ngoi-nha-quy-quai

Ngôi nhà quỷ quái

Tác giả: Sương Chi Tê Nguyệt 霜枝栖月

Thể loại: hiện đại, kinh dị, thanh thủy văn, huynh đệ niên thượng, 1×1, HE.

Số chương: 55

Tình trạng bản Raw: Hoàn.

Nguồn: Lâm Phong.

Edit: Mạc Vô Thần (phongdicoc.wordpress.com)

Tình trạng edit: Hoàn (53c CV) (12/09/2017)

———————–

Văn án

Đây là cố sự sởn tóc gáy về hành trình thám hiểm ở quỷ ốc.

Chào mừng mọi người đến với ngôi nhà quỷ quái tọa lạc tại phố Tường Chu số 297, nơi từng có một hộ gia đình bốn người sinh hoạt.

Và bạn phải hợp thành một tổ bốn người, tìm kiếm những bí ẩn khi họ vẫn còn sống. Bây giờ xin mời người chơi tiến hành lựa chọn nhân vật tham gia:

A Viên bán hoành thánh cho một vị khách, sau đó bị mời tiến vào ngôi nhà bị ma ám.

Quỷ quái quỷ mị ở khắp nơi.

———————

Review (by Tổng Thụ Đại Nhân)

Truyện ngắn nên mình không spoil nội dung đâu, lộ hết bí mật thì còn gì mà hay nữa.

Bộ này cũng khá, đọc thấy đầy đủ, cái bí ẩn gì được đưa ra thì đều được giải đáp, đại khái là có bạn thụ mở miệng hỏi hộ chúng ta rồi =))

Công với thụ là anh em cùng mẹ khác cha. Hai người siêu quan tâm đến nhau =w= Hì hì. Dù truyện này y như nước lọc, đến một cái hôn cũng không có hà. Đại khái là có thể coi như tình cảm của hai người là tình anh em thân thiết gắn bó cũng chả sao =w= Cơ mà cái tình anh em này nó gắn bó hơi quá, đến độ như là duy nhất của nhau thôi ấy mà =w= Kiểu như Trương Khởi Linh với Ngô Tà ấy =w= Bộ đó rõ ràng không phải đam mỹ, nhưng mối quan hệ của cả hai không ai xen vào được.

Truyện lồng ghép thêm những giấc mơ, rồi ký ức cũ hiện về rất nhiều. Tuy chưa thực sự xuất sắc, nhưng cũng không quá tệ, tác giả viết không bị rối và thành một mớ bùi nhùi. Chưa đạt tới cái trình độ gây nhiễu một cách có dụng ý, nhưng vẫn khiến độc giả hiểu được nội dung. Thế cũng ổn rồi.

Về độ kinh dị thì đối với mình bộ này chưa đủ đô, dù cũng có khá nhiều cảnh kinh dị đấy =w= Không biết mọi người thế nào. Nói chung là bộ này đọc khá nha ~

————————

Spoil (by Tinhvặn)

Buổi tối đọc truyện ma, thật đáng sợ. Nhưng mà…đáng. Cũng lâu rồi không coi được truyện hồi hộp đúng nghĩa, Vặn từng một thời cuồng tìm mấy truyện ma thể loại trinh thám, vì rất mê mấy truyện của tác giả Quỷ Cố Nữ (như bộ Kỳ Án Ánh Trăng, Đau Thương Đến Chết). Nhưng nhìn chung hầu như không có truyện nào hợp ý mình, thích loại hồi hộp trinh thám chứ không phải kiểu ‘nhát ma’ hay mang danh truyện ma mà toàn xem nhân vật tán tỉnh nhau. Truyện này ưu điểm là miêu tả không khí rất tốt, các nút thắt cứ cao trào dồn dập. Truyện không theo kiểu nhiều vụ án, truyện khá dài nhưng nội dung từ đầu đến cuối chỉ có một vụ căn nhà ma duy nhất, nhưng tác giả miêu tả tài tình khiến mình xem hoài không chán, theo dõi sát từng chữ không bỏ sót. Hơn nữa từng mắc xích của nhiều nhân vật nối tiếp nhau, các gút mắc, những cái chết đan chéo nhau tạo ra nhiều điều bí ẩn.

Về độ nhát ma thì mình nghĩ nó không quá ghê rợn đối với fan thể loại này, cá nhân mình khá nhát gan mà chỉ thấy hơi sợ thôi. Trong truyện đáng sợ nhất chắc là ‘lòng người’, vì sự tham lam mà một người có thể tàn nhẫn tới mức dùng đứa con của mình khi còn trong bụng mẹ, thi thuật nguyền rủa nó chết để đổi lấy vinh hoa phú quý, nhưng giàu đâu không thấy mà rốt cuộc cả mẹ lẫn con đều thành quỷ, sau đó kéo thêm một đám người vô tội khác biến thành ác ma rồi tiếp tục nhân bản. Những con quỷ, cái chết của họ, hay cách họ ‘nhát’ người xem thì không đáng sợ ghê tởm lắm, nhưng tác giả giỏi ở chỗ chăm chút tình tiết, rất nhiều chi tiết nhỏ tô đậm đúng chỗ, đẩy cao trào liên tục khiến không khí căng thẳng nên lúc đọc mình khá là hồi hộp.

Có điều được cái này mất cái kia, tuyến tình cảm không được đậm lắm, truyện này chỉ có thể xếp vào loại hint nhưng…dù sao là anh em ruột, nên để vậy cũng hợp lý.

Người em từ đầu đến cuối mơ hồ, dù nhân vật này đi theo lối mòn kiểu nam chính nhiệt huyết mà ngu, chẳng qua luôn ăn may rồi cứ thế tiến thẳng tới đích, bạn gặp nạn nhiều lần có người cứu, còn người ta gặp nạn có một lần là bị ma bắt đi luôn. Nhưng được cái là người em này không có tính tò mò, ham thám hiểm, ngay từ đầu là cậu ta cứ lôi kéo anh trai không cho đi vào nhà ma, về sau cũng toàn bạn bị ma rượt, bị lôi tới mấy chỗ có manh mối, bắt bạn vừa tim đập nhanh cố gắng giữ mạng vừa vắt óc khui bí mật ra.

Người em lúc đầu bị mất trí nhớ, sống một cuộc sống được lặp trình sẵn. Có ngày cậu gặp một người lạ tới mua đồ ăn của mình, bỗng thấy người lạ này cực kỳ đáng tin, có một cảm giác rất thân thiết. Nên khi người lạ tính vào ngôi nhà ma đã được đăng báo là gia đình bốn người bị giết một cách bí ẩn thì cậu cố gắng níu tay không cho anh đi vào. Nhưng người lạ-anh trai lại cười bảo không sao đâu, nhất quyết vào ngôi nhà đó, người em bất đắc dĩ đi theo.

Trong nhà thì đầy ma, cả hai vừa phải chạy trốn vừa đi kiếm các chìa khóa để giải bí mật. Người anh có vẻ biết khá nhiều, thái độ thì ngày càng kỳ kỳ, nhưng người em không muốn nghĩ nhiều, vẫn hết sức tin tưởng, bám dính lấy anh trai, tin anh trăm phần trăm. Tuy nhiên theo ký ức dần trở lại thì người em phát hiện bí mật kinh khủng, vòng xoáy giữa mơ và tỉnh, hiện thực và ảo, tồn tại hay không tồn tại.

Viết thêm dòng này sợ bị lộ tình tiết về sau, nhưng thích nên muốn kể ra.

Chuyện là nửa truyện sau thì anh trai lộ mặt boss, em trai thành dũng sĩ đáng thương trơ trọi một mình. Lúc đó căn nhà đầy ắp ma, khắp nơi là nguy hiểm, mà nguy hiểm nhất là anh trai đứng sau lưng có-vẻ-sẽ-lấy-mạng cậu. Em trai nửa sợ nửa lo, nhưng dù biết có thể bị anh trai giết thì cậu vẫn không muốn hại anh, hơi sợ nhưng không hề kinh hoàng xa lánh anh, ngược lại mấy lần lao lên ôm chặt anh, khóc vì đau lòng anh bị đám ma bám chặt không tha.

Nói chứ anh trai số khổ, từ nhỏ đã bị đám quỷ quấy rầy suốt, gặp Vặn chắc cũng bùng nổ trong im lặng, biến thái luôn rồi, ma gì mà hiếp người quá đáng!

May mắn từ nhỏ anh gặp được cậu, đứa em trai nửa dòng máu. Nếu anh là đứa con của quỷ, bị người lẫn quỷ nguyền rủa, bị người xa lạ lẫn người thân thù ghét thì cậu là đứa bé mặt trời, tập hợp tất cả tình yêu thương. Thế nhưng từ nhỏ cậu đã lẽo đẽo theo anh, biết anh bị mọi người bỏ lại trong căn nhà ma thì gào khóc ôm chặt anh, mặc cho người lớn đòi kéo cậu đi thì cậu quyết không chịu. Mỗi cách mấy năm dài, gặp lại nhau luôn là cậu nhận ra anh ngay, dù cho khuôn mặt đã thay đổi dần theo thời gian, dù anh thường xuyên lạnh lùng với cậu, dù lần nào chia tay cũng là anh đột ngột mất tích. Cậu cứ tìm anh, kiếm mãi, nếu tìm được rồi sẽ bám dính lấy anh, hăng hái chia sẻ ấm áp cho anh, sẽ khóc níu chặt tay anh không cho anh đi.

Có lẽ vì ánh sáng ấm áp này nên dù anh trai số phận là phải làm boss thì cũng không quá sa đọa, từ đầu đến cuối cậu không bao giờ bỏ anh, nên anh quay lại trần thế với thân xác con người chứ không phải hóa thân của quỷ.

Hai anh em nhà này thì hint cũng nhiều, anh trai hết sức dịu dàng che chở em trai, em trai thì cực kỳ tin tưởng dựa dẫm vào anh trai. Hai người không yêu cô gái nào, cuối truyện còn dắt nhau đi thuê phòng riêng nữa. Anh trai thì chắc chắn là cả đời chỉ để ý mình cậu rồi, vì anh sinh ra từ bóng tối, không có ‘con người’ nào chịu nổi loại nửa người nửa quỷ như anh, chỉ có em trai người cùng chung dòng máu, cùng chia sẻ mọi thứ với anh. Cậu cũng vậy, từ nhỏ đã thích anh, hễ thấy anh trai là trong mắt không còn gì khác, có đi học cũng dẹp đám bạn và trò chơi sang bên, ưu tiên chạy cái vèo về nhà để gặp anh trai. Một bóng dáng giống anh thoáng qua là cậu chạy bạt mạng qua đường, bất chấp có xe chạy hay không, hên mà anh mấy lần kéo cậu lại không là có án mạng giữa đường rồi.

Về sau mỗi lần tình nghi có quỷ là cậu toàn núp sau lưng anh trai, dù ông anh chẳng đáng tin chút nào, biết đó là quỷ còn làm bộ như không thấy, hại cậu hoang mang hết sức =.=

———————-

Review (by Review Quốc Dân)

Hồi lúc bộ truyện này mới hoàn tôi đã thấy nó một lần, nhưng không hiểu sao lại chưa đọc, bây giờ lục lại xem thì thấy tiếc dữ lắm luôn, vì truyện rất rất hay.

Cốt truyện được thiết kế tương đối tỉ mỉ, tác giả trong lúc dẫn dắt tình tiết có thêm vào nhiều manh mối cực kì vụn vặt, tuy nhiên chúng lại có vai trò quan trọng cho những đoạn sau, cá nhân tôi rất thích kiểu gợi mở này. Thêm vào đó thì đoạn giải thích toàn bộ câu truyện vừa chi tiết vừa dễ hiểu nữa. Toàn bộ nội dung của truyện này rất tốt.

Nhân vật được xây dựng ổn, tính cách công theo kiểu dù anh có lạnh lùng hờ hững với người ngoài thế nào thì đối với thụ anh lúc nào cũng dịu dàng hết. Nhưng mà dịu dàng thì dịu dàng chứ anh cũng hay lừa gạt con nhà người ta lắm, đến phút cuối mới thấy được nguyên hình của anh. Còn thụ trong truyện này ổn, tính cách nhát gan yếu đuối điển hình, tuy nhiên anh này có mấy điểm tôi khá thích là không chạy loạn, không hành động ngu si, biết tỉnh táo phân tích vấn đề, yêu ghét rõ ràng, không bị dính vào chủ nghĩa anh hùng ra tay cứu giúp người ta trong khi bản thân lo chưa xong. Tương tác của hai người siêu siêu đáng yêu, cái cách mà công cưng chiều và ôn nhu đối với thụ khiến tôi thòng hết cả tim: >

Có một điều cần lưu ý là công với thụ có cùng huyết thống với nhau, là anh em cùng mẹ khác cha, cho nên những ai không thích thể loại này nên cân nhắc. Nhưng tôi vẫn đề cử vì truyện thật sự rất hay, độ kinh dị vừa phải không quá nặng nề so với những bộ khác.

Edit: bạn editor làm bộ này rất tốt, văn phong trôi chảy lưu loát và dễ hiểu.

Vậy còn chờ gì nữa mà không nhảy hố nào mấy cô: >

———————

Link: https://phongdicoc.wordpress.com/dam-mi/ngoi-nha-quy-quai/

Link watpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/192483928

ngoi-nha-quy-quai

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *