ho-gia-ho-uy

Hổ giả hồ uy

Tác giả: Duật Kiều

Editor: LỢM (muadongthang10.wordpress.com)

Thể loại: Huyền huyễn, mỹ cường, 1×1 (3CP), HE, đoản

Note: Bên Trung Quốc có thành ngữ là Hồ giả Hổ uy (dịch: Cáo mượn oai hùm), mà cũng có 1 truyện đam mỹ của Xuân Khê Địch Hiểu dùng tên này. Còn tên truyện này của Duật Kiều là Hổ giả Hồ uy (có thể dịch là Hùm mượn oai cáo: v), mọi người chú ý đừng nhầm lẫn.

Tình trạng: Hoàn (3c) (08/07/2017)

———————

Giới thiệu

Thuở xưa, có một ngọn núi tên là Hồ Võng Sơn, trên núi không có một ai, mà cư trú nhiều loại động vật, động vật chính là chủ nhân của ngọn núi này. Một ngày nọ, trên núi có ba chú hổ con ra đời, một con màu trắng, một con màu đỏ, một con màu vàng, bọn chúng chưa đủ tháng ngay cả đôi mắt chưa mở ra được đã bị vứt bỏ trong bụi cỏ, giống như ba con mèo nhỏ đáng thương thân thiết kề cạnh nhau, cái đầu nho nhỏ cọ lên bộ lông dày không tính là ấm áp trên người nhau, chân trước ngắn ngủn không nhịn được duỗi ra phẩy phẩy đuổi con muỗi bay quanh bọn chúng… Quy luật giới tự nhiên —— kẻ mạnh sống sót, mất đi sự che chở của hổ mẹ bọn chúng chỉ có thể dựa vào nghị lực của mình mà sống sót, những động vật khác không ra tay cứu giúp những kẻ không phải cùng loài với chúng…

Trong chớp mắt, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, Hồ Võng Sơn vẫn là Hồ Võng Sơn, động vật trên núi vẫn là chủ nhân của ngọn núi này, nhưng tựa như xã hội loài người vậy, thế giới động vật cũng có cấp bậc, cá lớn nuốt cá bé trở thành tiêu chuẩn phân chia đẳng cấp ở giới động vật. Giờ đây Hồ Võng Sơn đã có Sơn Đại Vương, đó là ba con hổ xinh đẹp, con màu trắng là anh cả, màu đỏ là chú hai, màu vàng là cậu ba. Bọn chúng chính là ba chú hổ con bị vứt bỏ năm nào, trải qua sự gột rửa của năm tháng cùng sự tôi luyện tàn khốc của giới tự nhiên, hổ con yếu đuối mới sinh đã lớn lên thành một Sơn Đại Vương một mình đảm đương một cõi, động vật trong núi không khỏi nghe thấy mà sinh sợ.

Đương nhiên, năm tháng mấy ngàn năm trôi qua, bọn chúng cũng không còn là những con hổ bình thường nữa, bọn chúng là hổ tinh tu luyện thành tinh. Nếu như hổ tinh đều có thêm eo gấu lưng hổ, lông mày dựng ngược, thân người mặt hổ, thì bọn họ là ngoại lệ. Ba con hổ thành tinh có hình dáng giống người, thậm chí độ đẹp trai có thể sánh bằng Phan An, động vật giống cái thành tinh thành yêu trên núi đều quỳ dưới vuốt hổ của bọn họ.

Hổ trắng là anh cả, tên gọi là Hử Thát. Khi nó xuất hiện dưới hình hổ, thì cả người trắng đen xen kẽ, bộ lông với đường vân rõ ràng đặc biệt bắt mắt, chữ “Vương” (王) trên trán càng hiển hiện hổ khí đáng sợ. Khi hắn xuất hiện dưới hình người, khuôn mặt đẹp trai nam tính mang theo chút lạnh lùng hợp với đôi mắt nhỏ dài màu ngân hôi, thân hình cao ngất, nghiễm nhiên mang theo trọn vẹn khí chất vương giả vốn có. Hắn là kẻ chững chạc nhất trong ba con hổ, cũng là kẻ đánh bạc giỏi nhất.

Hổ đỏ là chú hai, tên gọi là Hử Nhĩ. Nó ở hình hổ có một bộ lông đỏ rực như lửa, ban văn màu đen bao trùm lên đó, xa xa nhìn lại trông giống như một ngọn đuốc dạo bước trong núi. Hắn hiện ra dưới hình người có một khuôn mặt anh tuấn mang chút tà khí, con ngươi đỏ rực kia tùy tiện liếc một cái, lập tức có thể mê hoặc hơn phân nửa sinh vật giống cái. Hắn là kẻ thông minh nhất trong ba con hổ, cũng kẻ mê rượu nhất, nói cách khác, chính là mê rượu thành tính.

Hổ vàng là cậu ba, tên gọi là Hử Tam. Nếu như con hổ màu vàng là thường thấy nhất, thì nó là ngoại lệ, một bộ lông màu vàng khác thường kia thường xuyên phát ra ánh vàng chói mắt, khiến cho người xem không dời mắt ra chút nào. Khi hắn xuất hiện ở hình người, cũng chỉ nghe thấy duy nhất tiếng hít hơi, bởi vì thật sự quá khôi ngô, dù là gương mặt tuấn tú vĩnh viễn mang theo nụ cười mỉm, hay là đôi mắt sâu thẳm màu nâu nhưng lúc nào cũng tràn đầy thâm tình. Hắn là kẻ dễ dàng đến tiếp cận trong ba con hổ, thế nhưng chỉ đối với sinh vật giống cái mà thôi, bởi vì hắn chính là tên háo sắc nhất trong ba con hổ.

Hử Thát không cược không sống, Hử Nhĩ không rượu không sống, Hử Tam không sắc không sống, nhưng ba con hổ như thế vẫn cứ hùng bá một núi, uy chấn tám phương.

Gần đây, trong núi có ba con hồ ly mới đến, chính xác mà nói, hẳn là hồ tiên. Chuyện đầu tiên mà ba con hồ ly tu luyện thành tiên này làm khi đến Hồ Võng Sơn là bái kiến Sơn Đại Vương của ngọn núi này. Đây là ba con hồ ly xinh đẹp, cầm đầu là một con ngân hồ, đứng thứ hai là tuyết hồ, nhỏ nhất chính là kim hồ.

Ba con hồ ly quyết định chia nhau đi bái kiến ba con hổ, theo đó ngân hồ Hô Tiển đi gặp anh cả, tuyết hồ Hô Tinh đi gặp chú hai, kim hồ Hô Diêu đi gặp cậu ba.

Kế hoạch trần ai lạc địa(1), ba con hồ ly chia nhau hành động…

(1) đại loại là ‘hạt bụi rơi xuống đất’

———————

Lời của tác giả

Ta dùng từ đồng âm, có thể có người đã phát hiện rồi, cơ mà ta vẫn nói rõ một chút:

Hồ Võng Sơn [hú wǎng shān] —— Hổ Vương Sơn [hǔ wáng shān]

Hử Thát [hǔ dá] —— hổ đại [hǔ dà], Hử Nhĩ [hǔ ěr] —— hổ nhị [hǔ èr], Hử Tam [hǔ sān] —— hổ tam [hǔ sān]

Hô Tiển [hú xiǎn] —— hồ tiên [hú xiān], Hô Tinh [hú jīng] —— hồ tinh [hú jīng], Hô Diêu [hú yáo] —— hồ yêu [hú yāo]

Mọi người nhớ com nha!!! (Đây cũng là lời của tác giả. P/s: Mọi người khỏi cần mất công nhớ tên đâu)

————————

Link: https://muadongthang10.wordpress.com/2017/06/17/ho-gia-ho-uy-duat-kieu/

————————

Chú ý:

– Có truyện trùng tên nhưng của tác giả Xuân Khê Địch Hiểu (chưa edit hoàn)

– Đoản văn

– Dù chỉ có 3c nhưng là 3 chương đều set pic =)))))💚💚💚💚

ho-gia-ho-uy

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *