Tác giả: Quá Mẫn Quý Tiết/Mùa Dị Ứng
Raw and convert: Hồ Ly Rùa
Thể loại: hiện đại, đô thị tình duyên, tổng tài bá đạo x nhân viên ngân hàng nhu nhược, hỗ công, ngược, 1×1, HE
Edit: chippohome.wordpress.com
Tình trạng: Hoàn (64c) (28/01/2018)
——————————
Lời tựa
“Người khát vọng rời xa chốn cũ, là người bất hạnh.” Tôi liếc nhìn quyển sách lần cuối, sau đó ném ra ngoài cửa kính xe, tựa như vứt bỏ hai mươi tám năm sinh hoạt của bản thân ở thành phố này. Thế nhưng thứ tôi muốn ném đi nhất vẫn đang nằm lẳng lặng trong góc ba lô, đó là một cái USB nhỏ xinh có hình trái tim màu hồng, vợ của Dư Học Bình đưa cho tôi tuần trước.
Cô là một người phụ nữ an tĩnh nhưng hơi kì lạ, lúc cô đưa cho tôi bản ghi cảnh tình ái mãnh liệt giữa tôi và chồng cô thì tay không hề run dù chỉ một chút. Thậm chí tôi còn tưởng tượng ra được sự bình tĩnh của cô khi đặt máy quay ở đầu giường.
“Rời xa Học Bình, rời xa thành phố này, càng xa càng tốt. Bằng không, tôi không cần gì cả, chỉ cần cậu và nhà cậu thân bại danh liệt, sống không bằng chết, giống hệt như tôi bây giờ.”
Tôi không thích cha mẹ tôi, nhưng không có nghĩa là tôi để cho danh hiệu nhà giáo ưu tú nhân dân của họ bị bôi bẩn, còn có chị với anh rể tôi, và đứa cháu gái Vũ Tiểu Nam tôi yêu nhất.
“Cho tôi một tuần.” Tôi nắm chặt trái tim màu hồng kia, cảm thấy nó đang in vào lòng bàn tay tôi một chữ A nóng bỏng.
Cô uống một hơi cạn cốc nước chanh, thô lỗ lấy tay áo quẹt miệng, “Còn nữa, đừng để tôi gặp lại cậu, đừng để tôi biết cậu sống tốt. Nếu sau này tôi thấy cậu ở chung với người khác, dù là nam hay nữ, tôi đều sẽ phát đoạn phim này lên internet.” Rốt cuộc cô cũng khóc lên, “Tên khốn khiếp nhà cậu! Chỉ đáng cô độc cả một đời…”
Đoàn tàu bắt đầu chạy, thần kinh căng thẳng của tôi đột nhiên thả lỏng, uể oải tột cùng lập tức lan tới. Thật sự xin lỗi, tôi mơ màng nghĩ, dù có ra sao. Vì lẽ đó, giờ tôi chỉ muốn đi tới phương Bắc xa xôi, tới một thành phố mà trước đây tôi chưa từng nghe tới.
———————-
Review (shjnhee.wordpress.com)
Thể loại (tui tự gắn): Cường cường, hỗ công, muốn hài hước có hài hước, muốn sâu sắc có sâu sắc, muốn ngược có ngược, muốn thịt có thịt.
Gỡ mìn: Ngôi thứ nhất. Tưởng thẳng nhưng không biết cong từ bao giờ công, (đã từng là) con giáp thứ mười ba gay thụ. Bạo lực nhưng vô cùng ôn nhu công, có hơi tra thụ (thực ra quá khứ là rất tra, sau này ở cùng với bạn công hơi tra, tra nhiều hay ít tùy người đọc cảm nhận). Thụ không sạch. Thế thân (?!). Hỗ công nhưng vẫn có một người công ngời ngời. Đọc để cảm nhận cái gọi là “đàn ông đích thực”.
Chấm điểm: 8/10
Công: 8/10
Thụ: 6/10
Tui cũng không biết đây có được gọi là cái review không nữa. Trước tiên đánh giá, tui rất thích truyện này, nhiệt liệt đề cử. Tác giả văn bút rất tốt, cốt truyện dựng lên có chiều sâu.
===========
Quản Giang Đào qua lại với một người đàn ông đã có vợ, bị chính vợ của người kia đặt máy quay lén quay lại, lấy video ấy ép cậu phải rời đi.
“Rời xa Học Bình, rời xa thành phố này, càng xa càng tốt. Bằng không tôi chẳng cần gì hết, chỉ cần cậu và người nhà cậu thân bại danh liệt, sống không bằng chết, giống như tôi bây giờ đây.”
“Còn nữa, đừng để tôi gặp lại cậu, đừng để cho tôi biết cậu sống rất tốt. Nếu như sau này tôi còn nhìn thấy cậu qua lại với bất kỳ người đàn ông hay phụ nữ nào, tôi sẽ đăng cái video này lên mạng” Cô cuối cùng cũng bật khóc “Cậu là đố khốn kiếp! Chỉ đáng cơ khổ cả đời…”
Thế là, Quản Giang Đào mang theo chiếc USB có chứa đoạn video tội lỗi ấy, một mình đi đến phương Bắc, cũng tại nơi đây, gặp được Tập Hiểu Bắc.
Quá trình hai bạn yêu nhau rất là thú vị, rất hài hước. Khi Tập Hiểu Bắc nói muốn theo đuổi mình, Quản Giang Đào từ chối. Lẽ ra mọi việc sẽ kết thúc ở đấy, nếu Quản Giang Đào quản được cái tờ rim không chạy đi chịch trai để rồi bị dân phòng túm. Sếp Tập cũng nhọ, bị trai bẻ cong, thích nó rồi thì nó lại từ chối, từ chối rồi tưởng không gặp nhau nữa thì nó đi chơi trai bị bắt lại gọi mình đến bảo lãnh. Thế là sếp điên lên đập cho nó 3 trận: vừa gặp đã đập, sau đó lái xe được 1 lúc dừng lại đập, lái thêm lúc nữa lại dừng xe xuống đập. Đập xong thì đưa con người ta về nhà chăm sóc, từ đó hai bạn bắt đầu ở bên nhau.
(Bonus tiêu đề chương cũng rất thú vị, chương 10 bạn đánh người, chương 11 tên “Tôi cũng không biết vì sao lại đánh em” =)))
Hai bạn hạnh phúc không lâu thì Quản Giang Đào nhận được điện thoại thông báo người vợ của tình nhân cũ đã nhảy lầu tự tử. Cô ấy có thai, phát hiện chồng mình vẫn ngoại tình với người khác, sau đó tranh cãi dẫn đến bị sảy mất đứa bé, cuối cùng lựa chọn nhảy lầu. Quản Giang Đào mang chiếc USB có chưa đoạn video tội lỗi của mình với người đàn ông kia ra đối diện với Tập Hiểu Bắc. Cũng cùng trong đêm ấy biết được quá khứ của Tập tổng, biết được cái người trông giống mình đã không còn trên đời nữa. Đúng lúc ấy tình nhân cũ của Quản Giang Đào như người mất hồn tìm đến cậu, hai người vì thế cãi nhau. Trong lúc tranh cãi Tập Hiểu Bắc vô ý nói ra những lời tổn thương Quản Giang Đào, Quản Giang Đào nhân lúc Tập Hiểu Bắc ra nước ngoài trốn đi mất.
Quản Giang Đào trốn về nhà mẹ đẻ Tập Hiểu Bắc, cầu xin bà đừng nói cho Tập Hiểu Bắc biết. Lần ấy Tập Hiểu Bắc về Mông Cổ xuất hiện trong một buổi lễ cùng các vị lãnh đạo, mẹ anh nhìn con trai mình gầy đi trông tiều tụy, lại nhìn thằng con dâu mang tiếng chịu tổn thương bỏ nhà ra đi mà được nuôi béo quay, bà đau lòng đập thằng con dâu một trận (đánh thật ấy), cuối cùng vẫn nói cho Tập Hiểu Bắc biết để đến bê vợ về. Blah blah blah HE viên mãn!
Nói chung, tui kể đoạn trên là lược bỏ vô cùng nhiều tình tiết hay và quan trọng (tui mà viết hết ra chắc kể xong luôn truyện, mất xừ hứng thú đọc truyện). Truyện này không dài, nhưng các tình tiết trong truyện đều rất hay, không nên bỏ qua. Nhấn mạnh, tác giả văn bút rất tốt, rất tốt, rất tốt!
Truyện tuy là hỗ công, nhưng không ảnh hưởng đến khí chất đàn ông của Tập Hiểu Bắc. Các bình luận đề cử truyện đều có tên anh, có thể nói tác giả xây dựng nhân vật này vô cùng thành công >___< Một Tập Hiểu Bắc vừa bạo lực vừa dịu dàng, quan trọng là, bạo lực đúng chỗ, dịu dàng đúng thời điểm.
“Man tử, nếu sau này tôi có lỗi với em, em phải đánh tôi, chơi tôi, sau đó giết tôi, để tôi biết người tôi yêu là một thằng đàn ông thực thụ, không phải là một kẻ đáng thương giả vờ bị tổn thương rồi cong đuôi bỏ chạy như một thằng oắt vô dụng.” Hắn dừng lại một chút, hơi nghiêng đầu về phía cửa sổ nói: “Tôi thích em.” (Tỏ tình phong cách sếp Tập = v =)
Khi biết Quản thỏ nói dối mình, hai người bắt đầu cãi nhau về vấn đề giới đồng tính, anh nói:
“Tôi sẽ không duy trì loại quan hệ này với bất kỳ người đàn ông nào, em cũng phải như thế, nếu như em không làm được,” Hắn ngừng lại.
Tôi nhịn không được quay lại thò đầu vào xe hỏi hắn: “Thì sao?”
Mặc dù trong xe không bật đèn, tôi vẫn có cảm giác như hắn đang nở nụ cười: “Nếu là tôi của mười năm trước sẽ đánh chết em, tôi của năm sáu năm trước sẽ coi em như rác rưởi mà quăng đi, bây giờ ba mươi tuổi” hắn ném tàn thuốc ra ngoài cửa sổ xe, “Tôi chờ em quay lại xin lỗi, sau đó đáp ứng yêu cầu của tôi.”
(Tập tổng ôn nhu x1)
Khi Tập Hiểu Bắc đưa thỏ Quản về nhà muốn nói quan hệ của hai người cho mẹ anh, Quản Giang Đào cầu xin anh đừng nói:
Tập Hiểu Bắc đẩy tay tôi ra, hơi nghiêm nghị ra lệnh: “Ngủ!”
Tôi cởi quần áo chui vào chăn, đã lâu không được ngủ chăn bông thật, một loại cảm giác dày nặng chân thực thẩm thấu vào mỗi lỗ chân lông của tôi. Tôi thoải mái nhắm mắt lại. Tập Hiểu Bắc tắt đèn “tạch” một tiếng nhưng vẫn chưa đi, đứng im trong bóng tối một lúc, rồi cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán tôi: “Đừng sợ, trời không sập được, nếu sập thật, còn có tôi chống đỡ.”
(Tập tổng ôn nhu x2)
Khi đã come out với mẹ, hai người trở về thành phố.
“Em không hiểu đâu man tử, chuyện của tôi và em tôi xem thường giải thích với bất kỳ người nào trên thế giới này, nhưng tôi nhất định phải nói cho mẹ tôi! Tôi là Tháp Lạp của mẹ, vĩnh viễn là con ngựa nhỏ của mẹ, tôi thà rằng làm mẹ tổn thương cũng không muốn lừa dối bà, bà dạy tôi như thế, cũng là điều tôi nhất định phải làm. Người Hán các em vĩnh viễn cũng không hiểu được đâu…”
Trông bộ dạng Tập Hiểu Bắc tôi không dám để hắn lái xe nữa, chúng tôi chầm chậm lên đường, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi hắn khi nãy mẹ ruột nói gì. Hắn như đứa bé ngồi một bên thì thào: “Mẹ nói tôi phá hủy giấc mộng của bà, bà muốn khi về già được nhìn thấy Tiểu Tháp Lạp cưỡi Tiểu Húc Nhật rong ruổi trên thảo nguyên…”
Tôi phanh xe, chôn đầu vào tay lái khóc thất thanh.
“Anh, xin lỗi, em mới là đồ súc sinh.”
(Đọc đoạn này rưng rưng nước mắt TT_TT)
Khi Tập Hiểu Bắc biết được quá khứ của Quản Giang Đào, xem được video trong USB:
Tập Hiểu Bắc rút USB ra đưa cho tôi: “Cố gắng giữ đi, khuyết điểm lớn nhất của em chính là không quản được nửa thân dưới của mình, sau này khi nào bên dưới của em lại ngứa ngáy muốn phát tình bừa bãi với người khác thì lấy ra xem lại, nghĩ đến đôi mẹ con kia một chút, nghĩ thêm Tập Hiểu Bắc có thể sẽ lừa em, thì em sẽ không dám tái phạm sai lầm này nữa.”
Hắn vừa cởi đồ vừa đi vào phòng tắm, tôi rất sợ chỉ một mình lẻ loi đứng trong căn phòng này, nức nở khóc gọi hắn: “Anh, vậy bây giờ em phải làm sao? Lòng em khổ sở đến muốn chết…”
Hắn không quay đầu lại, khoảnh khắc cửa đóng tôi nghe thấy hắn nói: “Quỳ xuống nhận sai đi, trời còn chưa sáng, người chắc vẫn chưa đi xa lắm.”
(Đoạn này ở trong đêm Quản Giang Đào nhận được tin vợ tình nhân cũ nhảy lầu TT_TT Em nó thực sự quỳ TT_TT Tui thương cô gái đã nhảy lầu trong truyện này lắm, chị này xuất hiện ít, nhưng lần nào cũng khiến người ta đau lòng TT_TT)
Nhưng mà anh cũng có lúc đáng đòn lắm.
“Nếu không phải vì gương mặt này, Quản Giang Đào, cậu cho rằng tôi sẽ giống như thằng điên đi yêu cậu sao?!”
Chúng tôi đồng thời đình chỉ công kích, trong phòng trở nên yên tĩnh như chết. Tập Hiểu Bắc đột nhiên quăng thắt lưng đi, ôm tôi vào lòng hoảng loạn nói: “Không phải, man tử, không phải…”
Mặc dù thời gian ở bên nhau không dài, nhưng Tập Hiểu Bắc tuyệt đối là người yêu tôi, chiều chuộng tôi nhất trên đời này, tuy rằng phương thức biểu đạt của hắn có hơi hơi khác người. Hắn có thể độc địa mắng tôi như vừa nãy, không sao hết, tất cả đều là sự thực; hắn cũng có thể dùng thắt lưng đánh tôi thừa sống thiếu chết, ai bảo tôi lừa hắn chứ? Thế nhưng, hắn không thể làm thế, nói hắn tốt với tôi đều chỉ vì tôi có gương mặt giống với một người khác, bởi vì hắn hổ thẹn muốn bù đắp cho cái người đã vĩnh viễn rời xa kia, cho nên mới mở lòng ôm ấp một kẻ đồng tính luyến ái chuyện xấu chất chồng tôi đây. Tuy rằng đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe chính miệng hắn nói ra, vẫn cảm thấy quá mức tàn nhẫn.
(Đoạn này, muốn đập chết Tập tổng >__<!!!)
Spoil thế đủ rồi, nhưng cái tui viết ra đây chỉ là 1 ít 1 ít thôi, các bạn nên đọc hẳn truyện đi~~~~ Truyện này vọt lên danh sách truyện tui yêu thích nhất. Tập Hiểu Bắc (dù cũng có lúc đáng đòn) cũng đã vọt lên top công của tui!!!
————————
Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)
Đây là một tác phẩm mình rất thích, nó khá thực tế, trần trụi và nhân vật chính thì cư xử cực nam tính như cách hai người con trai yêu nhau mà mình vẫn hằng nghĩ. Trong lòng mình, hai người đàn ông ở cùng một chỗ thì ngoài tình yêu nồng nhiệt, dịu dàng, lãng mạn… gì đó thì sẽ khó tránh khỏi việc xung đột, va vấp, cãi nhau, thậm chí là đánh nhau, nhưng nếu tình yêu đủ bao dung thì sẽ có người xuống nước nhận sai trước, rồi mọi chuyện lại đâu vào đấy.
Và Phương Bắc Của Tôi chính là một tác phẩm như thế đó. Tình yêu của Tập Hiểu Bắc và Quản Giang Đào vẫn cuồng nhiệt, si mê, hừng hực lửa như bao đôi khác; nhưng bên cạnh đó, tác giả không hề che giấu mà sẽ phơi bày ra cho chúng ta thấy những góc nhìn chân thật dù cho nó vô cùng xấu xí mà trong một mối quan hệ đồng tính, điều này rất dễ bắt gặp ở những cặp đôi ở ngoài đời thật.
Đọc văn án thì hẳn mọi người cũng hình dung sơ về nội dung truyện rồi ha. Phải, như bạn nghĩ, Quản Giang Đào là kẻ thứ 3 trong một cuộc hôn nhân, cảnh giường chiếu đáng xấu hổ ấy bị vợ của Dư Học Bình (tình nhân của Quản Giang Đào) quay lại rồi lấy đó uy hiếp cậu, bắt cậu phải rời xa khỏi thành phố hiện tại mãi mãi. Quản Giang Đào bỏ công việc, bỏ lại cuộc sống nơi thành phố phồn hoa để đi đến một thành phố nhỏ nơi phương Bắc xa xôi. Tại đấy, cậu tình cờ vướng vào một cuộc tình duyên không mong đợi với Tập Hiểu Bắc. Thế nhưng sau một thời gian ngắn lao vào nhau như si như mê, thì dần dần bắt đầu xảy ra rất nhiều việc mâu thuẫn, hiểu lầm khiến cả hai không ít lần dằn vặt lẫn nhau.
Từ chuyện vợ của Dư Học Bình tự sát, Quản Giang Đào bị nỗi xấu hổ và mặc cảm tội lỗi dày vò nên đã chủ động đưa USB chứa đoạn clip đáng khinh cho Tập Hiểu Bắc xem; Dư Học Bình lặn lội đến địa phương hẻo lánh tìm cậu… đến việc trong lúc tức giận, Tập Hiểu Bắc đã lỡ lời thốt ra một câu khiến anh ân hận cả đời sau đó:
—
Anh đứng trước mặt tôi, dùng tay cầm thắt lưng nắm lấy mặt tôi: “Nếu không phải vì gương mặt này, Quản Giang Đào, em cho rằng tôi sẽ liều mạng yêu em sao?!”
—
Dù thời gian ở bên nhau không dài nhưng Tập Hiểu Bắc chắc chắn là người yêu tôi nhất cưng chiều tôi nhất trên thế giới này, tuy rằng phương thức biểu đạt của anh có hơi khác. Anh có thể mắng tôi độc địa như vừa nãy, không sao, tất cả chúng đều từng là thật; anh cũng có thể vung thắt lưng đánh tôi gần chết, ai bảo tôi lừa gạt anh chứ? Thế nhưng, anh không thể như vậy, bảo tôi có hết thảy bởi gương mặt tôi cực giống với người khác, bởi anh vĩnh viễn không thể bù đắp áy náy cho người đó, vậy nên giang tay ôm một tên đồng tính đầy những vết nhơ vào lòng. Tuy tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước, thế nhưng nghe chính miệng anh nói ra, vẫn cảm thấy quá mức tàn nhẫn.
—
Tóm lại là Phương Bắc Của Tôi tuy có chút ngược, nhưng vì cả hai người đều “cặn bã” như nhau, nên những góc khuất xấu xa đó của mỗi người đều được đối phương chấp nhận và bao dung, khiến cả truyện nhìn qua đọc không thấy nặng nề lắm. Truyện này tác giả viết khá tốt, bố cục chặt chẽ, nhà edit dịch cực mượt, là một áng văn “hiện thực hướng” mà những ai vốn thích thể loại đó nên tìm đọc.
Bỏ qua nội dung truyện, thì mình muốn nói một chút về nhân vật Tập Hiểu Bắc trong tác phẩm này. Đây là một trong những người đàn ông có phát ngôn và cách hành xử nam tính nhất mà mình từng đọc. Có rất nhiều câu nói của anh khiến mình cực bất ngờ và phải ngừng lại rất lâu để chiêm nghiệm. Cả người anh là tập hợp của một rổ mâu thuẫn. Có lúc tỉ mỉ, dịu dàng, kiên nhẫn; có lúc lại vô cùng nóng nảy, lưu manh, đa nghi; có lúc anh là mẫu người tình mà bất kỳ cô gái nào cũng muốn một lần trong đời được quen thử người như thế; có lúc anh lại là kẻ bảo mình chửi 800 lần vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Tập Hiểu Bắc rõ ràng không phải là một người tốt, nhưng lại là người đàn ông mình ấn tượng và hứng thú nhất trong số các mẫu nam nhân đã từng biết. Trích thử vài câu nói của anh cho mọi người xem nhé.
—
Tập Hiểu Bắc hôn lên những giọt nước mắt tuôn ra vì đau của tôi, bắt đầu đỡ eo tôi để chuyển động.
“Man tử, nếu như sau này tôi có lỗi với em, em phải đánh tôi, chơi tôi, sau đó sẽ giết tôi, để tôi biết người tôi yêu là một người đàn ông chân chính chứ không phải một kẻ giả vờ đáng thương, chỉ biết cong đuôi chạy trốn như một thằng oắt con vô dụng.”
—
Đây là một tín hiệu nguy hiểm, tôi nhanh tay đóng cửa xe lại, chỉ nghe thấy tiếng anh bình tĩnh vang lên phía sau: “Ngoài em ra, tôi sẽ không phát sinh loại quan hệ này với bất kỳ người đàn ông nào khác, vậy nên tôi yêu cầu em cũng phải như thế, nếu em không làm được”, anh dừng lại.
Tôi không nhịn được quay đầu thò vào trong xe hỏi: “Thì sao?”
Tuy rằng trong xe không bật đèn nhưng tôi vẫn cảm nhận được anh đang nở nụ cười: “Nếu là mười năm trước, tôi sẽ đánh chết em; nếu là năm, sáu năm trước, tôi sẽ ném em đi như rác rưởi; còn giờ tôi đã ba mươi tuổi”, anh bắn tàn thuốc ra ngoài cửa xe, “Tôi chờ em quay lại xin lỗi, sau đó đáp ứng yêu cầu của tôi.”
—
Tôi cởi quần áo tiến vào trong chăn, đã rất lâu rồi không được đắp chăn bông tự tay nhà làm, cảm giác dày nặng chân thật thẩm thấu vào từng lỗ chân lông, tôi thoải mái nhắm mắt lại. Tập Hiểu Bắc tắt đèn “tạch” một tiếng nhưng vẫn chưa đi, đứng trong bóng tối một lúc, cúi người hôn lên trán tôi: “Không phải sợ, trời không sập được, nếu sập thật thì còn có anh đỡ.”
—
(Đây là đoạn Tập Hiểu Bắc quay về quỳ và come-out với mẹ. Tập Hiểu Bắc vốn là trai thẳng, vì gặp Quản Giang Đào mà cong, thế nên có thể nói việc come-out này có liên quan mật thiết đến cậu, chỉ vì cậu mà anh mới chấp nhận khiến mẹ ruột đau xót như thế…)
“Man tử, em không hiểu, chuyện của tôi với em, tôi khinh thường phải giải thích với bất kỳ người nào trên thế giới, nhưng tôi nhất định phải nói cho mẹ! Tôi là Tháp Lạp (tên tiếng dân tộc của Tập Hiểu Bắc) của bà, mãi mãi là con ngựa nhỏ của bà, tôi thà làm tổn thương còn hơn lừa dối bà, đó là điều bà dạy tôi, cũng là điều tôi nhất định phải làm, người Hán bọn em sẽ vĩnh viễn không hiểu…”
—
“Anh, em khốn nạn như vậy, anh còn yêu em không?”
Anh hôn lên trán tôi, nở nụ cười.
“Dù em có là tên cặn bã hại nước hại dân, tôi vẫn sẽ giết em vì dân trừ hại, thế nhưng tôi luôn yêu em, điều ấy vĩnh viễn không thay đổi.”
“Lừa người, em có chỗ nào đáng để anh làm vậy…”
————-
Review (ageha1995.wordpress.com)
Văn án lừa tình đến không thể lừa tình hơn: ). Là một con người mê truyện máu chó bẻ thẳng thành cong tôi đã nhảy vào hố này vì văn án. Đến khi vào truyện mới thấy cả 1 bầu trời lừa dối. Truyện không ngược mà hài hước dễ cưng không chịu được mấy thím ạ. Bản thân tôi không thích hỗ công, cơ mà riêng truyện này lại là ngoại lệ, vì dù là vai trên hay vai dưới thì cả 2 bạn nhân vật chính đều đàn ông hết sức, không kém manly đi một tí tẹo nào. Bạn Quảng Giang Đào mới đầu đem lại ấn tượng đứng đắn tri thức bao nhiêu thì càng đọc càng thấy bạn trẻ “đĩ” bấy nhiêu: ). Cái thứ người đâu vừa quyến rũ vừa hèn hết phần thiên hạ. Về phần bạn Tập Hiểu Bắc, dù bị đè mấy lần cũng không khiến bạn kém sang đi chút nào. [SPOIL]: Truyện có 2 khúc tôi khá ấn tượng: Lần một, phát hiện Quảng Giang Đào đi chơi trai, Tập Hiểu Bắc kéo Quảng Giang Đào lên xe. Trên xe, Tập Hiểu Bắc im lặng hút thuốc, mặt âm trầm không nói câu nào, nhưng cứ đi một đoạn lại dừng, không thèm quan tâm thiên hạ kéo Quảng Giang Đào xuống vỉa hè đấm cho túi bụi. Phải ba bốn bận như thế, về đến nhà Quảng Giang Đào mắt đã sưng vêu, chỉ hé được ra chút xíu, phải ba bốn hôm mới hết sưng: ))). Lần hai, Quảng Giang Đào bỏ trốn về quê chồng, Tập Hiểu Bắc thong thả cưỡi ngựa đến tìm vợ. Thay vì chạy đến chỗ đông người để né đòn, bạn trẻ Quảng Giang Đào lại cắm đầu lao về phía thảo nguyên tìm đường thoát. Hậu quả nhãn tiền là chồng bạn, Tập Hiểu Bắc thong dong thúc ngựa đi theo, bạn Đào cứ chạy hụt hơi đứng lại thở thì bạn Bắc vung roi quất cho vài phát =)). Một người cứ thế cưỡi ngựa nhàn nhã đánh, một người cứ hồng hộc vừa chạy vừa ăn đòn, đọc khúc này tôi cười muốn hụt hơi =)). Đến khi quần áo trên người bạn Đào tã thành đống vải nát treo lủng lẳng trên người, bản ngã quỵ xuống thì bạn Bắc mới ngừng tay. Rồi hai bạn làm một trận dã chiến trên đồng cỏ hết sức máu lửa, làm tôi vừa hừng hực vừa buồn cười huhu.
Nói vậy chứ truyện không thiếu những khúc khá trầm lắng và sâu sắc. Thú thực là khá lâu rồi mới đọc được truyện ưng thế này, khi nào có thời gian mình sẽ đọc lại và review chi tiết hơn. Mình xin chấm 9.5/10
————————–
Link: https://chippohome.wordpress.com/phuong-bac-cua-toi/
—————————
Chú ý:
– Hỗ công
– Pass gợi ý ở mục pass
– Chủ nhà đã share word
Phương Bắc của tôi