nam-than-manh-nhat

Nam thần mạnh nhất

Tên gốc: Tối cường nam thần

Tác giả: Điệp Chi Linh

Thể loại: Đam mỹ võng du, đoàn đội thăng cấp, có eSports, thi đấu điện tử, có nhiệt huyết, có gian tình. Nhiều CPs xin hãy cẩn thận trước khi vào đọc, không ngược. Hỗ sủng. HE

Chuyển ngữ: Zen (xuyenthan.wordpress.com)

Số chương: 436 chương (391 chương chính văn + 32 chương phiên ngoại + 13 chương không được đăng trên mạng)

Nhân vật chính: Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn, Lý Tưởng, Tần Dạ | Phối hợp diễn: Từ Sách, Giang Thiếu Khuynh, và nhiều nhân vật khác.

Tình trạng: Hoàn (391c+43PN) (22/09/2018)

————

Biên tập Tống Giang đánh giá

Nhân vật chính Lưu Xuyên xuất thân giàu có còn có một thân phận hiếm người biết đến, đó là nam thần mạnh nhất trong giải đấu eSports chuyên nghiệp, từng dẫn dắt đội tuyển Hoa Hạ Nam chinh Bắc chiến, đánh đâu thắng đó không có đối thủ, cuối cùng bởi vì nguyên do cá nhân mà yên lặng giải nghệ ra nước ngoài. Sau khi về nước, hắn nghe lời người nhà quay lại đại học, tình cờ vào ở phòng 301 trong ký túc xá. Đối với những thành viên khác, bọn họ thế nào cũng không hề nghĩ tới nam thần mạnh nhất trong truyền thuyết này đã lặng lẽ trở về.

———–

Lời người dịch

Nếu bạn tìm kiếm một bộ truyện yêu đương quằn quại, thiên trường địa cửu, khúc chiết thấy chân tình –> Hãy bỏ qua truyện này.

Nếu bạn tìm một bộ võng du yêu nhau qua game, chơi game là phụ yêu nhau là chính, game không tả rõ mà YY trong bang phái là nhiều –> Hãy bỏ qua truyện này.

Nếu bạn đang kiếm một truyện tượng đài đam mỹ, logic thực tế, có chút cẩu huyết hoặc tình tiết drama –> Hãy bỏ qua truyện này.

Mình cảnh báo rồi đấy, truyện này vừa dài (DÀI LẮM 436 CHƯƠNG CƠ) vừa lắm bug, tốt nhất là các bạn đừng đọc làm gì, thật luôn, đừng đọc ╮(╯▽╰)╭

Sau khi làm hết đến chương cuối cùng, mình sẽ quay về làm lại từ chương 1 vì mình muốn thống nhất cách dịch của mình cho bộ truyện này. Mình thích thì mình làm thôi, các bạn đọc hay không mình không quan trọng.

[Hiện tại mình đang beta lại các chương đầu, muốn đọc một bản dịch tốt nhất thì tốt nhất nên đọc trực tiếp trên wordpress này.]

————

Review (vuhiendammei.wordpress.com)

Nói thật ta là một đứa không quá thích võng du vì ít khi chơi game. Mà game ta chơi cũng rất ít khi dùng bạo lực =v= và tất nhiên là có chơi game cũng không đụng tới mấy game đấu võ như Võ lâm truyền kì. Nhưng mà mấy hôm nay ta thật là cuồng ẻm (một phần cũng cuồng bạn editor, bạn đó là nhà Táng hoa tiêu trước đây, sau một hồi bị report đã hồi sinh trở lại), cuồng tới nỗi mà 1 con lười đọc QT phải thức đêm mấy hôm để đọc wattad: (( . Đầu vào giới thiệu như vậy thôi ~, giờ chuyển sang nội dung chính ha.

Tối cường nam thần là một bộ truyện võng du dài, rất dài (Thật ra thì so với truyện Toàn chức cao thủ với số chương lên tới mấy ngàn chương cũng không nhằm nhò gì mấy) nhưng mà trong các truyện võng du đam mỹ thì cũng khá khủng rồi. Vì thế ai muốn đọc cần có kiên nhẫn, nhưng đọc rồi sẽ không hối hận đâu.

Điệp Chí Linh viết khá chắc tay bộ này. Cờ mà có một chút gay hóa quá hệ thống cao thủ đại thần, mà couple thì toàn dính đội phó và đội trưởng: v, nói chung là đọc vào thì mọi người sẽ bị tư tưởng hóa đa phần cao thủ đại thần đều là gay, nhưng mà tớ thích.

Dàn nhân vật khá đồ sộ, các nhân vật xoay quanh vị đại thần nổi danh Lưu Xuyên.

Lưu Xuyên vì tập trung xây dựng chiến đội Hoa Hạ, mà dứt khoát quyết định nghỉ học 3 năm theo đuổi giới game chuyên nghiệp rồi sau đó lại cương quyết dừng chơi trở về học tập. Khi trở về trường, anh tình cờ gặp Trạch Văn, một học bá vật lý cùng Lý Tưởng, một thanh niên nhiệt tình nhưng hơi ngốc và cùng những người bạn này thành lập nên chiến đội Long Ngâm, trở lại con đường chơi game chuyên nghiệp.

Thứ nhất, điều ta thích ở truyện là truyện không quá tập trung vào tình yêu mà toàn là thi đấu. Chiến thuật thi đấu, tinh thần đồng đội, tinh thần thi đấu… Có lẽ vì Điệp Chí Linh học y, nên phân tích từng động tác, từng chi tiết từng tuyệt chiêu nhân vật khá kĩ (kiểu như theo ta thì học y là phải chú ý tiểu tiết, cẩn thận =v= vì mỗi hành động đều ảnh hưởng tới mạng người). Nhưng mà không quá tập trung thôi chứ tới đoạn yêu đương của các cp thì ngọt phải biết, mỗi cp đều có nét đặc sắc riêng của mình. Đấy là điều ta thích thứ hai.

Ví dụ như Xuyên – Trạch, couple (cp) chính, người thì được mệnh danh là đệ nhất tiện nhân =)), giới cao thủ đều hận không thể chém, người là học bá mặt than nghiêm túc hay cp Tưởng-Dạ, người dương quang ấm áp nhưng hơi ngốc, người thì trong nóng ngoài lạnh. Một cp ta thích nhất, tuy không quá nổi đó là cp Sách- Khánh (vì ta khá thích bạn Thiếu Khuynh nên thích luôn bạn Từ Sách, vì ảnh quá cưng bạn Thiếu Khanh). Hai người là bạn cùng bàn thời cấp 3, tính cách lại khá trái ngược, Từ Sách thì kiêu ngạo nóng nảy, Thiếu Khuynh thì tự ti nhưng tính cách ôn hòa, chơi game cũng là hai hình tượng đối lập, người chơi Ma giáo tà phái khát máu, người đánh Võ đan chính nghĩa ôn hòa. Mà bạn Thiếu Khánh cũng tội lắm cơ.

Điếu thứ 3 mà ta cực thích ở truyện đó là truyện không quá nghiêng ưu thế cho các nhân vật chính. Kiểu như các tân thủ mới trở về vèo cái bay lên đại thần, hay đội Long Ngâm lúc mới thành lập thì liền đánh đâu thắng đó. Mỗi một trận chiến đều là những phút gay cấn, có thua, có thắng. Điều quan trọng không phải là ai thua ai thắng, mà là bạn có biết rút ra sai lầm của mình, bạn có tiến bộ hay không, bạn có tiếp tục cố gắng, chơi hết sức mình hay không. Cực thì thích những kiểu này. Lưu Xuyên dù là cao thủ đại thần, nhưng không phải một mình một cõi, đối đầu còn có Tiêu Tư Kính, còn có Luân Thần ngũ độc. Mỗi một đại thần, một chiến đội đều có đặc sắc, đều có ưu thế riêng của mình làm truyện thêm hấp dẫn.

Điều cuối cùng, chính là không khí truyện đem lại. Kiểu như là tràn ngập hi vọng, tràn ngập niềm vui, mỗi người chơi game đều là tận lực cố gắng, không ai tìm cách hại ai mà chỉ nỗ lực hoàn thiện chính mình, giúp đỡ đồng bạn. Tỉ như nhân vật Dương Kiếm, cậu vốn lại đội trưởng trẻ tuổi nhiều hi vọng của Trường An chiến đội. Nhưng vì thành công quá sớm, chìm trong ca ngợi, danh vọng vì thế mà kiêu ngạo, luôn thích trổ tài háo thắng khiến cho Trường An phải sụp đổ, khiến Tần Dạ phải nản lòng thoái chí rút khỏi giới game chuyên nghiệp. Thế nhưng Dương Kiếm vẫn có thể một lần nữa đứng lên từ thất bại, cố gắng hoàn thiện mình. Và rất nhiều, rất nhiều mẫu truyện nhỏ, tạo thành một bức tranh Tối nam thần sống động.

———

Review (cmtmt0207.wordpress.com)

Tớ sẽ tóm tắt qua một xíu tại vì truyện cũng khá dài TvT Nội dung chính của truyện kể vể Lưu Xuyên, cao thủ của game Võ Lâm, đội trưởng chiến đội Hoa Hạ của liên minh chuyên nghiệp. Vào lúc chuẩn bị hết hạn bảo lưu đại học tại trường thì anh quyết định rời khỏi chiến đội về trường hoàn thành chương trình học, đương nhiên việc này còn có vài nguyên nhân nữa. Tuy vậy anh vẫn mang theo mong muốn thành lập một chiến đội hoàn toàn mới, sau đó ở trường phát hiện ra hai hạt giống tốt Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng, việc này cũng giúp anh dễ thở hơn đôi chút. Sau đó trong quá trình tìm kiếm, thuyết phục bạn cũ Tần Dạ cũng câu kéo kình địch cũ Lam Vị Nhiên cùng đủ loại duyên phận thì anh cũng tập hợp đủ được một đội ngũ 9 người để tham gia thi đấu, bắt đầu từ con số 0, cuối cùng còn giành được quán quân. Vì truyện nặng về game nên là khía cạnh tình cảm cũng không phải quá là nhiều nhưng được cái má Điệp cũng lồng ghép tương đối nên là mọi người vừa chơi game vừa phát triển tình cảm luôn, nhiều CP lắm cuối cùng còn có phiên ngoại cho mấy cặp luôn =))

(Truyện này bên wp bạn Yi Ruan có edit á, dù bản edit chưa xong đâu và có vẻ như bạn ấy drop rồi nhưng cũng được hơn 200 chương rồi á, nếu cần các cậu nghía qua hen: Link )

[Note – 20180428: Hôm nay nghía qua GG tớ có thấy bên Dạ Sắc đang làm tiếp bộ này rồi nè, tiến độ cũng khá oke nữa: Link

Điều tớ ưng đầu tiên là về phần võng du. Bộ này game chắc chiếm hết 90% cả truyện rồi nhưng mà tại vì má Điệp viết cũng tâm huyết, chú thích rõ ràng cộng thêm nhiều class nhân vật, chiến thuật các thứ đa dạng nên đọc không bị ngán. Không có chiến thắng nào quá là kiểu “vì anh là nhân vật chính nên nó đương nhiên phải thế” nên tớ cũng ưng nè. Cả quá trình từ lúc làm quen, bồi dưỡng đến lúc đi tham gia các giải đấu, chỗ nào nên dài nên ngắn nên tóm tắt cũng được sắp xếp hợp lí. Cá nhân tớ thì truyện được cộng thêm điểm vì game của má là game cổ trang Trung Quốc mà so với plot phương Tây, tớ thích cổ trang hơn. Tiếp theo là về phần nhân vật. Truyện này viết về giới tuyển thủ chuyên nghiệp nên thiếu gì thì thiếu chứ không thiếu người đâu huhu nhiều người lắm. Chính vì nhiều người nên thuộc tính các nhân vật được xây dựng cực kì đa dạng luôn loại hình nào cũng có tha hồ chọn á TvT Tớ cũng có thích được vài người.

Đầu tiên là Ngô Trạch Văn. Nói sao nhỉ, học bá rất là có học huhu. Tính nhẩm tọa độ không gian 3D chỉ là muỗi thôi, từ nhỏ thích chơi mê cung, sức quan sát phán đoán bậc nhất lại còn biết chơi đàn dương cầm nhé, cấp diễn tấu luôn TvT Học bá còn có tuyệt chiêu miểu sát người chỉ bằng một câu, mà còn là loại hình vô tình giết người thôi chứ thiệt ra lại chẳng có ý gì. Học bá vốn là bị mù mặt cả hơi chút giống một nhân vật làm nền, không ai bắt chuyện thì thôi đi đây. Đến cuối cùng, học bá lại hòa hợp dần dần với Long Ngâm, vì Xuyên đội mà nhận chức đội trưởng. Ngoài ra, những người khác mà như vậy thì EQ phải nói cực kì thấp gần như không có luôn ấy, nhưng mà đến cả chuyện tình cảm học bá cũng nhanh nhạy như vậy con tim fan gái biết phải làm sao 😦 Người thích trước là ai thì cũng khó nói nhưng người nhận ra sớm hơn chắc chắn là Trạch Văn, cậu từng nghĩ qua đắn đo qua, cuối cùng lại chọn âm thầm ở bên quan tâm chăm sóc. Ngay cả khi cậu cảm thấy cảm xúc của mình quá mức phập phồng thì cậu cũng không cậy mạnh mà lại suy xét đến các khả năng rồi cuối cùng xin ngồi ghế dự bị. Lớp giấy mỏng lại là Lưu Xuyên đâm thủng trước. Tuy là mặt than cũng ít nói, ít biểu cảm nhưng nhìn là biết Trạch Văn rất là chiều chuộng và cực kì thỏa hiệp với Lưu Xuyên. Cùng với đó còn là đau ảnh thương ảnh toàn tâm tín nhiệm ảnh ủng hộ ảnh nghe lời ảnh nữa. Thậm chí như lúc ở giải đấu mùa hè, biết rõ là anh bị trêu thôi mà vẫn đau lòng, mặc kệ mọi người mà giúp anh qua cửa nhanh nhất. Quan hệ anh em của anh bị phanh phui, là người gần gũi nhất với anh cậu cũng không biết mà chẳng hề tỏ thái độ gì, anh bị mọi người chiến tranh lạnh còn lén báo tin cho anh, lại còn có thời gian giở kiến thức sinh học ra nghiền áp một đống tuyển thủ 😦 Chời ơi bảo bối trân quý như vậy đi đâu tìm cho nổi xứng đáng được cưng yêu suốt đời TvT

Người thứ hai tớ thích là Thiệu Trạch Hàng. Thiệu đội ôi Thiệu đội uy vũ. Thiệu đội là con lai, cha mẹ đã di dân rồi nhưng anh vẫn ở lại trong nước thi đấu, chỉ đơn giản vì yêu thích mà thôi. Do vấn đề về sự phát triển sau này của đồ đệ mình nên Lưu Xuyên đã dứt khoát đưa Lộc Tường đi Đồng Tước, đến dưới đôi cánh của Thiệu đội. Có lẽ đời này Thiệu Trạch Hàng sẽ không bao giờ cảm thấy hết may mắn khi đã đồng ý tiếp nhận Đồng Tước cả, anh vốn là yêu thích thi đấu thôi, đứa bé kia, trùng hợp cũng vậy. Cho dù là đội tân nhân, đến sau này đoạt qua 2 lần quán quân, dường như cái tinh thần ấy vẫn chưa từng biến. Có lẽ đó chính là lí do để Đồng Tước luôn luôn mạnh mẽ hoạt bát như vậy. Tìm được một cộng sự có thể phối hợp hoàn mỹ cùng mình mới khó khăn làm sao, mà Thiệu Trạch Hàng và Lộc Tường lại còn cùng chung ý nghĩ nữa. Mới ban đầu, Thiệu Trạch Hàng vẫn luôn nghi ngờ Lưu Xuyên, coi thường Lộc Tường. Ấy thế mà càng tiếp xúc anh càng kinh ngạc, đứa bé này đơn thuần như thế, tài năng như thế, ngoan ngoãn như vậy. Từ một Thiệu đội lạnh lùng lần đầu gặp mặt Lộc Tường “Nếu cậu chỉ là bao cỏ tôi cũng sẽ không vì nể mặt sư phụ cậu mà cho cậu thêm một phân quan tâm nào” đã trở thành Thiệu đội muốn cậu chuyển tới ở cùng mình tránh cho cậu lạc đường, Thiệu đội thấy cậu lén lút ăn đêm lại xắn tay áo nấu mì cho cậu, nấu tới nhiều năm như vậy, Thiệu đội vì cậu muốn đi mua đồ ăn vặt mà bỏ cả video thi đấu cùng cậu đi. Chiến đội nhà người khác luôn là đội trưởng đội phó cùng nhau gánh vác, mà tại Đồng Tước, đội phó Lộc Tường chỉ có việc an tâm ăn cùng an tâm thi đấu, mọi thứ đã có Thiệu đội trưởng gánh vác hết. Thiệu Trạch Hàng vẫn vui vẻ nhận hết, vì Lộc Tường đã được anh đặt tại nơi sâu nhất trong lòng, muốn bảo vệ cậu đến suốt đời. Anh chẳng mong gì đến việc Lộc Tường sẽ đứng lên chung lưng đấu cật với anh, nhưng lại muốn trước khi giải nghệ đã thay Lộc Tường thành lập được một Đồng Tước hoàn toàn mới phù hợp và dễ dàng cho cậu quản lý nhất. Được một người đặt tại trong lòng là cảm giác hạnh phúc như thế nào, Lộc Tường sẽ nói cho bạn biết, thật sự thật sự phải may mắn lắm mới có một người như Thiệu đội ấy. Cuối cùng, nỗ lực mấy năm cũng chẳng phải công cốc. Lộc Tường buồn, mất ăn mất ngủ là vì sợ anh đi mất bỏ lại cậu, trước đây cậu an tâm là thế tại vì Thiệu đội chính là như vậy luôn đi trước dẫn dắt cậu, nghe đến anh muốn rời đi lại cảm thấy chẳng còn tinh thần muốn thi đấu gì. Cuối cùng, đứa nhó luôn vô tư lại nói rằng em ích kỉ quá, anh hãy làm những điều anh muốn, vẫn luôn chẳng có tự giác của phó đội trưởng lại bắt đầu muốn quan tâm tới những trách nhiệm ấy. May mắn là dù mơ mơ màng màng Lộc Tường và Thiệu Trạch Hàng ẩn nhẫn dịu dàng cũng phải trải qua vòng vòng vèo vèo mới coi như ở bên nhau thì chung quy vẫn là không bỏ lỡ nhau. Như vậy chính là điều đáng để vui mừng rồi đúng không?

Đương nhiên là nhân vật chính không thể không thích rồi nhưng mà tớ nghĩ là cái tốt của Lưu Xuyên và những điều dễ thương nhỏ nhặt khác mọi người khi đọc đều sẽ cảm nhận được thôi. Người bình thường nhìn có vẻ ngả ngớn, kì thật lúc cần có thể lại chính là người để người khác tin cậy, nương tựa nhất. Chính Thanh Dạ đã dạy tớ điều ấy và đến Lưu Xuyên thì chuyện này càng thêm vững chắc. Một Xuyên đội cực kì giỏi kéo cừu hận mọi lúc mọi nơi, lắm lúc toàn tào lao đọc cũng chỉ muốn úp sọt ảnh ,vậy mà lại là người có tầm nhìn cực kì lâu dài, cũng là người dám mạo hiểm để đạt được kết quả càng trọn vẹn hơn. Một Xuyên đội vẫn luôn xác định rõ ràng mục tiêu của mình là gì, cũng là người vẫn giữ được sơ tâm ban đầu, dám mong muốn và tự mình thực hiện nó. Một Xuyên đội tự tin chứ chẳng hề tự kiêu, cực kì biết cách đối nhân xử thế. Hay là một Xuyên đội dịu dàng thương yêu Trạch Văn hết mực, một người đàn ông rất biết cách gánh vác trách nhiệm. Và còn nhiều điều nhỏ nhặt nữa để tạo nên một Lưu Xuyên là xương sống xuyên suốt bộ truyện cơ mà thôi nói vầy thoi, nhiều hơn nữa thì mất vui rồi.

Truyện thì được cái là nhiều CP trong khi đất diễn tình cảm chẳng có mấy, tình tiết cũng không mới mẻ là bao, nhưng mà cũng không có lỗ hổng gì to tát nên là thoi miễn cưỡng chấp nhận ạ (mấy CP khác tớ cũng không thích lắm nên tớ không đề cập đâu hihi các bạn đọc đi rồi biết). Ngoài Xuyên Văn với Thiệu Lộc thì còn Tiêu đội Luân đội cư xử như vợ chồng già cũng ciu nè, quan trọng hơn còn có con chung nứa (đồ đệ) TvT Tớ rất là thích Trần Tiểu Bắc á, mà thằng bé xuất hiện được có mấy hồi hà… Chỉ là hồi nào cũng dễ thương quá xá nên là tớ bị ấn tượng ấy dù thằng bé chắc là nhân vật tuyến ba luôn TvT Nào là đứa nhóc vẻ ngoài rụt rè nhưng class chơi lại là Thiếu Lâm Đao, lại còn chơi shota nữa chứ ôi shota. Bé con xách một cây đao to hơn người best phát huy trí tưởng tượng =)))) Mà nhìn bề ngoài là thế thoi, cứ tưởng thằng nhóc khù khờ dễ bảo lắm ai dè chỉ tắt điện trước sư phụ thôi chứ mấy lúc khác cũng nhiều sức sống lắm, khổ thân đứa nhỏ lúc tập luyện cũng là phải nhìn Tiêu Tô quan tâm nhau, ngồi trên máy bay cũng phải ngồi cạnh Tiêu Tô dựa dẫm nhau thở cũng không dám, thương thật sự =)))))) Buồn cười nữa là đoạn đi ăn chao với Tiết Khắc, ôi chao sao lại có phong phạm của Tô đội phó thế chứ =)) Trong khi Tiết Khắc lại trầm mặc hơn có phần hơi giống Tiêu đội =)))) Chời mạ thuộc tính sai ghê nơi. Thằng bé cũng đáng thương, thi đấu xui xẻo gặp Tứ Lam những hai lần bị Tứ Lam vừa trêu vừa ngược khổ hết sức. Nhưng dù sao vẫn đáng yêu nè TvT

Đó, thực ra truyện được xây dựng rất ổn á, đến cuối ai cũng không ghét được. Nhưng mà bộ này vốn đã dài, mà Điệp Chi Linh còn dài dòng hơn. Ví dụ có một chi tiết X, có thể vài chương liên tiếp đều lặp đi lặp lại, chi tiết Y, khoảng 10 – 20 chương lại xoay vòng nhắc lại một lần. Thật sự thì đọc rất là mệt ấy TvT Chỉ muốn hét lên là tôi THUỘC LÒNG những chiến tích, những chi tiết này rồi xin đừng nhắc lại nữa pls. Khổ sở thật sự luôn ấy TvT Đó, đại khái là bị phật lòng cái này thôi chứ còn đâu tớ cũng coi như khá hài lòng với bộ này =))))))))))

———

Review (by ~Ansa~)

Truyện hay 🙂 tác giả nghiên cứu rất kĩ các game online đang hot bây giờ, cùng với các giải đấu tạo thành hệ thống khá hoàn chỉnh. Lấy bộ này ra so với toàn chức của Hồ điệp lam làm gì, 2 truyện căn bản đi theo 2 hướng khác nhau. Bộ này là đam mỹ, tình cảm đan xen với thăng cấp lưu, đặc biệt là toàn văn không có người xấu: v không đấu đá ngầm mệt óc, chuyên tâm đấu game, cái này mình thích. CP nhiều, nhìn đâu cũng thấy, đôi nào cũng dễ thương, tác giả không đề cập quá trình cp phụ nhiều, vừa đủ, không gây phản cảm, tuy nhiên ai dị ứng với toàn dân đam mỹ thì chắc k hợp. Công là đại thần, chuyên gia hố làm ng khác nghiến răng nghiến lợi. Thụ là học bá, đúng kiểu lấy trí thông minh nghiền áp hết các người: v

Truyện thăng cấp đấu giải là chính, quá trình rất phấn khích, tác giả với thế mạnh về tâm lí nhân vật nên xây dựng nội tâm và thế giới quan của nv rất ok, diễn biến tâm lí tốt, phù hợp. Bỏ qua một số điểm như nhiều cp, mm là mây bay, tg phải quan tâm đến vụ tình cảm của nv thì bộ này rất đáng đọc.

Tuy gọi là chủ công nhưng nó giống với góc nhìn ngôi thứ 3 hơn, ai dị ứng chủ công vẫn đọc dc.

————-

Review (by Review Quốc Dân)

+ Truyện chủ yếu viết về thi đấu thể thao điện tử eSports nên 80-90% nội dung truyện đều xoay quanh các trận đấu. Nếu ai không có hứng thú với game thì khó trụ nổi vì đến gần nửa truyện hai nhân vật chính mới chính thức ngỏ lời cơ: ))

+ Điểm cộng đầu tiên mình dành cho bộ này là vì nội dung cùng hệ thống nhân vật siêu cấp đồ sộ. Hint từ các cặp đôi tứ tung nhưng không quá hường phấn. Có nhiều tình tiết gây cười cũng khiến cho truyện không quá căng thẳng. Quan hệ giữa các nhân vật cũng được xây dựng hết sức chặt chẽ, có thể thấy rõ qua các chi tiết. Có một điểm đặc biệt là tất cả các couple đều có 1 người thích trước và 1 người ngu ngơ mãi mới biết.

+ Về couple chính Xuyên Văn, Lưu Xuyên là kiểu điển hình của dạng mặt dày, vô liêm sỉ, lưu manh,… Là đại thần giới eSports mà lại cực ngơ về phương diện tình cảm. Học bá khoa Vật Lí Ngô Trạch Văn là loại mặt liệt không cảm xúc: )) Từ lâu đã xác định tính hướng của bản thân rồi càng ở bên Lưu Xuyên lại càng rõ bản thân thích người nọ. Trạch Văn quyết định liều đi theo Lưu Xuyên dù không biết được tình cảm của bản thân liệu có thành công hay không và đương nhiên Lưu Xuyên không phụ lòng ẻm dù sau này ở bên nhau rồi mãi mới có cảm giác an toàn.

+ Cá nhân mình thích kiểu yêu chẫm rãi như này, mạch truyện lại rõ ràng, mặc dù lượng thông tin về game lúc đầu có chút hơi khó tiêu nhưng rồi lại nhanh thấy quen. Cộng với cả nhà edit mượt với cả dùng từ ngữ và cách xưng hô cũng rất hợp với mình nên càng thấy thích QAQ

———–

Link: https://xuyenthan.wordpress.com/2018/02/11/muc-luc-nam-than-manh-nhat-diep-chi-linh/

———–

Chú ý: Pass nhà xuyenthan khá khó (THEO CẢM NHẬN CÁ NHÂN), bạn đã được cảnh báo.

nam-than-manh-nhat

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *