hao-mon-sung-hon

Hào môn sủng hôn 

Tác giả : Trường Qua Nhất Họa 长戈一画

Thể loại: Điềm văn, hào môn thế gia, sinh tử, chủng điền văn, nữ vương thụ x thâm tình trung khuyển công, hơi hư cấu

Nguồn: dithanbangdanilam, Wiki dịch

Edit: V (wp chungtadeulahu), Hàn Linh aka 韩灵,明明 (wp tichvulam)

Tình trạng: Hoàn ( 76 chương chính văn + 4 phiên ngoại)

———————–

Văn án (V)

Một lần bất ngờ, Đại thiếu gia nhà họ Sở là Sở Nghiễm Ngọc bị tra ra không phải là con ruột của nhà họ Sở, y chẳng qua chỉ là một đứa trẻ nông thôn năm đó bị bế nhầm về mà thôi, cha không muốn lãng phí công sức nhiều năm bồi dưỡng y, liền sắp đặt cho y một cuộc hôn nhân có thể trợ giúp cho gia tộc… chỉ trong một đêm, y ngã từ thiên đường xuống địa ngục.

Không thể nào tiếp nhận được sự đả kích, trong một đêm mưa sa gió giật y một mình chạy ra ngoài đường, lại bị tên thiếu gia mới tới thay thế mình giết chết, đồng thời trước khi y chết, gã còn cười nói cho y biết một bí mật liên quan tới thân thế của họ…

Y như một con ác quỷ bò từ trong vũng bùn ra ngoài, tiếp quản nông trường nhỏ rách nát cha ruột để lại, một lần nữa quay về nhà họ Sở như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra, cũng đồng ý chấp nhận cuộc hôn nhân do cha mình sắp đặt…

* Người hầu nhà họ Sở đều đang lén lút bàn tán, thiếu gia mới về nhà kia tối nào cũng nửa đêm tỉnh giấc, hét to, hơn nữa còn không để ai lại gần, cũng không biết đầu óc có vấn đề gì không nữa, aizz, vẫn là thiếu gia Nghiễm Ngọc tốt hơn, trước đây…

* Tư Thần thích Sở Nghiễm Ngọc đã nhiều năm, nhưng bối cảnh của nhà họ Sở làm cho họ căn bản không có khả năng đến được với nhau, mãi cho tới tận lúc anh nghe nói Sở Nghiễm Ngọc không phải là con trai ruột của nhà họ Sở, anh mới quyết định sẽ không chờ đợi thêm nữa…

CP: Nữ vương thụ (Sở Nghiễm Ngọc) VS Thâm tình trung khuyển công (Tư Thần)

Văn án (Hàn Linh)

Con riêng của Mạnh gia có hai loại vận mệnh.

Một loại “có ích” và bị “sử dụng” đến chết.

Còn có một loại chính là “lợi dụng phế vật”.

Một lần nữa sống lại, Mạnh Đình không chút do dự lựa chọn loại thứ hai.

Cho nên… cậu phải lấy chồng.

“Ồ.” =. =

Câu chuyện của một mỹ thiếu niên chết đi sống lại muốn “sa đọa”, bị tiểu công chính trực đủ loại “tạc” trở lại.

Đây là câu truyện giữa cứu và bị cứu.

Em là vợ của anh, anh là ánh mặt trời của em.

Mạnh Đình: Thật vớ vẩn…

Yến Tuy: Vợ anh nói gì cũng đúng.

Ny Ny muốn văn nghệ bị chặn ngang: Rít ~~~ (con trai và tiểu công nhà nó đều ghét bỏ tôi.)

Xin thu lấy, xin thu lấy, xin thu lấy!

Văn án do Tấn Giang biên tập:

Con riêng của Mạnh gia có hai loại vận mệnh, một loại “có ích” và bị “sử dụng” đến chết, còn có một loại là lợi dụng phế vật. Sống lại lần nữa Mạnh Đình lựa chọn loại thứ hai. Cho nên, cậu phải lấy chồng. Ngày thứ tư về đến Mạnh gia bị chồng mang về nhà, ngày thứ năm lĩnh chứng, ngày thứ mười ba kết hôn. Hằng ngày cưng chiều, ngọt ngào, trêu ghẹo. Câu truyện viết một mỹ thiếu niên ngốc manh, bản thân không biết dùng “lời ân ái”, đem ông xã trêu ghẹo đến không thể tự kiềm chế, không phải cậu không được . Mạnh Đình sau khi sống lại lựa chọn con đường cùng đời trước hoàn toàn khác nhau, một lòng muốn làm “Phế vật”, nhưng cậu tự biết, anh chính là thứ đáng quý của cậu, cũng chính là người cậu ngưỡng mộ, thân ở nơi tối tăm, tâm hướng về ánh sáng mặt trời, cậu cũng đã nhận được ánh mặt trời của cậu. Đây là một quyển truyện sủng văn rắc đường ngọt đến đau răng.

Link (V): https://chungtadeulahu.wordpress.com/2018/07/22/hao-mon-sung-hon/

Link (Hàn Linh): https://tichvulam.wordpress.com/dam-my-hoan/sung-hon-hao-mon/

Link wattpad (Hàn Linh): https://www.wattpad.com/myworks/255823953

hao-mon-sung-hon

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *