Tên khác: Thất khống
Tác giả: Nhật Tối Dã 日最野
Thể loại: Nguyên sang, nhẹ nhàng, ABO, thanh mai trúc mã, hai bên thầm mến, Đoản văn, happy ending, BL, hiện đại
Nguồn: Sosad
Editor: Hẹ (wp ngoiimgamduong.)
Tình trạng: Hoàn (25 chương + 1 phiên ngoại)
————-
Văn án
Văn Dư là Alpha.
Thích kẹo vị đào, nước ép vị đào, soda vị đào.
Hắn thích tất cả những thứ có vị đào.
Chỉ duy nhất một điều không dám thừa nhận, chính là hắn đem lòng yêu thích pheromone hương đào của Trì Sơ.
Văn án 2: (Có spoil)
Công và thụ là trúc mã từ nhỏ quan hệ rất tốt, thầm mến lẫn nhau, mà giới tính thứ hai của công phân hoá chậm trễ so với bạn bè cùng lứa nên luôn bị cười nhạo, xem thường. Sau khi thụ phân hoá thành Omega, công có cảm giác bị đe doạ, sợ thụ bị người khác cướp đoạt, vì vậy nghĩ trăm phương ngàn kế cùng thụ ở chung một phòng lúc học Đại học. Đợi tới ngày công rốt cục phân hoá thì công lại mất khống chế mà đánh dấu hoàn toàn thụ, cha thụ bắt giải phẫu xóa ký hiệu, công cũng bị cưỡng chế xuất ngoại, hai người chia lìa. Cả hai không tỏ rõ tâm ý cho đối phương biết, ngơ ngơ ngác ngác mang theo hiểu lầm không gặp nhau ròng rã suốt mấy năm.
Sau đó công về nước, hai người vốn yêu nhau, hơn nữa thụ kỳ thực cũng không giải phẫu xoá bỏ ký hiệu, gương vỡ lại lành, ở cùng một chỗ.
Đọc xong mới biết công phân hoá chậm, cảm thấy rất thú vị. Thế nhưng tuyến thời gian có chút loạn giữa hồi ức cùng hiện thực, đọc như rơi vào sương mù.
Rất thích em gái của công, nữ Alpha, vừa dữ vừa đáng yêu.
Review sơ qua của editor:
Cảm nhận của mình về đoản văn này của Nhật Tối Dã chính là trọn vẹn sau những nỗi đau. Không có tình tiết của người thứ ba hay kẻ phản diện, chỉ đơn giản là những khúc mắc, hiểu lầm của hai người làm bọn họ chia lìa ngần ấy năm. Nhưng may mắn, người thương nhau cuối cùng cũng quay về với nhau. Thích nhau từ hồi nhỏ đến lớn, Văn Dư và Trì Sơ có thể gọi là mối tình đầu của nhau. Ai cũng nhận ra tình cảm giữa bọn họ, nhưng người trong cuộc lại chẳng mảy may nhận ra mà cứ chìm vào suy nghĩ rằng người kia có thật sự thích mình không hay chỉ là do kỳ phát tình, là do ảnh hưởng của pheromone nên mới có hành động như vậy. Truyện này mình rất thương hai nhân vật chính, nhưng mình lại càng thương Trì Sơ hơn, cuộc đời cậu ấy rất đau khổ, cả thể xác lẫn tinh thần. Trải qua bao nhiêu khó khăn, Trì Sơ vẫn gắng gượng sống một cuộc sống bình thường ngày qua ngày, cố gắng quên đi tất cả nhưng chẳng thể nào quên được Văn Dư. Đọc những câu văn tác giả nói về quá khứ tối tăm của Trì Sơ lại thấy xót xa, lại thấy đau lòng. Trời không tuyệt đường ai bao giờ, Trì Sơ có một anh chồng Văn Dư yêu thương, chăm sóc và tôn trọng mình nhất mực, luôn cố hết mức có thể bù đắp lại quãng thời gian xa cách kia. Vừa tội nghiệp vừa buồn cười đoạn Văn Dư bị Trì Sơ hành lên bờ xuống ruộng lúc cậu mang thai và nhiều nhiều đoạn dính đến bộ ba Trì Sơ – Văn Cách – Phùng Trưng. Một trong số cảnh làm mình cảm động nhất phải nói đến đoạn Văn Dư xin lỗi Trì Sơ vì những gì đã xảy ra, một tổng giám đốc tập đoàn song to gió lớn gì cũng thấy qua nhưng đến lúc nói câu “Anh xin lỗi” với người mình yêu thì giọng nghẹn ngào, đầu óc rối bời, lời trong lòng cứ tuôn ra không theo trật tự logic nào, thế nhưng Trì Sơ lại hiểu và tha thứ. Cách tác giả xây dựng nhân vật khiến mình không ghét được ai và cảm thấy kết truyện rất dễ chịu, xen lẫn với những tình huống khiến mình phải chậm rãi suy ngẫm.
———-
Link: https://ngoiimgamduong.wordpress.com/2021/11/01/mat-khong-che-nhat-toi-da/
Link wattpad: https://www.wattpad.com/1149043298
Mất khống chế