Tên gốc: 逢春
Tác giả: Đại Giang Lưu 大江流
Thể loại: Hào môn thế gia, báo thù rửa hận, vòng giải trí, mỹ thực, hiện đại
Nguồn: kho tàng đam mỹ
Edit: wp phonghoavienvu
Tình trạng: Hoàn (100c) (16/03/2019)
———-
Văn án
Mười lăm năm trôi qua, thay đổi một khuôn mặt mới, Phùng Xuân một lần nữa đứng trước cửa nhà Chương gia, chỉ mang một ý nghĩ duy nhất: Báo thù.
Nhưng cậu không ngờ tới, cư nhiên lại gặp phải Dương Đông.
Truyện này không trọng sinh, báo thù trong kiếp này; không trọng sinh, báo thù trong kiếp này; không trọng sinh, báo thù trong kiếp này. Việc quan trọng phải nói ba lần nha. (Của tác giả hết đó, tui ko có thêm thắt gì đâu =)))
Mặc khác, tiểu thụ lúc báo thù sẽ không mềm lòng, nhất định sẽ trả thù đến cùng.
———-
Biên tập ngân bài của Tấn Giang đánh giá
Ngoài mặt, Phùng Xuân là một diễn viên xinh đẹp tinh xảo, nhưng cậu lại chôn giấu bí mật không muốn ai biết.
Mười lăm năm trôi qua, mang một khuôn mặt mới, Phùng Xuân đi cùng bạn gái xuất hiện trong bữa tiệc ở Chương gia, trong đầu chỉ mang một ý nghĩ: báo thù.
Có điều, cậu lại không ngờ tới, Dương Đông dĩ nhiên xuất hiện trước mắt mình.
Tác phẩm được hành văn trôi chảy, hình tượng phong phú kết hợp chuyện xưa đầy đặc sắc, thể hiện được suy nghĩ độc đáo của tác giả. Ngôn ngữ của tác giả xây dựng hình tượng sinh động, Dương Đông tổng tài bá đạo cùng Phùng Xuân thâm tàng bất lộ được khắc họa vô cùng nhuần nhuyễn, bất kể là miêu tả vòng giải trí hay chiêu trò ngươi lừa ta gạt giữa người với người đều đầy sức hấp dẫn. Văn chương dẫn dắt tình tiết thay đổi bất ngờ, quanh co chặt chẽ. Đến cuối cùng Phùng Xuân có thể báo thù thành công hay không, tình yêu cùng sự nghiệp có thể đều gặt hái được hay không, khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ.
———–
Lời editor
Mình thích truyện báo thù, bất kể có trọng sinh hay không. Bộ này đối với mình là một bộ rất đặc sắc, cái cách em nó trả thù phải nói là cực độc, cực hiểm, mà đặc biệt là cực thông minh, còn thông minh thế nào thì đọc rồi sẽ biết =))) Ở bộ này mọi người sẽ không bắt gặp một em thụ giằng xé nội tâm giữa yêu hay không yêu rồi chạy trốn tình yêu linh tinh này nọ (thì đa số mấy em trả thù đều không tin tình yêu ấy mà), em nó rất dứt khoát, khi biết mình đã yêu sẽ không do dự, mà chính tình yêu này đã vớt em lên khỏi những suy nghĩ quá cực đoan đại loại như ‘đồng quy vu tận’ khi trả thù. Được rồi, spoil thế thôi, nói nữa mất hay =]]
————-
Review (wp crossingcat)
Giới giải trí – báo thù – 1×1 – ôn nhu công x thông minh, cố chấp, kiên cường, có chút âm ngoan thụ
Trước hết, mình phải nói là truyện này không trọng sinh. Thụ âm ỉ suốt 10 năm mới quay lại trả thù. Đáng khen!
Thụ là con của nhà họ Chương, giàu có. Mẹ bạn là vợ chính thức, nhưng bị tiểu tam vu oan giá họa rằng ngoại tình, thụ không phải con ông ta nên cả hai bị đuổi khỏi nhà. Trước lúc bị đuổi đi, thụ vì can bố đánh mẹ mà bị bỏng mặt, hủy dung. Khi ấy bạn mới 9 tuổi.
Sau khi rời khỏi căn nhà đó, mẹ bạn phát hiện mình có mang, rồi sinh ra một bé trai, đặt tên là Tráng Tráng.
4 năm sau, mẹ thụ gặp một người đàn ông góa vợ (có 1 đứa con riêng hơn thụ 4 tuổi) yêu mình, hai người tiến tới hôn nhân. Gia đình 5 người sống hạnh phúc được một năm thì Tráng Tráng mắc bệnh, không có tiền chạy chữa, mẹ và bố dượng đành chạy đến Bắc Kinh để ngỏ lời xin tiền từ ông bố cũ kia.
Nào ngờ, cả hai chết. Bị tông chết. Bị hai đứa con khác của tra cha đâm chết. Thằng anh lái xe, mới 14 tuổi, con em ngồi cạnh, gào lên: “Đâm chết hai kẻ đó! Đâm chết hai kẻ đó!”
Quân tử trả thù, mười năm chưa muộn.
Thụ quyết định thành con nuôi của gia đình khác để học tập tiếp. Quan sát và phân tích tính cách, đặc điểm, thói quen chi li đến từng chút một, không ngừng vạch mưu nghĩ kế để tìm ra cách trả thù đau đớn và an toàn nhất.
Năm 24 tuổi, thụ là một ngôi sao hạng hai, rồi trở thành bạn trai của con gái kẻ thù, chính là con bé ngồi ở ghế phụ lái, gào lên: “Đâm chết hai kẻ đó!” của mười năm trước.
Cảnh mở đầu là bữa tiệc đính hôn của anh trai con bé kia, cũng là khi kế hoạch trả thù mở màn.
Mọi đường đi nước bước đều đã được vạch vẽ chu toàn, tiếc rằng, chuyện tình cảm thì đúng là éo ai ngờ tới.
Thụ gặp lại công – thanh mai trúc mã của mình, xiêu lòng, nhưng rồi chần chừ vì người này vẫn còn giữ mối quan hệ với nhà họ Chương. Thăm dò, rồi lại không kìm lòng nổi, đến với nhau.
Đương nhiên là thụ vẫn giấu kế hoạch trả thù của mình, mãi đến gần cuối truyện mới hé lộ =v=
Kế hoạch trả thù của thụ mình sẽ không kể đâu. Đọc dần mới thú.
Thụ không trực tiếp giết người, mà bày mưu tính kế, khiến các sự kiện nhỏ nhặt xâu lại thành chuỗi, để rồi đi đến kết quả mình mong muốn.
Đại khái là bị lợi dụng tính cách và tác phong của nhà họ Chương đi.
Được cái là thụ không làm hại người vô tội, trừ phi gây hấn quá đáng với mình, còn 4 kẻ kia thì đương nhiên phải trả thù rồi.
Truyện đọc khá. Giọng văn không quá xuất sắc nhưng không đến nỗi lủng củng hay khô như ngói.
Ghi lại mốc sự kiện cho khỏi rối:
9 tuổi – mẹ thụ bị hãm hại, bị đuổi ra khỏi nhà.
14 tuổi – mẹ và cha dượng bị đâm chết.
20 tuổi – trở thành diễn viên để tiếp cận con gái kẻ thù.
24 tuổi – kế hoạch trả thù bắt đầu.
———-
Link: https://phonghoavienvu.wordpress.com/2016/02/07/muc-luc-phung-xuan/
Phùng Xuân (Đại Giang Lưu)