luc-tu-he

Lục Tử Hề

Tác giả: Hoàng Ninh

Thể loại: Cổ đại giá không, ngọt văn, tình hữu độc chung, khí phách lãnh khốc khi thì làm nũng trung khuyển tướng quân công & bình tĩnh cố chấp khi thì ngạo thẹn thùng sáp thư sinh thụ

Nguồn: VNS

Biên tập: Phùng Điệp (mopconuong.blogspot.com)

Tình trạng bản gốc: 33 chương – Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn (33c) (17/09/2017)

———————–

Văn án

“Tống đại tướng quân, ngài nói hưu nói vượn, cắt câu lấy nghĩa!”

Tống Cáp làm bộ kinh ngạc nói: “Ấy ~ Ta cứ tưởng Tử Hề miệng ngọc linh lung, ăn nói khéo léo chứ.”

Lục Bạch: “…”

“Ngươi cự tuyệt đi, Tử Hề, sao lại không cự tuyệt….Tử Hề, ta thích ngươi.”

Tống Cáp rốt cuộc cũng nhắm hai mắt mình lại, ôm Lục Bạch lại càng chặt hơn, nhấm nháp cả môi trong môi ngoài của y, mỹ vị nhân gian sao so được với thứ này. Nhưng như thế nào cũng không đủ, Tử Hề không đáp lại hắn, Tử Hề không biết hắn thích y đến nhường nào, Tử Hề còn đang hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại sẽ quên. Hắn bỗng nhiên có cảm giác mình thật giống một tên điên!

Y cho rằng mình chỉ là một thư sinh tầm thường, cổ hủ, không hiểu được cái đẹp của mình. Hắn cho rằng mình là một đại tướng quân tuyệt tình, cho nên không đi tìm mà cứ ngồi ngóng đợi tình yêu đến từng ngày.

Ân cứu mạng, nối bọn họ vào nhau.

Chuyến đi đến kinh thành, khiến bọn họ gặp được nhau.

Tình yêu đến một cách kỳ kỳ quái quái.

Đại tướng quân từng bước thu hoạch tâm của một tiểu thư sinh, tiểu thư sinh từng bước tự khám phá ra tình cảm của mình.

Thật ra, thích một người, không khó như vậy đâu.

Ngươi đối tốt với ta, ta xin nhận, đó là khởi đầu hoàn hảo nhất.

Tướng quân VS thư sinh này không phải là một chuyện cũ tú tài gặp binh gì mà chỉ là một chuyện xưa về một nam ốm yếu với một nam bá đạo. Khi thì khí phách lãnh khốc khi thì làm nũng trung khuyển công & Bình tĩnh cố chấp khi thì kiêu ngạo lúc lại thẹn thùng thư sinh thụ.

—————–

Spoil (by Tuyết Lạc)

Em thụ là 1 văn nhân, đúng cái kiểu ôn nhu thùy mị nết na ý, rất là chọc người ta muốn đè =))) cho nên em có thằng bạn chơi từ lâu lắm, xong nó quay sang thích ẻm luôn. Em cự tuyệt nó xong thì bỏ lên chùa đi tu, nhưng ko cạo đầu vì trụ trì nói em còn duyên trần chưa dứt. Ngày nọ có 1 bác gái lên chùa thắp hương, lúc về bị bọn thích khách tập kích, em tình cờ bắt gặp nên lao ra đỡ hộ bác ý 1 đao. Ai dè bác này chính là mẹ anh công aka mẹ chồng tương lai của ẻm =))) sau vụ này coi em như ân nhân, yêu quý ẻm vô cùng.

Anh công là tướng quân cao lãnh nhưng rất quan tâm gia đình, thấy mẹ mình từ ngày đó suốt ngày nhắc đến tên em, ca tụng “con nhà người ta” thế này thế nọ (còn anh thì bị mẹ ghét sẵn rồi, tất cả cũng chỉ vì cái tội ế sưng ế sỉa, mãi chẳng chịu đi lấy vợ cho mẹ anh đỡ ngứa mắt =))), thế là anh cũng tò mò, dấm dúi đi ngó trộm em, ai dè vừa nhìn liền nhất kiến chung tình với em luôn =))

Em thụ thực ra cũng là công tử nhà quan, sau khi xuống núi liền ghé thăm nhà anh họ chơi. Ông anh họ này lại là cấp dưới của anh công, rất là sùng kính ảnh, thế là tiện quá là tiện, anh được thể suốt ngày triệu em đến gặp mặt, hết vì cái nọ lại vì cái kia, em ngu ngơ ko hiểu mình có liên quan gì tới việc quân doanh những mỗi lần vẫn phải cun cút nghe theo mà đến diện kiến, ko biết những mệnh lệnh kia chẳng qua chỉ là mấy lời hẹn hò trá hình của ảnh =)))

1 lần anh lại “lệnh” em đến quân doanh “chơi”, ko ngờ trên đường xe của em bị cướp, em cũng bị bắt theo. Anh điên cuồng lập tức lao đi cứu, thấy em ngã xuống vách núi liền nhảy xuống cùng. Cô nam quả nam ở dưới đáy vực, em lo lắng vết thương của anh, anh rốt cục ko kìm được lòng mà đè em ra hun hít. Sau khi đã ngả bài thì anh coi như triệt để phá vỡ hình tượng cao lãnh trong lòng em, biến thành 1 tên phúc hắc mặt dày bá đạo theo đuổi em ko cho em đường thoát.

—————–

Lời dẫn

Con trai của Thái thú Giang Nam Linh Châu Lục Bạch được tên bạn chơi thân từ nhỏ tên là Nguyễn Trú yêu, Nguyễn Trú si mê thành nghiện, kê đơn với ý đồ gạo nấu thành cơm. Nào biết Nguyễn Trú dùng thuốc gì mà có cả tiên sơn đoạn trường thảo*, Lục Bạch bởi vậy mà trúng độc hôn mê bất tỉnh, sau khi được Tiên sơn dược Tiên yên toan thương hoàn giải độc cho, Lục Bạch đại triệt đãi ngộ, vị hôn thê gia đình chỉ định cho y cũng đã từ hôn vì y mang trên mình bệnh tật, thế là y quyết định lên chùa tu hành.

Tình tiết trước đó có trong bộ “Vi Nhị Tẫn Cuồng” cùng hệ liệt.

*đoạn trường thảo: lá ngón, ba lá chết một mạng người.

—————-

Link: http://mopconuong.blogspot.com/2017/06/muc-luc-luc-tu-he-hoang-ninh.html

luc-tu-he

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *