Tác giả: Nhật Mị
Thể loại: Đam mỹ, H văn, song tính,
Nguồn: Kamui_chan
Editor: Beta115 (wattpad Beta115)
Tình trạng: Hoàn (5 chương)
———————–
Văn án (Trích chương 1)
Màn đêm buông xuống, đèn neon thành phố, đèn đường, đèn xe pha lẫn vào nhau loé ra ánh sáng, những tòa cao ốc đứng sừng sững trong đêm đen như rừng thông sắt thép cao chọc trời, trong đêm đen lạnh lẽo kia, ánh đèn từ các ô cửa sổ xung quanh trông như những ngôi sao cô tịch trên bầu trời thành thị.
Ân Kỳ bọc thảm ở trên ghế sô pha xem phim, trong phòng điều hòa mở rất ấm, cho nên y chỉ cần mặc một bộ quần áo ngủ mỏng. Âm thanh quanh quẩn trong phòng, giai điệu cổ xưa, phim cùng nhạc gợi lên cảm giác hoài cổ.
“Két-” huyền quan bỗng truyền đến động tĩnh mở cửa, Ân Kỳ lập tức từ ghế sô pha nhảy xuống, vui mừng chạy đến cạnh cửa:
“Anh đã về! Hôm nay làm sao lại trễ như thế… Lại có phẫu thuật sao?” Trên màn hình tinh thể lỏng vừa chỉ mười giờ.
Xuất hiện phía sau cửa là khuôn mặt Kỷ Tuyền Lâm, tuấn tú nhưng tái nhợt lộ ra vẻ mệt mỏi, hắn mặc áo khoác nỉ ở ngoài, cổ quàng khăn màu xám tro, một tay cầm túi công văn, môi bị đông cứng, nhạt màu không có chút máu. Hắn gật đầu rồi trầm mặt đi vào phòng. Vóc người hắn hết sức cao gầy, có hơn một mét chín, đi vào nhà mang lại một loại cảm giác áp bách vô hình.
Mỗi lần sau một ca phẫu thuật khẩn trương cao độ, Kỷ Tuyền Lâm lại lâm vào trạng thái dị thường lạnh nhạt. Ân Kỳ theo thói quen, một mét bảy như con chim nhỏ, theo phía sau hắn nói líu ríu: “Anh có muốn ăn một chút gì không? Em đi đem thức ăn hâm lại!”
“Hôm nay mẫu thân bảo đưa canh lại đây, trước uống chút canh…” Lời còn chưa nói hết, người phía trước đột nhiên ngừng lại, Ân Kỳ bất ngờ không kịp đề phòng, đầu liền va phải. Nghe được tiếng y “ôi chao”, Kỹ Tuyền Lâm liền vội vàng quay lại đỡ y, sợ y đứng không vững, sau đói nhẹ khẽ thở dài một hơi nói: “Không cần… anh nghĩ về phòng ngủ trước một lát”. Mới làm xong ca phẫu thuật dài năm, sáu canh giờ, sau khi phẫu thuật kết thúc lại mở mấy canh giờ để họp, sau đó còn trực ban, lúc này cả thể xác và tinh thần Kỹ Tuyền Lâm đều đã sớm rơi vào trạng thái mệt mỏi.
Ân Kỳ ôm đầu gật gật, vừa suy nghĩ một chút liền cường ngạnh nói: “Không được, anh trước uống chút canh rồi hẳn ngủ!” Y vội vã chạy vào phòng bếp bưng chén canh luôn nóng hổi ra, buộc Kỷ Tuyền Lâm cao to uống hết xong mới thả hắn đi ngủ.
Sau khi Kỷ Tuyền Lâm vào phòng ngủ, Ân Kỳ tiếp tục quay về trên sô pha xem tiếp phim còn chiếu dở, trong lúc đó, Kỹ mẫu thân, cũng chính là mẹ chồng trên danh nghĩa của y, gọi đến cùng trò chuyện.
Link: https://www.wattpad.com/story/185595797
Thị cưng chiều mà yêu kiều