那个人
Tác giả: 七优– Thất Ưu
Thể loại: hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, cường công cường thụ, HE
Minh họa: 非墨– Phi Mặc
Xuất bản ngày: 22/07/2008
Người dịch: QT thúc thúc
Biên tập: Katherine Kim và đồng bọn (blovez.wordpress.com)
Tình trạng bản gốc: Hoàn – 40 chương
Nhân vật chính: Lâm Tín (Tiểu Quy), Đới Phẩm Phi.
Tình trạng edit: Hoàn (40c + 1PN) (07/03/2017)
—————–
Văn án
Lâm Tín yêu một người con trai, nhưng người kia cũng không phải người cùng hắn làm tình này.
Hắn yêu người kia, song luôn dùng người này để bản thân tưởng tượng về người kia.
Hắn không yêu người trước mắt này, nhưng vẫn luôn luôn hôn gã nói rằng không yêu gã.
Tâm bệnh của hắn dường như yêu người kia, rồi lại luôn luôn nhớ kỹ lời hẹn ước của người này với hắn.
Cho đến khi người kia thực sự rời khỏi hắn, hắn mới phát hiện bản thân đã không thể xa cách người này.
Đới Phẩm Phi, anh đừng rời khỏi tôi được không?
Ông đây sẽ không bỏ cậu đi đâu.
Từ ngày hè nhiều năm trước đây, đã hoàn toàn nhận thua…
—————
Review (wp blmd132)
Năm 17 tuổi, A Quy nhận ra mình đã yêu người bạn thân – A Nhẫn. Lúc đó, A Nhẫn đã có bạn gái một năm, và hai người vẫn đang rất mặn nồng.
Nên vào khoảnh khắc nhận ra tình yêu đó, A Quy cũng hiểu rằng – mình thất tình rồi.
Tình cảm cháy bỏng đến tuyệt vọng này, sẽ không bao giờ được đáp lại.
Nhưng điều trớ trêu rằng, cậu vẫn phải ở bên A Nhẫn, cậu vẫn muốn ở bên A Nhẫn, với tư cách là bạn thân. Được đụng chạm bởi người đó, được cười đùa cùng người đó, nhìn người đó và bạn gái… yêu thương nhau vô cùng.
A Quy vừa hạnh phúc vừa tuyệt vọng. Mê mang và trống rỗng.
Vào đúng lúc đó, Đới Phẩm Phi xuất hiện. Người con trai như sói đó, nhìn cậu bằng ánh mắt như thiêu như đốt, như muốn nuốt trọn cậu vào bụng, ở khắp mọi nơi.
Và rồi… cậu ngủ với gã. Một cách chủ động. Ở một WC hẻo lánh và đã lâu không được sử dụng.
Mối quan hệ đó bắt đầu và diễn ra một cách kỳ lạ. Dường như họ là bạn tình, vì những thứ họ làm với nhau chỉ là tình dục. Dường như không chỉ có vậy, vì những món quà đôi khi cậu tặng gã – dù chỉ là trong cố gắng biến gã thành thế thân cho A Nhẫn, và vì cách đối xử kỳ lạ của gã với cậu…
Sau bảy năm, mối quan hệ này sẽ đi đến đâu? Bị tổn thương với mối tình đơn phương không lối thoát, rồi lại sa vào mối quan hệ khó định nghĩa với Đới Phẩm Phi, vây quanh bởi những cử chỉ yêu thương như có như không của gã… Liệu cậu có quyết định được?
Và còn Đới Phẩm Phi?
Dường như không có gì đã bàn nhiều về người đàn ông này, về mặt tình cảm.
Vì từ khi đi lướt qua cậu vào mùa hè năm ấy, trái tim gã… đã bị cầm tù rồi.
—
Huhuhuhuhuhuhuhu tôi phấn khích quá không biết diễn tả bằng lời thế nào =(((((( Công – Đới Phẩm Phi – đẹp trai manly nhà mặt phố bố làm to cao m8x cơ bắp khỏi bàn khẩu xà tâm phật có máu nghệ thuật đúng chuẩn sói ca soái ca =((( Và mấu chốt nhất là THÊ NÔ =((( Thật sự thê nô luôn bị vợ ngược như chó đuổi như đuổi tà xong vẫn tiến tới =(((((
Nhớ có đoạn anh sang Mỹ học, khốn khó trăm bề, nhưng dù nghèo đến độ suýt nữa bán thận thì vẫn tích cóp để mua cho em một tấm vé từ Đài sang Mỹ – vì anh nhớ em =(( Xong vì em thích tuyết nên còn đóng gói tuyết gửi sang nữa, dù khi đến tay người nhận thì nó đã tan thành nước =((
Xong em đéo sang 🙂
Để 3 năm sau anh tức quá phải tự chạy về tìm vợ =)) Tức lắm đấy nhưng chỉ có thể nỗ lực f*ck vợ thôi =)) Chứ không dám làm gì nữa hết =))
Đó chỉ là một phần thôi, chi tiết nữa xin tự đọc nói nữa mất hay =))
Nhưng xin đừng hiểu lầm – thụ, A Quy, cũng có nỗi khổ riêng của mình. Thực sự tác giả miêu tả nội tâm hay lắm, nghe nhàn nhạt nhưng ẩn chứa trong đó là đau thương, có những chi tiết mà đọc về sau mình mới hiểu. Thụ đã yêu công từ sớm rồi, chẳng qua quá sợ hãi vì mối tình đơn phương trước đó, nên mới chần chừ do dự. May là gặp được người như Đới Phẩm Phi, không thì cũng khổ =))
—
“Cậu làm vợ ông đây nhé?”
“…Điên à, tôi là đàn ông!”
—
À, đọc truyện này làm tôi thấm thía một câu….
“Yêu đương ấy à, 3 phần cố gắng, 7 phần duyên phận, 90 phần xinh đẹp!”
Bỗng nhiên thấy tương lai mờ mịt….
——————–
Review (by Review Đam mỹ)
Hiện đại, ngược luyến tàn tâm, thế thân công, bá đạo công x cố chấp thụ
Thuở xưa, khi truyện sủng công, chủ công chưa nhiều, mình có thú vui đọc mấy truyện sủng thụ để nhảy nhảy lết lết tới khúc công chán quá bỏ đi or tìm người khác. Ngày nay, mình đã già hết chịu nổi tự ngược như vậy nên quyết định đọc spoil rồi nhảy từ khúc giữa. Thiệt có lỗi với editor hết sức.
Sơ lược là thụ đơn phương bạn thân, anh này lại là thẳng nên thụ lên giường với công để quên. Tuy toàn tưởng tượng là xx cùng anh bạn nhưng cũng có chút tình cảm chứ không hoàn toàn vô tình. Ấy thế mà, khi công đi du học thụ (đầu óc có bệnh) quyết định cắt đứt hẳn.
Mấy năm sau công về tìm thụ, thuyết phục thụ đi nước ngoài cùng mình. Thụ mém nữa đồng ý thì phát hiện trong thời gian ở nước ngoài công từng 419 (vì điểm này mình đoán thụ chỉ có mình công, nhảy giữa chừng nên không dám khẳng định 100%). Công ra nước ngoài, thụ ở lại dằn vặt khổ sở. Thừa nhận là yêu người ta rồi nhưng chấp nhặt chuyện 419 kia. Mãi tới một năm rưỡi sau công mới quay lại, lúc này thì thụ bất chấp tất cả dụ dỗ luôn ==.
Truyện ổn, văn phong khá. Sủng thụ thì khỏi nói rồi, loại khác mà muốn đọc cứ nhảy mốc 50% truyện. Nhớ bỏ PN luôn nhé.
——————-
Review (by Review Đam Mỹ)
Motip truyện này cũng không mới, kể về thụ muốn quên đi mối tình đơn phương của mình nên lên giường với bạn công. Càng gặp, càng tiếp xúc thì công càng không từ bỏ được bạn thụ. Sau một hồi xa cách với hiểu lầm, bạn công vẫn kiên trì theo đuổi thụ và cuối cùng HE.
Thật sự lâu lắm rồi mình mới đọc được thê nô công đúng nghĩa thế này =)). Dù bị lạnh nhạt, xua đuổi, bị ngược không thể ngược hơn thì ảnh vẫn chân chó chạy tới bên thụ. Ở nước ngoài mấy năm, biết thụ thích tuyết liền cho vào cái lọ chuyển phát mặc dù đến tay ẻm thì tan hết thành nước rồi, suýt phải bán thân cũng mua bằng được vé may bay để đưa thụ sang với mình. Dù cuối cùng thụ không sang, còn cắt đứt liên lạc thì ảnh khi về nước cũng lùng cho ẻm bằng được. Huhu si tình quá mức luôn. Nhưng đừng nghĩ anh ấy kiểu ôn nhu nhẹ nhàng, ảnh nói chuyện cà lơ phất phơ lắm, còn có nhiều hành động siêu ngầu nữa chớ. Hồi ở Mỹ ảnh xây nhà trần bằng kính với ước mơ được nằm ngắm tuyết với thụ, mà ba lần bảy lượt thụ không sang thì xây tiếp một cái ở Đài Loan đón thụ đến ở luôn. Chuẩn công mình thích đây ạ huhu.
Thụ thì thật sự mình không thích cho lắm. Từ đầu đến cuối mình chỉ thấy bạn ý chỉ nhận tình yêu của công chứ không làm gì hết. (hoặc có nhưng rất ít). Dù biết mối tình đơn phương ảnh hưởng ít nhiều tới bản, nhưng khi có chuyện gì xảy ra thì bạn cũng chỉ biết đau khổ, buồn bã rồi trách đủ thứ. Thật sự đoạn cuối khi biết đã yêu công, mình chỉ mong thụ một lần đi sang nước ngoài tìm công, đi theo đuổi tình yêu của mình như công đã làm n lần trước đấy. Nhưng cuối cùng không ạ, công vẫn là người đi tìm trước hic.
Đọc đến phiên ngoại thì mình càng phục công gấp bội vì sự si tình của ảnh.
Truyện edit khá mượt, tuy đọc nhiều lúc thấy hơi mệt mỏi nhưng vì quá yêu thích công nên cũng không hối hận khi nhảy hố đâu >o<
—————-
Người kia