duong-tieu-phien-ngo-dao-thanh-quan

Đương tiểu phiến ngộ đáo thành quản

Tác giả: Kinh Thành Nam Sủng

Thể loại: Hiện đại, hài, thật thà thụ x phúc hắc công, HE

Tình trạng bản cv: Hoàn, 54 chương

Edit: Nhimkishu (nhimkishu98.wordpress.com)

Convert: lamlybidat.wordpress.com

Tình trạng: Hoàn (54c) (14/03/2018)

—————

Văn án

Hà Sơ Lục đến thành phố kiếm ăn, ấy vậy mỗi ngày ngày đều bị Đặng Thiệu truy đuổi.

Người tới thì ta chạy, người đuổi thì ta trốn, đuổi đuổi bắt bắt một hồi lại chạy lên tận giường!

Thế nhưng cuộc sống của hai kẻ hoàn toàn khác biệt, một tiểu thụ lôi thôi, một tiểu công mắc bệnh sạch sẽ, khỏi phải nói cũng biết loạn thành một đống, tranh cãi không ngừng!

Hà Sơ Lục giữ chặt quần áo: “ Quản lí lưu manh dám đùa giỡn dân lành!”

Đặng Thiệu đen mặt: “Cậu là thể loại đàn ông gì thế?”

Quần chúng xung quanh đều che mắt không dám nhìn.

Thế nên tiểu thụ thật thà , chất phác, muộn tao lại lôi thôi cứ vậy nhiệt tình PK cùng quản lí tiểu công phúc hắc lại mắc cái bệnh sạch sẽ kinh niên.

Hà Sơ Lục: “Hôm nay không rửa chân, cả ngày đứng quán mệt muốn chết”

Đặng Thiệu: “ Không rửa chân không cho lên giường”

Nội dung: Đô thị tình duyên, chế nhãn tình duyên thêm nếm ít oan gia ngõ hẹp.

Diễn viên chính: Hà Sơ Lục, Đặng Thiệu┃ Diễn viên phụ: N nhiều ( nhiều vô cùng =))) ┃

————

Review (by Review đam mỹ)

Hiện đại, hiện thực hướng, hài hước ấm áp, phúc hắc công x ngây thơ thụ, oan gia ngõ hẹp.

Thụ là dân quê… ơi là quê, ở tít xa tận xứ khỉ ho cò gáy. Nhà nghèo, gom góp tiền bạc lên Bắc Kinh tính mở quầy hàng rong kiếm sống thì ngay ngày đầu tiên đã gặp quản lý đô thị – chính là công của chúng ta.

Tình cảm hai người bình thản nhẹ nhàng, nước chảy thành sông xen lẫn mấy phần hài hước. Công khiết phích, thụ lại… ở dơ trời sinh nên toàn gặp những tình huống dở cười dở mếu. À, hai người tuy đều là lần đầu hết cả nha.

Văn truyện theo hướng hiện thực nên có hơi thô thiển và mất vệ sinh nhưng tựu chung vẫn dễ thương lắm. Đề cử.

————

Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)

Ngay từ tiêu đề, bạn đọc đã có thể cảm giác được đây là một câu chuyện thú vị. Nhân vật có nghề nghiệp rất đời, bối cảnh của họ lại còn khá đặc biệt – hoàn toàn đối lập nhau. Bởi chắc hẳn ai cũng biết, kẻ thù lớn nhất của những người bán hàng rong không ai khác chính là quản lí đô thị.

Với sự khác biệt gần như là đối lập như vậy? Câu chuyện sẽ diễn ra thế nào? Và tình yêu của họ sẽ diễn biến ra sao?

Trước hết, đây tuyệt đối không phải là một câu chuyện hài hước theo kiểu mì ăn liền. Những nội dung chứa đựng trong nó tuy không quá đao to búa lớn, nhưng đúng như cái tên mộc mạc của mình. Truyện là những lát cắt mang đậm hơi thở cuộc sống: đời sống ổ chuột, thiếu thốn của những con người lưu lạc giữa lòng thành phố Bắc Kinh sầm uất, những đắn đo cơm áo gạo tiền bộn bề hàng ngày, tâm trạng của những con người ở quê chân chất lạc bước đến thành phố xa hoa nhộn nhịp để mưu sinh kiếm sống. Tất cả đều được miêu tả trong những chương truyện.

Công và thụ theo lẽ đó cũng được miêu tả theo một cái nhìn rất khác. Đây lại là một nhân vật thụ đặc biệt khác nữa mà mình cực ấn tượng trong suốt rất nhiều bộ đam mỹ đã từng đọc qua. Một nhân vật mà từ thần thái, tính cách hành động, lời ăn tiếng nói đều đậm chất người dân quê chân chất. Sau này, khi đã quen với nhịp sống thành thị, cuộc sống cũng trở nên khấm khá hơn. Bản chất mộc mạc, ngay thẳng, nghĩ gì nói đó vẫn được giữ trọn vẹn không hề thay đổi. Mình liên tục bị cậu ấy chọc cười vì cái bản tính thẳng như ruột ngựa ấy. Ai đời, cảnh giường chiếu bao giờ cũng được tác giả miêu tả hoa mĩ, say mê. Đến cặp đôi trong truyện này, thụ cứ tỉnh bơ mà nói với công kiểu anh đừng xoạc, em chưa có * đâu =)))))))

Cuộc sống được miêu tả trần trụi mà đầy đáng yêu, chuyện củi gạo mắm muối, đến chuyện lên giường. Bởi vậy, cảnh báo trước, ai mà trước giờ bị mấy cảnh thăng hoa trong mấy truyện khác làm mụ mị đầu óc, thì khi đọc bộ truyện này, bạn sẽ thấy một sự thật khác về cuộc sống yêu đương của quý vị đồng chí. Họ cũng có những lúc lên xuống, những chuyện tế nhị này kia. Và qua đó, chúng ta hiểu được, tình yêu bình thường vốn đã khó giữ gìn, thì chuyện tình của họ càng cần nhiều công sức nâng niu quý trọng hơn nữa.

Một điểm đáng yêu nữa, vốn anh công là một người ưa chuộng sạch sẽ, đến cuối cùng lại bị quen với cái mùi thối chân của vợ mình. Đúng là yêu ai yêu cả đường đi lối về.

Túm lại là, chuyện nhẹ nhàng, mộc mạc và bình dị, vừa rất đời, nhưng cũng được tác giả viết dưới một góc độ rất lạc quan, vừa phù hợp cho chúng mình thư giãn, vừa tuyệt vời để chiêm nghiệm.

———-

Link (đã xóa): https://nhimkishu98.wordpress.com/con-nuoi-duong-%E2%96%BD-%EF%BE%89/con-sap-lay-chong-%EF%BF%A3%E2%96%B3%EF%BF%A3/con-ca-%E3%83%BD%D0%B4%EF%BE%89dang-tieu-phien-ngo-dao-thanh-quan-%E3%83%BD%D0%B4%EF%BE%89/

 

duong-tieu-phien-ngo-dao-thanh-quan

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *