tieu-lao-ban-trong-sinh

Tiểu lão bản (trọng sinh)

小老板[重生]

Tác giả: Hủ Mộc Điêu Dã – 朽木刁也

Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, chủng điền văn, phát tài làm giàu, thoải mái ấm áp, chủ thụ, 1×1, HE.

Edit: Phi Nguyệt (www.wattpad.com/user/phinguyetlau)

Tình trạng: Hoàn (64c+5PN) (18/01/2017)

——————-

Văn án

Từ nhỏ đến lớn chưa từng nếm được mùi vị bị người quan tâm Đường Học Cẩn không cam lòng nhắm mắt,

Lại không ngờ dĩ nhiên có cơ hội làm lại từ đầu! Còn xui xẻo về tới ‘trước giải phóng’.

Thiết kế vòng tay, giao dịch chứng khoán, kinh doanh tiệm cơm, Đường Học Cẩn làm đến phong sinh thủy khởi hữu thanh hữu sắc.

Sau khi sống lại, Đường Học Cẩn thề, nhất định phải sống ra một cuộc đời khác.

Bất quá.

Ai có thể giải thích tình huống trước mắt là gì!

Lục Quân Thần ôn nhu cười nói: “Tiểu Cẩn, sau này anh thương em.”

Đường Học Cẩn: “…”

Cuối cùng.

Đường Học Cẩn lé mắt: “Trước công chúng anh muốn bị chặt tay à?”

————————

Review (phuanhcac01.wordpress.com)

Đánh giá ****

Kiếp trước Đường Học Cẩn vì cái gọi là gia đình mà hi sinh hết thảy thanh xuân tuổi trẻ, sau bao nhiêu năm làm lụng vất vả nuôi cha mẹ và em trai thì đến năm gần ba mươi tuổi, lúc em sắp có được một mái ấm riêng của mình thì lại bị cha mẹ và em trai bày kế lừa tiền rồi nhốt vào trong nhà hoang, không may gặp hỏa hoạn chết luôn.

Sống lại không còn trông mong gì vào cha mẹ, lúc em quyết định rời khỏi nơi ám ảnh này thì ai ngờ lại phát hiện họ vốn không phải cha mẹ của mình. Thế là năm mười ba tuổi em tự thân một mình lên thị trấn kiếm tiền tự nuôi sống bản thân.

Có lẽ mọi vận rủi đã tiêu hết vào kiếp trước nên kiếp này em gặp được rất nhiều may mắn, rất nhiều người tốt sẵn sàng vươn tay ra giúp đỡ em như vợ chồng trưởng trấn, cô giáo chủ nhiệm, ông chủ quán em làm thêm. Em còn có được những người bạn tốt cũng như tìm được người thật lòng yêu em, à, kiếp này em còn gặp được cha mẹ ruột của mình nữa.

Truyện ấm áp, không có sóng gió máu chó khiến cho người ta lăn lộn gì gì cả.

Thụ thuộc dạng con ngoan trò giỏi, ít nói hay thẹn thùng nhưng khi cần cứng rắn em ấy vẫn rất quyết đoán nha.

————

Review (by MaiNguynNht9)

Mẹ đẻ: Hủ Mộc Điêu Dã

Con nhỏ: Đường Học Cẩn x Lục Quân Thần ( Thông minh có chí hướng khát khao tình thương ôn nhu thụ x Ôn nhu dương quang thật ra phúc hắc công)

Rà bom: ( Thụ) trọng sinh, Hiện đại, Vườn trường -> Đô thị tình duyên, Báo thù rửa hận, trạch đấu (có nhưng ít), sủng, chậm nhiệt, ngọt, HE

Tuổi thọ cuộc đời: 65 chương chính văn + 5 phiên ngoại

Lời khuyên nho nhỏ: Dành cho những trái tim đang bị ngược tan nát, dành cho team cuồng trọng sinh (như ta). Không chỉ định cho team thích truyện có chiều sâu ( được rồi, truyện chỉ đọc giải trí thôi, còn chiều sâu thì chỉ bằng từ tiền lương đến trà sữa)

Tiểu sử cuộc đời: Thụ quân 1 đời bị cha mẹ bóc lột từ nhỏ, phải sống trong hoàn cảnh cha không thương mẹ không yêu. Từ khi nhận thức được thế giới, thứ duy nhất thụ quân khao khát chỉ là tình thương gia đình, nhưng khao khát ấy đến khi bị chết dưới ngọn lửa do chính cha mẹ mình đốt thì hoàn toàn lụi tàn. Thụ quân u uất sống lại năm 13 tuổi. Biết được mình không phải con ruột, thụ quân kiên quyết rời khỏi gia đình ghê tởm kia. Được bí thư Lưu cùng thím Trương giúp đỡ, thụ quân từ mặt gia đình đến làm tạm ở 1 tiệm trên trấn của Tư Vân – bạn với bí thư Lưu. Sau đó gặp công quân. Công quân là em họ của Tư Vân đến bàn việc làm ăn thì gặp thụ quân. Không nhất kiến chung tình chỉ đơn giản là công quân thấy cậu trai bé nhỏ đang mời chào khách rất thú vị. Thụ quân đi học gặp 1 người bạn tên Vạn Bác. Vạn Bác đích xác là bị bệnh trung nhị =))) Nhóc thấy tía mình rất phiền, nên lúc nào cũng mặt lạnh với tía. Sau, hai người hợp tác bán lắc tay, dần trở thành BFF (bạn thân). Vì đứa 2 hộp sữa mà thằng không hộp nào, thụ quân gõ tỉnh Vạn Bác thoát khỏi trung nhị bệnh. Có vốn 1 chút thụ quân mở quán ăn nhỏ gần công trường với sự giúp đỡ của bí thư Lưu. Lúc này công quân dần để ý thụ quân hơn, anh chỉ thấy tò mò 1 đứa nhỏ mở quán ăn mà thôi. Thế rồi 2 người dần thân thiết với nhau, công quân nhận ra tình cảm của mình, nên để có 1 vị trí trong tim thụ quân, công quân đã cố gắp 2 năm nước ấm nấu ếch. Truyện mở đầu, đều là tình tiết thụ quân vực khỏi hoàn cảnh nghèo khó. Đến tầm nửa truyện mới có chuyển biến, khi cha mẹ cũ của thụ quân đến tiệm phá, thụ quân quyết định giao của hàng cho bí thư Lưu, còn mình thì lên thành phố học cấp 3. Nhân cơ hội này, công quân kéo thụ quân đến ở chung nhà với mình trên thành phố. Tiếp theo là quá trình tung hint và kiếm tiền của thụ quân. Hai người cứ ái muội mãi, cho đến 1 hôm… bình thường như bao hôm khác mà chả có cái mẹ gì đặc biệt như phim Hàn. Công quân đè thụ quân ra hôn rồi tỏ tình ( =))) công nhận 2 bạn trẻ này nhạt như nước ốc, tỏ tình trên bàn bếp luôn). Thụ quân hoang mang về tình cảm của mình, nhưng vì 2 đứa vẫn sống chung 1 mái hiên nên ẻm giả làm đà điểu. Đà điểu thụ-chan trốn được một hai chương thì bị công quân bắt lại. Cuối cùng 2 đứa thú nhận tình cảm => yêu nhau. Ô! Hết rồi ?! Đéo nhé =))) Tiếp theo đấy đấy đấy nữa là 2 em nó quăng JQ ngập trời, thả cẩu lương ngập trời. Và thụ quân tìm được gia đình thật sự của mình (Tầm 4-5 chương cuối á). Thôi cái này mấy mẹ tự đọc nhá =))) Hết rồi.

Nhận xét hành văn: Tác giả hành văn ổn, có tính chất hài hước mà không lố, nhẹ nhàng nhưng không nản => đọc giải trí rất ổn

Lảm nhảm đôi chút: bộ này đọc sau khi ta vừa thi học kì xong… tâm trạng thoải mái.

————————-

Link: https://www.wattpad.com/story/86146571

tieu-lao-ban-trong-sinh

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *