(长兄)
Tác giả: Hanh Hanh (哼哼)
Thể loại: Chủ công 1v1, ôn nhu học sinh xuất sắc công x tự ti anh trai thụ, ngụy huynh đệ, niên hạ, thoải mái nhẹ nhàng.
Tình trạng bản gốc: Hoàn (32 chương)
Nguồn raw + convert: Kho tàng đam mỹ
Edit & Beta: An Nhiên (annhientieudao1909.wordpress.com)
Tình trạng: Hoàn (32c) (31/12/2016)
———————————–
Văn án
Từ khi cha Tân Tử Trạc qua đời, mẹ tái hôn rời đi, Lư Hoằng liền thôi học, đi làm thuê không phân biệt ngày đêm cho cậu ăn học.
Tân Tử Trạc vốn tưởng rằng Lư ca là vì muốn báo đáp công ơn nuôi dưỡng.
—— lại không biết rằng, Lư Hoằng chỉ là vì cậu.
Chủ công 1×1, ôn nhu học sinh xuất sắc công x tự ti anh trai thụ, không liên hệ máu mủ, thụ thầm mến công, không ngốc bạch ngọt mà cũng sẽ không ngược, muốn viết một một câu chuyện bình thường, vai chính không bàn tay vàng.
————
Editor: Truyện rất bình thường và vô cùng đơn giản =)))
—————————————
Review (comment của gekkabijin.wordpress.com)
Truyện này ngắn nhưng đọc dễ chịu, tình tiết đơn giản nhưng cách tác giả miêu tả sự quan tâm và chăm sóc của thụ dành cho công rất cảm động.
Nội dung thì y như bạn cuchuynh đã spoil, cũng như văn án đã nói, k hề có bàn tay vàng. Công do hoàn cảnh cha mất sớm, mẹ lại vô tâm nên từ nhỏ đã có tính độc lập và tự giác rất cao. Mặc dù thụ vô cùng yêu thương công nhưng bởi vì phải kiếm tiền lo cho sinh hoạt của 2 người cùng với học phí của công mà làm ngày làm đêm, k có thời gian quan tâm đến chuyện học của công nhưng công vẫn học rất giỏi. Có điều đúng là k có bàn tay vàng nào cả, công giỏi là do nỗ lực, nhưng cái giỏi của công cũng k đến mức thủ khoa toàn trường hay k cần học bài vẫn đứng nhất hoặc giả đi thi mà k sợ rớt. Công cũng lo lắng, cũng cắm đầu ôn tập, cặm cụi như ai mới có thể đạt được điều mình muốn.
Về thụ, chỉ có thể nói 2 chữ: sủng công. Từ nhỏ đã thế, lớn lên càng miễn bàn. Có nhiều lúc tác giả tả thụ mà mình có cảm tưởng anh như một người đàn ông hơn 30t chứ k phải 1 thanh niên chỉ mới 22t. Mỗi ngày đi làm từ sáng cho tới tận khuya lơ khuya lắc, khi đi thì Tử Trạc chưa thức, lúc về lắm phen Tử Trạc đã ngủ rồi. 1 người thanh niên ở cái độ tuổi sung sức nhất, mỗi ngày làm quần quật mười mấy tiếng đồng hồ nhưng thân hình lại gầy đến độ “k thể coi là khỏe mạnh” được nữa. Một thanh niên ở cái tuổi xuân tươi đẹp, lý ra phải hưởng thụ cuộc sống và giao lưu mở mang kiến thức thì chỉ biết ban ngày cắm đầu làm việc trong quán ăn, đến tối khuya lạnh lẽo thì chạy đến chợ đêm, tay bưng đồ, đầu đội thúng… Có thể nói, thụ làm tất cả chỉ vì muốn lo cho công. Nếu sống 1 mình, có lẽ cuộc sống của thụ sẽ thoải mái và đầy đủ hơn, nhưng vì công, anh nguyện làm tất cả. Một chiếc áo khoác cũ sờn đã mấy năm k dám mua mới, nhưng chỉ vì công cần (dù k nói) anh sẵn sàng bỏ tiền mua cho công 1 bộ máy tính; chỉ vì thấy bạn bè công có, anh cũng k ngại sắm hẳn 1 cái đt xịn cho công xài. Thụ như vậy, công k yêu thì biết yêu ai bây giờ?
Truyện trước là thụ sủng công, sau là hỗ sủng, bất kể về mặt tình cảm hay thân thể, cả 2 đều vô cùng “sạch sẽ”, trước hay sau cũng chỉ có nhau. Đề cử cho ai muốn đọc truyện ngắn, ấm áp, ngọt ngào nhưng k tiểu bạch, fans sủng cái gì cũng đọc được hết. =))))
—————————
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, chủ công, ngụy huynh đệ, niên hạ, ấm áp, ôn nhu công x trung khuyển thụ
Cha mẹ Lô Hoằng mất sớm, được cha Tân Tử Trạc mang về nuôi dưỡng. Nào ngờ vài năm sau chính ông cũng qua đời, Lô Hoằng nhận trách nhiệm nuôi Tân Tử Trạc.
Không biết từ lúc nào phát hiện mình đồng tính luyến ái, không biết từ lúc nào lại yêu phải em trai, Lô Hoằng vật vã, đau khổ che giấu vì sợ phải nhìn sự chán ghét trên gương mặt dương quang xán lạn kia. Thế nhưng, mọi thứ thật sự đơn giản rất nhiều!
Truyện không dài, tình tiết nhẹ nhàng. Chủ yếu là quá trình trưởng thành và đấu tranh tâm lý để tiếp nhận tình cảm của công, không hề ngược. Hợp để thư giãn sau một truyện ngược.
—————————-
Link: https://annhientieudao1909.wordpress.com/huynh-truong/
Huynh trưởng