《恋声中毒》
Tác giả: Yêu Nguyệt (妖月)
Thể loại: Hiện đại đô thị, giải trí, tình hữu độc chung, ngược tâm, HE, võng phối, mỹ cường công x tiểu nhược thụ
Chuyển ngữ: QT bảo bối
Biên tập: Lâm Hy Viễn (vihuyencung.wordpress.com)
Nguồn: Kho Tàng Đam Mỹ – Fanfic
Tình trạng: Hoàn (10c) (20/01/2016)
———–
Văn án
Cậu, từ đầu, vốn dĩ là yêu trong đê mê, là yêu trong độc hại.
Cậu là người toàn năng, có thể làm phụ tá, giúp việc, là trợ lý cho ngôi sao Nhật Bản danh tiếng sánh ngang hàng minh tinh hạng A.
Cậu luôn chu đáo, tỉ mỉ, quan tâm từng li từng tí, sai sót sẽ chiếu cố, luôn luôn để tâm tới người mình yêu, cơ bản là cứ lặng thầm mà chăm sóc.
Song, cậu lại chẳng thể nói ra lời. Chẳng thể nói rằng cậu yêu hắn.
Rồi một lần cậu ngã bệnh, ốm nặng ngoài ý muốn, từng cơn sốt cao hành hạ cậu, chẳng ngờ trong cái rủi lại có cái may, rào cản vô hình giữa hai người được phá vỡ.
Khi đó đã những tưởng chẳng thế tiếp cận người đàn ông cao cao tại thượng kia.
Lại chẳng thể chiếm được cảm tình nơi hắn, lại vì hắn mà vứt bỏ thứ thanh danh để nắm lấy cơ hội.
Mười lần nhắm mắt trở thành thiêu thân lao đầu vào lửa, mười lần đã tự nhủ phải nỗ lực, cố gắng quên mình.
Cường liệt, quyết đoán đến với ái tình đau thương.
Dù cho cố gắng biểu đạt tới mức nào, cũng chẳng thể bộc lộ được tình ý.
Cậu chỉ cầu trong một khắc kia, khi hai ánh mắt giao nhau, hắn và cậu có thể bên nhau vĩnh viễn, mãi chẳng tách rời.
———–
Review (coldwindland.wordpress.com)
Trước tiên, cảm ơn Yêu Nguyệt đã viết bộ truyện này, cảm ơn ai đó đã giới thiệu nó cho Wind, vì bây giờ Wind vẫn đang cảm thấy mùi vị của máu cún nồng nặc trong không khí. Tra công theo kiểu điển hình, kỳ thị đồng tính chưa hết, lúc phát hiện em nó là gay rồi ruồng bỏ thì cũng thôi đi, về sau lại còn kéo em nó về bên người hành hạ tiếp, chưa kể còn cố sống cố chết không chịu thừa nhận mình cong. ==|
Nói chung thì công là một thằng não tàn cấp độ cao. Thực ra thì mới đầu nó cũng đã cong veo cong vút rồi, sự thật lồ lộ ai cũng nhận ra, nhưng rất tiếc là não đã bỏ anh mà đi nên anh vẫn cứ đinh ninh mình thẳng, và là hình tượng kỳ thị cấp độ cao đối với đồng tình. Nói chung là vừa đọc vừa muốn lộn bàn, vì có cảm giác như thằng này đang kỳ thị chính bản thân mình ấy. ==’
Thụ là quản lý của công – một ngôi sao trong giới võng phối. Thế rồi một ngày đẹp trời, thụ bị bệnh, công đưa thụ đi bệnh viện, ôi nói chung là muốn lộn bàn lắm tại đọc từ đầu tới cuối thằng công này max max max đầu đá. Em thụ mê sảng nói mình thích công, công nghe được rồi đòi đổi quản lý. Đổi quản lý rồi lại nhận ra là chẳng kiếm đâu ra thằng nào thẳng tử tế chu đáo như em, còn thuê thám tử đi tìm em khắp nơi, bịa ra một tỷ nguyên nhân khiến cho mình làm việc này. AAAA, tui muốn chửi thề.
Một chuyện mà mình khá bất mãn nữa đấy là tác giả gần như hoàn toàn bỏ lơ các nhân vật phụ. Trong giai đoạn sau khi công đuổi thụ đi, thụ có gặp một vài người bạn, cũng tính là khá thân thiết, và giúp đỡ thụ rất nhiều, cũng có người có hoàn cảnh trớ trêu, phức tạp. Sau đó công còn ép thụ trở về bên mình thì mới giúp một người bạn trong giai đoạn này, cơ mà kiểu mình cảm giác là tác giả tự dưng nghĩ là họ để có cớ đưa thụ về với công, sau đó nhấn delete xóa bỏ họ khỏi cuộc đời. Nói chung là lúc đọc hết có cảm giác khó chịu cực kỳ.
Nói chung thì chuyện này hành thụ ác liệt, hành công thì có tí tẹo xong lại được tha thứ. Nói thật là Wind rất ớn ba cái trò yêu đến chết đi sống lại kiểu vậy lắm, thực lòng là chỉ thấy ngu ngốc chứ chẳng có gì là cảm động. Tình yêu không phải là tất cả, và cũng chẳng bao giờ là tất cả. Tự làm khổ mình vì một kẻ không đủ yêu mình, chẳng khác gì tiếp tay cho kẻ đó hành hạ mình cả. Với một con người nêu cao tinh thần yêu bản thân trước khi yêu bất cứ thứ gì khác thì Wind chỉ muốn bổ não mấy đứa lụy tình ra để xem trong đấy chứa gì. ==“
Khụ, nói chung là viết cái review này chủ yếu để xả hết ức chế sau khi đọc truyện, mà bộ này cũng ngắn nữa (chứ nếu dài thì chắc mình cũng không phạm phải sai lầm là đọc hết nó đâu ==). Kết lại, đây là một câu chuyện mang đầy tính nhân văn với một xô máu chó tạt vào người qua đường. ==
———–
Link: https://vihuyencung.wordpress.com/2015/12/04/luyen-thanh-trung-doc-van-an/
Luyến thanh trung độc