Tác giả: Lai Cá Thượng Thượng Thiêm
Thể loại: Hiện đại, BE, tình đầu ý hợp, ngọt sủng, ngôi thứ nhất
Editor: Agehakun (wp letthebutterflyfly)
Tình trạng: Hoàn (9 chương)
————-
Văn án
Tôi tên là Sở Quy Lâm[1], chung quy là sẽ sà vào vòng tay của Lâm tiên sinh.
Lâm tiên sinh tên thật là Lâm Cấu, tôi bảo anh chung quy chính là một chú chim di trú về rừng[2].
Cho nên ngay từ đầu chúng tôi đã không thể xa rời nhau, dù là sống hay chết.
–
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Sở Quy Lâm, Lâm Cấu ┃ vai phụ: … ┃ khác: …
Tóm tắt trong một câu: Chim di trú về rừng, còn em thì thuộc về anh[3].
–
[1] Sở Quy Lâm (楚归林) trong đó Quy (归) có nghĩa là quay về/ trở về/ thuộc về; còn Lâm (林) có nghĩa là rừng, nên đoạn đó tác giả mới nói “chung quy là sẽ lao vào vòng tay của Lâm tiên sinh” – Lâm trong Lâm tiên sinh chính là từ Lâm (林) này.
[2] Lâm Cấu (林逅) trong đó Cấu (逅) có phiên âm là [hòu]; Chim di trú về rừng (候鸟归林) – Hán Việt: Hậu điểu quy lâm, từ Hậu (候) này cũng có phiên âm là [hòu] nên ở đây tác giả đã chơi chữ hai từ này với nhau, ám chỉ công là “hậu điểu”, mà Lâm ở đây cũng chỉ thụ (Sở Quy Lâm). Có thể hiểu câu này theo hướng: Hậu Điểu (công) Quy (thuộc về) Lâm (Sở Quy Lâm).
[3] Câu này chuyển sang tiếng Việt hơi củ chuối tí nhưng đọc Hán Việt thì lại khá là tình, “Hậu điểu quy lâm, ngã quy nhĩ (候鸟归林, 我归你)”, từ Quy (归) có nghĩa là quay về/ trở về/ thuộc về.
–
Dò mìn: Truyện này rất ngọt, cái này là mình nói thật chứ không điêu gì, 3/4 truyện là đường hàng “riu”, hường phấn bắn tứ tung, là quá trình công thụ quen nhau được kể lại dưới góc nhìn của thụ. Truyện không phải kiểu quá đau lòng, nói chung là vẫn chấp nhận được, có cái là đọc xong sẽ thấy nghẹn ứ vì một tình yêu đẹp và đáng yêu như vậy lại không đi đến cuối được thôi.
Bonus: Thực ra mình đã thử đổi qua “anh Lâm” và “anh chồng Lâm” rồi, nhưng lại quay xe vì tính mình ngựa quá, không cứu được, Soo thì thích “anh chồng Lâm” hơn nhưng cuối cùng lại bó tay chịu trói trước sự ngựa pà này của mình :v.
.———-
Lâm tiên sinh là chú chim di trú về rừng của tôi