Tên gốc: Hung thần ( 凶神)
Tác giả: Liễu Mãn Pha (柳满坡)
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, chất phác trung khuyển tâm ngoan thủ lạt công x băng sơn thiếu gia yêu nghiệt dụ thụ, hỗ sủng, HE
Nguyên tác: Tấn Giang
Nguồn raw: Slytherin House
Biên tập:
Chương 01-52: Bin (cindy168.wordpress.com)
Chương 53-end: Tử Hi (tuhi030.wordpress.com)
Nhân vật chính: Cao Khôn, Lý Huỳnh Lam
Chất phác, trung khuyển công x băng sơn thiếu gia thụ (ngoài)
Tâm cơ thâm độc công x yêu nghiệt dụ thụ (trong)
Tình trạng bản raw: Hoàn 92 chương
Tình trạng edit: Hoàn (92c) (28/01/2018)
———————-
Văn án
Cao Khôn năm nay 24 tuổi, đã có 6 năm ngồi tù, vừa mãn hạn tự do được 3 tháng, làm công nhân quét sơn trong một công trường đang thi công.
Lý Huỳnh Lam năm nay 21 tuổi, đã debut được 3 năm, là sinh viên xuất sắc trong học viện điện ảnh U và là diễn viên trẻ đầy triển vọng trong giới giải trí.
Vào một ngày nọ, họ tình cờ gặp nhau trước công trường đối diện công ty quản lý, cố sự lại lần nữa bắt đầu.
Cao Khôn trong mắt Lý Huỳnh Lam là một tên đầu gỗ, ngốc nghếch. Trong mắt bạn học ở U ảnh là anh đẹp trai sa sút. Trong mắt bằng hữu trong tù là tên hung thần ác sát.
Lý Huỳnh Lam trong mắt Cao Khôn là mỹ nhân, trong mắt bạn học U ảnh là mỹ nhân, trong mắt người nhà bè bạn cũng là mỹ nhân.
———————–
Tóm tắt
Năm đó Cao Khôn chưa đầy 18 tuổi, do một cọc án hình sự mà phải dấn thân trong ngục tối, tương lai đầy tốt đẹp bỗng chốc bị hủy hoại, sau nhiều năm mới lấy lại được tự do, bấy giờ anh chỉ muốn quên đi quá khứ và bắt đầu làm lại cuộc đời. Không ngờ lại tình cờ gặp người vẫn luôn cố gắng tìm anh – Lý Huỳnh Lam.
Tiểu thiếu gia nhà họ Lý xuất thân gia cảnh giàu có, tiền đồ vô lượng, dù đã có được tất cả nhưng cậu vẫn không bao giờ lấy lại được niềm vui, cũng bởi người quan trọng nhất trong đời cậu đã không còn nữa. Thế nhưng vào một ngày nọ, Cao Khôn – người vốn bị cho là đã chết trong trận hỏa hoạn đột nhiên xuất hiện ở công trường đối diện công ty quản lý của Huỳnh Lam.
Lần đầu hai người gặp lại, mặc dù đã quen biết nhau từ khi còn nhỏ, tình cảm sâu sắc, nhưng chính sự chênh lệch về địa vị và thân phận hiện tại đã khiến hai người họ nảy sinh đủ các loại bất đồng, cũng đủ loại nghi ngờ và hiểu lầm từ quá khứ bị thời gian vùi lấp.
Đến tột cùng thì sự thật là gì?
Cao Khôn có thật sự phạm trọng tội hay không?
Phải chăng ai đó đã lừa dối, ngụy trang, che giấu?
Có lẽ sự thật rất tàn khốc, nhưng chỉ cần có tình yêu và tín nhiệm ở nhau thì sẽ mãi mãi không bao giờ đổi thay.
————————–
Review (by HoaKhuynhVũ)
(o´罒`o) truyện hay vê lờ (o´罒`o)
Trung khuyển (tâm ngoan thủ lạc) công x băng sơn nữ vương (ngạo kiều sắc dụ) mỹ nhân thụ (o´罒`o)
Truyện này hay hơn bộ “Diêm Vương”. Tuy bộ này tên “Hung Thần” nhưng anh công ko hề hung thần tý nào, anh chỉ tâm ngoan thủ lạc với kẻ thù, còn với thụ thì anh đúng trung khuyển thập nhị tứ hiếu công (o´罒`o).
Truyện “Diêm Vương” có anh công ‘Diêm Vương’ si tình đau khổ thì truyện “Hung Thần” này có anh ‘Hung Thần’ chất phác trung khuyển. Điểm chung của 2 bộ là: mỹ thụ, ngược công (tuy mỗi bộ ngược công theo kiểu khác nhau).
Rất thích em thụ trong này: tuyệt sắc mỹ thụ, nhan giá trị nghịch thiên thụ ♡ヾ(´。••。`)ノ
Khá thích văn phong của tác giả Liễu Mãn Pha, tuy rằng văn phong của tác giả này không có gì đặc sắc lắm nhưng nội dung của truyện Liễu Mãn Pha thì hết sức đặc sắc, có giá trị dinh dưỡng cao,tình tiết phập phồng hồi hợp, có tính logic, mỗi 1 bộ truyện đều truyền tải 1 ý nghĩa thông điệp khác nhau.
Mở đầu truyện là anh công vừa ra tù, thụ vô tình gặp lại công. Suốt 8 năm thụ bị hành hạ về tinh thần, nên sự xuất hiện của công khiến thụ như người chết đuối vớ được cọc, như kẻ sắp chết khát trên sa mạc nhìn thấy ốc đảo.
Những gì trong quá khứ khiến công phải ngồi tù, chịu đau khổ trong ngục mà vẫn kiên cường sống sót, còn quá khứ đó đối với thụ lại là nỗi ám ảnh, đau đớn, cô đơn.
Quyển thượng tác giả úp úp mở mở về quá khứ của công và thụ, 2 người gặp nhau lúc nào, tình cảm ra sao, chuyện gì khủng khiếp đã xảy ra giữa công và thụ? Tại sao người nhà của thụ phản đối mối quán hệ của 2 người? Khiến độc giả vừa tò mò lại vừa thương cho công.
Quyển trung là bật mí về quá khứ công và thụ. Thụ và công quen nhau khi thụ mới 11, công 14, cái tuổi ngây ngô niên thiếu ấy khiến người xem xót xa cho 1 bé thụ 11 tuổi sinh ra trong gia đình giàu có nhưng thiếu tình yêu thương của cha mẹ, em thụ chỉ biết dùng con mắt lạnh nhạt nhìn đời. Còn công 14 tuổi, mất cha mất mẹ, cái tuổi 14 con nhà người ta chỉ lo đi học đi chơi còn công phải vừa học vừa đi làm bương chãi khổ cực kiếm tiền đóng học phí mà ko 1 lời oán than khiến người xem vừa bội phục công vừa thương cho anh (tác giả này chuyên viết truyện ngược công ( ; _ ; ) )
2 người vô tình gặp nhau rồi như chất xúc tác hóa học hòa quyện vào nhau tạo nên phản ứng đầy màu sắc. Thụ lạnh lùng nhưng dần tìm được tình cảm mà mình muốn, công quan tâm chăm sóc thụ rồi rơi vào lưới tình lúc nào không hay. Vừa chua xót lại vừa ấm áp (truyện này chắc thuộc loại “vừa hành hạ vừa chữa khỏi, vừa đâm vừa băng bó” mà ( ; _ ; ) )
Quyển hạ là hé lộ bí mật sâu thẳm của công và thụ: Công tâm ngoan thủ lạc, thụ thần kinh bất thường, nhưng 2 người đều dành trọn trái tìm cho nhau.
Mình rất xúc động 2 câu nói của thụ trong truyện:
“Ta đã từng có một cái thực quý trọng vật báu vô giá… Nó lại bị không cẩn thận rơi xuống biển, ta thực thương tâm, cơm nước không nghĩ đêm không thể ngủ, mà có một ngày ta tại trong tủ kính phát hiện một cái đồ vật rất giống nó, biết rõ không là thật sự, nhưng cũng khống chế không được thường thường nhìn, nhưng này rốt cuộc chính là lừa mình dối người, vật báu vô giá sở dĩ vô giá, là bởi vì chỉ có một người duy nhất. Hiện tại, nó từ trong biển trôi trở lại, không chỉ làm ta vui sướng, nhưng cũng chứng minh ta trước kia có bao nhiêu xuẩn. Chuyện ngu xuẩn như thế làm quá một hồi là đủ rồi…” – câu này là nói về chuyện em thụ sau khi mất đi công, vô tình phát hiện 1 tiểu minh tinh có bề ngoài khá giống công nên em thụ tỏ ra hơi quan tâm tiểu minh tinh đó, đến khi anh công quay lại, em thụ không còn quan tâm đến tiểu minh tinh đó nữa khiến người xung quanh không hiểu lý do tại sao.
”Ta hối hận, vì cái gì khi biết được hắn đã không còn sống, ta một người còn muốn lựa chọn tiếp tục ở lại chờ đợi? Vấn đề này vẫn luôn làm phức tạp ta, sau lại ta suy nghĩ cẩn thận , là bởi vì nếu kiên trì , kia tổng yếu nghĩ biện pháp chứng minh mình đúng , ở điểm này, ta thật đúng là chiếm được gia tộc thực hảo di truyền… Bất quá như vậy ngu 1 lần là đủ rồi, nếu có lần thứ 2, ta nghĩ ta nhất định sẽ không tái khổ cực như vậy, bởi vì kiên trì thật sự mệt mỏi quá, hảo hảo còn sống cũng mệt mỏi quá…” – ý của em thụ là ‘lần đầu biết tin anh công chết tại vì sao em thụ còn muốn sống để chịu đau khổ làm gì mà không chết theo anh, bây h anh công quay lại, nếu mất anh công 1 lần nữa thì thụ không muốn sống trên cõi đời này chịu đựng đau khổ tiếp nữa’
… Rất thích truyện này, nhiều cảm xúc, nhiều ý nghĩa khiến người xem phải suy nghĩ, về tình cảm, về nỗi đau.
Kết cuộc HE, rất đề cử truyện này. Công thụ đều có đặc sắc riêng, ( ; _ ; ) truyện làm ta rớt vài gọt nước mắt cá sấu ( ; _ ; )
PS: khá tội anh công trái tim bên lề, nhưng so với công chính thì sức chiến đấu của anh công bên lề chỉ là tra tra, chưa kể tới công phụ này còn để cho 1 lão già giám đốc bao dưỡng ngầm quy tắc trong giới giải trí, thật thất vọng (¯―¯٥) bình thường mấy truyện khác là “công chính là chân heo dành cho thụ, công bên lề mới là chân ái của độc giả” nhưng ta thấy truyện của Liễu Mãn Pha nhân vật công chính nào cũng đặc sắc không thể thay thế, like điều này. Anh công chính thật là tội mà ( ; _ ; ) số anh khổ từ nhỏ tới lớn ( ; _ ; ) nhưng anh phi thường kiên cường, thích anh
—————————
Review (by PhongPhanh)
Truyện mang hơi hướng u ám 1 chút. Công Cao Khôn có 1 tuổi thơ không êm đềm, cha là Cao Bá Sơn, gần như là thổ phỉ, ham mê uống rượu cờ bạc, mẹ công là Hà Xảo không được cưới hỏi đang hoàng mà do cha ép gia đình mẹ Hà Xảo cho về làm vợ. Trước khi sinh công, mẹ Hà Xảo bị bạo hành rất nhiều, đã xảy mất 2 đứa, khi mang thai công cũng không nghĩ là giữ được nhưng sự thật thì ngược lại. Tuổi thơ công luôn gắn liền với những cơn bạo hành từ cha, công thông minh, luôn cố gắng học hành nhưng do cha quá mức vô trách nhiệm và thương mẹ, không muốn tiếp tục cuộc sống như thế nữa nên năm 11 tuổi công đã bắt đầu âm mưu đen tối nhất: giết cha. Công lên kế hoạch tỉ mỉ: người chết sẽ vào 1 ngày mưa bão, đường trơn nên ngã do trượt rồi va đạp mạnh nên chết. Kế hoạch ấy thành công nhưng chỉ 1 phần vì không may lúc đó cô – em gái cha công lại bắt gặp dc nhưng do cô sợ sét, lúc đó sét đánh nên khiến cô hoảng loạn rồi bị shock sau đó thành hoá điên. Thêm nữa là công làm rơi chuỗi phật mẹ công cho ở hiện trường, không may chuỗi dây đó lại vào tay 1 Trần lão bản, 1 tên nàh giàu đốn mạt, chuyên hại trai gái xung quanh, nhân cách đồi bại không kể hết. Chính hắn cũng là người khiến cho thụ Lý Huỳnh Lam bị ám ảnh tâm lý rồi suy kiệt sức khoẻ khi còn bé. Hắn bắt cóc thụ để bán cho bọn buôn người. Công là người đến cứu thụ nhưng chính cách cứu đó đã khiến công vào tù. Công giết hắn theo cách dã man nhất. Lúc đó công còn chưa 18 tuổi, đnags nhẽ không phải vào tù nhưng cuối cùng công lại nhận tội giết người. 2 người chia cách nhau 8 năm, 2 năm công vào trong trại thiếu niên, 6 năm ngồi tù.
Thụ Lý Huỳnh Lam, công tử nhà giàu, sinh ra không biết cha là ai, sống không hạnh phúc vì người mẹ hơi thiếu quan tâm, người thân thì chỉ có cậu học là quan tâm chăm sóc nhất thì chỉ gặp đc ít vì người đó còn bận công tác. Thụ và công quen nhau khi còn học trung học, quen 1 cách tự nhiên, 1 cách trẻ con, có lẽ đó là đoạn nhẹ nhàng và đầy sức sống nhất trong truyện. Sau đó qua năm tháng 2 người thân càng thêm thân, thụ là người nhận ra tình cảm trước.
Truyện thánh thuỷ văn nên hơi hẫng tí: )) thụ trong này đúng chất dụ thụ, thực ra mình thấy là chủ động nhiều hơn công thôi. Công và thụ sau khi gặp lại nhau thì công dè dặt nhưng cực kì quan tâm đến thụ, đậm chất trung khuyển (*´ェ`*) quỷ súc công thì mình thấy chỉ là do công giết người quyết tuyệt thôi chứ đối với những người xung quanh đối xử vô cùng lịch sự nhã nhặn, là một người con/cháu có hiếu, nghe lời mẹ dặn cho dù thế nào thì vẫn phải làm những công việc chân chính, ra tù kiếm tiền trích 1 phần gửi cho gia đình cô chú dưới quê. Cả thụ và công đều dành trọn tình cảm cho đối phương, họ hy sinh cho nhau, trân Trọng nhau như để bù đắp cho những năm tháng xa cách. Công không phải dạng đứng đầu ổ xã hội đen gì cả, đi làm đủ mọi nghề như bảo vệ, phụ bếp..những công việc chân chính bình thường nhất. HE là cái kết hoàn hảo nhất của truyện rồi.
————————-
Review (by Spoil / Review Đam Mỹ)
Truyện hiện đại có chút hiện thực, nhưng trên hết vẫn là loại tình cảm ngọt ngào mà sâu sắc vĩnh viễn không đổi của Lý Huỳnh Lam và Cao Khôn.
Truyện gồm ba quyển: hiện tại – quá khứ – tương lai
Đọc từng chương truyện, ta sẽ cảm nhận được cái tình Huỳnh Lam đối với Cao Khôn, nó đơn thuần mà chấp nhất. Đối với Huỳnh Lam, Cao Khôn là cả cuộc đời cậu, dù anh chỉ là một tên nghèo, một kẻ giết người,… nhưng trong mắt cậu anh vẫn chỉ là tên ngốc, tên khờ mà cậu quen năm ấy.
Cho dù mọi người xung quanh chỉ trích anh, khinh thường anh, nhưng cậu tình nguyện từ bỏ tất cả, cắt đứt quan hệ với họ bởi vì Cao Khôn là người duy nhất cậu tin tưởng. Một Lý Huỳnh Lam tưởng chừng lãnh đạm nhưng lại có một tình yêu cuồng nhiệt, cố chấp đến thế.
Cao Khôn với vẻ ngoài là một kẻ nghèo túng, luôn đối xử tốt với mọi người,nhưng thật ra bên trong anh là một con quỷ dữ, cái bản tính của một kẻ “hung thần”. Nhưng con quỷ ấy cam nguyện vì những người anh yêu thương mà đè nén bản thân mình. Mới đầu truyện có lẽ ta sẽ cảm thấy những gì Cao Khôn bỏ ra quá ít, không xứng với tình cảm của Huỳnh Lam. Nhưng đối với Huỳnh Lam, bao nhiêu đó là đủ. Bởi vì Cao Khôn đã cho cậu hết tất cả những gì anh có. Anh không có quá nhiều như kẻ khác, anh có bao nhiêu thì anh cho đi bấy nhiêu.Đó mới là điều quý giá nhất.
Một câu chuyện tưởng chừng như đau thương nhưng lại đứa đựng một tình yêu sâu sắc một lòng không đổi. Tất cả những đau khổ họ phải trải qua, chịu đựng đều là quá khứ. Vì Lý Huỳnh Lam và Cao Khôn mãi cùng nhau, vậy là đủ.
———————–
Review (nilam1402.wordpress.com)
Thiệt ra lúc đầu đọc bộ này thấy hơi ngán ngán, tại vì văn án có vẻ thiệt là ngược đó mà ==, ai ngờ… ngược thiệt, nhưng mà ở quá khứ thôi, còn hiện tại thì thật sự là rất rất rất dễ thương.
Thụ tìm công suốt bao nhiêu năm dài đằng đẵng, sau đó vô tình (hoặc có sắp đặt) gặp lại. Hai người dần đến với nhau một cách rất nhẹ nhàng, và thản nhiên. Rất thích tình tiết mỗi ngày thụ đến quán mì xập xệ, chỉ để đổi lấy những giây phút ăn sáng cùng với công
Thụ vẫn theo motif cũ của tác giả này, nghĩa là lạnh lùng và xa cách dã man. Nhưng chỉ cần lại gần công, ở bên công, bản sẽ biết cách… dịu dàng hơn, nhõng nhẽo hơn. Nhưng bản vẫn ngạo kiều: )) Dù rất nhiều người ‘muốn’ bản, nhưng mình tin chắc chỉ mỗi công mới chịu được thôi.
Thật sự là mình vô cùng thích bạn công trong truyện này. Bản không phải kiểu hiền lành, chất phác, mà là lương thiện. Lương thiện từ trong máu trong tim, thậm chí dù bản có làm gì đi nữa, thì người đọc vẫn có thể thấy được sự lương thiện của bản.
Cũng không có cảnh gia đình cấm đoán này nọ đâu, đọc khỏi cần lo sợ: ))
Thôi hay lắm, có đi học đi làm gì cũng ráng đọc đi 😥
—————————-
Link c01-52: https://cindy168.wordpress.com/hung-than/
Link c53-end: https://tuhi030.wordpress.com/hung-than-lieu-man-pha/
—————————-
Chú ý: Có 1 chương set pic
Hung thần