Tác giả: Tạp Yến 卡宴
Thể loại: Phong lưu con ông cháu cha x Bá đạo quỷ súc tổng tài, hỗ công, gương vỡ lại lành, hiện đại.
Editor: AnDuyệt (joyny0603.wordpress.com)
Beta: It’s me
Số chương: 35 chương + 2PN
Nguồn: Kho tàng đam mỹ – Fanfic
Tình trạng: Hoàn (35c) (16/10/2018)
———–
Giới thiệu tóm tắt
Cố sự về một bá đạo quỷ súc tổng tài công bởi vì coi trọng người ta tự nguyện bị phong lưu con ông cháu cha công đè ở trên, cường cường, phần cuối có hỗ công.
Cố sự về hai tên lưỡng tình tương duyệt nhưng lại không chịu thừa nhận mình yêu đối phương. Sau đó một tên “ăn chơi chè chén”, một tên “nhặt lại tình xưa”, nói chung ái tình là một quá trình đánh cược, ai cũng không muốn làm kẻ ngu ngốc.
Cù Đông Trần / Lệ Thâm
————
Tiết lộ văn mới
Phong lưu con ông cháu cha X bá đạo quỷ súc tổng tài. Văn cẩu huyết ta yêu ngươi ngươi yêu ta thế nhưng lại không thừa nhận. Hỗ công có gương vỡ lại lành. Tình tiết kịch bản phi thường thỏa đáng, công thụ bình thường đều là người rõ ràng, nhưng mà liên quan đến ái tình lại hiểu lầm đến hiểu lầm đi. Cuối cùng đoạn kết cũng không phải bởi vì nói rõ có hiểu lầm nên lựa chọn hòa hảo mà là bởi vì ngươi đối với ta rất trọng yếu nên ta không có cách nào từ bỏ, về điểm này xử lý thật đặc biệt. Bản này hai người cũng không thiếu bị ngược tâm, một người cũng đừng mong chạy trốn, tung tình tiết cẩu huyết phập phồng mùi thịt! Cù Đông Trần lúc ở phía dưới gọi Lệ Thâm là “Thâm”, lúc ở phía trên lại gọi Lệ Thâm là “Thâm Thâm”, quỷ dị manh thật là đáng yêu ~ hơn nữa còn có chút lắm lời!
————–
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, thương trường chính trường, hỗ ngược =)), gương vỡ lại lành, phong lưu con ông cháu cha x bá đạo quỷ súc tổng tài, có vài cảnh hỗ công.
Lệ Thâm và Cù Đông Thần là bạn thân, sau đó biến thành bạn giường. Lệ công tử là quan nhị đại, thừa biết mình và Cù hắc đạo không phải chung đường nên khi tình cũ trở về vẫn qua lại “giữ mối”. Cù Đông Thần vừa gánh trên mình trách nhiệm “tẩy trắng” Cù gia, vừa phải đấu trí đấu tâm cơ với người mình yêu, vô cùng mệt mỏi. Đến khi Lệ Thâm biết mình không thể từ bỏ thì Cù Đông Thần cũng vừa vặn gặp họa sát thân. Để bảo vệ hắn, Lệ Thâm giả vờ vì tình cũ, bức Cù Đông Thần ra nước ngoài.
Bảy năm sau, Cù hắc đạo nay đã thành Cù tổng tài, đem theo tình mới non tơ về nước. Lệ Thâm vẫn một mình lẻ bóng, lạnh lùng trầm mặc…
Truyện này ngược thê thảm vì xuất thân công thụ khác nhau. Nửa đầu thiên ngược thụ, nửa sau thiên ngược công nhưng tựu chung thì cả hai đều bị hành thê thảm cả truyện, chẳng đứa nào đỡ bi đát hơn. Được cái tác giả tả tốt nên đọc ngược vẫn thấy tình, trong ngược có ngọt ==. Một chi tiết ưng ý là lúc thụ quyết định yêu lại từ đầu, bạn không hề biết mình hiểu lầm. Thụ lựa chọn quên đi tất cả, yêu người đã từng thương tổn mình.
Lấp hố: bồ cũ của công bị thụ gài hơi thảm nhưng sau đó được bù đắp rồi.
Ps: Truyện kết viên mãn rồi nhưng vẫn còn 2 phiên ngoại mà mình tìm khắp nơi không thấy == Ai kiếm giùm mình với.
———–
Review (by December Syndrome)
Đầu tiên, tớ thấy tag Phong lưu con ông cháu cha x Bá đạo quỷ súc tổng tài lẫn phần giới thiệu tóm tắt đều có cảm giác không đúng lắm =))))))))))
Truyện đúng là kể về một Lệ Thâm con ông cháu cha, nhưng không phong lưu. Lệ Thâm yêu một cô gái, đang yêu vui vẻ, cô gái bỏ đi du học nước ngoài. Thế nên dù sau nay có kẻ khác khiến cậu ấy động lòng, thì cái tình cảm chết non kia vẫn ở đó không nguôi. Lệ Thâm một bên không nhịn được gặp tình cũ (nhưng không làm gì có lỗi nhé), một bên say đắm, không nhịn được động tâm với người mới. Dù có chút không rõ ràng thì đếm trước đếm sau bên cậu ấy cũng chỉ chân chính hai người.
Truyện còn có một Cù Đông Trần, cậu ấy là tổng tài nhưng cũng là lão đại XHĐ, cậu ấy có bá đạo không? tớ không chắc nữa, tớ chỉ biết một người như thế, tổng tài cũng được, lão đại cũng được, vì tình yêu, hèn mọn như thế, bày ra mọi bẫy rập, thậm chí đem chính tớ nằm xuống, để có thể ở bên Lệ Thâm.
Truyện này theo đánh giá riêng của bản thân là đoạn đầu bình thường, đoạn giữa rất tốt, rất cảm xúc (lý do khiến tớ viết review này), đoạn cuối hơi hụt *khóc*. Nhưng thôi vì nó mang cho tớ một chút cảm giác của một truyện ngược tớ khá tâm đắc, nên cứ review nào ~~
Đầu tiên, truyện này hầu như ngược từ đầu đến cuối, cả hai bạn đều có vướng mắc. Lệ Thâm là vì chưa dứt tình cũ, Đông Trần là vì yêu quá sâu sợ được mất, thủ đoạn có chút hèn, nên càng lo sợ. Mối quan hệ của hai bạn luôn ở một trạng thái gườm nhau, yêu chẳng đành bỏ chẳng đoạn. Hai người có tình cảm với nhau, Đông Trần rõ ràng là công khí nhưng nguyện nằm dưới suốt nhiều năm bên nhau, chỉ để lấy lòng Lệ Thâm. Còn cậu Lệ Thâm thì cứ dây dưa gặp lại người cũ… Đọc đến đây các bạn đừng vội trách Lệ Thâm vì trong câu chuyện giữa hai người này, rốt cục tớ chẳng biết nên trách ai. Cả hai người đều yêu nhau, nhưng đều giữ trong lòng một chuyện dối trá, vừa hy sinh vì đối phương nhưng cũng không cam lòng đau một mình. Đoạn đẩy mâu thuẫn của hai người tớ thấy tác giả làm tốt, không quá tàn độc, cho mỗi người một đường lui, nhưng cũng đủ tan vỡ để hận không thế khiến người kia chết cùng. Thế nhưng chuyển biến tâm lý tớ cảm thấy tác giả viết chưa chắc tay, nên yêu hận của hai người giải quyết hơi mau lẹ, đoạn cuối có phần gấp gáp so với mâu thuẫn trước đó của hai người, dù rằng đã có một cơ số năm xa cách.
Các loại mìn trong truyện: hỗ công (sẽ nói rõ hơn ở dưới), cả hai bên đều có chuyện giấu diếm trong thời gian yêu nhau, sau khi tách ra Đông Trần có bạn trai nhỏ mới có thật lòng yêu thích, edit còn hơi nhiều chữ hán việt so với truyện hiện đại nên nhiều đoạn truyền tải còn chưa tới (nói vậy nhưng tớ rất biết ơn bạn đã chuyển ngữ xin đừng buồn tớ nếu có đọc được dòng này)
Nói thêm một chút về Tô Nhiên, cậu bé người yêu nhỏ của Đông Trần, cậu bé thủ đoạn, tâm tư tồi tệ, phải, nhưng cũng đáng thương hơn đáng trách. Tớ cũng thích loại hình công thụ như Đông Trần x Tô Nhiên, nếu đây là một câu chuyện khác có lẽ hai người họ đã là main couple, nhưng dĩ nhiên trong truyện này thì tớ vẫn ship Trần Thâm nhé: P. Tớ chỉ cảm thấy trong số các kiểu kẻ lót đường, kiểu như Tô Nhiên có chút đáng thương, được yêu thích nhưng không được yêu thương, được cưng chiều nhưng không được tôn trọng (về mặt tình cảm), nên có thể thông hiểu được.
Về vấn đề hỗ công. Tớ khá thích hỗ công, vì vốn type tớ là cường cường, nhưng hỗ công trong truyện này…hơi kì lạ. Cá nhân tớ luôn thiên về Cù Đông Trần là công, nhưng bạn này chủ yếu vẫn làm bot trong xuyên suốt truyện, thế nên tớ vẫn hơi lấn cấn ở chỗ này một chút: P. Bạn editor thì nghĩ Đông Trần thiên thụ, nên ai có đọc xong truyện này cũng quay lại cho tớ biết chút suy nghĩ nhé. Không lẽ sense công thụ của tớ sai rồi? haha
————–
Link: https://joyny0603.wordpress.com/2017/12/24/ta-nghi-mot-dang-noi-mot-neo-tap-yen/
Link wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/135646058
Ta nghĩ một đằng nói một nẻo