tro-ve-tuoi-muoi-bay

Trở về tuổi mười bảy

Tác giả: Hạo Hãn

Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, song trọng sinh, song hướng ám luyến, chủ công, đẹp trai cool ngầu công x lạnh lùng với mọi người nhưng rất si tình mềm mỏng với công đại mỹ nhân thụ, ngọt

Tình trạng bản gốc: Hoàn (52 chương + 4PN)

Edit: Ếch (echkidieu2029.wordpress.com)

Tình trạng: Hoàn (52c) (08/11/2018)

————-

Văn án

Trở lại năm mười bảy tuổi, tìm kiếm người yêu đã từng đánh mất.

Câu chuyện chỉ là hư cấu.

————–

Review của Ếch

Cái mình thích ở bộ này là dù trọng sinh nhưng có một số chuyện ở kiếp này không còn giống như kiếp trước nữa, nói theo anh công thì là “Thế giới đã thay đổi rồi”, nên công thụ không lường trước được điều gì cả.

Công thụ kiếp trước từng dây dưa với nhau nhưng vì nhiều lí do và hiểu lầm nên hai người chia tay rồi thụ cưới một người phụ nữ, sau khi trọng sinh thì hai đứa thả thính qua lại cho tới khi dính thính của đối phương. Công sau khi trọng sinh thì cố gắng sống lắm, rất chăm chỉ làm việc kiếm tiền. Thụ thì cố gắng làm công thích mình, bởi vì dù cũng yêu công nhưng thụ cảm thấy kiếp trước cuộc đời công vì mình mà bị phá hủy nên thấy có lỗi, kiếp này sống lại vừa muốn yêu công đàng hoàng vừa muốn đền bù cho công nên cực kỳ sủng công luôn. Công thì kiếp trước hay kiếp này vẫn yêu thụ, lúc đầu mới trọng sinh về cứ tự dặn lòng mình là ko được đổ thụ nữa, nhưng vẫn cứ đổ: )))))

Mình đã đọc hết bộ này, và mình cực kỳ tâm đắc với cốt truyện luôn. Tác giả xử lý rất rõ ràng tại sao trọng sinh và trọng sinh như thế nào, mình thấy nó cực kỳ hợp lý. VÀ ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ MỘT BỘ TRỌNG SINH BÌNH THƯỜNG. Plot twist cực mạnh tay ở chương cuối cùng, không có lôi nha, đảm bảo hợp lý và HE. Plot twist là gì thì phải đọc phải đọc phải đọc mới biết nha, mình nói trước thì không còn gì thú vị nữa!

—————-

Review (by Review đam mỹ)

Hiện đại, song trọng sinh, chủ công, bàn tay (hơi) vàng, ôn nhu công x si tình thụ, hỗ sủng

Truyện EDIT HOÀN mà bữa giờ tôi đọc QT nè trời: ((

Tổng tài Thiên Sính – Lâm Hành đang xất bất xang bang vì bị bạn bè lừa gạt ôm tiền bỏ trốn còn người thầm yêu đính hôn với kẻ khác thì gặp tai nạn trở về năm 17 tuổi. Cha mẹ mất có thể cứu được, bạn bè xấu có thể nghỉ chơi, học hành chả ra sao cũng bù đắp được. Nhưng còn người kia? Lâm tổng phải làm sao đối mặt với kẻ thù thương trường kiêm người mình thầm mến hiện đang ngồi học kế bên?

Truyện khá rắc rối. Lâm Hành và Cố Cảnh Ngôn đều thầm mến đối phương từ khi còn đi học nhưng bị phá rối, bị hãm hại quá nhiều nên cả hai tưởng người kia ghét mình lắm. Lâm Hành chết, Cố Cảnh Ngôn xử hết người đã hại anh rồi cũng tự sát.

Sủng công ban đầu sẽ khó chịu vì trọng sinh rồi mà công vẫn cứ xáp vào thụ =)) Sau này biết thụ hoàn toàn không tra, lại thêm tình cảm sâu đậm bạn dành cho công nên đọc thoải mái hơn nhiều. Có thể nói với thụ công là tất cả, không có anh thì thế giới vô nghĩa. Bạn biết công vì mình khổ nhiều, lại là người nhận ra công trọng sinh trước nên cư xử khép nép thấy tội lắm.

Btw, truyện có lôi là một thằng công của couple phụ. Thật sự chưa bao giờ mình thấy thằng nào đáng ghét đến vậy. Sủng công, không thích đổi công như mình mà còn ghét.

Kết thúc theo mình là xàm xàm (dù theo ý tác giả giải thích rất có tính triết học =))) nhưng dù sao công thụ hạnh phúc yêu thương sâu đậm nên thôi, vẫn khuyến khích đọc nhé.

————

Review (by Nguyễn Linh)

Năm 30 tuổi, người mà Lâm Hành coi là bạn thân lại là người ôm tiền công ty chạy trốn, bỏ lại cho anh một khoản nợ khổng lồ.

Năm 30 tuổi, Lâm Hành từ chủ tịch tập đoàn Thiêụ Sính hơn trăm tỷ trở thành tên nghèo kiết xác với công ty đang trên bờ vực phá sản.

Năm 30 tuổi, Cố Cảnh Ngôn _ người Lâm Hành đặt trong lòng hơn mười mấy năm tuyên bố kết hôn, người cùng cậu lên lễ đường không phải là anh.

Năm 30 tuổi, Lâm Hành gần như mất tất cả, tai nạn xe mà chết.

Quay về tuổi 17, Lâm Hành còn hy vọng. Đời này anh muốn cứu lấy cha mẹ, muốn thi đại học, muốn gây dựng lại tất cả, muốn….. tránh xa Cố Cảnh Ngôn.

Nhưng người ta hay nói: “ Đời không như là mơ”: v, dù có mặc niệm trăm lần là Cố Cảnh Ngôn là trai “thẳng”, dù có biết cậu là một cái hố sâu không đáy nhưng hình như cả hai đời, anh lại cùng ngã vào cùng một cái hố.

“Chọc không nổi, trốn không xong” chính là câu dùng để hình dung hoàn cảnh của Lâm Hành bây giờ.

Cuối cùng, sau n lần thả “thính” chẳng biết cố ý hay vô ý của Cố Cảnh Ngôn, bị ép quá Lâm Hành kéo Cố Cảnh Ngôn qua tỏ tình luôn, không ngờ ôm được “mỹ nam” về nhà thật.

Đây là câu chuyện của hai mỹ nam đời trước thầm mến nhau nhưng vì đủ loại nguyên nhân mà xa cách. Đời này trọng sinh gặp lại, trong mắt chỉ còn anh….

————-

Khi các bạn nhìn cái dòng chữ song trọng sinh thì cũng biết trong truyện này không chỉ có tiểu công trọng sinh mà tiểu thụ cũng sống lại rồi đúng không. Nhiều người đọc cái review trên có thể thấy trong kiếp trước Lâm Hành hi sinh nhiều hơn nhưng về sau đọc truyện mới có thể thấy Cố Cảnh Ngôn cũng vì Lâm Hành mà làm nhiều chuyện không kém gì, thậm chí chỉ có người nói nếu cậu tự sát thì Lâm Hành sẽ sống lại được thì cậu cắt tay mình ngay, chẳng hề do dự.

Truyện này theo mình thấy là nội dung xây dựng khá ổn, đến cuối truyện có thể các bạn còn thấy cực bất ngờ về cái kết của truyện khi có một cái Plot twist to bự ở chương cuối ( nhưng yên tâm là không cẩu huyết nha 😉 ), tính cách nhân vật mình cực thích luôn ý, anh công thì đẹp zai ngầu cực kì, lại còn lưu manh bỉ bựa nữa chứ, em thụ thì bề ngoài u ám lạnh lùng nhưng về bên anh công một cái biến thành ngốc bạch ngọt ngay.

——–

“Ăn đồ ăn của anh rồi, thì sẽ là người của anh, không cần nói cảm ơn.”

Cố Cảnh Ngôn lập tức bị sặc.

Lâm Hành phanh xe, xoay người lại nhìn Cố Cảnh Ngôn, “Không sao chứ?”

Cố Cảnh Ngôn uống một hớp sữa đậu nành, lắc đầu, “Không sao.”

Nghe cậu nói không sao Lâm Hành mới tiếp tục đạp xe, “Yên sau là chỗ ngồi anh chuẩn bị cho vợ anh đó, ngồi sau xe đạp anh thì chính là vợ của anh.”

Cố Cảnh Ngôn thiếu chút nữa ngã từ trên xe xuống.

“Chịu không? Bạn học Cố?”

——-

Đôi mắt Cố Cảnh Ngôn cũng không biết nên nhìn đi đâu, trong cặp quả thật có nhét một cái túi màu đen, là màu đen phải không? Cố Cảnh Ngôn chỉ liếc mắt nhìn, nghĩ đến lúc Lâm Hành mặc quần lót màu đen, mũi cậu cũng có chút ngứa. Lúc Lâm Hành đánh boxing để trần thân trên, vòng eo vạm vỡ, mặc chiếc quần cộc, gợi cảm muốn ghẹo người.

Lâm Hành chỉ mặc quần lót sẽ là phong cảnh thần tiên gì đây?

“Có muốn sờ không?” Lâm Hành không biết xấu hổ tiếp tục chọc Cố Cảnh Ngôn.

Cố Cảnh Ngôn đỏ mặt, “Học tiếp đi.”

Giáo viên chủ nhiệm đứng ở phía trước nhìn thấy Cố Cảnh Ngôn mặt đỏ không bình thường, suy đoán là do phòng học thông gió không tốt, đi ra sau mở cửa, nhìn Lâm Hành đang dí sát vào cậu, cảnh cáo nói, “Đừng khi dễ bạn học Cố Cảnh Ngôn.”

Lâm Hành cất cặp sách về chỗ cũ, ngả người ra sau nhàn nhàn dựa vào ghế. Em đùa vợ em, thầy thì biết cái gì!

Giáo viên chủ nhiệm chắc chưa có bạn gái nhỉ? Hô, lão lưu manh không hiểu tình thú.

“Buổi tối mặc cho em xem.” Lâm Hành nghiêng đầu nói khẽ, nhìn cực kỳ bỉ ổi, “Em thích màu gì?”

———-

Link: https://echkidieu2029.wordpress.com/2018/10/10/dam-my-tro-ve-tuoi-muoi-bay/

 

tro-ve-tuoi-muoi-bay

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *