Tác giả: Phong Xuy Tiễn Vũ
Thể loại: đam mỹ, cổ trang, cung đình, trùng sinh, cung đấu.
Số chương: 113 chương.
Edit: HunhHn786 (www.wattpad.com/user/HunhHn786)
Nhân vật: Thái tử Đại Lương triều ( Thái tử phi Trác Kinh Phàm ) x Đậu Thuần ( Thái tử Đại Chu triều )
Tình trạng: Hoàn (113c) (??/01/2017)
———————————————
Văn án
Thái tử triều Đại Lương, sau khi bị ám sát, tỉnh dậy lại biến thành Thái tử phi của tiền triều Đại Chu. Thái tử của tiền triều sau khi bị hạ độc đã giả vờ trở thành một kẻ ngu ngốc. Thái tử phi của tiền triều bởi vì muốn chăm sóc cho Thái tử nên đã nhập cung. Phụ hoàng của Thái tử tiền triều vốn là vị hoàng đế cuối cùng của triều Đại Chu.
Thái tử vì Thái tử phi, quyết định thay đổi, xoay chuyển tình thế, từng bước, từng bước tiến lên ngôi vị cao nhất. Cuối cùng, cũng đã trở thành kẻ dưới một người mà trên vạn người.
————————–
Spoil (by thanhthach)
Thụ là thái tử, bị hoàng tử khác hại chết, xuyên thành thái tử phi của tiền triều (tiền triều ở đây là triều đại trước, VD đơn giản như là triều đại nhà Trần, triều đại nhà Nguyễn). Công hồi bé bị trúng độc nên tâm trí như trẻ con. Ban đầu thụ coi công như con mình mà nuôi, quyết định bảo hộ công thật tốt, sau này mình sẽ lên ngôi thay công. Nhưng công sau này hết ngốc thì thụ thay đổi ý định, sẽ trở thành hoàng hậu đứng bên công cùng trị quốc. Tất nhiên cái quyết định này là khi hai bạn đã xác định tình cảm và công tỏ ý sẽ chia sẻ giang sơn với thụ.
Hồi đầu là thụ chỉnh đốn Đông Cung, sau đó cố gắng tìm ra tổ tiên của mình để trừ hoạ vì triều đại của công là đời cuối cùng của nhà Chu, sau đó tổ tiên thụ soán ngôi, chuyển thành nhà Lương. Hồi sau là âm mưu cung đấu tán loạn. Do vua chỉ có mình công là con trai nên không có đoạn đấu với hoàng tử khác mà chủ yếu là âm mưu soán vị của tổ tiên thụ. Đến cuối còn có âm mưu của vương tử một nước bé muốn lật đổ Đại Chu lẫn Hồ quốc bên cạnh. Đọc rất gay cấn và hấp dẫn. Túm lại đến cuối tác giả đúng là giải quyết từng cọc từng cọc một, không bỏ sót một nhân vật nào luôn, mình là mình rất thích điểm này vì có đôi khi, trong mấy truyện cung đấu trạch đấu thỉnh thoảng tòi ra 1 nhân vật nào đó rồi 1 đoạn thời gian sau lại mất tích không hồi kết. Truyện này thì kẻ ác đều bị trừng trị đích đáng.
Tuy nhiên, khuyên các bạn dễ bị dị ứng là đọc đến chương cuối, đến đoạn 2 người chết được chôn chung mộ là dừng được rồi. Đằng sau có một đoạn nhỏ là thụ quay về tương lai, bị đâm nhưng không chết, vẫn là thái tử mà công xuyên thành thái tử phi của thụ. Vấn đề là thái tử phi của thụ là nữ và lúc này thì không có song khiết vì thụ còn mấy thị thiếp.: v
——————-
Review (by chibi minh chau)
Bộ này chắc là bộ cung đấu hoành tráng nhất mình đọc (nào giờ toàn coi trạch đấu, dài quá thì bỏ ~ ), như bạn thanhthach bên trên nói là tranh giành quyền lực ko nhiều, chủ yếu là âm mưu soán ngôi của mấy thế lực kiểu tiền triều dư nghiệt thôi nhưng đấu đá tùm lum gay cấn đến phút gần chót luôn. có điều hình như vì cung đấu hăng quá, lượng nhân vật khá nhiều mà nhân vật nào cũng có đất diễn nên vai trò của 2 nvc và tiến triển tình cảm giữa 2 bạn ko được nổi bật lắm. thật ra đến khoảng 1/4 cuối, sau khi Đậu Thuần lên ngôi rồi tự dưng tòi ra thêm loạn Tây Bắc nữa mình đọc thấy hơi mất kiên nhẫn =“= , đã định bỏ luôn nhưng vì tiếc công đọc đến khúc đó rồi thành ra lướt lướt qua hết mấy phân đoạn chiến trường khói lửa (ko biết có đúng khói lửa ko vì lướt mà ), bay đến khúc cuối trở lại kinh thành mới đọc tiếp tử tế được.
Truyện đúng là hay, mà đọc xong mình thấy thật cảm thán thay cho số phận phụ nữ thời phong kiến, nhất là mấy chị cung phi trong cung . trong truyện có rất nhiều cung phi, mà cuối cùng hầu như chị nào cũng tư thông với dư nghiệt tiền triều ra kết quả (vì mục đích của bác dư nghiệt này là trà trộn huyết thống tiền triều vào Hoàng thất đương triều mà), thế rồi có mấy chị nô tỳ, nữ quan, nha hoàn vân vân (nói chung đều là tôi tớ hết) âm mưu bò lên giường chủ tử để thoát kiếp nô tài. mấy đối tượng này đều bị tác giả xài xể không thương tiếc và cho kết cục rất thảm. nhưng nghĩ lại thật tội nghiệp, từng đấy người phụ nữ chỉ chờ đợi sự sủng ái của một thằng đàn ông, ko được sủng thì quay sang móc máy đấu đá nhau, cuối cùng ko có được đứa con để bấu víu thì đời các chị chấm hết ngay và luôn khi thằng đàn ông kia chết, hoặc thảm hơn chưa kịp chết theo chồng đã bị chị khác hại cho chết tèo để tranh sủng rồi. cuộc đời chỉ có ăn ko ngồi rỗi để nghĩ cách lấy lòng một thằng đàn ông, sao có thể dở hơi như thế??? giá trị của người phụ nữ sao có thể rẻ mạt đến thế?
Đương nhiên mình biết đấy ko phải quan điểm của tác giả có vấn đề, chẳng qua là tác giả mô tả đúng ý thức hệ của cái chế độ phong kiến lạc hậu mà thôi. nhưng mà đọc xong thiệt rầu thay cho số phận người phụ nữ thời đó , hây da~ mưu cầu hạnh phúc chính đáng mà cũng thành tội ác tày trời mới ghê chứ.
À còn cả nhân vật Hoàng Hậu, mẹ đẻ của bạn công Đậu Thuần nữa. bà này tuy là mẫu nghi thiên hạ nhưng phải cái đầu óc ko được thông minh lắm, nếu ko nhờ sinh ra Thái tử được Thánh Nhân sủng ái thì bằng trí thông minh ghê hồn của mình, căn bản bả đấu ko lại đám phi tần trong hậu cung. thế nên nhiều lần hoàng hậu làm ra những trò tưởng là vì nghĩ cho thái tử nhưng cuối cùng toàn là ném đá phá thối hội nghị mình cũng bực bả lắm, mong sao bả bị dẹp sơm sớm cho khỏi mất hứng. mà đọc đến kết cục của hoàng hậu thì thật bùi ngùi .__. , bạn nào đọc rồi ngẫm lại xem, thân là hoàng hậu mà ko một ngày bả được hưởng phúc thật sự. vì trí tuệ kém quá, dễ gây chuyện nên thời còn làm hoàng hậu bả bị hoàng đế vắng vẻ, gần như bị giam lỏng để đề phòng bả gây hoạ, làm ảnh hưởng đến thái tử. đến khi thái tử lên ngôi, bả trở thành hoàng thái hậu rồi, tưởng được thoải mái giương oai, ngày lành đã tới thì lại đến lượt thằng con trai quý giam lỏng bả vì tiếp tục sợ bả gây hoạ ảnh hưởng đến ngôi hoàng đế của nó. giam tới giam lui giam đến mức bả điên luôn rồi đến lúc chết chẳng còn biết mình là ai nữa. cứ bảo giá hoàng (thái) hậu biết điều tí thì đã chẳng phải khổ, nhưng ko biết điều thì sao?? tại sao cứ phải sống sao cho thằng chồng thằng con mình được lợi trong khi cả chồng cả con chẳng ai đối tốt với mình lấy một ngày?
=“= hây, thôi mình tốp tại đây, nữa thì lại thảnh xả oán khí mất chứ ko fải viết cảm nghĩ nữa ó_ò
—————————–
Spoil (by umizaze)
Truyện cung đấu cực hay.
Bạn thụ Trác Kinh Phàm vốn là Thái tử đời nhà Lương, bị đệ đệ ám sát, trọng sinh thành Thái tử Phi (là nam) của tiền triều. Thụ cùng anh công Đậu Thuần (lúc nhỏ là ngốc thật, sau là giả ngốc) hợp sức diệt trừ địch nhân, trở thành 2 vị truyền thuyết đế – hậu.
Nói thêm chút, bạn thụ lúc mới trọng sinh thì luôn suy nghĩ sẽ bảo vệ anh công, xem Đậu Thuần như tấm lá chắn cho mình; sau khi bạn thụ đủ mạnh thì sẽ lên ngôi vua luôn. Nhưng sau bạn thụ yêu anh công thì từ bỏ mục tiêu ngôi vị hoàng đế.
Truyện cũng có nhiều nhân vật được tạo dựng rất thành công.
Bạn nào muốn biết thêm thì vào đọc nhé.
Đề cử!
———————————————
Link: https://www.wattpad.com/story/80514728-tr%C3%B9ng-sinh-th%C3%A0nh-th%C3%A1i-t%E1%BB%AD-phi
Trùng sinh thành Thái Tử Phi