rat-mem-cung-rat-ngot

Rất mềm cũng rất ngọt

(Ngận nhuyễn ngận điềm)

Tác giả: Cô Cốt

Thể loại: Giả hung ác nhưng thâm tình biệt nữu công x giả nội liễm nhưng mềm mềm ngọt ngọt thụ, song hướng thầm mến, điềm văn, đoản văn, ngọt, thịt, ngọt ấm, tiểu ngược.

Độ dài: 26 chương

Edit: Ngọc Huy (ngochuylyly.wordpress.com)

Beta: Ngọc Huy

Nguồn: Kho tàng đam mỹ – Fanfic

Tình trạng bản dịch: Hoàn (26c) (26/10/2017)

—————————–

Văn án

Hận hắn liền sủng hắn, sau đó nhìn nụ cười của hắn.

Hung ác soái công x nhuyễn manh thụ

Toàn truyện điềm văn

Vai chính: Triệu Đông Sanh x Nguyễn Điềm

——————————

Đánh giá

Quét hành văn ký: Giả hung ác nhưng thâm tình công x giả nội liễm nhưng mềm ngọt thụ, song hướng thầm mến. Văn này rất đáng yêu! Mở đầu là kẻ thù về sau biến thành tình nhân, tiểu ngược, nhưng thật ra là đại điềm văn! Rất rất đáng yêu! Hung tợn nhưng thật ra đều là bao đường! Thụ bởi vì cấp tiền cho mẹ của mình, yên lặng nhịn xuống bao uất ức, sau khi bị công trảo về nhà sẽ xuất hiện thuộc tính nhân thê, hay làm nũng và giảo hoạt nho nhỏ khiến công khó khắc chế. Sau đó thụ xảy ra chuyện, công mới phát hiện thụ từ nhỏ đến lớn đều phải chịu khổ, đau lòng muốn chết, lặng lẽ nói yêu, thụ nghe được liền chủ động cầu giao thu lạp! Ngọt bay lên, phát kẹo khắp nơi.

Lão a di quét văn: Công sủng thụ, công năng lực mạnh đến nỗi thụ liếc mắt nhìn là ngạnh, nói một đằng làm một nẻo nhưng từ lâu đã thầm mếm thụ, thụ ngốc ngốc thanh ngọt, tuy rằng rất ngây thơ nhưng trên giường rất tao, người cũng như tên mềm ngọt.

Đang trong quá trình beta *_*

——————-

Review (by Review đam mỹ)

Hiện đại, vừa ấm vừa hài vừa ngọt vừa tiểu ngược, song phương thầm mến, phúc hắc trá hình bá đạo công x nhân thê trá hình thần kinh thụ

Cảm thấy thuộc tính có gì đó sai sai, cơ mà kệ nó =))

Nguyễn Điềm ỷ giàu hống hách, vừa kéo người tới đập quán chú Triệu Đông Sanh vừa đẩy em trai anh té lầu nằm thực vật ba năm. Ba năm sau, Triệu Đông Sanh trở thành phú hào liền đi tìm tên Nguyễn Điềm đã rơi xuống đáy xã hội kia tính sổ.

Nghe qua có vẻ máo chóa, cơ mà mọi thứ không như vẻ bề ngoài. Nguyễn Điềm hoàn toàn vô tội, cái duy nhất sai là ngày trước thầm mến Triệu Đông Sanh. May mắn, Triệu công quân tuy mạnh miệng nhưng mềm lòng, chẳng nỡ ngược người ta. Đến khi tầng tầng sự thật được bóc trần mới hay đứa trẻ ngày xưa mình để ý quả thật lương thiện vô cùng.

Quét mìn xíu là ban đầu đọc sẽ tưởng thụ từng bị… nhưng thật ra không có, chỉ bị ngược đãi đánh đập thôi. Dù hiểu lầm chồng chất hiểu lầm nhưng cả hai yêu và bảo vệ nhau hết mức nên tình cảm luôn vững như bàn thạch.

Truyện có couple phụ dễ thương. Thằng em cũng rất đáng yêu, suốt ngày làm nũng với anh (mình đọc sợ tác giả cho thích thụ chắc ói máu, may hoàn toàn không có). Kẻ ác bị trừng trị thỏa mãn, chỉ tiếc bà má thụ không bị dập cho nhiều hơn. Ôi cái loại mẹ như thế.

—————–

Review (by reviewdammy.com)

Nghe cái tên đủ biết rồi đấy, một câu chuyện ngắn ngắn xinh xinh bao dưỡng văn phi điển hình, về một em thụ rất mềm cũng rất ngọt x tiểu công biệt nữu thích tỏ ra hung ác không thành công >.<

*Phần phía sau có yếu tố SPOIL tiết lộ nội dung truyện!!!

Bé thụ và em trai công trước kia học cùng lớp, thụ ỷ thế nhà giàu ức hiếp người quá đáng, còn đẩy em trai công ngã gãy chân, kéo người đến đập phá quán nhà chú công. Nên khi thời thế thay đổi, thụ từ thiếu gia quần là áo lượt sa cơ lỡ vận trở thành nhân viên quán cơm, còn công trở thành lão bản nhà giàu mới nổi, thì liên tiếp kiếm chuyện gây hấn với thụ để báo thù cho em trai nhà mình.

Nào ngờ chuyện báo thù như đấm bị bông, dù bị công (ấu trĩ) hành hạ dằn vặt cỡ nào, thụ cũng mặt không đổi sắc tiếp nhận. Cậu dường như đã cam chịu thân phận bây giờ, hoặc là nói, cậu chưa có ngày nào được làm thiếu gia đúng nghĩa…

Dẫu có là con rơi nhà giàu đi chăng nữa, Nguyễn Điềm chỉ là một đứa con rơi. Lúc cha vẫn còn, người mẹ danh không chính ngôn không thuận của cậu chỉ tìm cách để tiêu xài hoang phí, hống hách ngông cuồng. Lúc táng gia bại sản, bà vẫn quen thói cũ, để mặc đứa con trai làm lụng vất vả mà gây đủ chuyện ầm ỹ. Bà chưa một ngày biết, Nguyễn Điềm ở Nguyễn gia chịu bao nhiêu lăng nhục, ngược đãi từ những kẻ gọi là thân thích, họ hàng, chú bác, anh em. Bà ta chỉ biết mắng chửi, chỉ tay sai khiến!

Thực ra cậu đã yêu thầm Triệu Đông Sanh từ rất lâu, rất lâu nên mới trân trọng gìn giữ chiếc cà vạt cũ của anh như thế. Dẫu vì chiếc cà vạt đó mà cậu bị em trai anh vu oan là ăn cắp, mắng chửi ghê tởm, dẫu vì những đồ vật chẳng đáng tiền, cậu cũng bất chấp thân mình lao vào biển lửa.

Vì trong cuộc đời cơ cực tưởng như hoang đường của cậu, chỉ có chút hơi ấm nhỏ nhoi cũng đáng để trả giá bằng cả chân tình.

Truyện ngắn thôi cũng không có twist gì ghê gớm vậy mà vẫn đủ khiến ta giận đến sôi người vì bà mẹ cực phẩm lẫn đám anh em họ chó má, thương bé thụ kinh khủng. Ngoan ngoãn hiền lành vậy mà phải ôm tiếng xấu bao nhiêu năm trong mắt công. Cũng may tình cảm phải chôn giấu bao nhiêu năm cuối cùng cũng trao cho đúng người. Cơ bản cũng có ngược nhưng công-kun là kiểu mạnh miệng vậy thôi chứ biệt nữu thấy rõ, có tình ý với thụ từ lâu nên kiếm cớ này kia vẫn bảo vệ thụ chu toàn (dù dưới vỏ bọc báo thù thay em trai mình).

Đọc ưng ghê nên đi kiếm thêm truyện cùng tác giả mà không thấy: v Thực ra thi thoảng nhảy đại mấy hố ít người biết cũng kawaii lắm, lúc đọc không kỳ vọng nhiều mà lại hay bất ngờ! Văn phong mượt, không dài dòng, cốt truyện đơn giản nhưng khéo gợi tò mò, nhất là không có mấy thứ hiểu lầm ngược tâm ngược thân cẩu huyết!!! >.< Thêm nữa là tuy ngắn nhưng thịt thà cũng đầy đủ lắm *che mặt~ing*

————————

Link: https://ngochuylyly.wordpress.com/2017/10/02/rat-mem-cung-rat-ngot/

————————

Chú ý: Truyện có pass, gợi ý ở mục PASS

rat-mem-cung-rat-ngot

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *