tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta

Tất cả mọi người đều cho rằng tôi thích cậu ta

Tác giả: Phi Bôn Đích Tiểu Oa Ngưu.

Thể loại: Hiện đại, vườn trường, oan gia, hài hước, ngọt sủng, chủ thụ, 1v1,

Editor: Lin (solijilleo.wordpress.com)

Nguồn: Khotangdammy

Số chương: 70c+4nt

Tình trạng: Hoàn (70c) (27/10/2018)

————–

Văn án

Từ nhỏ đến lớn, Diệp Chu ghét nhất là hai.

Cũng không kỳ quái, trong nhà cậu xếp thứ hai, thành tích ở trường cũng luôn đứng thứ hai, dù cậu có cố gắng thế nào cũng không vượt qua được lời nguyền số hai. Đáng giận hơn chính là, đến đại học, thành tích của cậu không chỉ đứng thứ hai, ngay cả vẻ ngoài cậu vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo cũng bị xếp thứ hai!

Dựa vào cái gì tôi lại không thể tranh hạng nhất!

Lão nhị vạn năm cũng phải nổi dậy!

Sau đó, Diệp Chu vùng lên, hăng hái đấu tranh, kết quả… hạng nhất trở thành bạn trai của cậu.

Đây chính là câu chuyện về hạng hai muôn đời ‘bị buộc’ tu thành chính quả với hạng nhất trong sự xúi giục của mọi người.

Nhân vật chính: Diệp Chu, Thương Tấn | Vai phụ: Bạn học cả lớp

———

Đánh giá

Mục tiêu lớn nhất cả đời của Diệp Chu hạng hai là đánh bại số một, đoạt được xuất sắc. Nhưng một lần chụp lén bị bắt lại, Diệp Chu bị trói chặt với Thương Tấn hạng nhất mà cậu chán ghét. Vốn tưởng đây là tận thế, ai biết ở cạnh nhau lâu ngày, Diệp Chu dần phát hiện, Thương Tấn không chỉ không đáng ghét, thậm chí đôi khi còn cho thấy một cái nhăn mày một nụ cười, khiến trái tim cậu đập loạn. Trước mặt mĩ nam, hạng nhất tính là gì, chinh phục hạng nhất mới là có bản lĩnh! Nhân vật trong truyện chân thực sinh động, tình tiết khôi hài thú vị. Thương Tấn lạnh lùng phúc hắc, vì một loạt sự kiện trùng hợp, không thể không mở ra cuộc sống chung ngọt ngào với ‘người thầm mến’ Diệp Chu, sau đó, Thương Tấn lại từ ‘được người theo đuổi’ biến thành người theo đuổi chân chính. Tình cảm của hai người phát triển nhẹ nhàng, biến chuyển của nhân vật mới lạ thú vị, các loại sự kiện kết hợp mạnh mẽ chọc vào điểm cười, khiến mọi người phải ôm bụng không ngừng.

————-

Review

Văn chương không tốt nên có lẽ bản review của tôi sẽ khá rối, dưới đây là chút cảm nhận của tôi về truyện này, mọi người có thể đọc coi như tham khảo trước khi nhảy hố. Nội dung review có thể sẽ có spoil, mọi người cân nhắc trước khi đọc tiếp.

Truyện thể loại thanh xuân vườn trường, đối thủ biến thành tình nhân. Kể về hai con người ban đầu không có một mối dây liên kết nào trừ việc Diệp Chu luôn coi Thương Tấn là địch thủ của mình, một lòng muốn vượt qua. Cho đến một ngày, vì lời dụ dỗ của nhỏ bạn khác lớp mà đi chụp lén hình Thương Tấn để trao đổi rồi lại bị phát hiện vào ngày cuối cùng. Sau đó là một loạt sự kiện hiểu lầm lẫn trùng hợp kéo hai người lại với nhau, cuối cùng còn vào chung một phòng ký túc xá.

Giai đoạn chung phòng, sau bao tháng ngày ở chung, Diệp Chu cũng phát hiện Thương Tấn không đáng ghét như mình nghĩ, không vạn năng, cũng có khiếm khuyết như bao người khác. Dần dần, từ việc đơn phương coi là đối thủ biến thành bạn thân, hai người cùng ra cùng vào, còn cùng mua xe ba bánh (sau này còn được tất cả sinh viên trong trường coi như thi thần để mà cúng bái). Đến sinh nhật, Diệp Chu tặng Thương Tấn một chậu cây, mong anh mỗi ngày chăm sóc đến ngày hái được quả ngọt. Cuối cùng chậu cây của hai người được đặt song song trên bệ của sổ (rồi quá trình dần dần biến thành lồng cây, còn quá trình thế nào thì cùng theo dõi truyện nhé =)))))) Thương Tấn cũng thật sự cẩn thận chăm bẵm cho cây, đến ngày kết trái, anh mang cây đến tỏ tình với cậu.

Cả quá trình chỉ có ngọt và ngọt, chỉ có một khúc mắc nhỏ, đó là Diệp Chu có crush (cũng vì cái người này mà dẫn đến một loạt màn hiểu lầm và gian tình phía trên đó) Khi được Thương Tấn tỏ tình thì cậu bối rối, lập tức từ chối. Sau đó khi bị anh bơ đẹp, đẩy đến cự ly an toàn thì bản thân lại thấy đau khổ, rồi nhận được sự thông não của tên bạn thân cấp ba nên bé thụ nhà ta quyết định phải thanh lý tình cảm trước khi đến với công.

Được cái, anh công nhà mình khá tự tin vào bản thân, cũng không ghen bậy, xử lý tình địch cũng khá nhanh gọn (lúc xuất hiện tình địch thì cả hai còn chưa xác định tình cảm), chỉ có hơi bối rối khi biết bé thụ nhà mình đi chơi công viên với crush, cũng tính chạy đến giám sát nhưng đến ngày đó thì từ bỏ, lựa chọn tin tưởng thụ.

Cuối cùng thì hai người đến với nhau và đến phiên sự chen chân của người nhà. Đây là một trong những nút thắt chính của gần như đa số truyện đam mỹ (theo tôi là thế, còn sai… coi như tôi chưa nói gì đi ha), đến đoạn này thì tác giả giải quyết không đến lắm, hơi qua loa một chút, nhưng nhìn tổng thể cũng không đến nỗi nào. Đặc biệt thêm, công thụ đều có phụ huynh thuộc dạng cực phẩm, mẹ công ham tiền không nói nhưng ba mẹ thụ đúng kiểu con người mang bệnh thành tích điển hình, dù có vài câu nói tôi cũng khá đồng tình với họ, nhưng vì căn bệnh thành tích hay rộng hơn là tính sĩ diện của hai người, cả hai người con trai không ai có thể thoải mái ở nhà, còn cấm đoán con mình kết bạn các thứ, nói chung là đôi khi xuất hiện phân cảnh của ba mẹ Diệp là tôi chỉ muốn lao vào lắc não cho họ tỉnh thôi, sao chỉ vì chút thành tích mà bôi nhọ con thứ đến mức đó cơ chứ =..=

Kết lại, truyện kết cấu ổn dù có vài đoạn hơi phi logic, nội dung ngọt, ấm áp, công hơi bàn tay vàng một chút (chỉ hơi thôi, không đến mức hô mưa gọi gió đâu), diễn biến tâm lý công thụ cũng hợp lý, không nhiều cao trào, chỉ coi như một vài điểm nhấn trong truyện.

———–

Review (by TinhVặn)

Thể loại thanh xuân vườn trường, xem khá dễ chịu, hài hước. Công hờ hững, thụ hơi ngạo kiều nhưng tốt bụng gà mẹ.

Thụ đẹp trai, học giỏi nhưng mỗi tội học cỡ nào cũng chỉ được hạng hai, dù người hạng nhất luôn đổi tên thế nhưng cậu cứ bám chặt ghế hạng hai. Bi kịch hơn là gia đình nhà giáo nên cha mẹ cậu chỉ quan tâm thành tích đứng nhất thôi, lại có ông anh thông minh học giỏi đẹp trai nên lẽ tất nhiên…mama lúc nào cũng so sánh bảo cậu chăm học lên, chuyện gì cũng tưng tiu ông anh nhất, cho cậu ra rìa. Vì tủi thân tự ti nên cậu càng cố gắng học tập.

Lên đại học, cậu gặp đối thủ định mệnh của mình, công. Bạn công thứ gì cũng số một, đẹp trai giàu giỏi thông minh, khiến thụ ức chế lắm.

Mọi chuyện xảy ra khi cậu nài nỉ cô bạn thân cho tấm hình chụp thiếu niên mà cậu thầm mến, cô bạn nói ok, nhưng đổi lại chụp hình tiểu công cho tui đi. Vì người mình thầm mến, thụ cắn răng chụp hình công. Không may bị công thấy trong điện thoại toàn lưu hình anh, không may là thụ bị bắt quả tang ngay giữa lớp học. Vì thế thụ nói toạc cả mồm người đời cũng không tin cậu trong sạch, đinh ninh cậu thầm mến anh.

Công ngạo nghễ nói: Tôi cho phép cậu quyền theo đuổi tôi.

Định mệnh bắt đầu chuyển động bánh xe, đi đâu thụ cũng gặp công, nên dù cậu cố gắng thanh minh thanh nga, thậm chí chấp nhận làm culi cho công năn nỉ công giải thích trước mọi người giùm mình mà kết quả là càng bôi càng đen. Bi thương hơn là đám bạn cùng phòng tự tiện đổi chỗ của cậu sang phòng công.

Tất nhiên thụ rất ghét công, người luôn giành hạng nhất của mình. Nhưng từ khi ở chung phòng, thi thoảng công quan tâm tự nhiên nhưng không ép uổng, cậu dần phát hiện tính tốt của anh, và những bản tính ngồ ngộ khác. Như thích ăn kẹo dâu, lười không chịu dọn dẹp. Hai người cùng nhau tung tăng trong sân trường, cũng nghĩ ra mấy trò trời hỡi lắm. Như cùng nhau mua xe ba gác rồi sơn phết quái dị lên chiếc xe, ngày ngày đèo nhau đi học. Sinh nhật anh, cậu tặng cho chậu mầm cây dâu, cuối cùng hai chậu dâu của cậu và anh cùng đặt bên khung cửa sổ, ngày ngày anh chăm chỉ vun bón đợi ngày dâu kết trái, anh tỏ tình với cậu.

Hai người này gian tình rõ rành rành, ai cũng hiểu chỉ hai người không hiểu, mà giờ thì thành ai cũng hiểu chỉ ‘một người’ không hiểu. Thụ dây thần kinh chỉ có một sợi thẳng đường, từ đầu cho rằng mình thầm mến thiếu niên, nên không chấp nhận tình cảm của công, thế nhưng cậu vấn vương đau khổ khi bị anh làm lơ. Cậu quyết định thanh lý rõ tình cảm nhùng nhằng này trước khi chấp nhận anh.

Công là người thông minh nên biết tỏng thụ thích mình, anh im lặng chờ cậu thanh lý xong tình cảm cũ.

Mình khá thích cách xử sự của công, anh không hề ghen bậy, hễ thấy ai đến gần thụ là ghen lồng lộn lên. Như khi biết thụ hẹn thiếu niên đi chơi công viên (để cậu xác định xem mình có thích thiếu niên không), ban đầu công tính đi rình, mà anh ngẫm nghĩ rồi bỏ, vì làm như vậy là không tin tưởng cậu. Hay lúc đi đường, có ai tỏ ra có hảo cảm với cậu thì anh bình tĩnh nhìn rồi đi tiếp, không hề thấy ghen. Lúc công ghen cũng đáng yêu lắm, tình địch tưởng hai người là bạn nên xin anh chỉ cho cách cua thụ, công mỉm cười chói lóa chỉ cho tình địch mấy món ăn, đồ uống mà thụ ghét cay ghét đắng. Kết quả đương nhiên là thụ có ấn tượng xấu với tình địch, mà tình địch thì tin tưởng công sái cổ, ha ha.

Nói chung truyện ổn, bao ngọt, ấm áp.

————

Link: https://solijilleo.wordpress.com/2017/11/25/tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta-phi-bon-dich-tieu-oa-nguu/

————

Chú ý: Truyện có pass, gợi ý ở mục Pass

tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *