Nguyên tác: Hoàng thượng biệt nháo.
Tác giả: Lục Dã Thiên Hạc.
Thể loại: đam mỹ, cổ trang, cổ xuyên kim, song xuyên, giải trí, hào môn, thoải mái, hài hước, ấm áp, 1×1.
Số chương: 120c + 3pn
Editor:
Chương 001-085: Như Heo (www.wattpad.com/user/nhuheo2014)
Chương 084-end: jiong su (www.wattpad.com/user/jiongsu)
Chương 084-end: Hoa Nhi (tieuyeutinhnghich.wordpress.com)
Nhân vật chính: Ngu Đường x Tống Tiêu.
Tình trạng: Hoàn (119c+3PN) (23/10/2017)
———————
Văn án
Tống Tiêu tuổi trẻ muốn làm nhất đại hiền thần, nhưng không may lại bị cái tên hoàng đế khư khư cố chấp thú vào cung.
Sự nghiệp hiền thần đành phải ngậm nguồi chuyển sang sự nghiệp hiền hậu.
Nhưng khi sự nghiệp hiền hậu vừa mới bắt đầu, hoàng đế băng hà…
Lần nữa mở mắt ra đã đến thế kỷ thứ hai mươi mốt. Đường đường là một Trạng Nguyên tài trí hơn người cũng phải vác túi xách lên, đối mặt với kỳ thi trung học. Cơ mà… bạn ngồi cùng bàn này sao nhìn quen mắt quá vậy cà…
Hoàng đế bệ hạ ▼_▼: “Cho mượn bài tập chép cái coi.”
Tống Tiêu: “…”
———————-
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, hài hước, trạch đấu, cổ xuyên kim (đúng hơn là đầu thai giữ ký ức), mỹ công mỹ thụ, bá đạo hoàng đế công x nhút nhát hoàng hậu thụ, hỗ sủng
Hoàng tử vừa thấy trạng nguyên lang đã trúng sét ái tình. Hao tổn tâm huyết giành ngôi báu, ổn định giang sơn, nam chinh bắc chiến chỉ vì có thể đường hoàng lấy người ta làm vợ. Vài năm sau, một đạo thánh chỉ ép tiến cung, dùng tiền dụ dỗ người ta làm hoàng hậu.
Thế nhưng, mâu thuẫn giữa hai người liên tiếp nổ ra. Chưa kịp giải bày thì anh minh đế vương bị đại thần ám sát. Cuối đời, ngài ích kỷ một lần “dù ngươi không yêu ta, ta cũng bắt ngươi theo cùng”. Hoàng hậu rút gươm tuẫn táng.
Ngàn năm sau, hoàng hậu đại nhân tỉnh lại trong thân xác bé trai 16 tuổi bị tự kỷ. Hoàng hậu bắt đầu hành trình trạch đấu với mẹ kế cùng thứ nữ độc ác. Cùng lúc đó, tìm kiếm rồi cúc cung tận tụy hầu hạ hoàng đế bệ hạ.
Truyện hài, nhân vật phong phú, mỗi người đều có tính cách độc đáo riêng biệt. Lục Dã Thiên Hạc đã có bước tiến rất xa so với thời Thê vi thượng.
Một hoàng đế anh minh thần võ nhưng luôn tự ti hoàng hậu chẳng yêu mình, một hoàng hậu vì giữ đạo quân thần đã vô tình tổn thương người yêu thương nhất. Một ám vệ suốt ngày bị bắt làm bài tập giùm cùng lão yêu quái già lụ khụ xuyên thành bé cưng một tuổi. Tất cả tụ lại trong một tác phẩm vừa có trạch đấu, vừa có học đường, lại có cả giới giải trí.
Điểm trừ duy nhất là phần bán hủ trên weibo dài dòng dẫn đến trạch đấu của hoàng đế bệ hạ trở nên quá nhanh. Dù sao thì, đây vẫn là một lựa chọn quá tuyệt cho những ai mê ấm áp, hỗ sủng và Lục Dã Thiên Hạc chính thức vào list fav tác giả của mình.
Đề cử.
——————–
Review (by Review Ngôn tình)
Kiếp trước:
Tống Tiêu là thần, Ngu Đường là quân. Ngu Đường nhìn trúng Tống Tiêu, trong lòng chỉ tâm tâm niệm niệm một mình cậu. Sau đó Tống Tiêu từ thần liền trở thành nam hoàng hậu duy nhất trong lịch sử, nhận được hết thảy sủng ái của đế vương.
Ngu Đường đến chết cũng không muốn buông Tống Tiêu ra. Vì thế khi đang kề cận bờ vực sinh tử, nói với Tống Tiêu, “Ngươi phải tuẫn táng cùng trẫm”.
Ờm, tuẫn táng thì tuẫn táng thôi. Dù sao cũng đâu chỉ có Ngu Đường yêu Tống Tiêu, Tống Tiêu cũng yêu ảnh mà. (✿╹◡╹)
Kiếp sau:
Tống Tiêu tỉnh dậy, phát hiện ra một chuyện vô cùng lạ lùng. Đây rõ ràng là thân xác của mình, kia là phụ thân của mình, thế nhưng họ lại đang ở một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Bạn học là Ngu Đường, hoàng đế Đại Ngu, phu quân của mình luôn.
Kia, còn có ám vệ từ kiếp trước luôn đi theo hoàng thượng – Độc Cô Ám.
Gì? Hóa ra không phải chỉ mình còn trí nhớ của kiếp trước, mà hoàng thượng cũng vậy nha. Σ(゚Д゚) Đây là chuyện gì vậy?
__________________
Vâng, vậy là phu phu Ngu Đường và Tống Tiêu gặp nhau ở kiếp này, lại vô cùng sung sướng hưởng thụ tình yêu đôi lứa chưa hưởng đủ ở kiếp trước. (*´▽`*)
Vì cả hai đều cùng xuyên, đều có ký ức và tình cảm ở kiếp trước nên mọi chuyện suôn sẻ thế nào chắc không cần phải nói đâu ha. Kiếp này không có rào cản quân thần nên cả hai lại có thêm cơ hội gần gũi nhau hơn nữa, vứt bỏ hết mấy cái gì mà tam cưỡng ngũ thường vân vân…
Và đương nhiên, Ngu Đường đời trước làm hoàng đế đa mưu túc trí hơn người, Tống Tiêu cũng thông minh không phải dạng vừa (trước khi lên làm hậu tiểu thụ là trạng nguyên). Hai người này hợp nhất thì đúng là một đôi cực phẩm ᕦ( ͡° ͜ʖ ͡°)ᕤ phải nói hầu như không gì có thể làm khó hai trẻ luôn ấy.
Nói thật là tâm hồn mình cũng hơi thiếu nữ, không phải là không đọc được truyện hiện thực hóa nhưng so với truyện hiện thực hóa thì mình vẫn thích đọc truyện mà nhân vật được buff hơn (ai nói gì mặc kệ nha ( ͡° ʖ̯ ͡°) ). Nhưng tất nhiên là buff vừa phải và nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được. (^v^)
Và mình cực kì cực kì thích Tống Tiêu, tiểu thụ vừa ngoan vừa thông minh quá xá, không nhu nhược yếu đuối tí nào, lại còn quyết đoán nữa chứ. ( ͡° ͜ʖ ͡°) Lúc Ngu Đường muốn “làm thịt” mấy cô bồ của bố Tống Tiêu, em có lẽ là cũng biết đấy, nhưng không phải dạng bạch liên hoa đồng ý tha thứ tất tần tật những người đã làm hại mình đâu nha. Huống chi đồ phụ nữ độc ác kia và con gái ả còn nhiều lần gây khó dễ Tống Tiêu, đỉnh điểm là lúc đứa con gái kia hất nước sôi vào người em ( ͡° ʖ̯ ͡°). Vâng, thế là hoàng thượng của chúng ta cho Tống Tiêu (nhiều) cái công đạo. Đọc mà thấy tiểu công lúc nào cũng lo lắng và bảo vệ tiểu thụ như thế mình thích cực luôn ấy. (^v^)
Tất nhiên thì cái mình thích nhất vẫn là cách hai bạn đối phó tiểu tam (đa số tiểu tam thích tiểu công). Ôi xin lỗi, nhưng lúc nào đọc truyện mà thấy tiểu tam bị bẽ mặt là mình sướng không chịu được ấy ( ͡° ͜ʖ ͡°) cũng bởi tình yêu chỉ dành cho hai người mà một số người hình như là không biết đếm. Và những người không biết đếm và cố tình không biết đếm thì đều xứng đáng bị làm cho bẽ mặt. ( ͡° ͜ʖ ͡°)
_____________________
“Chờ khi Tống Tiêu đi WC xong trở lại đã thấy chỗ ngồi của mình bị chiếm, cô nàng chiếm vị trí của y còn đang không ngừng tán chuyện với Ngu Đường.
“Này bạn, chỗ này là của tớ.” Tống Tiêu đi tới, thần sắc nghiêm túc nói.
“Nhiều vị trí như vậy, ai nói chỗ này là của cậu?” Trình Hân Nhiên cảm thấy buồn cười, hội học sinh này chỉ có một phó hội trưởng, những người khác đều là trưởng ban, ai muốn ngồi chỗ nào chẳng được, huống hồ ở đây cô ta là người thân với Ngu Đường nhất, đương nhiên là phải ngồi bên cạnh hắn rồi.
“Cô qua bên kia đi.” Ngu Đường hất cằm với Trình Hân Nhiên, bảo cô ta đi chỗ khác.
Trình Hân Nhiên ngây người, kinh ngạc nhìn Ngu Đường, xác định hắn đúng là đang nói với mình, mới lúng ta lúng túng, hừ một tiếng, sau đó đứng lên ngồi vào vị trí bên cạnh.”
__________________
Nhưng đến lúc đọc đoạn một nhân vật khác – tạm gọi là nữ – phụ – bánh – bèo – não – tàn, sáp lại gần Tống Tiêu tiểu thụ thì mới vui. ( ͡° ͜ʖ ͡°) Nữ – phụ – bánh – bèo – não – tàn là do bồ nhí của bố tiểu thụ sai khiến để tiêm nhiễm thói xấu cho tiểu thụ. ( ͡° ͜ʖ ͡°) Nhưng mà tiểu thụ tiểu công thông minh như thế, làm sao để cho nữ – phụ – bánh – bèo – não – tàn và dì của cô ta chiếm tiện nghi được? ( ͡° ͜ʖ ͡°) Tiểu thụ thì còn đỡ, dứt khoát vạch khoảng cách và vạch trần cô ta luôn (nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi). Tiểu công còn cao tay hơn nữa, cho người gài bẫy khiến nữ – phụ – bánh – bèo – não – tàn phải vào đồn công an vì tội danh tàng trữ mà túy. ( ͡° ͜ʖ ͡°) Hoàng thượng đúng là hoàng thượng có khác, quyết đoán ghê. ( ͡° ͜ʖ ͡°)
Ngoài ra thì “Hoàng thượng đừng nghịch” còn có một điểm cộng so với đa số các truyện khác đó là cuối mỗi chương hầu như đều có tiểu kịch trường moe moe đáng yêu. Và còn một nhân tố moe quan trọng nữa là đệ đệ của hoàng thượng – Vâng, ẻm cũng xuyên qua cùng tẩu tử và đại ca của mình, nhưng là trong thân xác của nhóc tì miệng còn hôi sữa (miệng còn hôi sữa theo nghĩa đen, em nhỏ bé lắm luôn) ( ͡° ͜ʖ ͡°)
________________
Tiểu kịch trường của “Hoàng thượng đừng nghịch”:
“Tiêu Tiêu: “Hoàng thượng, Tống Tranh tạt nước sôi vào người ta.”
Ngư Đường: “Chém!”
Tiêu Tiêu: “Hoàng thượng, Trương Hiếu Nhân cắn hư giày của ta.”
Ngư Đường: “Chém!”
Tiêu Tiêu: “Hoàng thượng, đệ đệ tiểu lên người ta.”
Ngư Đường: “Chém!”
Tiêu Tiêu: “… này không thể chém nha.”
Ngư Đường: ( đoạt lấy tã lót của đệ đệ ) Roẹt roẹt roẹt.
Đệ đệ: “QAQ”
_____________
Tiểu kịch trường của Review Ngôn Tình:
“Lạc Hậu: “Review muốn nhiều like phải ưu ái các tác gỉa hot, hắc bang, truyện mới, vv… chú ý nắm bắt thị trường.”
Hôn Quân: “Truyện không có H, nhất định không review.”
Tà Thần: “Truyện phải biến thái một chút xíu, tựa truyện khó đỡ một chút xíu, làm khổ team des một chút xíu.”
Ám dung hoa: “… Em chỉ muốn yên ổn review “Hoàng thượng đừng nghịch” để các bạn nhảy hố cùng em thôi có được không QAQ.”
———————————
Review (crossingcat.wordpress.com)
Chuyển thế – kiếp trước kiếp này – ấm áp – đáng yêu – 1×1 – ngạo kiều công x ôn nhu thụ
Truyện này vẫn nối tiếp cái phong cái cu tòe của Lục Dã Thiên Hạc. Nhẹ nhàng, ấm áp, ngọt ngào, đáng yêu, đọc được. Nói chung là truyện đáng yêu, không đến độ xuất sắc, nhưng có thể dùng để an ủi những trái tim đang chán đời.
Kiếp trước, công là vị hoàng đế anh minh lỗi lạc, tài ba xuất chúng, bị mưu sát mà chết. Thụ là hoàng hậu nam duy nhất của lịch sử Trung Hoa, vốn là Trạng Nguyên, thông minh giỏi giang, đóng góp nhiều cho đất nước,
Trước khi chết, công vì dỗi mà bảo thụ phải tuẫn táng theo mình. Nhưng thực chất, công để lại một thánh chỉ, bảo thụ phải sống để kèm cặp đứa em mà mình đã lập làm thái tử. Công không muốn thụ chết. Tiếc rằng, thụ đã yêu công rồi, nên quyết định dùng kiếm tự tử để đi theo.
Thụ mở mắt ra thì thấy mình ở thế giới hiện đại, cái gì cũng mới lạ, đành xài chiêu mất trí nhớ. Tuy nhiên, trí nhớ sẽ dần khôi phục khi gặp những cảnh tượng quen thuộc.
Mình ghi là “chuyển thế” chứ không phải “trùng sinh” vì các nhân vật ở kiếp này là kiếp sau của những nhân vật ở kiếp trước.
Những người ở trong tẩm điện năm đó, đúng vào thời khắc thụ tự vẫn theo công sẽ có được ký ức từ kiếp trước. Nhưng trước khi nhớ lại mọi chuyện, sẽ tự bế. Giống như đánh đổi mười năm, năm năm sống với cuộc sống bình thường để có được ký ức kiếp trước vậy.
Còn những người khác như cha công, cha thụ, ông nội công, ….. cũng chuyển thế, nhưng đã quên sạch tiền kiếp. Chỉ có khung tính cách là còn giữ lại.
Đọc truyện này, mình lại tò mò không biết có phải bố mẹ mình bây giờ, cũng là bố mẹ mình ở kiếp trước không, kiếp trước mình thế nào =)))
Nhiệm vụ của kiếp này của công thụ là giải quyết những khúc mắc trong tình cảm của cả hai hồi còn là hoàng đế – hoàng hậu.
Khi đó thụ đặt trọng lễ tiết quá, nên dù yêu công nhưng bày tỏ vô cùng kín kẽ, kín đến độ quá đỗi mập mờ, công thậm chí không đoán ra, dù đoán được chút ít nhưng cũng không dám khẳng định rằng thụ có thích mình. Cứ ngỡ người ta lạnh nhạt vì không yêu.
Lại còn cái chuyện thụ rất hay từ chối thị tẩm. Chối lên chối xuống càng khiến công buồn. Cứ ngỡ lòng tự trọng của người đàn ông khiến thụ không muốn phải nằm dưới một người đàn ông khác. Thực chất là, kỹ thuật của công tệ quá, thụ đau nên sợ, không muốn abc =)))
Truyện chỉ có duy nhất 1 cảnh H, còn lại toàn kéo rèm. Cảnh H đó có giá trị nên tác giả mới giữ lại, chứ không chắc cũng cắt rồi. Nói thực, đọc cái cảnh H đó, tự dưng cảm động sao ấy. Kiểu cuối cùng hai người đã hoàn toàn mở lòng, hiểu nhau, hòa thành một cả về thể xác lẫn tinh thần.
Kinh nghiệm rút ra ấy, các bạn yêu nhau nên bày tỏ tình cảm, bày tỏ suy nghĩ, cứ như hũ nút thì ai mà biết.
Truyện này, chị tác giả bắt đầu quẩy, sự sướng như bác Adachi Mitsuru =)) Mình thích trò này nhất nè.
Cái gì mà tác giả Hoàng Dã Vạn Hạc viết văn về hoàng đế – hoàng hậu, rồi còn viết TIÊN MÃN CUNG ĐƯỜNG =))) Trắng trợn quá thể =))
Cái gì mà tác giả Hoàng Dã Vạn Hạc, ban này là một nhân viên kế toán xấu xí, đến tối lại là một cây viết khùng khùng và vẫn xấu xí không kém =)))
Rồi “Tiên mãn cung đường” còn được dựng thành phim hoạt hình với đội ngũ của Hollywood. Rồi truyện về hoàng đế – hoàng hậu cũng được dựng thành phim =)))
Đáng yêu quá thể.
—————————
Link:
Chương 001-085: https://www.wattpad.com/story/58659182
Chương 084-end jiongsu edit (đã khóa): https://www.wattpad.com/story/115891022
Chương 084-end Hoa Nhi edit: https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/dam-my-2/dang-tien-hanh/hoang-thuong-dung-nghich/
Hoàng thượng đừng nghịch