Tác giả: Sơ Lãng
Thể loại: Danmei, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, trọng sinh, thương chiến, công sủng thụ, đại thúc thâm tàng ôn nhu công x trong sinh tạc mao mỹ mạo thụ, 1×1, HE.
Nhân vật chính: Hạng Viễn
Edit: Mimi (www.tieuhoangcau.com)
Beta: Chi
Tình trạng: Hoàn (80c) (26/06/2016)
——————————
Văn án
Hạng đại thiếu gia chết thực oan ức.
Kiếp này, cậu quyết định tự lực tự cường, gắng sức đứng vững trên chính đôi chân mình, hòng sớm ngày thoát khỏi vận mệnh bị người ta nuôi nhốt.
Đáng tiếc, bất kể cậu có vùng vẫy thế nào, cũng vẫn không thể nhảy ra khỏi cái bát của người kia…
Hạng thiếu gia tức đến sùi bọt mép: Cưỡng đoạt con giai nhà lành chính là thế này đây, tại sao không có một ai xử lý? Tại sao, tại sao hả?
Người nào đó vươn tay xoa đầu vuốt lông cho Hạng đại thiếu: Ngoan, mâu thuẫn trong gia đình, chúng ta đóng cửa giải quyết là được rồi ^^
———————————-
Nhận xét sơ bộ
Tác giả hành văn lưu loát, tình tiết liền mạch tự nhiên. Về phương diện khắc họa nhân vật, cách thức được chọn chính là dùng diễn biến tâm lý cùng ngôn ngữ cử chỉ để thể hiện tính cách từng đối tượng. Sự thay đổi hoàn toàn trái ngược của nhân vật chính trước và sau khi trọng sinh làm câu chuyện tăng thêm không ít cảm giác vui vẻ cũng như tính phản đòn. Ngoài ra, khi lựa chọn bối cảnh, tác giả cũng khéo léo đem hai yếu tố ‘hào môn’ cùng ‘thương chiến’ dung nhập với nhau, điều đó khiến cho nội dung vở kịch lại càng trọn vẹn và chân thực.
————————-
Spoil (by Long Thiên Các)
Em cũng tính như số khổ đi, những tưởng gia đình hạnh phúc, ai ngờ mẹ vừa chết tra cha vác về tư sinh tử không hề nhỏ tuổi hơn em. Tu hú chiếm tổ, chẳng những lấy hết tài sản của mẹ em, ông ta còn ném em sang nước M với mỹ danh du học chứ thật ra cho em tự sinh tự diệt, tên em trai tiện nghi kia còn cố gắng xóa bỏ sự tồn tại của em khiến cho nhiều người nghĩ hắn mới là Hạng gia đại thiếu.
Nhưng đời em cũng rất may mắn, ngay lúc em bất lực nhất thì em gặp anh. Anh là Tam gia của Diệp gia 1 trong những gia tộc giàu có quyền lực nhất nước. Khi anh gặp em thì anh đang thấy chí, vốn dĩ đã định sẽ phát triển ở quân giới, nhưng ai ngờ anh bị gia tộc đẩy ra nắm mảng thương giới. 2 kẻ đau khổ gặp nhau thế là dính vào nhau luôn, anh gặp em khi em mới 14 nên cũng có thể xem như dưỡng thành.
Nhưng tranh đấu giữa các gia tộc rất căng thẳng, em bị Ninh gia đối thủ của Diệp gia chọn làm chỗ ra tay nên anh phải đưa em đi nước ngoài và vờ như hem quan, em vốn bị anh dưỡng phế, trải qua 2 năm vất vả vật lộn bị người người sỉ nhục, em bị tai nạn xe rồi chết.
Em sống lại vào lúc chưa xảy ra gì cả, cũng phải bấn loạn 1 thời gian, em bình tĩnh lại, quyết tâm thay đổi bản thân. Vì em vẫn rất yêu anh, mà bản thân em cũng không thông minh, cho nên em cố gắng xóa bỏ mọi mối nguy có thể khiến em trở thành gánh nặng cho anh. Anh cũng thấy em khác thường sau đó hỏi han và nhờ nhiều nguồn khác nhau anh cũng biết được em sợ cái gì. Sau đó anh quyết định phải bóp chết tất cả nguy cơ. Dĩ nhiên cuối cùng cũng sóng êm gió lặn. Anh và em lại hạnh phúc bên nhau, Diệp gia đã lên đỉnh điên phong.
——-
Nói chung thì truyện khá, không đặc sắc tình tiết ổn, giả trí cũng khá.
—————————–
Review (by Đam Mỹ – Danmei)
Kiếp trước, Hạng Viễn bị gia đình vứt bỏ, gặp được người đàn ông ấy, được hắn yêu thương chiều chuộng rồi lại bị người ấy bỏ rơi. Cuối cùng, cậu chết oan uổng.
Trọng sinh trở lại, cậu muốn xa rời khỏi vòng tay của Diệp Quân Niên để tránh cái kết đau thương cho mình, nhưng chẳng thể chống cự được sự quan tâm và nuông chiều của hắn. Cuối cùng, sau mọi vất vả hiểu lầm, những kẻ có tình rồi cũng sẽ quay về với nhau.
Nghe đau khổ vậy thôi chứ truyện ngọt ngào lắm đó: )))), chỉ có khúc đầu hơi dằn vặt nội tâm tí, sau khi phá vỡ mọi hiểu lầm lại ngọt ngọt ngào ngạo ngược cẩu FA thôi.
Kiếp trước lẫn kiếp này, Diệp Quân Niên bảo bọc quá mức Hạng Viễn, chiều chuộng với hi vọng cậu nhóc chẳng thể rời khỏi mình. Nhưng cuối cùng kiếp trước lại chẳng thể bảo vệ cậu, buộc phải đẩy cậu đi xa để rồi đánh mất cậu. May mà kiếp này có thể cứu vãn mọi chuyện.
Chẳng biết trong hai người, ai đáng thương đáng trách hơn trong sự việc ấy.
Cuối truyện có một bạn pháo hôi cũng trọng sinh, tuy nhiên vì bạn ấy là pháo hôi nên cũng chẳng gây nên được bao nhiêu rắc rối cả đâu. Phương Trách tiểu thụ cũng có một couple đó nha.
——————————
Review (lethuhangnd.wordpress.com)
Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh, 1×1, công sủng thụ, đại thúc công, tạc mao thụ, HE.
Vốn dĩ mình không định viết review truyện này, đọc xong cũng lâu rồi. Cơ mà mới hôm qua tìm được một truyện, đọc văn án thấy ổn xong đọc vào chương 1 mới phát hiện là đọc rồi, nhưng hồi đấy mình bỏ thói quen lạch cạch gõ review nên chẳng nhớ gì cả. Xong giờ mình cũng quên luôn tên truyện rồi. Cho nên nay rảnh rỗi viết vài dòng về cái bộ mà mình cày trong lúc ôn thi sml.
Hihihi, trước hết phải nói là mình thường né thể loại trọng sinh, thi thoảng đọc là do cái nội dung có phần mình thích, kiểu thụ ngầu thế nào, công lầy thế nào, đấy nên mình mới đọc thôi. Còn vụ này thì == chả hiểu sao đọc. Có lẽ là do Wattpad cứ giới thiệu đề cử nó mỗi khi mình onl vào ứng dụng chăng??
Mà không lôi thôi nữa. Tóm tắt nội dung chút, Hạng Viễn được Diệp Quân Niên bao nuôi từ lúc còn là thằng nhóc, xong lại cố tình chiều chuộng, chiều thành hư. Hạng Viễn cứ ỷ lại vào chồng mà ăn chơi quậy phá, xong dính vào bẫy của người ta, bị chồng đẩy sang nước ngoài. Hạng Viễn lâm vào cảnh đói khát, phải tự vật lộn, xong đã yên ổn nhưng lại không may bị ô tô đâm rồi chết. Hạng Viễn trọng sinh lại thời điểm trước khi gây chuyện, trở thành con người dè dặt cẩn trọng hơn. Tam gia thấy Đông Đông của hắn khác xưa, nhưng vẫn một mực bao bọc chở che cho người thương. Tóm lại một màn sóng gió cũng chẳng nhằm nhò gì, chỉ thấy Hạng Viễn trưởng thành trông thấy, và sự dịu dàng vãi cả chưởng của ông chồng. Vài nhân vật phụ vô cùng đáng yêu như Phương Trác mặt baby, cháu trai của Tam gia khí chất ngời ngời… Chỉ buồn cái là mình đẩy thuyền hai bạn trẻ này cơ mà Phương Trác ngoài việc nói lắp “Diệp Diệp Diệp đại ca…” thì không hề liếc mắt đến cháu trai thừa kế nhà Diệp gia.
Dù sao thì truyện khá ổn. Không có gì quá sốc óc sốc não, có vui có buồn mà hầu như mình chỉ thấy ngọt í. Quá khứ hơi đau chút với cả đoạn cuối kể nỗi khổ của Tam gia khi mất Đông Đông ấy. Thôi thì đáng đọc mà. ^_~
——————————
Review (by Hân Bùi)
Couple chính: Tổng tài bá đạo, ôn nhu, sợ vợ công x ngạo kiều, biệt nữu ( chỉ là lúc mới trọng sinh em hơi rối rắm nên mới vậy) dần trưởng thành thụ.
Diệp Quân Niên – Tam gia x Hạng Viễn – Đông Đông.
Bộ đam này khá nổi, ít nhất đối với mình là như vậy, nên chắc sẽ có người đọc rồi và có người chưa đọc, nhưng mình có thể chắc chắn một điều là những ai đã đọc rồi thì sẽ không thể nào cất lời chê bai được, thế còn những người chưa đọc? Tin tớ đi, mọi người sẽ không cảm thấy lãng phí thời gian đâu.
Đầu tiên thì phải nói đến thế lực hùng hậu của Diệp Tam gia một chút. Là một cây đại thụ vững chắc trên cả vững chắc trong sáng lẫn của chốn thủ đô kinh kỳ, có thể nói mọi hành động của Diệp gia đều có thể ảnh hưởng tới chính trị – kinh tế của cả nước lúc bấy giờ, mà Tam gia lại thân là người thừa kế đương thời của Diệp gia nên mọi người có thể tưởng tượng được thế lực của chú ấy như thế nào rồi đó.
Tiếp theo là gia thế của Hạng Viễn
Năm đó, lúc Hạng Viễn mới 14 tuổi trải qua nỗi đau mất mẹ, lại bị bố ruột và mẹ kế vứt bỏ, lang thang đầu đường xó chợ ở nước Mỹ.
Cũng năm đó, Diệp Tam gia được huấn luyện thành người thừa kế gia sản của Diệp gia bị ám hại, phải qua Mỹ chữa trị, ai ai cũng cho rằng Diệp Tam gia được tiếp tục làm người thừa kế là chuyện không thể nào.
Ấy vậy mà số phận đưa đẩy Diệp Tam gia lái xe lăn đi qua con ngõ nọ, để cho cậu nhóc Hạng Viễn bị đánh đến cả người máu me nhào vào lòng mình khóc nức nở. Mỗi người họ đều xem đối phương là khúc gỗ cứu mạng mà ôm thật chặt.
Vậy nên Diệp Tam gia lại đứng lên một lần nữa, làm lại tất cả để trở thành một Diệp Tam gia người người đều kính nể cùng sợ hãi, đường đường chính chính giữ lấy gia sản và toàn bộ Diệp gia trong tay và cũng lấy được sự chấp thuận về danh phận của Hạng Viễn. Công việc bề bộn quá nhiều khiến cho Tam gia không có nhiều thời gian bên cạnh Hạng Viễn, vì vậy mà sự nuông chiều dung túng dành cho y tăng lên gấp bội. Mà Hạng Viễn cũng xem đó là đương nhiên mà tiếp nhận, hưởng thụ. Đến khi lỡ tông chết con trai của gia tộc đối thủ thì Hạng Viễn một lần nữa bị đưa qua Mỹ, mà Tam gia trước nay cưng cậu như châu báu chỉ để lại từ cút. Một lần đi này mất 2 năm, 2 năm để cậu chờ đợi, 2 năm để cậu oán hận và thích nghi với cuộc sống, ấy vậy mà cho đến khi tưởng như có thể làm lại cuộc đời một lần nữa thì Hạng Viễn lại bị xe tông mà chết. Đến đây có thể mọi người sẽ cảm thấy oán hận Tam gia bởi vì chính bản thân Hạng Viễn sau khi sống lại cũng oán hận, cũng từng thề rằng sẽ khiến Tam gia chịu đựng nỗi đau mà mình từng chịu, thế nhưng cậu có làm được không.
Không đâu! Cậu không làm được.
Cậu không thể chống lại sự ôn nhu, bao dung cùng bá đạo của người đàn ông đó. Vậy nên, cậu lựa chọn một lần nữa ở bên cạnh người đàn ông đó một lần nữa. Nói thật, chuyện này có mấy ai làm được, một lần nữa lựa chọn ở bên cạnh người đàn ông đã từng khiến mình chịu đựng biết bao tuổi nhục, đau khổ, mấy ai làm được chứ?
Vậy nên cậu muốn có sự nghiệp riêng, có tri thức, cậu muốn chừa cho mình một con đường lui, lỡ như sau này bị vứt bỏ một lần nữa, cậu cũng không phải ăn đắng nuốt cay giống kiếp trước.
Cả câu chuyện với 77 chương bao gồm cả phiên ngoại để lại cho người ta rất nhiều khung bậc cảm xúc, thế nhưng thực sự mà nói cảm xúc thật sự vỡ òa ở chương phiên ngoại cuối cùng. Khi mà mọi chuyện bị phơi bày ra ánh sáng, lý do mà một Tam gia bao dung nuông chiều cậu lại vứt bỏ cậu một cách tuyệt tình như vậy, điều này Hạng Viễn sau cùng cũng biết, nhưng cậu không biết 2 năm cậu ở Mỹ Tam gia đã trải qua như thế nào, cậu cũng không biết sau khi chết Tam gia dần trở nên điên cuồng biết bao nhiêu. Mà cũng không cần biết đâu vì tớ thực sự không nỡ để Hạng Viễn biết, tất thảy kiếp trước cứ xem như mây bay, vì cuối cùng hai người rồi cũng hạnh phúc.
Sau khi đọc xong, tớ cảm thấy thực ra tình yêu mà Hạng Viễn dành cho Tam gia rất rất to lớn, chỉ là tớ cảm thấy vậy, giống như việc tuy ăn chơi soa đọa nhưng có bao giờ Hạng Viễn dính đến chuyện đàng điếm đâu chứ, mình từng đọc qua rất nhiều comment bảo kiếp trước thụ trẻ trâu kiếp này tu tâm dưỡng tính, nhưng mình không cảm thấy như vậy chút nào, cả kiếp trước lẫn kiếp này Hạng Viễn luôn khiến người ta thương nhiều hơn là trách.
Điều quan trọng hơn nữa là cuộc sống phúc tính của cặp này rất thú vị nha.
Uầy viết quá nhiều rồi, tớ mới đọc xong nên cảm xúc nó bùng chaý quá thể, mọi người thông cảm nha~~~
Thật ra viết xong bài này, lưng tớ đã đẫm mồ hôi luôn, vì bài này thật sự rất khó viết review đó. Tớ sẽ rút kinh nghiệm lần sau nhé.
—————————–
Review (saisaikim.wordpress.com)
Thể loại: trọng sinh, hào môn thế gia, 1×1, đại thúc công, tình hữu độc chung
Hạng Viễn trọng sinh trở về năm 18 tuổi, khi cậu vẫn còn được ở trong vòng tay nuông chiều của Tam gia – Diêp Quân Niên. Mang theo kí ức bị xua đuổi kiếp trước bởi người cậu hằng tin tưởng, Hạng Viễn không còn đủ can đảm để tin tưởng vô điều kiện vào Diệp Quân Niên như trước. Một lần nữa có lại mọi thứ trong tay, Hạng Viễn quyết không sống như một công tử bột ăn chơi trác táng của kiếp trước mà học cách làm lại cuộc đời và thấu hiểu Tam gia, người sẽ đi cùng Hạng Viễn một đời. Kế đó, cậu cũng có thể tìm ra được lí do vì sao kiếp trước Diệp Quân Niên lại chấp nhận để cậu rời xa.
Với mình, đây là một bộ đam nếu ví như một cái ghế sô pha thì có cái khung tốt nhưng cái đệm dở. Đoạn mở đầu khá hấp dẫn khi vạch ra những nét tính cách và quá khứ của nhân vật chính. Đến đoạn giữa mình cảm thấy có hơi ngán vì điểm nhấn không đủ cao trào và kịch tích. Đây cũng là nguyên nhân mình từng drop 1 lần và luyến tiếc cái sườn ý mà quay trở lại lần 2. ( 1 phần vì cái “Đại thúc công” nữa haha)
Đoạn cuối có chiều sâu và kích thích hơn nhưng nhịp điệu dẫn dắt có hơi muộn màng, khi mà người đọc đã cảm thấy chán ngán bởi đoạn giữa lê thê. Điều này dẫn đến việc mình không nhớ nhiều về nội dung mà chỉ ấn tượng với phần nhân vật.
Về tuyến nhân vật, mình khá thích nhân vật Tam gia và cậu bạn thân của Hạng Viễn. Về cậu bạn của Hạng Viễn, cứ đọc đi rồi sẽ thấy ổng dễ thương cỡ nào. Ổng rồi cũng có một mối tình “ngốc xít” của mình. Hơn nữa, đây có thể xem như là một nhân vật “nêm gia vị” cho Hạng gia đại thiếu giữa những khoảng trống của mạch truyện.
Nói về Tam gia, điều đầu tiên đó là mình bị ấn tượng về tình cảm và cách làm của Diệp Quân Niên. Người này là một ông chú xấp xỉ ba mươi lăm phong độ, nắm giữ sản nghiệp kinh doanh giàu có của Diệp gia. Tam gia trầm tĩnh ít nói, yêu chiều và bao dung Hạng Viễn hết mực, là một người tình hoàn mỹ trong mộng của nhiều người. Tuy nhiên có vẻ đất diễn của Hạng Viễn quá nhiều khiến sự hiện diện của Tam gia không đủ “mạnh mẽ” như tác giả mong muốn.
Tam gia nhận định mình không có nhiều tình cảm, cũng không có dư thời gian để dây dưa với nhiều người. Vì vậy khi đã xem trọng Hạng Viễn, vậy nghĩa là nâng niu không để ai thương tổn Hạng Viễn. Tam gia “cố tình” để Hạng Viễn ăn chơi trác táng, đua xe, uống rượu. Hạng Viễn có thể làm bất kì việc gì cậu thích, ngoại trừ có quan hệ tình cảm với người khác.
Tam gia nuôi dưỡng Hạng Viễn từ nhỏ, và nuôi hư cậu để cậu chỉ có thể dựa dẫm vào Tam gia. Tam gia cho Hạng Viễn cuộc sống sang quý sung túc, cho Hạng Viễn cái danh “đại thiếu” vang khắp chốn kinh kỳ, cho Hạng Viễn đứng sau 1 người trên vạn người. Cả hai cùng sống trong Dẫn Phượng Hạng – nhà tổ của Diệp gia quyền quý với quản gia và người hầu. Có thể nói, Hạng Viễn sống như “ông hoàng nhỏ” được cưng chiều lên tận trời.
Chính vì điều này, Tam gia thành công đắp dựng một Hạng Viễn kiêu căng, ngạo mạn, lười biếng và có chút ngốc nghếch của kiếp trước. Và vì như thế, Hạng Viễn chạy không thoát khỏi tầm Tam gia nổi.
Nhưng Hạng Viễn, người này cũng tình nguyện dựa dẫm như thế, tận hưởng như vậy. Hạng Viễn biết ý định của Tam gia, hiểu được con người của Tam gia. Và cậu chấp nhận hoàn toàn việc trở thành Hạng đại thiếu. Cho đến khi một lần nữa trải qua kiếp người, Hạng Viễn mới nhìn nhận lại và chọn lọc sự dung túng của Tam gia ở một mức nào đó.
Tam gia vẫn sẽ xem trọng Hạng Viễn, vẫn nuông chiều Hạng Viễn, tin tưởng và cho cậu tất cả những gì cậu muốn. Nhưng Hạng Viễn muốn đứng cạnh Tam gia, hiểu được Tam gia chứ không phải thoải mái hưởng thụ như trước.
Xuyên suốt cả câu chuyện là quá trình Hạng Viễn làm lại cuộc đời và các màn thể hiện tình yêu của Tam gia và Hạng Viễn. Như đã nói, cách viết của tác giả chưa thật gãy gọn khiến khúc giữa sẽ hơi chán, trì trệ và nhiều tình tiết có vẻ thừa.
Ngay cả khi Tam gia và Hạng viễn ở cạnh nhau vẫn thiếu đi phản ứng hóa học gây kích thích cho người đọc. Tam gia vẫn dịu dàng nồng nhiệt, Hạng Viễn vẫn ngoan ngoãn dựa vào Tam gia. Nhưng chưa đủ để cho mình một cái nhìn trọn vẹn về Tam gia và Hạng Viễn.
Điểm cộng cho Hạng Viễn có lẽ là tác giả xây cho Hạng Viễn một nét cá tính độc lập cứng cỏi chứ không phải loại hình “chim nhỏ nép người”. Nếu không ngay lúc mình cảm thấy lê thê thì đã drop lần nữa rồi. Haha.
Trong này có một vài triết lý khá hay và làm tăng thêm màu sắc của truyện. Đại loại như việc Hạng Viễn lẽ ra có thể dựa vào Tam gia từ đầu để lập nghiệp thì mọi sự sẽ thuận lợi. Cậu với tổn thương của kiếp trước và sĩ diện mà tự mình đấu lại với đám con cháu thế gia, kết quả đương nhiên thảm bại. Bởi cái gì mình có mà không tận dụng không phải mình hay, mà nghĩa là mình ngốc.
Nói chung Hạng gia đại thiếu, truyện cũng như tên, nội dung xoay quanh nhân vật Hạng Viễn. Ngay cả người bạn đời Tam gia cũng hơi mờ nhạt và không có quá nhiều sức ảnh hưởng đến nội dung của truyện. Mình khá tiếc cho đất diễn của Tam gia vì đây là nhân vật sẽ có khá nhiều hướng khai thác làm nội dung truyện thêm đặc sắc.
Hạng gia đại thiếu là một tác phẩm có thể đọc giải trí và có thể đánh giá ở tầm trung. Bên Tiểu Hoàng Thư biên tập ổn và dễ đọc. Với ai thích tuýp cường thụ hoặc đại thúc công đều có thể thử. Hạng Viễn có một bàn tay vàng xuất hiện ngay từ đầu. Đó chính là Tam gia – siêu cấp tinh anh quyền quý thuộc dòng tộc Diệp gia đứng đầu các tộc. Cho nên đừng có thắc mắc vì sao mọi chuyện đều có vẻ cực dễ dàng với Hạng thiếu như thế nhé !!!
—————————–
Link: http://www.tieuhoangcau.com/2017/04/22/muc-luc-hang-gia-dai-thieu/
Hạng gia đại thiếu