壞道
Tác giả: Priest
Thể loại: Hiện đại, kinh hãi huyền nghi, couple xem trong văn án, 1×1, trinh thám, HE
Tình trạng edit: HOÀN [14/12/2014 – 26/08/2016]
Dịch: QT thúc thúc
Editor:
Tiểu Chi Chi (quylinhdong.wordpress.com)
Beta-er: Thư Nguyễn (Vụ 1 đến vụ 4), Ra (Vụ 5 đến vụ 9)
Dâu (meoconhamvui.wordpress.com)
Beta: xoxo (từ đầu đến hết chương 29)
Tình trạng: Hoàn (94c+1PN) (26/08/2016)
—————
Văn án (quylinhdong.wordpress.com)
Đây là bộ truyện tràn ngập các loại hành vi dị thường cùng tâm lý biến thái, cốt truyện xoay quanh việc điều tra và phá án. Sẽ có rất nhiều vụ án kỳ quái cùng nhiều mỹ nữ xuất hiện xen kẽ.
Cường thế buồn bực tao công vs thiên nhiên ngốc phúc hắc thuộc tính không rõ thụ.
Xen kẽ cặp đôi phụ: tử triền lạn đả công vs hoa hoa công tử thụ.
.
Những đứa bé liên tiếp mất tích một cách bí ẩn, xác chết trong cống thoát nước, xác chết sống dậy mà giết người, đường phố bị tàn phá bởi việc ném bom một cách điên cuồng, thảm án diệt môn cùng hàng chữ máu để lại trên tường…
Tóm lại, nếu muốn tìm hiểu nguồn gốc, bản chất của tội ác thì cứ vào xem.
Khụ khụ, chư vị cảnh quan thỉnh nghiêm túc.
.
Thể loại: Kinh dị, huyền ảo, oan gia, thiên chi kiêu tử.
Nhân vật chính: Thẩm Dạ Hi, Khương Hồ.
Nhân vật phụ: Thịnh Diêu, Thư Cửu, Tô Quân Tử, Dương Mạn, An Di Ninh, Địch Hành Viễn, An Tiệp, Mạc Thông.
Cái khác: khách trọ lữ quán, tình tiết biến thái xuất hiện, 1vs1.
Lần đầu ta biết truyện này là dưới tên là Phôi Đạo, nhưng sau 1 thời gian thì thấy nó có tên nữa là Hoại Đạo. Nên ta quyết định giữ nguyên tên mà lần đầu ta biết, vì giờ mà sửa thì sửa hết nguyên bộ lun ý, hơm có vui đâu nha. Vì vậy ở trên ta chỉ để thêm cái tên mà ta mới khám phá gần đầy: D
——————
Văn án (meoconhamvui.wordpress.com)
Đây là một chuyện phá án tràn ngập những hành động kì lạ và con người biến thái.
Hứa hẹn rất nhiều những vụ án kì lạ ma quái cùng rất nhiều tuấn nam mỹ nữ đan xen.
Một chuỗi liên tiếp những vụ án thần bí trẻ con mất tích, xác người chết đuối, sát thủ tái sinh, đánh bom liên hoàn trên xe buýt, thảm án diệt môn viết máu trên tường…
Tóm lại, nếu muốn xem một chút bản chất của tội ác, mời vào.
Nội dung chính: kinh hoàng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, thiên chi kiêu tử
Nhân vật chính: Thẩm Dạ Hi, Khương Hồ || Nhân vật phụ: Thịnh Diêu, Thư Cửu, Tô Quân Tử, Dương Mạn, An Di Ninh, Địch Hành Viễn, An Tiệp, Mạc Thông ||Ngoài ra: khách qua đường, chi tiết biến thái, 1vs1
———————-
Review (nohu411.wordpress.com)
Tôi biết đến “Hoại đạo” vào một buổi chiều vô tình ghé vào “ngôi nhà nhỏ” của chị Thụy Miên và chính nó đã giữ chân tôi lại. Tất nhiên, bên cạnh “Hoại đạo” thì chị ấy còn còn những bộ rất hay như “Công bình đích báo phục”, hay một bộ gồm 9 chương rất dễ thương vừa hoàn gần đây “Tình yêu giữa sói và chuột túi”. Nhưng những thứ này có lẽ phải để nói sau, vì hôm nay tôi chỉ muốn nhắc đến “Hoại đạo”.
“Hoại đạo” là một bộ đam mỹ nghiêng về trinh thám nhiều hơn là tình cảm. Trước giờ tôi cũng đã đọc không ít các bộ đam mỹ thế này, nhưng nói đến tâm lí tội phạm một cách sâu sắc như “Hoại đạo” thì có lẽ đây là lần đầu tiên. Đây là sự đầu tư thấy rõ của Priest dành cho đứa con tinh thần của mình.
Có đọc Hoại đạo mới biết, phàm đã là tâm lí của con người dù cho ta có tìm cách đơn giản hóa nó như thế nào thì nó vẫn vô cùng phức tạp và một người dù nhìn bình thường tới đâu cũng mang trong mình những vấn đề tâm lí. Truyện còn lồng ghép rất tinh tế những đạo lí nhân sinh cơ bản, không tạo cảm giác ngột ngạt như đang đọc một mớ lí thuyết khô khan.
Cặp đôi chính trong truyện là Thẩm Dạ Hi và Khương Hồ, mà chị Miên vẫn hay gọi là Khô Khan và Bé Cưng xDD. Có một cặp phụ nữa cũng rất dễ thương của playboy thụ và trung khuyển công – Thịnh Dao và Thư Cửu.
Như đã nói, truyện thiên về trinh thám nhiều hơn nên tình cảm trong truyện không có cái gọi là tình yêu thiên trường địa cửu, không có ngược luyến tàn tâm, không có hiểu lầm ghen tuông này nọ. Nhưng ai dám nói họ không yêu nhau? Tôi khẳng định, họ yêu nhau và còn yêu nhau rất nhiều nữa. Tôi thích Hoại đạo ở chỗ, truyện rất thực tế. Họ đều là những người đàn ông trưởng thành, một người là đội trưởng đội trinh sát, một là tiến sĩ tâm lí học chuyên ngành tội phạm và còn là con trai duy nhất của lính đánh thuê. Giữa họ không phải là không có cái gọi là lãng mạn hay ôn nhu, chỉ là nó đã được cất giấu ở một nơi mà đối phương không thể nhìn thấy được.
Thẩm Dạ Hi là một cô nhi, từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện, anh là đứa trẻ lớn nhất nên từ nhỏ đã sống rất có trách nhiệm. Có lẽ vì thế mà anh trở thành người đứng đầu đội điều tra chuyên phụ trách những vụ án đặc biệt khó giải quyết. . . Anh rõ ràng không hề để tâm tới ai khác ngoài những đồng đội của mình, vậy mà ngoài mặt vẫn làm ra vẻ ân cần hòa nhã dễ gần lắm, trong lòng thấy phiền nhưng vẫn thể hiện mình là người rất lịch sự. Dạ Hi là một người nóng tính, nhưng lúc nào cũng ra vẻ tôi-thật-trầm-tĩnh hay tôi-không-sao-hết. Hay như An Di Ninh nói, anh còn là người đặc biệt liều mạng.
Khương Hồ là một tiến sĩ tâm lí học, chỉ mới hai mươi tư tuổi nhưng bằng cấp đã treo đầy mình. Cậu có một phần rất nhỏ huyết thống Anh quốc, phong cách tao nhã mang dáng dấp các công tước quý tộc, nói chuyện cũng điềm đạm, tự nhiên. Bé cưng là người mang cho người ta cảm giác vừa lề mề lại lơ mơ, hồn vía lúc nào cũng như ở trên chin tầng mây, nhưng kì thật cậu lại là người tối thông minh, tối nhanh nhạy, tối tỉ mỉ, tinh tế.
Về Thịnh Dao, cậu không phải là nhân vật tôi thích nhất nhưng lại là người để lại trong tôi nhiều ấn tượng nhất, nhiều tới nỗi mỗi khi nhớ về “Hoại đạo” thì Thịnh Dao chính là cái tên lên trong đầu tôi đầu tiên. Theo ý kiến chủ quan của riêng tôi thì cậu là người đáng thương nhất trong bộ truyện này, đáng thương vì quá si tình. Thịnh Dao được nói đến như một playboy thứ thiệt, người gặp người mê, hoa gặp hoa nở. Thế nhưng có mấy ai hiểu được rằng cái mác playboy đó là một cái vỏ bọc hoàng hảo được dựng lên để che đi cái nỗi cô đơn đến thấu gan thấu thịt của cậu. Ngoài kia có không ít các cô gái si mê, sẵn sàng vì cậu mà lao vào như con thiêu thân mù quáng, như Dương Mạn đã từng nói “Thịnh thiếu gia, cả người chàng chỗ nào cũng là của quý, đến giọt nước miếng phun ra lúc nói chuyện cũng như nguyên liệu làm thuốc kích dục, cả hơi thở cũng ám muội đủ khiến người ta hiểu nhầm”
Thế nhưng “Thịnh thiếu gia” đó lại chỉ dùng trái tim của mình yêu duy nhất một người đàn ông, một “thẳng”, một người đã có vợ và hết lòng vì vợ con. Là một gay, yêu một trai thẳng đã là đau khổ, vậy mà Thịnh Dao lại còn đi yêu một người đã có vợ con. Cậu không đủ can đảm, cũng không muốn nói ra tình cảm của mình. Cậu không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình của anh, cậu sợ nếu cậu nói ra thì hai người lại càng bị đẩy đi xa nhau hơn nữa. Và đặc biệt nhất ở Thịnh Dao là cậu không muốn làm “chị dâu” đau khổ. Xét trên phương diện tình cảm thì rõ ràng người phụ nữ ấy là tình địch, là người đã cướp mất người cậu yêu, vậy mà cậu vẫn lo người ấy buồn, cậu vẫn vì anh mà tăng ca để anh có thể về nhà với vợ con sớm hơn một chút. Tôi không rõ những lúc ấy tâm trạng của cậu như thế nào, nhưng có lẽ bởi chỉ có một mình, nên về nhà với cậu cũng không còn quá nhiều nghĩa lí nữa. Cậu không dám dành lấy tình yêu của mình vì anh, vì cậu và vì người phụ nữ ấy nữa. Tôi thương cậu ấy nhưng càng khâm phục cậu ấy nhiều hơn. Cậu ấy vì cái gì phải cam chịu như vậy? Tôi không biết
“Trên thế giới này có lẽ không có gì phức tạp, khó đoán hơn là lòng người.”
Tô Quân Tử là người lớn tuổi nhất trong đội đặc nhiệm, là một người anh cả, kiểu người của gia đình. Anh sống ngay thẳng, chính trực và suy nghĩ có phần đơn giản nên đôi khi khiến người ta có cảm giác rằng anh không phải là mẫu người đủ nhạy cảm và tinh tế để nhận ra một số chuyện. Nhưng kì thật anh lại là người nhạy cảm nhất, nếu người ta cho rằng anh cái gì cũng không biết thì anh lại cái gì cũng biết, chỉ là không muốn tỏ ra ngoài, vì có lẽ chính anh cũng hiểu khi chính mình không có khả năng đáp trả thì vờ như mình cái gì cũng không biết sẽ tốt hơn.
Aww ~ Sau khi đọc lại thì tôi lại có cảm giác đây là bài giới thiệu Thịnh Dao nha ~ Tôi cũng muốn viết một vài dòng cho Thử Cửu – vị cứu tinh của Thịnh Dao nhưng lại chẳng biết viết gì cả ;____; Thật sự muốn trích dẫn ra vài câu hay ho của “Hoại đạo” nhưng bản QT tôi đã đọc được hơn 2 tuần rồi, bây giờ không thể nhớ được từng câu mà trích dẫn đâu T___T~ Anw, không đọc truyện này nhất định sẽ hối hận đấy.
Cuối cùng, còn một điều tôi rất thích ở bản edit của chị Miên là chị chú thích rất kĩ và rõ ràng. Cái này có lẽ phải cảm ơn cả chị YueKi – beta reader nữa.
Cảm ơn hai người vì đã chọn edit truyện này 🙂 ~
—————
Link quylinhdong edit: https://quylinhdong.wordpress.com/2012/12/14/phoi-dao-priest/
Link meoconhamvui edit: https://meoconhamvui.wordpress.com/hoai-dao/
———–
Chú ý: Chủ nhà có share word
Phôi đạo – Hoại đạo