Tên gốc: Thải đản du hí (彩蛋游戏)
Tác giả: Bạc Mộ Băng Luân (薄暮冰轮)
Thể loại: hiện đại, vườn trường, kinh dị huyền nghi, sinh hóa tang thi (còn gọi là xác sống, cương thi, zombie), dị trùng (sâu, côn trùng lạ gì đó), cường cường, 1×1, HE.
Edit: cybbomb.wordpress.com
Tình trạng: Hoàn (102c) (04/07/2018)
——————
Văn án
Ngày đó nhận được quả trứng màu, cuộc đời của Lâm Giác đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Ban đêm giống như cơn ác mộng, ngoại trừ 13 người có trứng màu, toàn bộ người sống trong trường đều biến thành tang thi.
Không phải vì virus sinh hóa, mà là một trò chơi tàn nhẫn.
Không thể rời khỏi trường học, chỉ có thể ở quảng trường giành lấy lợi thế sống sót.
Những kẻ ăn thịt rình rập trong bóng đêm cũng không phải thứ đáng sợ nhất, “Judas” ẩn nấp trong số người sống sót mới là nguy hiểm trí mạng.
Một đám người sống chết đi, kẻ còn lại giãy giụa chờ đợi bình minh.
————-
Review (crossingcat.wordpress.com)
Đào thoát – kinh dị – mạo hiểm – đấu trí đấu dũng – vô hạn lưu – 1×1 – thông minh, siêu lý trí, lạnh nhạt công x kiên cường thụ
Sau khi đọc xong bộ Ác mộng của tác giả này, mình mau chóng đi kiếm 1 bộ khác, cũng chủ đề vô hạn lưu, kinh dị của chị. Quả là không hối hận mà >/////<
Băng Luân viết kiểu thổ tào ngốc bạch ngọt thì cũng không đến nỗi quá đặc sắc, đọc thoải mái đầu óc với dễ thương thôi. Nhưng viết kinh dị kiểu game đào thoát, vô hạn lưu thì thích cực ấy. Giọng văn là một phần, nhưng chủ yếu là kịch tình, là kịch tình !!!! Tác giả đã xây dựng đề cương, kịch bản vô cùng chỉn chu và chi tiết. Mình tin là chị ấy đã gắng hết sức mình để có thể xây dựng lên một câu chuyện logic và hấp dẫn.
Bộ Ác mộng mình tưởng đã súc tích rồi, nhưng bộ Thải đản này còn súc tích hơn nữa. Phục bút nhiều, đấu trí nhiều.
Có đôi khi bút lực tác giả chưa đủ vững nên có thể một số đoạn chưa thoát hết ý (thực ra thì mình cũng hiểu) cơ mà chị cũng có giải thích phía dưới rồi. Rất thích đọc phần “Lời tác giả” =v=
Bộ này tác giả dự tính có 4 quyển, hiện đã xong 2 quyển, quyển 3 tác giả nói sẽ hoàn thành trong năm 2016 này. Mong đợi – ing ~
Viết chậm vì phần thiết lập đề cương lâu lắm =))) Quyển 1 tác giả vào ấp ủ suốt 1 năm, gạch đi sửa lại, rồi còn thảo luận thêm với “cố vấn”, chỉn chu hết rồi mới dám viết mà.
13 người, nhận trứng màu từ Lilith, ký tên vào cuốn sổ của Lilith, mà “may mắn” được tham ra trò chơi vừa giúp tăng trí thông minh, vừa giúp tăng thể lực và kỹ năng chiến đấu này Biểu tượng cảm xúc pacman
Bộ 1 là về tang thi. Bộ 2 về côn trùng và rừng nhiệt đới.
Thụ tay tiện nên lấy 1 quả trứng, sau đó lúc xuống lầu thì thấy bác gái trông KTX biến thành tang thi. Đúng lúc bối rối thì công xuất hiện (vô cùng bạo lực) – hai người cùng nhau giết chết con tang thi QAQ (thực chất công ra sức là chủ yếu, thụ lúc này còn hoảng)
Sau đó là thụ theo công tới quảng trường đồng hồ (theo lời chỉ dẫn của cuộc điện thoại). Đến đó thì gặp những người chơi khác, rồi nói chung là thụ cứ đằng đẵng đi theo công, làm nhân viên chiến đấu cho công . Dưới sự “điều giáo” của công, bạn dần trở nên kiên cường, đánh đấm giỏi và có chút hắc hóa hơn.
Thực ra thì thụ cứ chuyển giữa chế độ hắc hóa với người tốt hoài. Cố lúc mềm lòng nhưng chỉ cần liên quan đến công thì sẵn sàng lăn xả, đứa nào dám bắt nạt công là bạn chém hết.
Công thì thường xuyên đóng vai trò làm bộ não. Nhưng thực chất thì anh cũng đánh đấm giỏi lắm, chẳng qua là ít khi thể hiện. Siêu lý trí, siêu thông minh, siêu lãnh đạm. Thụ sẵn sàng bán mạng vì anh, xoát hảo cảm độ liên tục mà khéo cũng mới chỉ thăng được lên mức bạn đồng hành, hoặc cùng lắm là bạn. Cho đến hết quyển 2, nếu thụ có chết thì chắc công cũng chỉ hơi tiếc chút chút chút rồi lại tiếp tục tiến tới. Anh là kiểu người không bị quá khứ và những chuyện đã qua trói buộc, cứ thế mà hớn hở đi tới tương lai =))))
Cơ mà mong rằng sang quyển 3, quyển 4, tình cảm công dành cho thụ sẽ sâu nặng hơn. Với cái khả năng “xoát hảo cảm độ của công” liên tục của thụ, chắc là vụ này không còn xa, ha? QAQ
Thụ bây giờ thì ỷ lại công rất nhiều, công là người quan trọng nhất của thụ, tình cảm đã trên mức bạn bè, nhưng mà thích hay yêu thì thụ chưa phát hiện ra.
Vụ đấu trí đấu dũng cũng kích thích lắm =)))) Mâu thuẫn, nghi ngờ, phản bội, lợi dụng, biến thái >/////< Hí hí hí hí ~ Trong cái trò chơi khắc nghiệt này, người tốt hay quá ngây thơ không sống được lâu. Những kẻ sống đến cuối cùng đều “bất thường” cả, éo có ai “tầm thường”.
À phải rồi, công có thằng bạn thanh mai trúc mã siêu biến thái. Tuy hai đứa không hợp nhau, đôi khi cũng lợi dụng và không tín nhiệm nhau lắm, nhưng mà vẫn coi là bạn thân được. Tình bạn kiểu kỳ cục lắm =))) Chơi được với thằng này thì công cũng chẳng bình thường đâu =))) Cái bản chất biến thái tiềm tàng =)) Anh đang giấu đi con người thật của mình sao =v=
——————
Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)
Điều đầu tiên phải nói là: TRUYỆN QUÁ XUẤT SẮC! QUÁ QUÁ XUẤT SẮC!! QUÁ QUÁ QUÁ XUẤT SẮC!!! Thật sự hông hiểu nổi vì sao một bộ kịch tính và hấp dẫn như Thái Đản Du Hí lại không quá nổi trong cộng đồng đọc đam chúng mình. Vì vậy mình mong sau khi đọc xong bản review của ổ heo, các bạn hãy bỏ thời gian đọc bộ này ngay và luôn nhé. Bảo đảm không hối hận đâu 😉
Trước tiên phải nhấn mạnh là nội dung và tình tiết bộ này thuộc dạng tam quan hơi biến chất, vậy nên những bạn nào thần thánh hóa hình tượng nhân vật chính, đồng thời dị ứng với việc giết chóc ở thời hiện đại thì thỉnh xin đừng đọc, thật sự sẽ khiến bạn khó chịu á. Còn những bạn nào vốn mê văn phong u ám, vặn vẹo, trò chơi kinh dị, công thụ cực cường, truyện hơi hack não tí… thì Thái Đản Du Hí chính là sự lựa chọn tuyệt vời dành cho bạn.
Truyện này gồm có 3 quyển, mỗi quyển kể về một đêm phiêu lưu hành động cực gay cấn khác nhau.
Mở đầu chuỗi ngày tháng “điên loạn” ấy là khi 13 sinh viên ngẫu nhiên ở năm 2012 tình cờ nhận được một quả trứng màu từ tay một cô gái bí ẩn. Tối hôm đó, bỗng nhiên sân trường vốn đông đúc náo nhiệt đột ngột chuyển sang trạng thái âm u, hiu quạnh. Chỉ còn 13 người nọ sống sót, còn tất cả bạn học, giảng viên, nhân viên… trong trường đã hóa thành tang thi cực kỳ dữ tợn, sẵn sàng lăm le cắn chết họ bất kỳ lúc nào.
Thế nhưng, đó vẫn chưa phải là điều khiến người ta hoang mang và bức họ phát điên nhất, mà thứ khiến họ trở nên cực kỳ hoảng loạn là vì một cú điện thoại thông báo: Hóa ra, khung cảnh đẫm máu và đáng sợ trước mắt chỉ là một trò chơi và bọn họ chỉ là những kẻ buộc phải tham gia trò chơi điên khùng ấy. Có điều nó cũng không chỉ đơn thuần chỉ là một “trò chơi”, bởi vì những người bị giết trong đêm cũng sẽ mãi mãi biến mất ở đời thật. May mắn, “cuộc vui” kinh hoàng ấy chỉ diễn ra một đêm mà thôi, khi bình minh lóe sáng cũng là lúc “buổi party” kết thúc.
Tống Hàn Chương, Lâm Giác, Lục Nhận và nhiều người khác buộc lòng phải tham gia vào. Thế nhưng, nếu chỉ diệt hết quái vật xong là có thể sống sót thì quá đơn giản rồi, thế là kẻ chủ trì cuộc chơi này đã gài thêm nhiều quy tắc khác, chẳng hạn như giữa 13 người bọn họ có một “kẻ phản bội” đang trà trộn vào; hoặc cả đám phải bước vào một căn phòng sinh tử, cần hiến tế một người ở lại để mọi người có thể giữ mạng rời khỏi;…
Khi bước vào trò chơi này, những quy tắc sống hay đạo đức cơ bản đều bị mọi người vứt bỏ không còn sót gì. Bởi vì, hoặc tôi chết – hoặc bạn chết. Đó có thể là một cô gái yếu đuối vô tội, cũng có thể là một người bạn đã kề vai sát cánh chiến đấu cùng bạn, nhưng, ai quan tâm chứ? Bạn không muốn giết người đó, vậy đơn giản thôi, để người đó đâm một đao vào tim bạn là được!
Đây là một trò chơi không chỉ tốn sức, mà còn cực kỳ tốn nơ ron thần kinh não, bởi vì bạn luôn phải đấu tâm lý liên tục để phán đoán xem, rốt cuộc ai là kẻ phản bội, hay giả như, bạn có thể tin tưởng hợp tác hay giết phức luôn kẻ đồng đội đang đi cùng mình hay không?
Đêm thứ nhất là dành cho tang thi, đêm thứ hai lại dành cho lũ trùng độc: bướm, kiến, sâu, nhện, gián, ong mật…
———-
“Càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn.
Đối với ong chúa trong cung điện hoa lệ, óc cũng mỹ vị như mật vậy.
Mười ba người trên một cái bàn tròn, một người luôn luôn nói dối.
Ngươi ghét nhang muỗi và thuốc diệt côn trùng sao? Tin ta đi, sâu cũng không hề thích chúng.
Bầy nhện chăng tơ, đợi bữa ăn của mình.
Con kiến chậm chạp tới gặm đầu khúc xương, hối hả ngược xuôi.
Lũ sâu la hét: Chúng ta ở rừng mưa nhiệt đới.
Chúng mỗi bên cát cứ một phương, cả đời không qua lại với nhau.”
——-
Còn đêm thứ ba này là dành cho những ảo cảnh. Nghĩa là nếu còn nhỏ bạn từng có quá khứ xấu xí gì thì trong đêm này, những quá khứ đó, những nỗi sợ thầm kín sâu thẳm nhất trong tâm hồn bạn lần lượt hóa thành “quái vật ảo cảnh”, sẽ bóc trần và phơi bày ra trước mắt mọi người những góc khuất tối tăm nhất trong lòng bạn!
Đêm thứ ba ấy lại càng hack não hơn. Bởi vì những cô cậu sinh viên năm 2012 còn sống sót qua hai đêm, được dẫn tới một phòng hội trường, tại đó, bọn họ gặp được hai đoàn đội khác: những người đến từ năm 2002 và những người đến từ năm 2012.
Tại đây, người chủ trì cuộc chơi thông báo cho bọn họ biết:
——–
Lilith vui vẻ kê hai nắm tay lên má, dùng giọng nói ngọt ngào tuyên bố: “Nếu tất cả mọi người đều đã biết “chân tướng”, cũng bởi vậy mà vô cùng khổ sở, vậy thì “nó” sẽ nhân từ cho mọi người một cơ hội hoàn toàn thoát khỏi trò chơi này để trở về thế giới thực. Thế nào, có đúng là một niềm vui bất ngờ không?”.
Lâm Giác và những người chơi cùng đội đều ngơ ngẩn, kinh ngạc nhìn Lilith.
“Có điều cho nhiều người thế này cùng trở về là chuyện bất khả thi, chỉ có đội ngũ ưu tú nhất mới được về thôi, hai đội ngũ còn lại thì sẽ giống chúng tôi, vĩnh viễn ở lại nơi này.” Lilith ác ý nở nụ cười “Cách quyết định thắng thua cũng rất đơn giản. Các cậu cũng biết mỗi khi giết chết một con quái vật thì sẽ thu được một vết thương rồi đúng không, trước hừng đông đội nào thu được nhiều vết nhất có thể hoàn toàn thoát khỏi trò chơi, trở lại thế giới thực. Đương nhiên nếu như các cậu không thích rời khỏi đây thì tôi cũng không có ý kiến.
Có điều chỉ thế thôi thì không đủ kích thích, thế nên “nó” mới thêm vào một quy tắc nữa. Người chơi có thể trao đổi những vết thương này, nói cách khác các cậu có thể tình nguyện cho người chơi khác toàn bộ vết thương của mình, hoặc giả các cậu không muốn… Người khác giết các cậu cũng có thể cướp được tất cả những vết thương đó.”.
Đồng tử Lâm Giác bất chợt mở lớn, đây rõ ràng là khuyến khích bọn họ tàn sát lẫn nhau mà!
————
Đúng rồi, như bạn vừa đọc đó. Quy tắc trò chơi của vòng thứ ba này, chính là bên cạnh việc giết các “quái vật ảo cảnh” do trò chơi tạo ra thì bạn còn phải tàn sát cả người chơi của đội khác. Chỉ một đội duy nhất, hoặc đội 2002, hoặc đội 2012, hoặc đội 2022 còn sống sót trở về thế giới thực; điều kiện là phải giết chết cả hai đội còn lại!
Không cần phải nói nhiều hơn nữa thì bạn cũng có thể hình dung đêm thứ ba này tàn khốc như nào. Quá nhiều sự lừa lọc, dối trá; quá nhiều những phân cảnh bi thảm, mất nhân tính đã diễn ra. Đến cuối cùng, kết quả là đoàn đội nào có thể sống sót đây?
Chỉ có thể nói, những khi bạn nghĩ bạn đã hoàn toàn hiểu rõ diễn biến tiếp theo của Thái Đản Du Hí rồi, thì chị tác giả lại lật ngược tình thế một phát khiến bạn ngỡ ngàng trăm phần trăm, khó có thể tin kết cục sắp tới lại có thể như vậy. Vậy nên, đừng vội đoán, đừng vội nghe spoil, hãy tự mình trải nghiệm ba đêm kinh hoàng của Thái Đản Du Hí để hiểu hết được nỗi tang thương mà những bạn sinh viên này đã phải trải qua đi!
————————
[Góc bàn luận về tình yêu sắc son trong Thái Đản Du Hí]
À, thật ra thì mình cực kỳ cực kỳ thích tình yêu của các nhân vật chính trong bộ truyện này. Nhưng thứ nhất là nói ở đây thì quá dài, hơn nữa ít nhiều sẽ góp phần spoil cái hay nhất của câu chuyện. Thế nên mạn phép chuyển đề tài này sang một bài post khác. Các bạn hãy đọc Thái Đản Du Hí trước nhen, sau đó chúng ta hãy qua bài post thứ hai (sẽ lên sóng trong tuần này) để bàn những cảm nhận của bạn về Tống Hàn Chương – Lâm Giác, Cố Phong Nghi – Liễu Thanh Thanh, Tả Lâm Uyên – Trương Tư Gia, Lục Nhận… nhen ❤
—————-
Tổng kết lại là, bạn cần kịch tính; cần cân não; cần hấp dẫn; cần một bộ có cốt truyện chặt chẽ; nhân vật đủ mạnh mẽ, thông minh; một tình yêu khắc cốt ghi tâm khiến người ta ám ảnh mãi; một tác phẩm chất lượng có rất nhiều triết lý và bài học kinh nghiệm mà bạn có thể rút ra cũng như để lại nhiều dư âm sau khi đọc; một bộ đam được edit chất-không-cần-chỉnh… thì chắc chắn bạn nên đọc Thái Đản Du Hí. Tin Chang đi, Chang nghĩ sau khi đọc, mười người thì phải chín sẽ thốt lên: “Éc, vì sao mình không biết đến bộ này sớm hơn?” đấy 😉
————–
Review (by Tà Ngô)
Truyện này hay nhưng VN mà muốn xb chắc phải bước qua xác của Bác Cục
Phải rv như thế nào về truyện Thái Đản Du Hí của Bạc Mộ Băng Luân đây ta. Thật là khó để viết ra hết thảy cảm xúc. Mở màn là Lâm Giác bị tang thi hù doạ muốn tè ra quần thì được một người xa lạ tên Tống Hàn Chương cứu giúp.
Sau dăm câu trao đổi gỡ rối thắc mắc thì cả 2 hiểu đại khái vầy: kể từ khi nhận được trứng màu họ đã bước vào 1 trò chơi nguy hiểm. Trong trò chơi này họ phải cố gắng sống sót tới khi bình minh lên, như vậy coi là đã an toàn vượt qua trò chơi.
Trò chơi có 13 người, nếu ai trong số này chết thì sẽ phục sinh sống lại làm Judas. Judas trà trộn trong bọn họ, tuy không thể trực tiếp giết người chơi nhưng nó có thể gián tiếp bằng cách làm xào xáo chia rẽ nội bộ để mọi người giết hại lẫn nhau.
Vòng tang thi này chủ yếu là để giới thiệu nhân vật bối cảnh nên tình tiết không quá lắc léo, kẻ phản bội không khó đoán.
Sau khi sống sót ở vòng tang thi, mọi người tưởng mình đã thoát khỏi trò chơi nhưng hiện thực luôn phũ phàng, nó tạt một gáo nước lạnh vào mặt Lâm Giác: “mày vẫn chưa thoát đâu, còn chơi tiếp cưng nhé”. Thế là vòng 2 tiêu diệt côn trùng bắt đầu. Vòng này bổ sung ngươi chơi mới. Nổi bậc của vòng này là anh trai sunshine với nụ cười toả nắng, tôi tưởng anh là hùng cứu mỹ nhân phá muôn trùng vây ai dè anh là thằng khùng chọt gậy bánh xe. Anh không phải Judas nhưng anh còn nguy hiểm hơn cả Judas, giành đất diễn cướp vai của nó luôn. Anh làm vậy với mục đích gì hay anh có nổi khổ riêng? Hành động của anh khiến người ta khó hiểu. Hihi, douma hiểu làm gì, ai mà hiểu được mấy thằng thần kinh trốn trại, để hiểu nó thì tập trung tinh lực sống sót ở vòng 2.
Chơi hết vòng 2 thì Tống Hàn Chương rút ra một kết luận: Cả bọn đã thoát ly thế giới thực tại, hiện họ đang ở trong game. Anh không biết bên ngoài thế giới hiện thực có còn xác của anh không hay là cũng đã vào trong thế giới số rồi? Làm sao để thoát ra? Chẳng lẽ phải phá bỏ trạng thái cân bằng. Nghĩ là làm, Lục Nhận kẻ khinh cuồng nhất đám chơi tới luôn, anh giết người trắng trợn ngay tại trường, cuộc đồ sát khiến cái bug của games lộ ra. Để vá bug vòng thứ 3 thình lình được kích hoạt. Vòng này thì thôi quá đẫm máu. 3 đội chơi phải tàn sát lẫn nhau, đội chiến thắng cuối cùng mới được về hiện thực.
Khái quát 1 chút để sau này quên: đội của công thụ là đội 2012. Và dĩ nhiên đội này……. Chết sạch sẽ. Anh công bị 1 nhát đâm chí mạng ngay vào tim. Thụ vì cứu công mà điên cuồng truy sát thành Viên đội 2020 để tìm xác hiến tế. Cuối cùng Thụ dùng chính mạng mình hiến tế cho công. Nhưng để đi đến tình tiết đó thì còn rất nhiều tình tiết gay cấn hấp dẫn lay động lòng người khác . Ví như: chuyện hai cô gái trồng hoa khiến cho thế giới đam mỹ thoáng hương BÁCH HỢP thơm cho lòng tôi bối rối hay như yêu hận tình thù của một thanh niên trẻ trâu suốt 20 được coi là kẻ thế thân. Nhân vật Tư Gia này cho tôi nhiều cảm xúc nhất: Đáng thương mà cũng đáng giận. Tôi thấy việc em đi vào trò chơi này là chủ động tìm chết một cách vô nghĩa. Em lãng phí sinh mệnh của mình mà em còn coi rẽ tình yêu chân thành chuyên nhất của một người thật tâm thật dạ yêu em vì em. Trước lúc lâm chung em hối hận vô cùng: “Thế giới này rất lớn, nhưng người yêu thương cậu có mấy ai, cậu liều lĩnh tranh giành tình cảm của người không thương mình, lại lãng phí tình yêu của người yêu mình, đến đến cuối cùng hai bàn tay trắng…. “
Nên mới nói trẻ trâu rất nguy hiểm nhất là trẻ trâu mà không biết mình trẻ trâu, chuyên làm chuyện vô nghĩa, hại người hại mình: “Trương Tư Gia trơ mắt nhìn từ đầu đến cuối, hoảng sợ phát điên, bộ dạng Tả Lâm Uyên tắm trong máu đỏ khiến hắn đau đến không thở nổi. Hối hận chôn vùi nơi đáy lòng trào dâng cuồn cuộn, tại sao cậu ta muốn tham gia cái trò chơi này? Tại sao cậu ta lại muốn ném trọn đời mình vào oán hận và nuối tiếc? Tại sao cậu lại muốn hủy diệt bản thân mình, cũng hủy diệt luôn người yêu thương mình oan uổng như vậy?….Đời này của cậu rốt cuộc sống vì cái gì?”
Nếu em không có câu trả lời thì để độc giả là tôi trả lời cho. Đời này của em sống vì sự giận lẫy, ganh tị trẻ con. Anh trai em mất tích 20 năm, ba mẹ em xem em như là thế thân của ảnh nên em hận. Em không hận được cha mẹ và chính bản thân em cũng hiểu rõ em không giỏi bằng anh mình nên em tự ti vì vậy em dồn hết căm hờn oán giận vào người anh vô tội xui xẻo mà em chưa từng gặp mặt. Em điều tra sự mất tích của anh mình, em chủ động đi vào game để giết chết người anh trai theo một ý nghĩa nào đó thì cũng coi như anh ta đã chết trong thực tế . Em dùng mạng sống của mình để đi tìm giết 1 người coi như đã chết. Việc làm đó có ý nghĩa gì đâu chứ? Vô nghĩa cùng cực. Mặc dù toàn bộ việc làm của em đều vô nghĩa nhưng tôi hiểu tôi cảm thông nhưng không đồng tình. Tôi tiếc cho em và tiếc cho cả Lâm Uyên. Cậu ấy yêu và cho đi tất cả dù biết rằng em chỉ lợi dụng chứ chưa tình thật tình yêu. Và càng sâu sắc tiếc nuối là cho đến phút chót em đã ngộrồi ra là em yêu cậu ấy, em muốn nói thì lại không còn sức để nói nên cậy ấy cũng không biết được lòng em. Em muốn nhìn cậu ấy, muốn nắm tay cậu ấy cùng nhau nhắm mắt nhưng cậu ấy lại không nhìn em chỉ vì bình thường em quá ngạo kiều. Em không thích ai nhìn bộ dáng chật vật của mình. Lâm Uyên hiểu em nên muốn cho em chút tôn nghiêm cuối cùng thành ra cậu ta không dám nhìn em trong giây phút cuối của cuộc đời. Thương thay cho cặp tình nhân số khổ, yêu nhau muốn chết bên nhau nhưng nghịch cảnh éo le ghê.
Vậy mới nói khi yêu thì nên thành thật với mình với người. Tạo Hoá tạo ra con người có cái miệng, ngoài ăn còn dùng để nói, nên yêu thương giận dữ gì thì nói mẹ ra để trong lòng đố bà ai biết kẻo lại Tự biên tự diễn ông nói gà bà nói vịt làm hối hận thiên thu.
Cũng may, bạn thụ Lâm Giác của chúng ta quá tuyệt vời. Bạn rất thành thật với tình cảm của mình. Yêu học trưởng là muốn bảo vệ học trưởng dù cho trả giá ra sao. Yêu học trưởng là muốn ở bên học trưởng, tiếp cận học trưởng mặc xác tất cả. Vui bạn cười, buồn bạn khóc. Tôi thích loại người như vậy.
Bạn không thánh mẫu, không bạch liên hoa nhưng không phải dạng thoát ly nhân tính cực đoan mà trong bạn vẫn còn tình người sự lượng thiện dù rằng bạn đang phải sinh tồn trong môi trường khắc nghiệt cá lớn nuốt cá bé xem mạng người như cỏ rác.
Cặp công thụ này phải nói là tuyệt vời, không phải dạng não tàn kiểu vừa gặp đã mê, tin tưởng nhau tuyệt đối mà họ đã dùng lý trí để nhìn, dùng thời gian để tiếp nhận và dùng hoạn nạn để thấy chân tình. Nên mới nói tình yêu rất quý giá, muốn cho đi thì phải suy nghĩ xem xét cho kỹ, cho sao cho xứng đáng, cho bậy cho bạ chết thấy bà mà nhiều khi bị thiên hạ chửi ngu đéo ai thương tiếc.
Điểm: 8
————-
Review (by An Tư)
CẢNH BÁO: Truyện có tam quan vặn vẹo, không phù hợp với những ai có truyền thống đạo đức nghiêm túc!
Sau khi đọc review của bạn Tà Ngô, mình đã lần mò đọc thử và đúng là gục luôn. Truyện quá hay và rất tiếc vì đến tận bây giờ mình mới được biết !!!
Thái đản du hí gồm 3 quyển với nội dung về 3 đêm “kinh hoàng”, mở đầu bằng việc 13 người ngẫu nhiên có 13 quả trứng màu vô tình lạc vào 1 thế giới “Ảo” và phải chiến đấu để sinh tồn. Nếu như chết, nghĩa là bị lãng quên biến mất hoàn toàn.
Nhân vật chính của chúng ta: Lâm Giác, Tống Hàn Chương, Lục Nhận,… Kết thúc đêm đầu, họ vẫn phải tiếp tục đến với đêm thứ 2, đêm thứ 3 và vẫn sẽ chết đi như bao kẻ khác nếu như không cố gắng. Vì sao lại là họ? Vì sao họ phải chiến đấu để sinh tồn? Và người đứng sau thao túng mọi chuyện là ai?
Trước hết nhận xét về nội dung, Thái đản du hí có phong độ cực ổn và các plot twist rất tuyệt. Suốt 3 quyển tác giả đều viết khá đều tay và đặc sắc. Tiết tấu nhanh, gãy gọn, hợp lí. Đặc biệt nhất với mình là ở quyển 2 và phần đầu quyển 3. Đoạn chiến đấu với ong chúa và quái vật được miêu tả khá chi tiết, khơi gợi được gần như trọn vẹn cảm xúc hồi hộp lẫn mong chờ của mình.
Điều mình bị mâu thuẫn duy nhất là việc “kể” quá nhiều và chi tiết về quá khứ của người chơi, vốn là nguyên do dẫn đến tình cách của người đó ở hiện tại. Mình nửa đồng ý với cách làm của tác giả, nửa lại không muốn tác giả dẫn dắt ra “nhiều” như vậy.
Vì cách tạo tuyến nhân vật “kĩ”, tác giả cũng thành công khắc họa được tính cách của nhân vật và miêu tả nội tâm rất xuất sắc. Những chuyển biến về tâm thức và cách nhìn nhận đạo đức thay đổi là hợp lí và thuyết phục. Ngoại trừ phần đầu vừa bước vào trò chơi, Tống Hàn Chương lẫn Lâm Giác chấp nhận hiện thực có phần quá chóng vánh và lãnh tĩnh. Không hề có bất kì nghi ngờ gì và ra tay với người tấn công mình thì có hơi làm mình “bất ổn” ra thì về sau có rất ít lỗi logic.
Cách 2 người này đến với nhau cũng cực kì hợp lí và làm mình thỏa mãn. Họ phải tìm hiểu nhau, học cách tin tưởng nhau, chấp nhận hi sinh vì nhau để đổi lại những phút giây ở cạnh nhau thật sự. Không bị chia rẽ, không bị lời dối trá làm lung lay, không có kết cục nuối tiếc như những cặp đôi khác.
Thái đản du hí làm mình liên tưởng đến Đấu trường sinh tử, vốn cũng là bắt họ thực hiện 1 trò chơi đào thải, và chỉ có kẻ thắng cuộc mới có quyền sống sót. Từ đó, những người này không còn bị ràng buộc bởi thứ gọi là “văn minh”, họ thoát ly khỏi xã hội và sống thật với con người mình. Những kẻ yếu đuối hèn nhát sẽ chết. Những kẻ bội phản sẽ ngũ mã phanh thây. Những người sống vì mình và dám chiến đấu cho mình sẽ tìm được đường sống.
Những quả trứng màu, biểu tượng cho sự mừng vui Chúa phục sinh liệu rằng có phải sẽ giúp họ “tái sinh” thực sự hay chỉ là chìa khóa dẫn họ đến “cái chết”?
Rất tàn nhẫn. Rất hiện thực.
Thái đản du hí lẽ ra đã là 1 tác phẩm thuần màu sắc giải trí nếu như không có 1 tình tiết “cứu” lại tính nhân văn của tác phẩm. Đó là Thân Đồ Hồng, người chơi vòng 2 đã chết chỉ vì sống như “1 con người của xã hội”. Nhưng Lâm Giác, cậu vẫn công nhận Thân Đồ Hồng không làm sai. Chỉ là, làm không đúng thời điểm…
Plot twist của Thái đản du hí khá hack não, đến khoảng gần cuối mới có thể đoán được nhưng cũng khó để đoán chính xác cách thực hiện như thế nào. Nhưng với nhân vật chính, và với ngòi bút lí tính khoa học của tác giả, bất hợp lí lại trở thành khá hợp lí.
Có khá nhiều nhân vật làm mình ấn tượng, trong đó có Cố Phong Nghi – 1 nữ cường nhân thực sự. Mình không quá thích việc các tác giả thường ghép nhân vật nữ ở phía yếu và là kẻ phá hoại/phản diện trong hầu hết các tác phẩm. Việc xây dựng nhân vật nữ trong Thái đản du hí khiến mình rất thích, cảm giác được cái nhìn tôn trọng nữ quyền ở trong này. Nếu như cố gắng và tự cường, phái nữ sẽ không cần phải dựa dẫm vào ai cả. Cố Phong Nghi được xem như “ngang hàng”, và là 1 đồng đội đáng để dựa vào chứ không phải chỉ là người đứng sau chờ được bảo vệ.
1 nhân vật khác mình muốn nhắc đến là Tả Lâm Uyên, 1 cái kết buồn cho 1 người tốt. Từ khi xuất hiện đến khi “hết vai”, Lâm Uyên đã luôn làm tốt vai trò là 1 người thủ hộ, đi bên cạnh và bảo vệ người anh yêu. Dù rằng khi anh sắp chết, anh vẫn muốn giữ lại tôn nghiêm cho người nọ, vẫn không hề hối hận vì đã yêu người này. Đọc đến đây, “người giết Lâm Uyên” cũng bị mất đi người yêu dấu, cũng phải chết để “đền tội phá hoại uyên ương” làm cảm giác có chút tiếc nuối dành cho Lâm Uyên của mình cũng không biết phải làm sao. . Với mình đây là cách làm khá hay của tác giả, khiến mình không thể trách “người giết Lâm Uyên” được.
Với Lục Nhận, tác giả xây dựng một hình tượng trung tính khiến mình cũng có cái nhìn “trung tính” về người này. Nghĩa là không thích, không ghét, phần nhiều là phải phỏng đoán và tò mò hành động tiếp theo của y. Lục Nhận không theo đoàn đội, không theo logic, không theo bất kì quy tắc nào. Người như Lục Nhận sống tự do tự tại, liều lĩnh, kiêu hùng. Người này, khi có thể đưa lưng mình cho đối phương, khi không nên đứng cùng một chỗ. Đây là nhân vật “mở”, có khả năng được khai thác 1 câu chuyện riêng sau khi kết thúc Thái đản du hí, là màu sắc khá thú vị và kịch tính cho truyện.
Thái đản du hí bộc lộ những góc khuất u ám trong nội tâm mỗi người và đem nó vạch trần ra ngoài quá sức thuyết phục. Trần trụi, không che dấu, không hề bất hợp lí. Ngoài những cuộc truy đuổi với bọn “quái vật” nghẹt thở, họ còn phải đối diện với “quái vật” loài người, với nghi kị, ngờ vực, toan tính.
Về cặp nhân vật chính, chỉ 2 từ thôi: Xuất sắc!
Cách tác giả khai thác nguyên nhân hình thành tính cách khiến mình bị thuyết phục hoàn toàn. Và vì như thế, hai người mới có tính cách như thế. Tống Hàn Chương lí tính, nắm quyền kiểm soát đến mức mém nữa mình tưởng đây mới là nhân vật phản diện sau màn. Người như Hàn Chương, chỉ nên “cúng bái”, không nên yêu.
Chỉ có mỗi Lâm Giác, cũng có mỗi người này mới đủ can đảm ( có lẽ ban đầu là bốc đồng), đem tình cảm của mình đặt vào tay Tống Hàn Chương. Cách cậu “giành giật” lấy tình yêu khiến mình bị ấn tượng.
Tác giả đã cho mình thấy trong thế giới của Thái đản du hí, “Tận cùng của ái dục” là điên cuồng, là tham lam, là khao khát chiếm hữu, là toan tính, là khóc, là cười, là “vụn vỡ”.
Gom góp lại tình yêu trong Thái đản du hí, dường như đã gom gần đủ những sắc màu. Có yêu hận, có căm ghét, có hạnh phúc, có đau thương. Không phải nhân sinh ai cũng như ý muốn. Không phải tình yêu nào cũng được bảo chứng sẽ đi được đến điểm dừng cuối.
Khép lại 3 quyển Thái đản du hí, mình vẫn bị xúc động bởi những cám cảnh trong tâm lí nhân vật mà tác giả đã đem lại. Họ mâu thuẫn, họ đau đớn, rồi chết lặng và chấp nhận. Họ hi sinh, họ đấu tranh, và chết đi trong quên lãng.
Điểm cộng siêu nhiều cho bạn biên tập với giọng văn mượt, dễ hiểu, rất Việt, không sai chính tả và chú thích có tâm.
Mình cực kì hi vọng sẽ được cầm quyển Thái đản du hí trong tay nếu như có cơ hội. Cảm giác khi đọc xong, mình gần như không “bắt được lỗi” và thỏa mãn với cái kết này.
Dù rằng câu hỏi sau cùng đọng lại là: Liệu rằng “họ” còn có thể sống “văn minh” hay không?
#review_dammy #antureview
——————
Link: https://cybbomb.wordpress.com/2015/03/01/thai-dan-du-hi/
Trò chơi trứng phục sinh