Tên gốc: Tra Công Chi Tử – 渣攻之子 (Tạm dịch: Đứa con trai của thằng công cặn bã.)
Tác giả: Ti Đạc – 司铎.
Thể loại: niên hạ trung khuyển ẩn nhẫn công x đại thúc tinh anh ôn hòa thụ, dưỡng thành, ân oán tình cừu, hào môn thế gia, trọng sinh, ngọt ngầm, ngược trắng trợn, 1×1, hiện đại, HE.
CP: Thẩm Duy Thần x Đường Kiều | Diễn viên phụ: Thẩm Mộ, Triệu Lan Chi.
Tình trạng bản gốc: Hoàn (83 chương + 09 PN) (Set VIP từ chương 28)
Tình trạng bản dịch: Hoàn (83c+10PN) (31/12/2017)
Editor: Seven Oxox (blmd132.com)
Cố vấn: Pas Demander.
Beta: Red de Ed.
—
Bản edit này đã được sự cho phép của tác giả Ti Đạc, và thuộc về blog Duy Ngã.
For ones who don’t understand Vietnamese:
This work had permission from author 司铎 and belongs to wordpress Duy Ngã.
———————-
Văn án
Đường Kiều yêu Thẩm Mộ một đời, vì hắn mà làm vô số chuyện.
Kể cả chuyện làm anh phải hối hận suốt mười năm sau đó.
Anh còn nhớ rõ dáng vẻ người phụ nữ mang thai ấy khóc lóc dưới chân mình, cầu xin anh thả cô đi. Mà anh… chỉ trơ mắt nhìn bác sĩ tư nhân của Thẩm gia lôi cô vào phòng mổ.
Đến khi chính anh cũng bị vứt bỏ, anh mới hiểu ra – Thẩm Mộ chỉ là một thằng cặn bã.
Nếu được sống lại, anh muốn bù đắp tội lỗi của đời trước, muốn cứu người mà anh vẫn luôn dằn vặt về…
Nhưng Đường Kiều nhận ra – đứa bé trong bụng ‘“tình địch” thực sự rất khó chơi!
———————-
Review của Tấn Giang
Kiếp trước Đường Kiều yêu Thẩm Mộ, dốc hết sức làm mọi chuyện vì hắn, kể cả khi người phụ nữ mang thai con của Thẩm Mộ khóc lóc cầu xin, anh vẫn quyết định khoanh tay đứng nhìn. Cuối cùng anh vẫn bị người kia vứt bỏ, trước khi chết mới ngộ ra một điều – người mình hằng yêu hóa ra là một thằng khốn kiếp từ đầu đến cuối. Sống lại, anh quyết định cứu giúp “tình địch” đang mang thai của mình, dốc toàn lực bảo vệ hai mẹ con họ. Bao năm trôi qua, Đường Kiều nhận ra – đứng giữa mưu tính và tình yêu của người nọ, anh đã không kiềm chế được bản thân mình từ lâu rồi…
Cách hành văn của tác giả tinh tế mượt mà, khắc họa tính cách nhân vật rất khác lạ và độc đáo, tả tình tả cảnh thấm vào lòng người. Quan hệ giữa các nhân vật nhìn qua tưởng đơn giản nhưng lại rất phức tạp, bể yên sóng lặng che giấu sóng to gió lớn trong lòng, ngọt ngược đan xen. Truyện có biến động, cũng có cảnh sinh hoạt bình thản ấm áp, rất có sức hấp dẫn.
——————
Review (reviewdammy.wordpress.com)
Thể loại đổi công. Kiếp trước gặp tra công bị ngược thê thảm. Trọng sinh về một kiếp gặp được đúng ái nhân.
Đường Kiều yêu tên cặn bã tra công Thẩm Mộ, vì tên này mà không tiếc làm nhiều việc trái lương tâm. Điều mà kiếp trước làm Đường Kiều hối hận nhất là trơ mắt nhìn cô giáo của mình mang cốt nhục của Thẩm Mộ nhưng bị chính tên xấu xa này ép phải phá thai. Trọng sinh lại một đời vì không muốn tái diễn tình cảnh ấy xảy ra, Đường Kiều giúp đỡ cô giáo không bị mất đứa con và “chó ngáp phải ruồi” nhặt luôn được thằng chồng.
Dưỡng thành văn đó nha. À à nàng có biết câu “ đời cha ăn mặn đời con khát nước “ chưa? Diễn biến y chang vậy đó. Kiếp trước Đường Kiều yêu Thẩm Mộ bao nhiêu. Thì kiếp này Thẩm Duy Thần cũng yêu sâu đậm đến vậy đó. Chỉ là hành trình theo đuổi Đường Kiều thúc gian nan lắm.
Vì yêu một người mà khiến bản thân phải biến chất. Yêu một người mà chỉ đổi lại sự đối xử như bố thí tình yêu. Và vì thế Đường Kiều mất đi cái hi vọng được gọi là tình yêu… Do đó khi Thẩm Duy Thần nhiệt tình theo đuổi nhưng cũng chỉ nhận lại lờ cự tuyệt lạnh lùng của đối phương.
Du ấn tượng sâu sắc nhất chi tiết. Có một lần vì tức giận mà Đường Kiều đã lỡ lời nói với Thẩm Duy Thần rằng “Y hận khuôn mặt đó. Mỗi lần nhìn Thẩm Duy Thần là chán ghét đến cực điểm” ( Thẩm Duy Thần và Thẩm Mộ khuôn mặt giống nhau. Nhìn Thẩm Duy Thần, Đường Kiều lại nhớ đến Thẩm Mộ). Sau đó Đường Kiều bị Thẩm Mộ uy hiếp và bỏ lại Thẩm Mộ, 1 mình đi Mỹ làm việc dưới trướng Thẩm Mộ. Khi đó Thẩm Duy Thần vẫn không biết lí do vì sao Đường Kiều lại nói thế, nghĩ rằng y chán ghét mình nên bỏ rơi mình. Thẩm Duy Thần thu thập lại các khuôn mặt mà Đường Kiều 419 rồi tổng hợp lại . Đập nát xương mặt và PTTM y như vậy. Rồi sang Mỹ câu dẫn Đường Kiều với một thân phận khác.
Du nghĩ không phải Đường Kiều trước đây không thích Thẩm Duy Thần. Nhưng có lẽ vì canh cánh thân phận của TDT mà luôn từ chối mà tỏ ra lạnh nhạt. Nhưng với khuôn mặt khác thân phận khác Đường Kiều như điếu đổ thôi.
“Thằng nhóc này.” Thẩm Ngôn nhẹ giọng mắng: “Vì theo đuổi một người mà phải biến thành người khác, có đáng không?”
“… Nhưng đó là cách duy nhất để người ấy chịu quay lại nhìn cháu.”
Nói chung đây là bộ ngược trắng trợn và ngọt ngầm =)))). Công cực sủng thụ nhé . Nói chung đọc hay cực. Đừng vì nhìn cái review rách nát này mà bỏ lỡ nó nhé: ))
——————
Review (nangdiepan0206.wordpress.com)
Có thể nói đây là truyện thứ hai ta đọc ở nhà Duy Ngã, nói chung là rất đề cử bởi lẽ cốt truyện đủ lôi cuốn khiến một người kén chọn như ta phải đọc một lèo từ đầu đến cuối, đó cũng là nguyên nhân dạo này chậm trễ edit T^T (Xin đừng ném đá mị).
Đường Kiều yêu Thẩm Mộ một đời, cũng vì hắn mà làm rất nhiều chuyện trái lương tâm cũng chỉ mong đổi lấy một chữ “yêu” của hắn, đến khi thật sự chẳng còn giá trị lợi dụng nữa thì em nó một phát bị thằng tra công ấy đá văng, trước sự vô tình ấy của Thẩm Mộ cũng đủ tạt thẳng cả lít nước vào hi vọng về một tình yêu bay cao, bay xa và bay mãi của em nó. Cho đến khi lần nữa trọng sinh em hiểu được bản chất thật sự của tên cặn bã, chỉ hi vọng có thể cố gắng sửa đổi được những sai lầm kiếp trước.
Nói thật đọc truyện này phải công nhận Thẩm Mộ cũng rất chi ích kỉ, xem tình yêu của Đường Kiều như cỏ rác, không muốn cho em một tình yêu thực sự nhưng đồng thời cũng không muốn em lạnh nhạt với mình. Đã thế còn là một kẻ phong lưu, chỉ vì một phút đùa vui của hắn mà cướp đi hạnh phúc cả đời của một cô gái trẻ, thế là anh công của chúng ta ra đời T^T.
Thật ra khi đọc truyện ta thấy có khá nhiều người phản cảm việc cha con Đường Kiều làm nghề y nhưng lại nhẫn tâm tiếp tay cho kẻ ác. Nhưng ta nghĩ không thể hoàn toàn trách họ được, Đường Kiều dành cả tuổi thanh xuân để yêu Thẩm Mộ, hi sinh của em cũng quá nhiều, thế cũng đã thấy được tình yêu mù quáng của em rồi. Thật ra không phải Đường Kiều chưa từng dằn vặt bản thân, nếu thật sự là một con người thờ ơ trước tội ác mà mình gây ra thì chẳng bao giờ có chuyện trọng sinh lần nữa lại phải dành nửa đời bù đắp lại những sai lầm trước kia, ở truyện ta thấy những sai lầm của Đường Kiều, đồng thời cũng không phủ nhận những cố gắng sửa đổi của em, thật ra thì cảm thấy bất kì điều gì cũng phải nhìn theo hướng toàn diện. Còn Đường Hoài Chương thật sự cảm thấy ông cũng rất đáng thương, vợ mất rồi chỉ có thể gà trống nuôi con, Đường Kiều chính là điểm yếu mà nhà họ Thẩm luôn đem ra uy hiếp ông, tất nhiên làm ngành y thì cũng có y đức, cũng hi vọng cứu được nhiều người nhưng thật sự khi đưa lên bàn cân thì khó có ai có thể lựa chọn vứt bỏ người thân của mình cả, chỉ có thể cắn răng tự dằn lòng mà xuống tay mặc dù biết rằng đó là sai. Nói chung thì mỗi người đều có điều tất trách và cái đáng thương, dù đúng hay sai thì họ cũng đã để lại cho chúng ta một bài học về lương tâm rồi.
Đặc biệt trong truyện rất thương Thẩm Duy Thần (aka anh công), câu “Nợ cha con trả” quả không sai, kiếp trước Thẩm Mộ hành hạ Đường Kiều đến té lên té xuống, kiếp này Đường Kiều lại ngược Thẩm Duy Thần đến tan nát cõi lòng. Kể ra cũng chẳng thể trách ai, tự dưng đứa trẻ mình gần như nuôi lớn, quay một chốc nó lại thích mình và cả nỗi hận Thẩm Mộ thấu xương cũng khiến Đường Kiều khó mà chấp nhận tình cảm của Thẩm Duy Thần. Đọc truyện mà mỗi khi ngược công lại khiến trái tim một con hủ thuộc team sủng công như ta lại thấy nhói nhưng khổ cái chỉ thích tìm thể loại này tự ngược bản thân, có phải là ta quá M hay không (=____=).
Phải công nhận là đọc truyện này thì nhân vật nào cũng được tác giả gửi gắm nhiều bài học chân lý vào đấy. Thẩm Mộ là tên tra công khốn nạn điển hình, việc ác hắn làm kéo từ kiếp trước đến kiếp này kể không hết nhưng tình yêu hắn dành cho Đường Kiều cũng không thể phủ định nhưng nó không đủ mạnh để kéo lương tâm con người ấy lại, hắn cũng quá hèn nhát, không dám chấp nhận việc mình là người đồng tính. Thật ra còn rất nhiều những nhân vật khác, mỗi người đều có những hoàn cảnh riêng, ai cũng đáng thương, đáng quý cả, đặc biệt là mẹ của Thẩm Duy Thần, vì một thằng đàn ông như Thẩm Mộ mà hủy cả một tương lai tốt đẹp sau này, cuối cùng lại phải chết trong cô đơn. Tình yêu của các cặp phụ cũng gian truân không kém nhưng may thay là họ vẫn đặt được một cái kết HE cho cuộc đời mình.
Tóm lại nội dung thì không phải bàn cãi nữa, còn văn phong tác giả thì ta xin trích một đoạn Review của Tấn Giang thế này:
Cách hành văn của tác giả tinh tế mượt mà, khắc họa tính cách nhân vật rất khác lạ và độc đáo, tả tình tả cảnh thấm vào lòng người. Quan hệ giữa các nhân vật nhìn qua tưởng đơn giản nhưng lại rất phức tạp, bể yên sóng lặng che giấu sóng to gió lớn trong lòng, ngọt ngược đan xen. Truyện có biến động, cũng có cảnh sinh hoạt bình thản ấm áp, rất có sức hấp dẫn.
——————
Spoil (by Hoàng Diệu Thu)
Thụ kiếp trước yêu cha công, gã này là con của gia tộc ba thụ làm bác sĩ riêng. Lão tra công mèo mỡ bên ngoài, mèo mỡ đến cả cô giáo thụ. Cô gái này sau mang bầu rồi bị bỏ rơi, được thụ giúp đỡ. Bé công lên thành phố, thụ cho ở nhờ nhà mình. Bé công còn nhỏ đã có máu ghen tuông, bày trò chia cắt thụ và tình nhân (thụ lúc này nằm trên). Sau Tam gia trở về (ông chú của công), hợp tác để kéo chân tra công xuống đài. CP phụ dễ thương hơn cp chính.
—————–
Link: https://blmd132.com/muc-luc-2/hoan/tra-cong-chi-tu/
—————–
Chú ý: Chủ nhà có share word
Tra công chi tử