Tác giả: Đại Thúc Vô Lương
Thể loại: Xuyên việt, chủng điền, nhất thụ nhị công, hỗ công (bạn thụ có đè hai bạn công, hai công không phát sinh quan hệ), cường cường, có hóa thú, HE
Chuyển ngữ: QT
Edit:
Chương 001-066: Liar (liarpapavet.wordpress.com)
Chương 067-end: doithianthit.wordpress.com
Nguồn: vnsharing
Tình trạng: Hoàn (190c) (05/12/2015)
————
Cảm thức
Đây không hẳn là một bài cảm nhận về một bộ đam mỹ, nó chỉ là sự chia sẻ về một bộ mới mà tôi vừa tìm đọc được cũng như những suy nghĩ mà tôi muốn minh họa thông qua nó mà thôi ^^
.
“Sử tiền nam thê hàm ngư phiên thân ký”
Một cái tên không hoa mỹ, không ấn tượng, không gợi hài, không gợi H, nhưng tôi chọn đọc nó trong vô số những truyện được post lên vnsharing mỗi ngày bởi vì hai chữ ‘Sử tiền’. Hai chữ đó có nghĩa là xã hội nguyên thủy, có nghĩa là chủng điền, kiểu văn mà hiện tại tôi ưa thích.
Rồi, đó là lý do tôi chọn đọc nó. Bây giờ xin nói ngoài lề một chút về một thể loại mà tôi chưa bao giờ thích từ khi bắt đầu đọc đam mỹ đến nay.
Giống như khi lớn thì thường thích ăn những thứ ngày bé ghét cay ghét đắng, sau gần hai năm đọc đam mỹ, tôi đã thay đổi khẩu vị của mình khá nhiều lần bằng cách nếm thử loại mới sau ít lâu. Nhưng có một loại tôi dị ứng đến nỗi chưa bao giờ đọc một bộ nào. Đó là nữ biến nam.
Nhớ lần đầu đọc được cái tên thể loại này, tôi đã tự hỏi vì sao người ta lại viết nó? Trong suy nghĩ của tôi, lý do tác giả viết nữ biến nam cũng như viết phụ tử hay huynh đệ mà xuyên không vậy. Một là để cho người đọc dễ chấp nhận, hai là để cho nhân vật dễ chấp nhận.
Và cả hai lý do đó, trong mắt tôi, đều hết sức vớ vẩn.
Để người đọc dễ chấp nhận quan hệ nam nam? Vậy người đọc đó đi đọc đam mỹ làm cái gì?
Để nhân vật dễ chấp nhận mang thân nam đi yêu nam? Vậy thì nó có còn là đam mỹ nữa đâu?
Có nhiều bạn không thích đọc hỗ công, nhưng tôi thì thấy chẳng có vấn đề gì. Làm thụ hay làm công có thể do thể chất, cũng có thể do tâm lý quyết định, khi thể chất và tâm lý ngang bằng, cộng thêm người ta yêu nhau thì hỗ công có sao đâu? Cá nhân tôi còn luôn yêu mến và thiên vị những bạn thụ, đơn giản bởi vì trong chuyện giường chiếu, họ đã hi sinh không chỉ cúc hoa, mà còn cả thiên tính của một người đàn ông.
Đàn ông, xét trên mặt sex, căn cứ theo hành vi, họ là người tấn công, đó là điều đã ăn sâu vào máu thịt họ từ xa xưa và được truyền lại vĩnh viễn. Khi một người đàn ông chấp nhận mở thân thể mình ra cho một người khác, nghĩa là họ đã phải chiến đấu với thiên tính đó, mà theo như một số bộ tôi đọc, tác giả đã dùng đến từ ‘tôn nghiêm’.
‘CẬU CÓ BIẾT CÁI CẢM GIÁC KHI LÀM CON TRAI MÀ PHẢI MỞ CHÂN RA CHO MỘT THẰNG CON TRAI KHÁC LÀ NHƯ THẾ NÀO KHÔNG?’ – ĐÓ LÀ MỘT CÂU NÓI TRONG MỘT BỘ MANGA MÀ TÔI ĐÃ QUÊN TÊN, NHƯNG SẼ KHÔNG BAO GIỜ QUÊN LỜI NÓI CŨNG NHƯ NƯỚC MẮT TRÊN GƯƠNG MẶT NHÂN VẬT ĐÓ.
Nhưng họ vẫn chấp nhận. Bởi vì yêu.
Và đó mới là tình yêu đồng giới mà tôi trân trọng, mới là những con người yêu nhau theo một cách làm tôi tôn trọng. Không phải vì cảnh H (xin đừng hiểu nhầm ^^), mà vì đó mới là công bằng, mới là hi sinh, mới là trả giá, không hối tiếc.
Nữ biến nam là thể loại mà tôi không cảm nhận được sự trân trọng đó. Bởi lẽ tâm hồn là nữ thì với tôi đó vĩnh viễn là nữ.
Và đến đây chấm dứt phần ngoài lề.
Bộ mà tôi nêu tên trên đây có một điểm đặc biệt, đó là tác giả viết nó là nam, thẳng nam, tác giả nam hiếm hoi mà tôi từng đọc. Và có lẽ vì thế mà anh ấy đã dùng ánh mắt, suy nghĩ và sự hiểu biết về đàn ông của một người đàn ông để viết nên bộ truyện này.
Nó dài không? Rất rất dài, nhưng từ sau ‘Tần ca’ tôi lại đâm ra thích truyện dài, cộng thêm thật may mắn, văn phong và ngôn ngữ của nó đáng để không bỏ dở. Nó đỉnh lắm sao? Hoàn toàn không. Xuyên về thời xã hội nguyên thủy là đã chắc chắn có bàn tay vàng, thứ mà thú thực tôi không ưa thích lắm. Cũng phải nói luôn là nó có sạn, có những tình tiết sơ hở, có những lỗi sai, không ít. Nhưng sự hoàn mỹ không phải là điều tôi muốn nói về bộ truyện này.
Nhân vật chính xuyên về thời xa xưa, rớt ngay vào một đám đánh nhau cướp cô dâu, đè chết cô dâu và bị một chú rể xách về làm vợ. Vì không biết ngôn ngữ nên ngu ngu ngơ ngơ cứ thế bị lôi đi làm lễ, rồi bị ép quan hệ, bị bắt buộc phải tham gia vào một cuộc sống mà anh ta không hề mong muốn.
Rồi sau đó? Hẳn các bạn đoán được rồi đi? Sống chung, cố gắng hòa nhập, rồi yêu nhau. Như những bộ khác.
Và cũng khác những bộ khác. Khác ở cách suy nghĩ của nhân vật chính, khác ở cách anh ta nhìn nhận vấn đề, chấp nhận và rồi giải quyết nó. Khác ở cách ba nhân vật (tôi chưa nói bộ này hai công phải không? Chính là hai người đánh nhau cướp cô dâu đây ^^) đến với nhau, sống cùng nhau và rồi yêu thương nhau như thế nào.
Họ đã làm tất cả những điều đó như những người đàn ông.
Đến với nhau, có vì trách nhiệm với bộ tộc, có vì lợi dụng, có vì muốn sinh tồn, có vì không chấp nhận thua cuộc, có cả vì dục vọng được thỏa mãn. Không phải bắt đầu với một tình yêu sét đánh và kiên trinh, bởi lúc đầu cả ba đều thẳng.
Thế nhưng họ đã học chấp nhận nhau bằng cách nhìn thẳng vào chính mình và con người thật của nhau. Để rồi yêu bằng những điều đó. Để rồi như tôi đã nói, yêu nhau công bằng, hi sinh, trả giá, không hối tiếc, dù là trong chuyện phân chia công việc, phân chia trách nhiệm, hay trong chuyện sinh hoạt hàng ngày, và dĩ nhiên, trong chuyện giường chiếu.
Đọc hai chữ ‘phiên thân’ thì hẳn bạn hiểu rồi. Những người đàn ông trong này luôn giữ thiên tính của mình, có khi lùi bước, nhưng chỉ tạm thời, và họ cố chấp về điều đó. Thế nhưng cũng chính nó lại làm cho người đọc cảm nhận được tình cảm và sự hi sinh cho nhau khi họ đã biết mình yêu.
Đó là những tình yêu rất đàn ông. Có những lúc trần trụi, thô thiển, kiêu ngạo, ích kỷ, nhưng chân thành.
Và chân thực. Tình yêu rất đàn ông của những người đàn ông, được kể lại bởi một người đàn ông.
Vì thế cho nên tôi thích bộ này.
Và để phòng ngừa có bạn nào đọc những dòng trên, đi tìm đọc, thất vọng vì nó ‘không hay như bạn nghĩ’, tôi phải nhấn mạnh rằng tôi không thích vì nó hay, mà thích vì nó đã vẽ được một bức tranh đam mỹ như tôi tin tưởng và trân trọng.
Và tôi vẫn sẽ luôn trân trọng nó, theo cách mà tôi trân trọng tình yêu có thể vượt qua khoảng cách giới tính của con người.
———–
Review (Spoil / Review Đam Mỹ)
Nội dung:
Tôn Chí Tân bị đại thần xuyên không chơi một cú đau điếng! Người ta xuyên tới xuyên lui đều xuyên đến nơi tử tế! Tại sao hắn phải xuyên đến một nơi thế này? Hả?
Phụ nữ thả rông đi khắp nơi không nói, ở lều da thú không nói, đến cái nồi đá không có cũng không nói! Tại sao hắn bị đưa đến lều của tộc trưởng rồi sẵn tiện bị đè luôn! Là sao? Là làm sao????
Thôi. Lỡ rồi, đành chấp nhận, dù sao không được tộc trưởng bảo kê hắn cũng sống không xong. Nên hắn dốc sức xây dựng cho bộ lạc một cuộc sống tốt đẹp, dễ dàng hơn.
Nhưng có một vấn đề nảy sinh là hắn cần liên hệ với các bộ lạc khác để trao đổi sản vật và thông tin. Đâu có ai ngờ! Chính hắn cũng không ngờ mà! Lơ ngơ sao đó, hốt được thêm một vị tộc trưởng nữa…
Haizzzz…. Để biết cuộc sống của Tiểu Tân nhộn nhịp thế nào, xin mời bà con cùng xem!
———–
Chương 001-066: https://liarpapavet.wordpress.com/dam-my-dang-tien-hanh/danmei-su-tien-nam-the-ham-ngu-phien-than-ky/
Chương 067-end: https://doithianthit.wordpress.com/2016/01/21/su-tien-nam-the-ham-ngu-phien-than-ky/
Sử tiền nam thê hàm ngư phiên thân ký