顾我则笑
Tác giả: Trần Lưu Vương (陈留王)
Thể loại: Hiện đại, nhân tài doanh nghiệp, tâm lí, gương vỡ lại lành, HE.
Nhân vật chính: Cố Thần x An Lan
Vai phụ: Lý Khách, Diệp Linh Phượng, Lý Thư Vãn, Kiều Kiều, An Kỳ.
Editor & Beta: Tiểu Ma Bạc Hà, Yue Yue (tieumabacha.wordpress.com)
Nguồn: Kho Tàng Đam Mỹ
Tình trạng: Hoàn (58c+1PN) (02/12/2017)
———————————
Văn án
Mười năm trước, hắn bị tâm thần phân liệt, đi yêu một người đàn ông ảo. Mười năm sau, khi công việc và cuộc sống của hắn gặp phải khủng hoảng nghiêm trọng thì cấp trên mới của hắn, và người đàn ông ảo kia, giống nhau…
———————————
Review (by Tinh vặn)
Mới vô đoạn đầu liền đạp lôi.
Thụ là nhân viên tinh anh, đẹp trai ấm áp, khoảng ba mươi tuổi. Sếp cũ ôm tiền bỏ trốn, đang chờ sếp mới vào chỗ. Các giấy tờ đều có chữ ký của thụ nên thụ đang rầu rất có thể mình sẽ bị vô tù. Thụ có bạn trai là bác sĩ tâm lý, hai người đã đeo nhẫn cho nhau. Thụ như thường lệ tới chỗ làm của bạn trai, gặp cha mẹ bạn trai tới thăm con. Thụ nhăn mặt với bạn trai, thầm lo buổi sáng hai người đi vội quá không biết có thay dra giường, quần vương vãi và bao cao su đã vứt chưa (bạn hiểu mình muốn nói gì rồi ha). May mà hai ông bà tới thăm nhà thì phòng rất sạch sẽ, tuy nhiên suốt buổi đó thụ mặt hầm hầm, không hoan nghênh cha mẹ của bạn trai (có lẽ vì lo bị phát hiện mối quan hệ, mẹ của thụ thì đã biết lâu rồi)
Sếp mới đến, thụ bất ngờ vì đây là người yêu ảo tưởng mười năm trước của mình, thấy anh ta mặt lạnh với mình chứ không nồng cháy như ‘người yêu’ cũ thì rất buồn….
Mình drop, thứ nhất với đứa yêu ‘sạch’ như mình thì cảnh thụ lên giường với bạn trai làm mình không thích. Thứ hai, không cần biết bạn trai này có phải là kẻ khốn nạn hay không (xem đoạn đầu thì thấy khá yêu thụ, dịu dàng với thụ) nhưng xem cảnh thụ gặp công chính (người yêu ảo tưởng 10 năm) là bần thần xốn xang thì mình ghét rồi, lại cái kiểu bỏ bạn trai theo đuổi công chính đây =__=!
Mà chính yếu nhất là mình không thích tính cách của thụ, trai 30 tuổi, tinh anh, nhưng thấy kiểu cách thụ cư xử…mình không thích =.=
—————————–
Review (by chibi minh chau)
Mình đã bị nội thương vì cái truyện khỉ họ này =_= . thương không sâu nhưng mà hơi đau và làm mình phải mò lên nửa đêm viết review, để mai mình sẽ làm như chưa hề quen biết, thiệt khỉ họ ‘_’ ~
Thật ra mình sẽ xì poi hơn là review, nên nói trước là bạn nào định đọc thì nên tự đọc rồi hẵng đọc khúc dưới đây của mình, nếu ko bạn có thể sẽ ko muốn đọc nữa, hoặc đọc cũng ko thấy hay nữa, thế là phí đấy. vì truyện đáng để đọc, nó ảo như là ảo, mà thật hơn là thật, nó khiến mình nhiều khúc không nắm bắt được vì ko hiểu sao nhân vật hành động ko giống trong “truyện”, rồi lại đành đồng cảm vì nghĩ họ có thể làm thế, họ nên làm thế vì chính họ. nói chung là bạn nào thích đọc bình thản văn hoặc văn tả thực (thực chứ ko phải hiện thực đau đớn nha), chấp nhận được gay zone, ko có khiết phích thì OK, nên đọc rồi lên cùng mình tâm sự (trong khi mình còn nhớ ).
Từ đây là xì poi.
Truyện có một bộ trước, nhưng đọc một nửa mình mới biết (thật ra ở ngay đầu văn án đã nói đến mà mình ko để ý), cái này làm truyện hơi khó hiểu, nhưng vẫn hiểu được. sự là như này: thế giới tồn tại tử thần, ai sắp chết hoặc bị tử thần yêu thì sẽ nhìn thấy tử thần. thời sinh viên thụ bị một tử thần yêu, hai người yêu nhau thật tình và say mê, cho đến khi tử thần nhận ra hai người ở bên nhau sẽ làm hại đến thụ (cái này truyện nói qua, mình suy ra á) nên tử thần ra đi, bỏ lại thụ vật vã với cơn thất tình. thụ vật đến mức ko nhận biết được có phải mình tưởng tượng ra đoạn tình cảm này ko (vì tử thần mà, nói biến là biến luôn =_= ), rồi thì bạn tự tử để mong gặp lại người yêu nhưng ko thành. sau đó thụ gặp công 1, công 1 là bác sĩ tâm lý, là gay, điều trị cho thụ rồi yêu luôn. nói chung tác giả xây dựng nhân vật không theo đường lối nào hết, chỉ có 1 câu mô tả như này, “thụ là nham thạch, thế nên thụ cháy nhiệt liệt và đã cháy thành than từ cuộc tình với tử thần. công 1 thì là ôn ngọc, thế nên ngoài nóng trong lạnh lẽo. hai người gặp nhau thì sẽ như tro tàn âm ỉ cháy tiếp, nhưng ko yêu sâu được”.
Đại khái vậy, thành ra thụ và công 1 sống chung 10 năm, hòa hợp hơn cả vợ chồng, nhưng thụ ko yêu trọn, còn công 1 thì tuy rất hạnh phúc với thụ, chưa bao giờ nghĩ sẽ chia tay, nhưng trong thâm sâu bạn là đồ-cặn-bã. vầng, trong khi 2 người yêu nhau, thụ ko hề làm gì có lỗi, thụ đã thú nhận với gia đình luôn, nhưng công 1 thì giấu gia đình, đồng ý kết hôn (kiểu che mắt thế gian), và đi gay bar lên giường với một thằng con nít đế rồi bị nó đeo bám, tống tiền, vân vân mây mây.
Cho đến khi công ty thụ gặp sự cố, tổng giám đốc mới điều đến xuất hiện, trông giống hệt tử thần khiến thụ choáng váng. nhưng ko giống bạn Tinh Vặn nói đâu, thụ chỉ choáng phút đầu thôi, thừa nhận là nếu lúc đó thụ chứng minh được giám đốc mới là tử thần có lẽ thụ bỏ tất cả theo luôn, nhưng vì ko chứng minh được nên thụ hoàn toàn giữ mình với công 1. nhưng giám đốc mới (gọi là công 2 luôn) lại bị tiếng sét ái tình vs thụ từ phút đầu luôn, và theo đuổi thụ. thụ kháng cự, rồi thụ biết công 1 sắp lấy vợ, biết luôn công 1 từng tằng tịu với một đứa khác, thụ quyết định chia tay.
Sau đó thì công 2 theo đuổi thụ nhiệt tình, sau nhiều khúc này nọ, thụ chấp nhận lời yêu của công 2 dù luôn cảm thấy rất lạ, vì công 2 dù chắc chắn ko phải tử thần nhưng từng bị tai nạn làm mất trí nhớ, rồi rõ ràng công 2 là thẳng nhưng nhất định là yêu thụ. sau đêm đầu tiên hai người chính thức abc với nhau, một tử thần khác xuất hiện và quăng bom vào mặt thụ =_= . tử thần này nói rằng công 2 đúng ra là chết từ lúc tai nạn rồi, nhưng vì vài lý do nên công 2 được sống tiếp, còn tử thần yêu thụ thì đã bị rút hết “cảm xúc với thụ”, và cái cục “cảm xúc với thụ” đấy bị đặt vào linh hồn công 2. từ đó thì thụ hiểu ra vì sao công 2 rõ ràng là thẳng, rõ ràng sống rất nguyên tắc lại yêu mình từ cái nhìn đầu tiên như thế.
Biết chuyện rồi thụ đau khổ xin lỗi công 2 rồi bỏ đi. công 2 tiếp tục theo đuổi thụ, đến khi thụ đổ lần nữa thì bạn bảo anh phải về nước tìm lại trí nhớ của mình. đến lượt thụ ôm chân van xin công 2 đừng đi, công 2 cương quyết đi với lời hứa anh ko bao giờ hết yêu em, em hãy đợi anh.
Thụ đợi thật, trong thời gian đợi bạn bỏ việc công ty, giải quyết một số cặn bã đích thực do công 1 gây ra (khúc này cũng đáng đọc và suy ngẫm, mình ko xì poi mất hay). và công 2 trở lại, lấy lại trí nhớ cũ, và quên mẹ nó thụ. ôi đcm, cẩu huyết vl.
Xin lỗi vì mình chửi thề, đcm =_=. phải khẳng định là tác giả làm rất dứt khoát, nói mất trí nhớ là mất trí nhớ, nói tìm lại là tìm lại, mà nói mất nữa là nhất định phải mất nữa, và ko tìm lại được nữa luôn. từ đây là đoạn thụ đau khổ, thụ truy lại công 2. đoạn này thật ra làm mình hơi bực, vì từ đầu mình luôn cảm thấy thụ chỉ yêu tử thần, hoặc ít ra là yêu nhất tử thần, công 1 từng chửi thụ là bạch nhãn lang, nuôi 10 năm nhưng trong đầu chỉ có thằng khác (dù công 1 cũng ko vừa ), mình thấy ko oan. nhưng mình vẫn ko ghét thụ được, vì thụ vừa tùy tính vừa có nguyên tắc.
Thế nhưng tử thần ko hề hiện diện bằng thực thể trong truyện này, chỉ có tình yêu của tử thần với thụ là thứ thực sự thuộc về tử thần, nó từng nằm trong công 2, nhưng nó đã mất hẳn sau khi công 2 lấy lại trí Nhớ rồi quên thụ. đến đây theo mình công 2 với thụ chỉ là người xa lạ mang hình bóng quen thuộc, đó ko phải là người thụ yêu nữa. thế mà tác giả vẫn để thụ kiên trì truy công 2, nếu ko có đoạn cuối thụ thú nhận rằng tình cảm ko trường tồn, rằng thụ đã từng thực sự hết yêu, rồi thụ dũng cảm thử lại, rồi tình yêu được nuôi lớn lần nữa… thì mình đã nghĩ thụ đúng là loại thánh mẫu bánh bèo vô dụng. nhưng ko phải, thụ là người bình thường với cảm xúc thật hơn trong “truyện” như mình đã nói, nên mình lại thích lại
Cuối cùng đương nhiên là HE, cho cả thụ-công 2 và công 1 với một ai đó mà ai đọc thì sẽ biết. tử thần ko có chỗ ở đây dù để lại 1 ít nuối tiếc.
Mình xì poi quá dở =_= . nên nếu bạn nào đã lỡ đọc xì poi mà thấy ko quá phản cảm thì nên đọc ạ, mình xin lỗi vì sự dở này
——————————
——————————
Chú ý: một xô máu chó….
Quay lại nhìn tôi cườ