非常关系
Tác giả: Bắc Nam – 北南
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ấm áp, gương vỡ lại lành, mặt dày minh tinh công x ôn nhu tốt bụng bác sĩ thụ, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn
CP: Uông Hạo Duyên – Giản Tân
Edit: Dung Haru (zunhae98.wordpress.com)
Nguồn raw: Ám Dạ Cung
Tình trạng bản dịch: Hoàn (45c) (13/02/2018) + 1 PN
———————-
Giới thiệu
Mối tình đầu thời trung học sau chín năm gặp lại sẽ ra sao khi mà trong tim mỗi người vẫn luôn vương vấn bóng hình đối phương?
Sự tan vỡ năm xưa phải trách số phận, trách bản thân hay trách nghịch cảnh?
Một người là diễn viên điển trai mặt dày ôm theo mèo nhỏ đáng yêu quyết tâm bám dính ‘truy vợ’. Một người là bác sĩ tốt bụng phải chăm sóc cho người mẹ bệnh tật ốm yếu.
Liệu chặng đường theo đuổi vợ của tiểu Uông mặt dày có quá gian nan?
♥
Đây đơn giản chỉ là một câu chuyện nhẹ nhàng kể về tình yêu gương vỡ lại lành của đôi bạn cùng bàn thời trung học. Truyện không có khúc chiết, không có khổ đau, nó chỉ như viên kẹo bông ngọt ngào tan ngay trong miệng. Thứ duy nhất đọng lại trong lòng người đọc chính là tình cảm chấp nhất của những con người bình thường trong cuộc sống này. Là sự hy sinh, chờ đợi, tha thứ, chở che.
Là tất cả của nhau.
————————-
Review (lethuhangnd.wordpress.com)
Thực sự là mình thích Lộ Lộ nhoi và Phí Nguyên ngầu đến phát điên nên tìm bộ này đọc vớt vát một ít thêm về đôi tình nhân này. Nhưng mà vốn dĩ phải nói về nội dung câu chuyện của hai nhân vật chính, nói ngắn gọn thôi nhé.
Uông Hạo Diên và Giản Tân thời trung học từng yêu nhau. Nhưng vì Uông Hạo Diên theo đuổi diễn xuất, làm Giản Tân chạnh lòng với lời hứa cùng nhau vào đại học của cả hai; đồng thời gia đình Giản Tân cũng phát hiện ra con trai mình không thẳng cho nên Uông Hạo Diên vụt mất Giản Tân.
Chín năm sau gặp lại, Giản Tân đã là một bác sĩ ưu tú. Còn Uông Hạo Diên là diễn viên dưới sự quản lí của Phí Nguyên, nổi rần rần. Uông Hạo Diên mặt dày, ôm mèo con Giản Ái, cùng với cả sự giúp sức của Lộ Kha Đồng loi nhoi, bắt đầu cuộc hành trình theo đuổi người yêu cũ.
Câu chuyện hiện tại và quá khứ đan xen nhau, theo kiểu hồi tưởng dựa theo sự việc gợi nhớ ở hiện tại. Lúc đọc, mình đã hi vọng nó thành một bộ phim, vì nội dung đan xen rất khéo léo, y như xem phim.
Nói cho cùng thì Giản Tân chỉ đau lòng chút ít rồi hai người lại có cuộc sống phu phu ngọt ngào mà.
Uông Hạo Diên lần đầu gặp lại người yêu cũ đã viết vào giấy cho người ta rằng:
“To Giản Tân, núi không có ngọn, trời đất hợp làm một, chỉ cần em còn yêu anh.
5201314, Uông Hạo Diên.”
Còn vẽ một trái tim.
(Đúng là điển hình của một thanh niên thích cặp đôi Nhĩ Khang và Tử Vy trong Hoàn châu cách cách)
Lộ Lộ ngốc nghếch giúp người cũng tự nhiên trở nên có ích một chút, đến gặp Giản Tân còn tâm sự vào chuyện chính sự. =)))
Lộ Lộ vẫn tiếp tục kể chuyện: “Là thế này, tôi và Phí Nguyên vẫn yêu nhau thắm thiết, chỉ có Uông Hạo Diên thê thảm, mỗi ngày đều bị tụi tôi show ân ái, nhưng mà cậu ấy không hề để bụng, hôm nay còn chịu đi khám bệnh cùng tôi.”
Giọng kể của Lộ Lộ bỗng trở nên chua xót, cậu nói: “Giản Tân, mấy năm nay tôi không đánh bài nữa, chỉ có ba người thiếu một, chính là đợi cậu quay về.”
Uông Hạo Diên chứng kiến trợ lí Kinh Tinh bắt gian bạn trai tại trận, cho nên khi về nhà đã nói với Giản Tân:
“Không biết quý trọng người bên cạnh sẽ nảy sinh rất nhiều chuyện không thể tha thứ được, mà anh, anh vẫn luôn một lòng một dạ theo đuổi em, thậm chí còn bị hù đến giật mình bởi tấm tình si của chính mình, chỉ có em trước sau vẫn làm ngơ như không biết.”
“Giản Tân… Anh không sợ em thờ ơ, chỉ cần em cứ đứng đó đừng bỏ đi đâu hết là đủ rồi.”
Mình nói nhiều về Uông Hạo Diên nhưng thực sự Giản Tân đã hi sinh rất nhiều. Cơ mà trong một mối quan hệ gương vỡ lại lành, mình lại cảm thương cho người bước lên trước..
“Chào cậu, tôi là Uông Hạo Diên.”
“Xin chào, tôi gọi là Giản Tân.”
“Cậu lớn lên trông đẹp thế, sao chữ viết lại thế này?”
“Tôi mà cong á? Vậy thì không cong vì bệnh tật gì đâu nhé, tôi là vì mặt nhỏ nhỏ này mà cong.”
“Buổi trưa không ăn cơm, để dành tiền đi gọt mặt đó.”
“Thanh niên ấy mà, không cần làm mấy chuyện mờ ám, người ta vẫy đuôi muốn đứt luôn rồi, cậu sờ sờ đuôi người ta một cái đi.”
“Đuôi đứt rồi, tôi gắn lại giúp cậu.”
“Thầy Uông, thầy thật là đẹp trai.”
“Đừng trêu tôi.”
“Cùng tôi ở một chỗ.”
“Được.”
“Cậu nhanh hết giận đi, đem cả trái tim yêu tôi, nhanh lên nhanh lên.”
“Được, nghe lời cậu.”
“Đừng đổ lỗi bậy bạ, tôi có bị tụt hạng đâu.”
“Bởi vì cậu thích tôi không nhiều bằng tôi thích cậu.”
“Những lời cậu nói đều chắc chắn sao?”
“Giản Tân, ngày mai tôi phải quy phim, có thể đến ngày thi mới gặp lại.”
“Hóa ra lời mọi người nói đều là sự thật, chỉ có tôi ngu ngốc.”
“Giản Tân, là em sao?”
“Sơn vô lăng, thiên địa hợp, chỉ cần em vẫn còn thích anh.”
“Giản Tân, anh đã bắt đầu nhớ em rồi.”
“Nhớ em thì lập tức uống hai viên thuốc, đừng để bụng đói mà nhớ, sau khi ăn xong hẵng nhớ.”
“Anh không cần cố tình ra ngoài, em không đến mức ngại vậy đâu.”
“Ước gì mỗi ngày em đều ngại ngùng với anh mười đồng tiền.”
“Anh là tên lừa đảo, anh đã muốn cùng em ngủ một giấc, anh gạt em.”
“Giản Tân, anh chưa từng vẽ trái tim cho ai khác.”
“Chúng ta bắt đầu lại nhé, anh một lần nữa theo đuổi em, được không?”
“Trước đây anh đặc biệt đui mù, trước đây em đặc biệt ngốc, hiện tại anh không mù nữa, nhưng em vẫn cứ ngốc như vậy.”
“Đến đây, hôn em cái nữa.”
“Giản Tân thân ái, bằng lòng sống chung với anh cả đời không?”
“Em bằng lòng.”
“Em đang chờ đến ngày anh hết thời à?”
“Dù sao anh cũng sẽ cùng em đến hết đời, trước sau gì cũng phải hết thời thôi.”
“Lo cho anh hả? Sợ anh có chuyện gì sao?”
“Anh nói em.”
“Đối với những chuyện khổ sở thẳng thắn nói tạm biệt đi thôi, con đường về sau hai chúng ta cùng đi, sẽ là hạnh phúc.”
Chuyện cũ còn rõ ràng, hai người ôm lấy nhau đứng dưới đèn. chín năm thiếu vắng nhau có thế là nỗi tiếc nuối lớn nhất trong sinh mệnh này, may mắn thay bọn họ đã kết thúc nỗi tiếc nuối ấy, viết lên một cái kết viên mãn.
Hốc mắt Giản Tân ẩm ướt, nở nụ cười sáng rực mà ấm áp, cậu nói:
“Em hạnh phúc muốn nở hoa luôn.”
Uông Hạo Diên nhìn cậu: “Sau đó thì sao?”
Khóe mắt chảy xuống một giọt nước mắt, Giản Tân cười đáp: “Sau đó tặng cho anh.”
————–
Review (by CandiesC)
Một câu chuyện nhỏ về chuyện tình yêu từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đến gần 10 năm sau khi một người đã trở thành diễn viễn đang nổi và một bác sĩ ở bệnh viện thành phố.
Uông Hạo Diên là người cần gia thế có gia thế, cần tướng mạo có tướng mạo, duy chỉ không nghĩ mình sẽ thích con trai. Hơn nữa lại thích cậu bạn cùng bàn Giản Tân, một củ cải trắng bé bé chỉ biết nói “Được!”. Chẳng biết yêu từ bao giờ, cũng chẳng biết ai yêu trước, ai yêu nhiều hơn, chỉ biết tình yêu của bọn họ từ từ bén rễ. Có thể là từ khi Giản Tân không thuộc bài, mặt đỏ tía tai khiến cả lớp bật cười, chỉ có mình Uông Hạo Diên là không, hay là khi Uông Hạo Diên nắm tay Giản Tân viết từng chữ ngay ngắn trên giấy.
Đây chính là điển hình, mẫu mực cho tình yêu học đường trong sáng hiện đại nhé! Uông Hạo Diên từng nói, sau này bọn họ sẽ thi chung một trường đại học, học cùng nhau, ở cùng nhau, rồi cùng nhau đi ngủ. Giản Tân luôn tâm niệm lời hứa ấy.
Sau đó thì Uông Hạo Diên theo nghiệp gia đình, trở thành diễn viên. Không phải anh không còn thích Giản Tân, không phải là không muốn ở cùng nhau, chỉ là lời hứa kia trong lúc muốn dỗ ngọt người kia nên mới nói ra… Không ngờ, Giản Tân lại nhớ rõ đến vậy. Cậu luôn chờ mong, mọi người nói Uông Hạo Diên nghỉ học để đi chuẩn bị quay bộ phim đầu tiên, Giản Tân không tin, vẫn một mực nhớ đến lời hứa ấy.
Sau cùng, bố mẹ cậu phát hiện ra chuyện của hai người, buộc cậu phải theo bố đi Tô Châu. Cậu nhớ người kia, không đi. Nhưng lại từ chính miệng người kia nghe được, anh muốn trở thành diễn viên.
Tuyệt vọng và chán chường, cuối cùng mỗi người một ngả. Chia tay 9 năm.
Thề là hôm nay mình viết review tử tế vcl. Bởi vì truyện hay ❤ Thật ra không ngược, lối viết khéo léo lồng ghép hiện thực ngọt ngào của quá trình theo đuổi lại từ đầu của Uông Hạo Diên với quá khứ bị thương dẫn dắt tâm trạng người đọc có trái tim thủy tinh như tui nhộn nhạo.
Uông Hạo Diên gặp lại Giản Tân ở bệnh viện, bắt đầu theo đuổi người ta lại từ đầu. Hai đứa tiến triển như vậy cũng nhờ công cụ thúc đẩy tình cảm là nhóc hư hổng kiêm quỷ lêu lổng Lộ Kha Đồng. Tiện đây bạn nào chưa đọc Đường cũ ngắm hoàng hôn thì đọc đi nhé!
Mãi yêu Bắc Nam! Sau này sẽ đọc truyện của Thẩm Đa Ý rồi review nhé! Anh công của ẻm tên gì An quên moẹ rồi!
——————–
Review (by Kim Nguyễn)
Truyện này đã chứng minh cho câu nói: Mặt dày mới có người yêu =))) Giản Tân và Uông Hạo Diên học chung một lớp cấp 3, bạn công Uông Hạo Diên lần đầu nhìn thấy con giai nhà người ta đã thích rồi, lân la làm quen rồi lấy lòng, giở hết tất cả chiêu trò của mình để đem bạn thụ về nhà. Biết em thụ học không tốt, anh cứ tan học là ngồi lại giảng thêm bài cho em, em trả lời câu hỏi của thầy giáo sai làm cả lớp cười, anh cố gắng nhịn cười để em đừng bị quê =))) tất cả những điều từ việc nhỏ tới việc lớn bạn công làm cho mình, thụ đều biết, vậy là yêu nhau thôi. Không hề có câu tỏ tình nào, chỉ là câu hỏi nhẹ nhàng của Hạo Diên: “Ở bên cạnh nhau nhé” và cái gật đầu của Giản Tân.
Thời cấp 3 của hai người không được miểu tả kỹ, chỉ là những hồi ức đan xen của cả hai, nhưng cũng đã làm người đọc tưởng tượng ra được thời thanh xuân ngọt ngào giữa hai người.
Motip quen thuộc của gương vỡ lại lành diễn ra: Hiểu lầm và rời xa nhau =))) Khi gặp lại bạn công đã là minh tinh nổi tiếng, còn thụ là bác sĩ tai mũi họng ở bệnh viện gần nhà công. Và bạn công lại giở chiêu tán trai ra, nhưng Giản Tân không còn là Giản Tân lúc trước. Cậu có những bâng khuâng, có gánh nặng gia đình, cậu không còn dám bất chất tất cả nữa.
Lúc biết lí do Giản Tân bỏ đi, mình đã rất giận bạn công, thật sự là muốn em thụ kiếm ngay và luôn một anh công khác cho đời mình. Em đi với biết bao thất vọng và đau lòng. Nhưng khi biết được tất cả thì mình không thể nào trách bạn công nữa, Giản Tân chịu đau 10 thì Hạo Diên cũng đau hết 9,5 =)))) Một chi tiết mình khá thích trong truyện là khi biết em thụ đang buồn về ba của em thì anh gọi điện ngay cho trợ lý chuẩn bị tiền đền hợp đồng quảng cáo vì không bay về được, phải đi an ủi người yêu rồi =)))
Một điểm công cho truyện này là về phần tình cảm gia đình rất hay, ba mẹ luôn là nỗi đau trong lòng Giản Tân, nhưng Hạo Diên chấp nhận hết tất cả, chấp nhận cả việc Giản Tân luôn nói dối về mối quan hệ giữa hai người với gia đình. Anh chăm lo từng chút cho mẹ cậu, hi vọng bà chấp nhận anh, tin anh sẽ mang đến hạnh phúc cho Giản Tân.
Truyện được edit khá mượt, mạch truyện hay, diễn biến nhanh, dù đan xen giữa hiện tại và quá khứ vẫn không làm người đọc khó hiểu. Mình tin là các bạn sẽ không hối hận khi đọc câu chuyện này đâu! À, cặp đôi Phí Nguyên và Lộ Kha Đồng trong truyện cũng có riêng câu chuyện của mình, nếu bạn thích thì tên nó là Đường cũ ngắm hoàng hôn nhé!
———————–
Review (by Ngọc Lam)
Bài review có spoild trước nội dung. Toàn bộ trích dẫn trong bài đều lấy từ bản edit của editor Dung Haru.
Hệ liệt này của tác giả gồm ba bộ và Phi Thường Quan Hệ có lẽ là bộ ngược nhất, nhưng đây lại là bộ mình thích nhất dù mình cực kỳ sợ ngược. Ngược vì hai đứa này yêu nhau quá sớm nhưng đã quá sâu đậm ngay từ khi chúng nó còn quá ngốc nghếch và ngây ngô. Cũng may là sau 9 năm dài đằng đẵng – hai bạn đã gặp lại nha – khi mà cả hai đã đủ trưởng thành, đủ kiên định để giành lại hạnh phúc của cuộc đời.
Câu chuyện nói về con đường truy thê của bạn công Uông Hạo Diên hơi khùng một tẹo, mặt dày, lầy chó, thích nói lời buồn nôn, nghiện làm nũng với bạn thụ. Bạn thụ Giản Tân ôn nhu, tốt bụng, có chút ngây thơ, có chút ngốc nghếch và cũng có chút ngạo kiều. Câu trước vừa phũ phàng khinh bỉ, câu sau sẽ lại lập tức dung túng, nhịp nhàng hùa theo mấy trò sến súa của bạn công.
Tác giả xây dựng hai nhân vật với hai hoàn cảnh trái ngược. Bạn công có bố là đạo diễn, mẹ là minh tinh nổi tiếng. Hai người khá là thoải mái và dễ tính. Từ lúc bạn công còn đang đi học đã không đặt nặng chuyện thành tích và sau này về cuối truyện bạn come out gia đình cũng đón nhận khá là nhẹ nhàng. Được nuôi dạy trong một môi trường lý tưởng như vậy nên Tiểu Uông của chúng ta tính tình tưng tửng, vô lo vô nghĩ. Mình thích Tiểu Uông phần vì tính cách này của bạn ý có nét giống mình dù việc mồm bạn ý có lỡ đi trước não là một phần nguyên nhân khiến hai người phải chia xa. Bố mẹ mình cũng dễ tính và mình sống rất olala. Khác ở chỗ là mình ích kỷ. Tiểu Uông không ích kỷ. Vậy nên cậu ấy có Tiểu Tân. Còn mình ế mốc mồm.
Ngược lại, gia đình Tiểu Tân có bố mẹ ly hôn, tụt hạng trên lớp về nhà sẽ bị mẹ đánh. Hai người vô tình phát hiện ra tính hướng của con trai và phản ứng hết sức gay gắt, quyết định đưa bạn ấy theo bố về Tô Châu dẫn đến cuộc chia ly đằng đẵng kéo dài 9 năm của hai bạn.
Tiểu Uông của ngày trước rất vô tư, đón nhận tính hướng của bản thân một cách hết sức bình thản. Bạn này được cái là con người hành động. Thích Tiểu Tân cái là tiến hành bom thính diện rộng và tỏ tình luôn. Thẳng thắn, dứt khoát, quyết đoán, không lằng nhằng. Yêu là phải nói, đói là phải ăn. Và bạn đã ăn con người ta thật.
[…Về sau mỗi ngày Giản Tân đều nhắn tin gửi đáp án cho Uông Hạo Diên, chỉ một tin thôi. Nhưng mà Uông Hạo Diên sẽ nhắn lại vài tin.
Tỷ như, 40 đáp án cậu nhắn không có đến một dấu chấm, rối quá, lòng tôi cũng rối theo.
Tỷ như, Giản Tân của tôi hôm nay đã luyện chữ chưa? Hạo Diên của cậu bảo đừng luyện nữa, không cứu vãn được đâu.
…
Giản Tân quay đầu, hỏi: “Sao cậu cứ phải một chỗ với tôi? Cậu nghỉ trong lớp cũng được mà, tôi không có ở đây cậu còn có thể gác chân lên ghế tôi.”
Uông Hạo Diên thoáng suy nghĩ: “So với gác chân lên ghế cậu, tôi thích đi ăn với cậu hơn.”
…
Uông Hạo Diên đem tập vật lí đặt trước mặt Giản Tân, nói: “Hạo Diên nhà cậu sửa cho cậu mấy câu sai rồi, cậu hiểu không? Không hiểu Hạo Diên nhà cậu sẽ giải thích cho cậu nghe.”
Hai má Giản Tân nóng lên, rút ra mấy đề sai ngồi làm lại…]
Lúc này là chưa yêu nhau đâu, Tiểu Uông còn chưa nhận ra là mình đã động tâm cơ, nhưng đã “Giản Tân của tôi” với “Hạo Diên nhà cậu” ngọt ngào phát mệt.
Tiểu Tân của ngày trước đơn thuần, ngốc nghếch và ngây thơ. Chẳng biết bạn có nhận ra là mình bị thả thính không, nhưng bạn lúc nào cũng sẵn sàng hùa theo trò đùa của Tiểu Uông, dung túng Tiểu Uông và quan trọng là hết sức hăng hái, đớp thính nhiệt tình.
[…Uông Hạo Diên ghé vào tai Giản Tân, rất nhanh nói: “Cùng tôi ở một chỗ.”
Giản Tân nghe rõ, thế nhưng mặt ngốc nghếch hỏi: “Cái gì?”
Uông Hạo Diên lại rất nhanh kề bên tai Giản Tân nói lại một lần: “Cùng tôi ở một chỗ.”
Giản Tân nhếch khóe môi, hỏi: “Vì sao?”
Uông Hạo Diên tiến đến, thấp giọng nói: “Cậu nói xem, thích cậu chịu không nổi luôn rồi. Cậu có thích tôi không?”
Uông Hạo Diên kéo cặp sách trong ngực Giản Tân ra, nói một lần nữa: “Cùng tôi ở một chỗ.”
Giản Tân cúi đầu, cười một tiếng trong trẻo, sau đó gật đầu: “Được.”]
Đâu chỉ Tiểu Uông động tâm với Tiểu Tân. Tiểu Tân cũng rung rinh lắm rồi, cứ ngây ngô thuận theo lời tỏ tình của Tiểu Uông thôi. Sau này khi nhìn lại quá khứ, chính Tiểu Uông cũng phải thừa nhận mặc dù người tỏ tình trước là cậu nhưng Tiểu Tân đã thực sự hy sinh cho tình yêu này rất nhiều.
Không biết Tiểu Tân có nhận ra không, nhưng sự thực là ngay từ lúc mới quen, lúc động tâm hay lúc hai người ngây ngô yêu nhau, từ hồi còn đi học cho đến tận khi gặp lại nhau sau 9 năm chia cách, dù còn đang khổ tâm vướng mắc hay lúc đã quyết định cho mình cơ hội bắt đầu lại với Tiểu Uông, dù là một Tiểu Tân dịu dàng hay một Tiểu Tân ngạo kiều đi chăng nữa, trong hành động của Tiểu Tân, trong lời nói phũ phàng như hắt nước vào mặt Tiểu Uông đang làm nũng, vẫn luôn tồn tại đầy dung túng, ẩn chứa đầy yêu thương và cưng chiều ngọt ngào. Dường như thói quen cưng nựng chó bự Tiểu Uông trong vô thức đã ăn sâu vào máu thịt, trở thành bản năng của mèo nhỏ Tiểu Tân.
[…Uông Hạo Diên bước từng bước về phía Giản Tân, giọng anh vốn đang khàn, thấp giọng tiu nghỉu nói: “Giản Tân, anh đã bắt đầu nhớ em rồi.”
Giản Tân thở ra một hơi, nhét mấy viên thuốc con nhộng vào túi áo khoác của Uông Hạo Diên, nói: “Nhớ em thì lập tức uống hai viên thuốc, đừng để bụng đói mà nhớ, sau khi ăn xong hẵng nhớ.”
…
Cậu bỗng dưng ngẩng đầu hỏi: “Anh quay cảnh dưới nước rồi hả?”
Uông Hạo Diên cụp mắt nhìn Giản Tân, nửa ngày không phản ứng. Giản Tân giục: “Anh câm rồi hả?”
“Anh đang xoắn quẩy chứ sao.” Uông Hạo Diên cuối cùng cũng chịu nghiêm túc mà nói: “Không gạt em thì chính là xuống nước rồi đó, nói xong sợ em thương anh chết mất.”
“Hừ, em không hề.”
Uông Hạo Diên nghĩ thầm, không có mà em ôm anh chặt hơn đấy, nhưng anh không nói ra, chỉ giữ trong lòng dễ chịu này…]
Lúc đọc mình đã luôn thắc mắc chuyện gì xảy ra mà khiến hai đứa lúc nào cũng ngọt ngào thế này lại phải chia xa? Và tác giả đã không làm mình thất vọng. Mâu thuẫn câu chuyện được xây dựng rất logic và hợp lý. Sự chia ly của hai người do chịu tác động của yếu tố bên ngoài và đồng thời cũng từ chính hai bạn luôn. Thích cách hai bạn lần lượt đi giải quyết từng vấn đề, vì người còn lại mà thay đổi, hoàn thiện bản thân, trưởng thành để yêu và hiểu nhau hơn.
Lúc Tiểu Tân còn đang loay hoay bất lực một mình vướng mắc trong nỗi khổ tâm, trong rắc rối tầng tầng lớp lớp thì Tiểu Uông nhẹ nhàng đến bên cạnh, cẩn thận dùng dịu dàng và kiên định cùng Tiểu Tân gỡ rối, gỡ ra con người chân thật nhất của người yêu, để Tiểu Tân được thành thật đối mặt với chính bản thân mình. Biến một Tiểu Tân ngốc nghếch, sống nội tâm, quen với việc giấu kín suy nghĩ của bản thân, chỉ lẳng lặng mong đợi thành một Tiểu Tân chủ động, trưởng thành và dũng cảm, biết sẻ chia, biết tự cho mình cơ hội giành lại hạnh phúc.
[“Giản Tân, chúng ta bắt đầu lại nhé, anh một lần nữa theo đuổi em, được không?
…
Hai người bọn họ một trong một ngoài, nhìn đối phương bất động. Hơn một tháng không gặp nhau, xa cách như thế khổ sở như vậy, hiện tại chỉ cách nửa thước cũng rất khổ sở. Uông Hạo Diên giọng nói nhẹ nhàng, nhưng mắt ánh lại thâm tình.
“Chào em nè, anh là Uông Hạo Diên.”
…
Có những chuyện thật sự không thể quay trở lại, có người vĩnh viễn không được đánh mất. Mãi một lúc sau, đôi môi Giản Tân khẽ động, thanh âm nhẹ nhàng run rẩy.
“Xin chào, em gọi là Giản Tân.”]
Mình không biết những điều mình viết trên kia có khiến các bạn tò mò mà đi đọc truyện không nhưng mình muốn chốt lại là H HAY LẮM ĐỌC ĐI =))
————————–
Link: https://zunhae98.wordpress.com/2017/12/07/860/
—————————
Chú ý: “Phi thường quan hệ là chuyện về Uông Hạo Diên và Giản Tân, vợ chồng nhà Phí Lộ có làm cameo đôi ba cảnh =)))) Bộ này viết trước Đường cũ ngắm hoàng hôn nha.”
Phi thường quan hệ