một lần nữa yêu Tiếu Mặc.

Kết luận thì đây chính là một đôi công thụ truyền thuyết, từ mọi khía cạnh, có thể nhận xét tác giả đã tập hợp khá nhiều tính cách của các công thụ ở những bộ Đam khác. Có thể có bộ Đam có đôi công thụ hơn thế này, nhưng trước mặt thì tui chỉ biết là đang có trong bộ TH mà thôi.

Trong nhiều bộ phim lẫn bộ truyện, tui thường thích mấy anh nam phụ nhất. Và trong TH cũng vậy, tui thích nhất là Tiếu Mặc và Bắc Mộc Thần (cơ mà Tiếu Mặc vẫn nhỉnh hơn).

Bắc Mộc Thần chính là một trung khuyển công, cũng là một mẫu chồng tương lai rất đáng để mơ ước. Có mỹ quan, có tài năng, thao lược, võ công, có tài lãnh đạo, yêu vợ,… đều đủ. Về khoản yêu vợ thì khỏi nói rồi, tuy Nguyệt Vân Sinh không phải là vợ của hắn nhưng Bắc Mộc Thần vẫn luôn có bản năng muốn bảo vệ, cái này đọc chương cuối đi rồi biết, dù quốc gia có quan trọng nhưng người yêu vẫn là quan trọng nhất. Tuy vậy vẫn có điểm trừ (không đáng kể) đó là hắn quá nhu nhược khi đối mặt với Bắc Mộc Lân. Bắc Mộc Thần tài giỏi và hiền đức hơn Bắc Mộc Lân rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn phải dưới sự khuyên bảo của Nguyệt Vân Sinh mới đồng ý đảo chính. Cái đoạn này cũng không quá đáng kể đâu nhưng mà là nam nhân ở vị trí quan trọng (vương gia) thì nên lấy đại cục làm trọng. Ở đây thì Bắc Mộc Thần có điểm giống Tiếu Kỳ.

Nam thứ thứ 2 chính là Tiếu Mặc (anh đây rồi!!! Hic). Đây là nam thứ mà tui thích nhất. Và thích một cách không có lý do (thấy buồn cười ghê ^O^).

Tiếu Mặc chính là một tra công, một người không biết tình yêu là gì, một người coi quyền lực là tất cả, một người có thể vì bất cứ thứ gì mà bằng mọi giá phải đạt được mục đích. Hãy thử nhìn Đỗ Nguyễn xem, cho dù Đỗ Nguyễn rất yêu Tiếu Mặc, đã làm mọi thứ cho Tiếu Mặc nhưng cuối cùng vẫn phải chết, và ngay cả câu nói ‘Ta yêu ngươi’ của Đỗ Nguyễn đến chết cũng không hề được thốt ra trước mặt Tiếu Mặc. Nhưng nhờ vậy mà tui cũng biết, khi giết Đỗ Nguyễn rồi, Tiếu Mặc cũng rất dằn vặt bản thân, cũng phải cắn răng nhịn lại tâm tình bên trong, có lẽ cũng rất đau khổ. Tỉ như năm đó, Đỗ Hành chết, Tiếu Mặc tuy bên ngoài không biểu lộ gì nhiều, nhưng chắc chắn Tiếu Mặc cũng không hề vui vẻ gì cho cam, cũng biết thương tâm, biết sầu khi người duy nhất mà mình có tình cảm lại ra đi.

Nói là Tiếu Mặc không biết yêu nhưng thực ra là hắn có, chỉ là ham muốn quyền lực trong tâm lớn hơn cái tình cảm con người nên nó không được biểu lộ gì nhiều trong con người hắn. Những gì mà hắn làm, ham muốn quyền lực to lớn ấy, trả giá bằng sự cô đơn, cả đời trước lẫn đời này. Ở đời trước có Đỗ Hành, khi Đỗ Hành chết, Tiếu Mặc đã nhớ lại lời khi ấy của Đỗ Hành nói với mình trước khi đi: ‘Ngươi không sợ cô đơn sao?’

Và có lẽ, lời nói ấy đã trở thành một lời nguyền, khiến cho cả hai đời này, Tiếu Mặc phải sống một đời cô đơn. Nghe thì nhẹ, nhưng có lẽ đó là sự trả giá lớn nhất của mỗi con người rồi.

Tác giả đã cho Tiếu Mặc trở thành tra công, vậy thì đành chịu thôi (nhún vai a).

Ừm, cuối cùng tui xin nói đến bạn bánh bèo nắm giữ cái vai trò nữ phụ độc ác trong Đam Mỹ: Đỗ Vân Trúc.

Tui cam đoan đó là, Đỗ Vân Trúc là nhân vật mà 99,99% người đọc ghét cay ghét đắng nhất TH. Vì sao? Vì cô ta mặt dày, cô ta tự phụ, cô ta kiêu căng, cô ta quá tự tin vào bản thân, cô ta ham muốn lợi lộc, vinh hoa đến mù mắt,… Còn gì nữa thì xin các bạn kể thêm, kể tiếp chắc tui ngất.

Đỗ Vân Trúc thân là cô nhi – họ hàng xa của Đỗ gia, mang khuôn mặt người mẹ quá cố của Tiếu Kỳ, ngay cả cái tên cũng là Vân Trúc, xin đẹp, có chút thông minh, từng khiến nhiều người say đắm, lại được cha mẹ của mình chiều chuộng, cưng chiều trong vòng tay. Nhưng khi cha mẹ cô chết, cô bị họ hàng, bị người thân coi thường, phỉ báng, tính cách cũng trở nên độc đoán, lại càng ham hư vinh, ham quyền lực, muốn mọi người phải ngước lên nhìn mình, có dục vọng vô cùng lớn. Đây phải gọi là một nữ quỷ đáng sợ.

Ban đầu tui cũng không ghét mấy, vì đọc thấy kiểu nữ phụ này quá quen thuộc rồi, bản thân cũng coi đây là một motif rất bình thường. Nhưng rồi tui cũng phải thốt lên: Mẹ nó! Có ai mặt dày như mụ này không cơ chứ!

Đó là đoạn Tiếu Kỳ cho người giả trang mình ở lại Đại doanh để che mắt người khác. Đỗ Vân Trúc tinh mắt biết được nhưng vẫn coi đó là Tiếu Kỳ và đến chăm sóc rất thường xuyên, nói chung là cô ta sắm vai một cô gái thuỳ mị, nết na, chịu khó và đa tình. Hoàng đế dĩ nhiên không biết chuyện kẻ đó là nguỵ trang Tiếu Kỳ, vậy nên Đỗ Vân Trúc lại càng để cho ông có suy nghĩ là cô ta vì Tiếu Kỳ mà có thể làm tất cả mọi việc. Ấy vậy nên lúc Tiếu Kỳ muốn kết hôn với Nguyệt Vân Sinh thì Hoàng đế lại nổi trận lôi đình và còn có ý định ép Tiếu Kỳ lấy Đỗ Vân Trúc.

Từ đầu đến cuối, ả chẳng làm nên chuyện gì cho Tiếu Kỳ, vậy mà vẫn cố đeo bám, vẫn cố giữ mình thật thanh cao để người khác nghĩ rằng Tiếu Kỳ phụ ả. Nhưng thực ra Tiếu Kỳ chẳng nợ ả cái gì. Ở đời trước, Tiếu Kỳ là người khá nhu nhược, lại vì Đỗ Vân Trúc thích mình mà mình lại không yêu ả nên nghĩ rằng mình nợ ả để ả lộng hành, khiến bản thân bị ả đẩy vào đường chết. Vậy đời này, ả chết mới là xứng đáng. Tui rất muốn Tiếu Kỳ ra tay giết Đỗ Vân Trúc nhưng người ra tay vẫn là Nguyệt Vân Sinh, thế nên tui mới nói Tiếu Kỳ dù cường thế nào thì về khoản này vẫn nhược chán.

Review có vậy thôi, mong là đừng ai bắt bẻ bản review này của tui, tại tui cũng không có kinh nghiệm mấy, thấy gì thì nói thế đó, có ném đá thì ném nhẹ tay thôi nha!

————

Link: https://phongtrai.wordpress.com/dm-tu-hon/

Link wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/58395616

 

tu-hon

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *