phu-thuy-xin-tinh-giac

Phù thủy, xin tỉnh giấc

Tên gọi khác: Bảy ngày bảy đêm sống cùng người sói, Bạn trai tôi là người sói, Luận IQ thấp làm sao phá đảo Trò chơi Sát nhân… (???)

Tác giả: Vong Nhân Việt Đao

Thể loại: Suy luận trinh thám, chút rùng rợn, trò chơi giết người…

Chuyển ngữ: Fangsui Fan (fangsuifan0506.wordpress.com)

Beta: Dạ Sắc

Tình trạng: Hoàn (97c) (0407/2018)

——————-

Văn án

Diễn viên võ thuật hạng 18 tép riu Phương Đại Xuyên, vất vả lắm mới nhận được thông báo tham dự tiết mục giải trí “Người Sói Sát Nhân”, đang định dùng cơ hội này để bứt lên tỏa sáng, chẳng ngờ xông nhầm vào một Trò chơi Sát nhân thật sự…

Phương Đại Xuyên: Tôi sẽ nỗ lực cướp hết đất diễn!

Lý Tư Niên: Mẹ kiếp sống được hẵng tính!

——————-

Giới thiệu sơ lược

Câu chuyện về ngôi sao võ thuật hạng 18 tép riu đi lạc vào trò chơi Người Sói, vừa bám càng cố gắng sống sót vừa quyến rũ nam thần.

Nhân vật chính: Cay nghiệt khôn khéo con lai công x cường tráng rạng rỡ cởi mở thụ.

——————–

Review (by Tà Ngô)

Khi mình đến với truyện Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc của Vong Nhân Việt Đao thì chỉ với tinh thần cỡi ngựa xem hoa không chút chờ mong, nhưng may mắn ghê mình hốt được Mỏ Kim Cương.

Nếu ai đã xem 1/14 của Ninh Hàng Nhất rồi thì không mấy xa lạ với thể loại giam 1 đống người vào 1 chỗ biệt lập rồi cho chúng nó tự giết lẫn nhau, thằng nào tồn tại đến cuối cùng thì thằng đó thắng. Và dĩ nhiên, nghe thì có vẻ biến thái kiểu: kẻ giàu có ăn no rửng mỡ IQ cao mới rõi hơi sắp xếp kế hoạch công phu hao tài tốn của chỉ với mục đích giải khuây man rợ, nhưng thật sự là không phải, đi từ từ vào câu truyện tác giả sẽ dần hé lộ cho chúng ta biết những ân oán tình thù xưa cũ. Người chết chưa phải là hết, chỉ hết khi kẻ ở lại người còn sống chấp nhận buông bỏ.

Trở lại với câu chuyện của chúng ta: Phương Đại Xuyên, diễn Viên hạng ruồi ký hợp đồng show thực tế Người Sói Sát Nhân được quay ở Thanh Đảo nhưng do một sự nhầm lẫn tai hại Xuyên Ca chạy lộn qua show SÁT NHÂN THẬT SỰ.

Phương Đại Xuyên được trực thăng đưa ra đảo hoang trên vùng biển quốc tế. Tại đây anh hội họp cùng đám người chơi, chính xác mà nói là 13 người cộng thêm anh là 14.

Theo như lời Boss thì trò chơi chỉ cần 13 người, dư 1 người thì sao? Vậy thì chơi 1 ván để loại trừ đi.

Ván bài định mệnh bắt đầu, kẻ thứ nhất mất mạng. Lúc này Phương Đại Xuyên mới biết mình lọt vào trò chơi sinh tử thậy sự, tất cả những chiêu trò mà anh giành đất diễn, tạo hiệu ứng dễ thương, moe moe, manh manh trước tới giờ như một thằng hề dở hơi, đang trong lò mổ chứ không phải sân khấu mà mãi mê bung lụa 1 cách vô tư. Nếu Phương Đại Xuyên sợ teo trym non thì ông lão trong nhóm cũng sợ teo trym già. Ông ta từ chối không chơi nữa và dĩ nhiên không chơi thì không ai ép. Vậy là ổng bỏ cuộc chơi bằng hình thức bị bắn nát đầu.

Trò chơi 13 người bây giờ lại thiếu 1, phải làm sao đây? Không sao, anh thợ quay phim bất thình lình được Boss kêu vào thế chỗ. Anh quay phim có quyền lựa chọn chơi hay không. Nếu chơi thì còn cơ may sống tiếp không chơi thì xơi ngay viên đạn bọc đồng.

Vậy là thêm anh quay phim thì trò chơi đã đủ người 13 mạng.

-2 mẹ con thằng nhỏ quái dị. Và dĩ nhiên dùng chữ quái dị hình dung thì phải có plot twist, chẳng những plot twist cực bự mà còn là plot twist trong Plot twist.

-Cặp tình nhân tinh trùng thượng não-Mông như cái thúng ngực như trái dưa. Cặp này là cả một câu chuyện, đầu tiên là phim ngôn tình ướt át sau chuyển sang hongkong ân oán tình thù, chưa xong tình thù đã nhảy sang Đài Loan máu chó và cuối dùng lại ở phim Hàn Quốc. Nhân vật troll nhau rồi troll luôn người coi. -1 lão già nhìn cặp mắt có vẻ lẳng lơ. Thấy để cặp mắt lẳng lơ cứ tưởng ổng 3D, ai ngờ trai thẳng băng mà còn Tình Thánh nữa.

-2 cô gái 1 hiền 1 dữ. Hai cô này thì thôi khỏi nói luôn. Nhìn nhìn vấy chứ không phải vậy. Hai bà này góp phần tạo kịch tính cho truyện. Thân phận, kỹ năng, thậm chí tính cách cứ lật liên tục như biểu diễn Xuyên Kịch. Người đọc (tôi) hết biết đường đoán luôn. Em lạc đường lạc trôi toàn tập.

-1 bà lão ó đâm.Bà này vô duyên không tưởng tượng được luôn nhưng thật sự là bả có vô duyên hay chỉ là ngụy tạo hoặc sự vô duyên là biểu hiện cho lòng nghi ngờ chột dạ.

-1 thằng cha bụng bầu chắc do uống bia nhiều quá. Ông ta đóng vai trò gì trong trò chơi này: một con tốt thí hay thật sự có người trở về từ lòng đất, lật ngược thế cờ, hù độc giả, làm một plot twist oanh tạc….chỉ có coi tới cuối mới biết được. À tới cuối lại lòi ra thêm 1 vấn đề nữa. Tác giả tận dụng triệt để tình tiết, nhân vật đưa ra.

-1 ông trung niên đạo mạo ngoài sáng nhưng trong tối thì…. Gì thì coi mới biết, nói ra thì spoil mất.

-kế đó Phương Đại Xuyên nhân vật chính của chúng ta, ngây thơ vô số tội, lương thiện thánh mẫu hết thuốc chữa. Đúng là Bạch Liên Hoa gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn vì có nhiêu bùn chét mie hết cho anh quay phim rồi. Nhân vật Phương Đại Xuyên này tóm tắt ngắn gọn như sau: nhiệt tình+ngu ngốc= phá hoại.

-Còn anh Quay phim thì có phải đúng như suy đoán của mọi người anh là tay trong của Boss hay thật sự chỉ là tay bay vạ gió?

Câu truyện này thật sự quá hắc ám và gây cấn. Theo luật chơi các con sói phải giết hết phe người tốt ngược lại người tốt cũng phải giết hết sói mới có khả năng thắng cuộc. Tất nhiên, thắng cuộc là đồng nghĩa với sống sót.

Nhưng điều quan trọng là có ai biết thân phận của ai đâu. Giết lầm phe thì sao?

Nguy hiểm nhất không phải ở chỗ mưu sát lẫn nhau mà là 8h sáng mỗi ngày người chơi phải tụ hội bỏ phiếu ai là sói, thằng nào bị bỏ nhiều phiếu nhất thì bị bắn nát sọ. Trốn không xuất hiện bỏ phiếu thì xin lỗi nhé đi chết luôn đi. Bỏ lẫn nhau cho số phiếu đồng đều thì …vẫn phải bỏ lại cho có thằng bị xử bắn thì thôi. Nên 8h sáng là hồi hộp nhất, thời khắc đó người chơi phải dùng trí tuệ, miệng lưỡi, nhân chứng vật chứng để thuyết phục mọi người TÔI KHÔNG PHẢI SÓI.

Nhưng còn 1 sự nguy hiểm khác nữa đó là MỘT LÒNG MUỐN GIẾT, vì trong đám người chơi ai cũng có thù oán cá nhân với nhau, nên họ phải tránh bị kẻ thù của mình giết dù rằng họ không phải sói, thành ra kẻ thù của kẻ thù là bạn. Lúc này đây thuật tung hoành được vận dụng thấu triệt, viễn giao cận công gì đó thực hành tùm lum luôn, vậy là Trò chơi Ma Sói éo còn luật chơi chúng nó Chơi LUẬT RỪNG.

Một trò chơi không có luật chơi, ai thua là đền mạng, thật là đáng sợ và kinh khủng. Hấp dẫn, lôi cuốn từng con chữ. Boss là ai? Vì lý do gì phải làm vậy?……coi rồi biết.

Điểm: 8.5

———————

Review (by Trang Nguyễn)

Thật ra thì trò Ma Sói đã nổi ở Việt Nam khoảng vài năm đổ lại đây rồi ha, thế nhưng mãi tới tầm nửa năm đổ lại đây mình mới bắt đầu tập chơi trò này, và quả thiệt rất rất vui: 3 Vậy nên khi đọc văn án và giới thiệu, biết được Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc được lấy cảm hứng từ trò chơi đó, mình hứng thú tới độ lao vào đọc ngay, và đúng là không uổng công chờ đợi, bộ này thật sự rất kịch tính, hấp dẫn và nhiều phen hồi hộp đúng như chính bản chất của trò Ma Sói.

Trước khi bắt đầu đọc truyện, mình có lời khuyên chân thành là bạn nên tìm hiểu kỹ trước luật chơi Ma Sói, ở đây mình xin phép dẫn nhẹ một đường link hướng dẫn, nếu bạn đọc xong mà vẫn còn mơ hồ thì cứ thoải mái cmt ở dưới, mình sẽ giải thích lại nhen ^^

https: //boardgame.vn/nv476/luat-choi-ma-soi-character

Bởi vì nội dung của truyện hoàn toàn xoay quanh trò chơi này, thế nên nếu không hiểu hết luật chơi cũng như hiểu rõ “quyền lợi” và “nhiệm vụ” của từng nhân vật trong Ma Sói, sẽ hơi khó hiểu một tẹo cho bạn khi nhảy vào đọc Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc đó.

Giờ thì vô nội dung truyện ha. Nhân vật chính của tác phẩm này tên là Phương Đại Xuyên, một diễn viên hành động hạng 3 rất có tâm với nghề, luôn nằm trong trạng thái “máy quay xuất hiện là diễn” mọi lúc mọi nơi. Khó khăn lắm, hắn mới giành được cơ hội tham gia vào trò chơi Người Sói Sát Nhân do một đài truyền hình nọ tổ chức, chẳng ngờ vận khí xui xẻo tột độ cỡ nào mà thay vì lên một chiếc xe hơi do ekip cử đến đón, Phương Đại Xuyên lại lên nhầm một chiếc xe “Người Sói Sát Nhân” khác. Cùng tên, nhưng nội dung trò chơi thì lại lệch một trời một vực. Một bên chỉ là diễn, dùng chính gương mặt và nụ cười của mình để bán manh bán tiếng cười; còn một bên lại là dùng chính máu tươi và mạng sống của bản thân để đổi lấy tấm phiếu chiến thắng aka cơ hội sống sót duy nhất.

————

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, gã ngoại quốc đứng phía sau lão Trần lùi lại hai bước, ầm — một tiếng súng nổ.

Máu đỏ và óc trắng bắn tung tóe lên mặt bàn.

Những lá bài trên bàn tức thì đẫm máu, Phương Đại Xuyên ngồi đối diện lão Trần, mặt và ngực văng đầy máu cùng óc.

Thịt sống hòa cùng chất lỏng vẫn còn nóng hổi, Phương Đại Xuyên giật mình vì nóng. Hắn ngơ ngác vươn tay ra, vuốt đi vết máu trên mặt, máu tươi nhỏ xuống bàn từ những ngón tay run rẩy, mũi hắn ngửi thấy mùi vị tử vong.

Nửa đầu trên của lão Trần đã hoàn toàn biến mất, thân thể lão đổ nhào về phía trước, nửa đầu dưới đập lên lá Joker.

————-

Đây chính là cái chết mở màn cho 7 ngày kinh hoàng nơi đảo hoang.

Có tất cả 13 người cùng tham gia vào trò chơi. Mỗi đêm, sói có thể giết chết một người, phù thủy cũng có thể độc chết một kẻ. Ban ngày, dân làng lại tìm cách treo cổ giết sói – hoặc xui xẻo, cũng có thể treo nhầm chính người dân thường giống như mình. Đến ngày cuối cùng, chỉ còn duy nhất một người chiến thắng, đó có thể là sói, cũng có thể là dân làng. Chỉ người duy nhất sống sót ấy mới có cơ hội bước ra khỏi đảo hoang cùng 20 triệu đô tiền thưởng, tất cả những kẻ thất bại, buộc phải nằm lại vĩnh viễn nơi đây…

13 con người tưởng chừng xa lạ, ấy vậy mà càng khám phá, Phương Đại Xuyên lại càng ngỡ ngàng khi nhận ra dường như họ đều quen nhau, và giữa bọn họ đều tồn tại một bí mật, một sự hận thù chết chóc nào đó. Không ai có thể tin tưởng ai được cả, người bên cạnh mình có thể là phe người tốt, cũng có thể là kẻ chỉ cần mình đôi chút lơ là đã sẵn sàng đâm ngay kim độc vào cơ thể để giết chết bản thân. Phương Đại Xuyên phải làm sao đây, khi mà ngay cả người hắn cho rằng đáng tin nhất, đáng để hắn dốc lòng ra bảo vệ nhất cũng nói với hắn rằng:

————

“Tôi có thể tin cậu không?” Phương Đại Xuyên nhìn bóng lưng y, đột ngột dừng bước, cất tiếng hỏi.

Lý Tư Niên quay lại, nghiêm túc dặn dò, “Trên đảo này, đừng nên dễ dàng tin tưởng bất cứ ai.”

Phương Đại Xuyên thoáng rũ mắt, “Bao gồm cả cậu sao?”

“Nhất là tôi.” Lý Tư Niên cười với hắn, bưng chiếc rương bước xuống nhà.

————-

Những ai từng chơi trò Ma Sói hẳn cũng biết, đây thật sự là một trò hack não, cân tâm lý, đấu trí sát phạt lẫn nhau. Nhưng bình thường trò chơi sẽ dễ dàng hơn, bởi lỡ mà mình (là dân làng) có chết, nhưng cuối cùng phe dân làng thắng thì mình vẫn được tính là đã chiến thắng (có thể tùy từng nơi thay đổi cách chơi khác nhau). Nhưng trong trò chơi Người Sói Sát Nhân này lại khác hẳn, cứ cho là cuối cùng phe dân làng thắng đi thì đã sao, nếu bạn không phải là người cuối cùng còn đứng vững, chẳng phải mạng của bạn đã vứt xuống rồi thì sẽ chẳng bao giờ còn có thể mở mắt ra một lần nữa ư? Vậy nên, phải cẩn thận, thật cẩn thận, ai biết được người tiếp theo ra đi sẽ là ai chứ…

Đánh giá cá nhân của mình là bộ này thật sự hấp dẫn, đủ kịch tính và cân não. Mảng yếu tố tình cảm cũng khắc họa được rất rõ nét. Mình đọc bộ này sau khi vừa đọc xong Thái Đản Du Hí, và có một chi tiết trùng hợp làm mình ngẩn ngơ không thôi. Ấy là ở cả hai bộ, hai nhân vật chính của chúng ta đều khởi điểm là người xa lạ, thế nhưng chỉ sau vẻn vẹn vài ngày (chưa đến một tuần), cả hai đã yêu nhau đến sống chết, yêu đến độ dám đặt cả mạng sống của mình vào tay người kia, yêu tới nỗi chỉ cần một trong hai không còn sống nữa, thì người còn lại khẳng định không nói một lời sẽ lập tức lựa chọn đi theo.

Nếu trước khi đọc cả hai bộ này, mình sẽ suy nghĩ, điều đó có logic không? Trên đời sẽ có hai người dưng vô duyên vô cớ yêu nhau tới vậy thật à? Nhưng sau khi đọc cả Thái Đản Du Hí và Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc, mình tin rằng có lẽ tình yêu đấy hoàn toàn có thật. Bởi vì hoàn cảnh đưa đẩy họ đứng cùng một chiến tuyến với nhau thật sự quá khắc nghiệt, nếu đã trải qua những thời điểm đồng sinh cộng tử như thế, thì đừng nói một tuần, dù chỉ một ngày ngắn ngủi thì mình vẫn tin rằng giữa họ sẽ nảy sinh tình cảm và tồn tại một sợi dây liên kết rất kỳ lạ. Và Phương Đại Xuyên với Lý Tư Niên cũng thế, cách họ yêu nhau, cách họ dám đứng ra hy sinh và bảo vệ người kia thật sự làm mình rung động.

Mình bị ấn tượng bởi một câu như này:

Nhưng y không dám nói với Phương Đại Xuyên, y sợ Phương Đại Xuyên nóng giận nhất thời, thật sự hai tay nhuốm máu. Nhuốm máu cũng chẳng có gì, nhưng y không nỡ.

————

Đây là lúc Lý Tư Niên giấu giếm Phương Đại Xuyên một việc, không phải vì sợ hắn sẽ làm hỏng chuyện của mình, lại càng không phải vì lo lắng hắn sẽ làm đảo lộn kế hoạch của y. Hai chữ “không nỡ” ấy khiến mình rất thích, cực kỳ thích, cảm giác được tấm lòng cố gắng bảo vệ và che chở mà Lý Tư Niên dành cho Phương Đại Xuyên ấy ~

Thêm một ưu điểm nữa của truyện dành cho các đảng sủng công, ấy là bộ này khắc họa cả ngoại hình, tính cách và lối suy nghĩ của bạn công quá đỉnh. Mình thường không mấy ấn tượng trước các anh công, chỉ hay bị đổ và chú ý tới thụ, thế nhưng anh công trong đây thật sự đã khiến mình đắm đuối vì ảnh quá quá toẹt. Ah, cái nữa là, ai thuộc đảng #sùng_bái_mèo thì nhảy hố đi là chuẩn luôn nha, cậu chàng trong truyện này có đất diễn hơi bị nhiều luôn á: 3

Túm gọn là nhà edit cực ổn, truyện hay, nội dung gay cấn, nhân vật được khắc họa vừa ngầu vừa chất, hoàn toàn xứng đáng để bạn yên tâm nhảy hố á. Và nhắn nhủ nhẹ thêm một câu là cũng đừng lo lắng mảng pass làm gì, khẳng định một câu yêu thương là cỡ Chang mà còn giải pass được thì yên tâm các bạn cũng giải được tất 😂😂😂

———————

Link: https://fangsuifan0506.wordpress.com/phu-thuy-xin-tinh-giac/

———————-

Chú ý: Truyện có pass, càng về cuối càng khó, khuyên các bạn giải ko được thì nên đọc QT mấy chương đó nhé

phu-thuy-xin-tinh-giac

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *