(Em có thể bao nuôi anh không?)
Tác giả: Hoa Ngộ Nha
Thể loại: Cận hiện đại, đô thị, ngọt sủng, khôi hài, não động, Ngụy bao dưỡng chuyển chân ái, niên thượng 14 tuổi, thụ truy công, thành thục thận trọng công x đơn thuần ngoan ngoãn nhuyễn manh thụ, đoản văn, 1v1
Edit:
wp vanthutraquan
Agehakun (wp letthebutterflyfly) + Beta: Andrea
Tình trạng: Hoàn (33c) (05/04/2019)
———-
Văn án (wp vanthutraquan)
Thiếu gia đáng yêu mềm mại giả vờ cuồng dã và câu chuyện cố gắng bao nuôi ông lớn của cậu.
Có một vị thiếu gia đáng yêu mềm mại như thế, là cậu bé ngoan vừa có phẩm hạnh vừa có học thức ưu tú, tinh thông cầm kỳ thi họa, dễ ngại ngùng luôn dịu dàng hệt cục bột trắng.
Nhưng cậu có một bí mật lớn động trời.
Cậu thích một ngưu lang, còn là người đứng đầu bảng ở hộp đêm.
Đứng đầu bảng thì luôn đắt, nhưng mà tiểu thiếu gia cái khác không có chứ tiền thì nhiều.
Cậu nhờ bạn gay hỏi thăm xem anh công đứng đầu bảng thích kiểu người gì, phải là kim chủ thế nào mới có thể bao dưỡng anh.
Kết quả anh công đứng đầu bảng kia không phải ngưu lang, anh ấy là ông chủ hộp đêm ngưu lang, cho nên tin tức cậu nghe ngóng được sai rồi…
Bạn gay dùng sắc mặt đau đớn nói với cậu, anh công đứng đầu bảng kia thích cuồng dã, càng cuồng dã càng tốt.
Tiểu thiếu gia về nhà ngẫm nghĩ thật lâu về hai chữ cuồng dã, ngày hôm sau cậu đến hộp đêm với đạo cụ trang phục được gợi ý hữu nghị từ bạn gay.
Mặc áo họa tiết da báo còn mặc quần bò thủng lỗ, cổ đeo một sợi xích vàng thật lớn, mười ngón tay đeo đến tám cái nhẫn.
Sau đó cậu bước đến hộp đêm một cách “cuồng dã”, cuồng dã đi đến trước mặt công, cuồng dã rút blackcard ra.
Công nhướn mày, lòng thầm nghĩ nhóc con nhà ai ngốc nghếch đến đạp cửa quán đây, nhưng mà dáng vẻ này cũng hợp khẩu vị anh lắm.
Kết quả là, anh mở to mắt nhìn gương mặt trắng tinh của thụ đỏ lên, tư thế đứng đoan chính, dùng cả hai tay để đưa blackcard, giọng nói của thiếu niên mềm mại cất lên
“Chào anh, xin hỏi tôi có thể bao dưỡng anh không?”
———-
Văn án (wp letthebutterflyfly)
Chuyện xưa về một tiểu thiếu gia ‘giả vờ cuồng dã bên trong nhuyễn manh’ nỗ lực bao nuôi đại lão.
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng.
Nhưng cậu có một bí mật động trời.
Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.
Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền.
Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn.
Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…
Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
Tiểu thiếu gia trở về lăn qua lộn lại nghiên cứu hai chữ “cuồng dã”, ngày thứ hai đến pub (quầy rượu) lập tức đổi qua một thân quần áo trang sức mà bạn gay đã tốt bụng cung cấp, áo ba lỗ da báo và quần bò rách tung tóe, trên cổ còn có một sợi dây chuyền vàng cực lớn, mười ngón tay đeo tròn tám cái nhẫn.
Sau đó cậu “cuồng dã” đi vào pub, cuồng dã đi tới chỗ ngồi trước mặt công, cuồng dã móc thẻ đen ra.
Công nhíu mày, thầm nhủ tên ngốc này từ đâu chạy tới, tính đập cửa phá quán hay sao, nhưng mà lớn lên lại rất hợp khẩu vị của hắn.
Kết quả, hắn trơ mắt nhìn khuôn mặt trắng trắng nộn nộn của thụ trở nên ửng hồng, dáng đứng đoan chính, hai tay dâng thẻ đen lên, giọng nói thỏ thẻ mềm nhũn.
“Chào ngài, xin hỏi tôi có thể bao nuôi ngài không?”
———-
Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)
Nhân vật thụ Chu Ninh có lẽ mang một dáng vẻ thật mỏng manh, gầy yếu. Cậu là cậu ấm, là bảo bối được bảo bọc bởi tầng tầng lớp lớp vỏ bọc bảo vệ. Nhưng với mình, cậu chính là người dũng cảm hơn ai hết. Trái tim của cậu tràn đầy dũng khí, cũng đủ kiên cường để có được tình yêu.
Trong hợp đồng bao dưỡng này, đã có biết bao nỗ lực cậu bỏ ra chỉ để người kia hiểu được tấm lòng mình. Cậu biết người kia có lẽ cũng thấy được sơ hở, sự ngụy trang của cậu. Cậu biết thân phận người kia hẳn không phải là ngưu lang như cậu nghĩ. Không dưới một lần, cậu hỏi “Anh có thích em không?” và anh chưa từng cho cậu một lời khẳng định. Ngoài những diu dàng và ân cần, pha lẫn chút ái muội, thật thật hư hư, anh đã dày vò trái tim chân thành cậu bao lần nhưng vẫn không cho cậu một lời khẳng định.
Dù vậy, cậu không oán trách, cũng không nản chí. Cậu mang cả trái tim mình trao hết đến tay anh, không hề do dự.
Cậu có buồn không? Có tổn thương không? Đáp án là .. có chứ! Nhưng điều đó cũng không làm cậu thôi yêu anh.
Yêu thầm là một loại tình cảm mà nhân sinh con người bao lần phải trải qua. Nó cũng là nguồn cảm hứng đã tốn biết bao bút mực của nhà văn. Nhưng có mấy ai yêu thầm mà dứt khoát và mạnh mẽ được như Chu Ninh. Cậu dường như chưa một lần quay đầu lại hối hận vì những gì đã cho đi. Cậu cũng chưa từng băn khoăn rằng chặng đường quá gian nan liệu nên dừng hay bước tiếp. Trái tim của Chu Ninh trong sáng và sạch sẽ như pha lê. Tình yêu của cậu cũng trong suốt và tỏa ra ánh sáng đẹp đẽ như vậy. Nếu không, sao nó có đủ sức mạnh để gột bỏ mọi tăm tối, đục vẩn trong cuộc sống của Ngu Hành Chu chứ? Để anh một lần nữa nhìn thấy thứ ánh sáng thật sự!
Tình yêu của Chu Ninh làm mình nhớ đến một bài hát đã cũ:
“ Cho đến sau cùng em cũng đi đến quyết định này
Phớt lờ mọi điều mà người ta nói,
Chỉ cần có một lời thừa nhận từ anh,
Em nguyện ý đi cùng anh đến tận cuối chân trời
Em biết tất cả đều chẳng thể dễ dàng
Lòng em luôn tự thuyết phục bản thân mình
Nhưng em sợ một ngày anh bỗng nhiên nói phải rời đi
Yêu thực sự phải cần có dũng khí”
Ấy vậy, mà bỗng một ngày Ngu Hành Chu dùng hành động nói với cậu “anh phải rời đi” “hợp đồng kết thúc” …
Nếu Chu Ninh cho mình cảm xúc yêu thương và ngưỡng mộ, thì Ngu Hành Chu lại cho mình hương vị của xót xa
Đồng ý với cậu chỉ vì cảm thấy thú vị, nghỉ rằng qua vài ba ngày thì mọi chuyện sẽ kết thúc thôi. Anh không ngờ cái cậu tiểu thiếu gia kia lại có thể cắm rễ trong lòng mình sâu đến vậy?
Tình yêu của Chu Ninh trao anh là hoàn toàn đơn thuần. Nhưng một người đã trải qua biết bao gió tanh mưa máu, từ vũng lầy của giang hồ đen tối xây dựng nên tập đoàn hùng mạnh, càng yêu anh càng lo toan!
Không ai nhìn rõ hơn anh sự khác biệt của đôi bên, cũng không ai nhìn rõ hơn anh những nguy cơ giữa hai người. Hơn ai hết, anh rất sợ Chu Ninh bị tổn thương. Quá khứ đã cho anh một vết sẹo quá lớn, một cơn ác mộng khiến anh cả đời không còn biết yêu là gì.
Anh yêu Chu Ninh biết mấy, nhưng tình yêu đó anh lại không thể nào nói ra. Mỗi lần cậu nói thích anh, anh lại tự dặn lòng mình không thể nói “Được”. Nhìn thấy nước mắt của cậu rơi, từng giọt từng giọt không nào hòn than nóng đỏ đốt cháy cõi lòng anh.
Anh hiểu rõ rất nhiều thứ nhưng lại không hiểu hết dũng cảm của Chu Ninh.
May mắn, tình cảm của Chu Ninh đủ mạnh mẽ, để Ngu Hành Chu sớm nhận ra, đã đến lúc anh cũng cần phải mạnh mẽ bước qua quá khứ để mang đến hạnh phúc cho Chu Ninh
33 chương truyện có lúc ngọt ngào và cũng có lúc nhói lòng đến rơi lệ, câu chuyện đã dạy cho chúng ta một bài học quý báu: Dũng cảm yêu!
—–
“Anh có biết em nhỏ hơn anh mười bốn tuổi có nghĩa là gì không Ngu Hành Chu?”
“Có nghĩa là mỗi ngày trong quãng đời còn lại của anh, em đều có thể cùng anh đồng hành”
———–
Link: https://vanthutraquan.wordpress.com/toi-co-the-bao-duong-anh-khong-hoa-ngo-nha/
Link wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/183517063
Link: https://letthebutterflyfly.wordpress.com/2019/07/26/em-co-the-bao-nuoi-anh-khong-hoa-ngo-nha/
Tôi có thể bao dưỡng anh không?