Tác giả: Sơ Hòa Sơ Tiểu Hòa
Thể loại: đam mỹ, gương vỡ lại lành, cẩu huyết, mất trí nhớ, thế thân, một thao đủ các thể loại máo chó, thịt vụn, hào môn tổng giám đốc công x chán nản trợ lý thụ.
Edit: Anthea Th (antheawp.wordpress.com)
Nguồn Raw + QT: Kho tàng đam mỹ – Fanfic
Độ dài: 15 chương hoàn
Nhân vật: Cố Diệp Canh, Vinh Quân
Tình trạng: Hoàn (15c) (01/04/2018)
—————-
Văn án
Lần đầu gặp gỡ, Cố Diệp Canh là chàng thiếu gia phi dương bạt hổ. Còn Vinh Quân là quân nhân kiêu ngạo ngất trời.
Sau đó gặp lại, Cố tiên sinh đã là người thừa kế ưu tú giàu sang quyền thế, còn Vinh Quân đơn giản là một người trợ lý vô dụng.
Đôi lời editor: quá khứ công tra lắm, có chi tiết thế thân nữa, nhưng đừng vì thế mà chùn chân nha mấy thím, hiện tại không còn tra đâu: ((
Nếu ai đọc xong bộ này thích cặp Quý Chu Hành x Ngôn Thịnh nghía qua QT bộ
Chắc Quý thiếu gia giả bộ chia tay | Nguồn: Kho tàng đam mỹ Fanfic
———————
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, gương vỡ lại lành, ngược, thế thân, hơi buồn, thuộc tính công thụ khó tả: ‘( xem văn án rồi biết ==
Mười năm trời có thể thay đổi một người tới đâu ? Cố Diệp Canh gặp lại người yêu cũ Vinh Quân mà cứ ngỡ như kẻ xa lạ. Một Vinh Quân hoạt bát, xán lạn như ánh dương quang ngày trước biến thành kẻ rụt rè, khờ khạo, chậm chạp từ ngôn từ đến hành động. Dù quá khứ đầy đau thương, Cố Diệp Canh chẳng nỡ nhìn thấy người mình vẫn nhớ mãi không quên trong tình cảnh này. Và rồi, những bí mật ngày xưa dần hé lộ…
Công được miêu tả tâm lý khá tốt. Từ một thanh niên mới lớn xốc nổi đến thế gia công tử không thắng nổi gia đình và rồi thành một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
Tuy nhiên, đây là truyện hiếm hoi mình đọc thấy thương thụ và trách công. Có lẽ là do phần thụ ngược công rất ít đến mức chưa kịp thấy bất bình cho công thì thụ đã tha thứ rồi =)). Thụ mất mười năm, mất tương lai, gần như mất tất cả, cuối cùng cũng chả nhớ lại được. Dù thương công, mình cũng nghĩ bạn có quyền ngược ảnh thêm chút nữa. Nhân vật phản diện thì khỏi nói rồi, mặt dầy hơn bạn pháo hôi Chức nghiệp thế thân gấp trăm lần.
————
Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)
Lại là mình và cũng lại là Sơ Hòa đây =)))
Truyện này ngắn lắm, chỉ vẻn vẹn 15 chương nên đọc xíu là xong à, nhưng mà mức độ máu cún tạt vào mặt thì không hề nhỏ chút nào đâu ha. Và trước khi rv về nội dung truyện mình sẽ quét mìn trước để các bạn khỏi phải sụp hố nhé.
No.1: Công ban đầu đến với thụ vì xem thụ là thế thân.
No.2: Sau khi xảy ra hiểu lầm và chia tay thì công có quan hệ với những người khác.
No.3: Truyện không ngược công! Bạn nào thụ khống xin cân nhắc.
Okay, sau khi vượt qua những rào cản ở trên rồi thì các bạn hãy tiếp tục tới với lí do vì sao mình lại giới thiệu câu chuyện này nhé. Điểm đầu tiên mà mình thích chắc chắn vẫn sẽ là câu quen thuộc, đó là bởi cách triển khai tuyến thời gian quá khứ hiện tại đan xen của Sơ Hòa và lối hành văn của chị ấy. Mình đọc bộ này sau một số tác phẩm khác cùng tác giả như Mè Xửng, Bạn đời và súng, Kim chủ, cưng ra đây,… có thể nói tuyến nhân vật trong các truyện của Sơ Hòa thường có mối liên hệ với nhau hoặc ít hoặc nhiều. Đôi khi nhân vật chính của bộ này sẽ là vai phụ mang đến tác động không hề nhỏ trong bộ khác và các nhân vật thường xoay quanh cuộc sống trong quân đội cùng thương trường.
Điểm thứ hai mà mình cũng khá ưng chính là cái xô máu chó tạt thẳng vào mặt với đủ thứ như thế thân, mất trí nhớ, bắt cóc, suýt rape, anh hùng cứu mỹ nhân, quân đội, giới giải trí,….. Có lẽ đây sẽ là điều mà nhiều bạn không cảm thấy thoải mái khi đọc, nhưng với cái guu thích tổng hợp tất cả các thứ linh tinh ở trên thì lại vô cùng đụng trúng manh điểm. Cũng phải nói là cách viết, cách miêu tả của Sơ Hòa khéo léo tới nỗi mình sẽ không còn thấy phản cảm bởi những yếu tố này nữa mà chỉ còn lại tinh thần giải trí cao độ. À dĩ nhiên là bất cứ ai từng đọc các tác phẩm của Sơ Hòa sẽ hiểu ha, mọi câu nói truyện chỉ có ấm áp ngọt ngào thì đều là dối trá hết đấy, thế nhưng những bi thương, biến cố trong nội dung đều chỉ là cách thức mà tác giả thông qua nó để diễn đạt tình cảm của các nhân vật mà thôi. Vậy nên hãy đọc nó bằng tâm thế đừng quá mong chờ, rồi bạn sẽ nhận lại rất nhiều bất ngờ ~
Điều thứ ba khiến mình muốn giới thiệu câu chuyện này tới bạn đọc đó chính là quan điểm giải quyết vấn đề khá gọn nhẹ và đơn giản của tác giả. Vinh Quân sẽ không nhớ lại những gì trong quá khứ, quên luôn đi cả tình yêu của bản thân, quên mất việc mình từng bị xem là thế thân, quên đi việc người anh yêu từng rời bỏ anh vào giây phút anh cần người ấy nhất. Thế nhưng đôi khi chính trong cuộc sống này, chúng ta không cần phải nhớ lại những gì đau buồn trong quá khứ, vui vẻ sống tiếp hẳn cũng là chuyện tốt.
Mình thật sự thật sự cảm thấy thương cho cuộc đời của Vinh Quân, có thể nói tất cả những bi kịch mà anh phải gánh chịu trực tiếp hoặc gián tiếp đều là do tên tra công Cố Diệp Canh mang tới. Khi đọc mình luôn cảm nhận được rằng Cố Diệp Canh chưa từng phải chịu bất cứ ‘ngược’ nào ngoài việc đau lòng vì người hắn yêu. Một công tử ăn chơi như Diệp Canh đến cuối cùng lại biến thành một kẻ dùng hết tình yêu và quãng đời còn lại để đền đáp và bù đắp cho Vinh Quân. Nếu bạn bảo rằng như thế không công bằng, như thế là chưa thỏa, mình hoàn toàn đồng ý. Thế nhưng chính trong bản thân mình lại luôn ôm những mâu thuẫn, rằng chỉ cần còn yêu thương, chỉ cần biết thay đổi và có một cơ hội thì hãy cho người ta được phép làm lại, hãy cho Cố Diệp Canh phong lưu thành tính nhận ra những gì mà hắn vô tình gây ra, nếm mùi vị của khổ đau khi chứng kiến bản thân góp một tay vào việc đẩy người hắn yêu vào bi kịch, rồi từ đó biết phấn đấu, thay đổi, và biết học cách yêu thương…
Diệp Hữu Khô Vinh – Cố Diệp Canh x Vinh Quân, một câu chuyện có rất nhiều vấn đề được viết ra lại được giải quyết đơn giản và ngắn gọn như độ dài của nó. Mình vẫn khá nuối tiếc bởi nếu nó có thể triển khai dài hơn, chi tiết hơn, dằn vặt hơn thì có lẽ sẽ hợp với khẩu vị của mình lắm lắm.
Cuối tuần rồi, nhà mình cùng đọc thử haaaaa
————-
Review (by Review Đam Mỹ)
Chỉ cần thấy tên tác giả Sơ Hoài mà mình nhảy hố luôn không cần suy nghĩ. Đọc một lèo tới gần 5h sáng, đề cử truyện cho những ai thèm ngược.
Thụ là một quân nhân, bộ dạng giống với người mình yêu nên công coi thụ là thế thân. Vì thụ là người tài giỏi, lại cùng người mình yêu tranh đua nên ban đầu bạn công ngoài mặt diễn yêu đương bên trong thì lại ghét thụ lắm. Nhưng càng ngày sự ấm áp, trong sáng, đánh yêu của bạn thụ khiến công ngày càng quên đi mối tình đơn phương của mình. Tưởng như thế hạnh phúc mãi, thì bỗng một ngày thụ bị kết tội cưỡng hiếp trẻ tuổi thành niên, vừa đuổi khỏi ngành còn bị đánh cho hỏng người, đầu óc mất trí nhớ còn trì độn, khả năng giao tiếp bị hạn chế. Còn công thì không tin thụ, sau khi ngả bài với rằng cậu chỉ là thế thân thì cũng sang nước ngoài du học. Cả hai bỏ lỡ nhau 10 năm liền.
Về sau hai người gặp lại trong hoàn cảnh bạn thụ vừa bị đuổi việc. Nhận ra người yêu mình bị mất trí nhớ, thân thể suy nhược lại hơi ngốc – khác hẳn với chàng quân nhân luôn vui vẻ, nhiệt huyết, đáng yêu năm xưa. Bạn công tìm hiểu thì mới biết chuyện thụ bị đánh sau khi bị đuổi khỏi ngũ thì đau lòng. Lấy thân phận là bạn cũ mà chăm sóc, giúp đỡ thụ. Vì luôn ám ảnh mình là kẻ biến thái, giờ lại có người chịu là bạn nên bạn thụ biết ơn công lắm. Càng tiếp xúc càng khiến công không tin ngày xưa thụ lại làm ra chuyện khủng khiếp như vậy nên đi tìm hiểu, phát hiện ra người cưỡng hiếp không phải là thụ mà chính là người mình yêu năm xưa, thế là rửa được oan cho thụ
Mình cực kì cực kì thích thụ trong truyện, kể cả sau bạn thay đổi mình vẫn thích. Nếu như trước là quân nhân, qua những đoạn ký ức công nhớ lại sẽ thấy thụ đáng yêu cực kì. Không giống những người lính chính trực, lạnh lùng khác, từng hành động của thụ đều khiến người khác muốn cưng chiều. Về sau thụ vừa yếu đuối lại vừa tự ti, nhưng vẫn khiến mình thích theo cách khác. Yêu thích trẻ con nhưng không dám đến gần vì nỗi ám ảnh, nhưng dù thế nào thì sự anh dũng vẫn không thay đổi. Không do dự cứu một đứa trẻ suýt bị xe đâm, liều mình giải cứu bọn nhóc mẫu giáo bị bắt đánh. Đúng là Sơ Hoài có khác, thụ trong truyện nào của chị mình cũng đều ưng.
Bạn công trước hơi tra mà sau thì sủng thụ lắm. Chỉ là mình muốn ngược công thêm một xíu chứ so với những tội lỗi của ảnh thì ngược thế nhẹ nhàng chán.
Thật sự đề cử mọi người đọc truyện này, tuy không đến mức hoàn hảo nhưng cũng đủ khiến mình đọc một mạch tới sáng. Bạn edit chắc tay, nếu có điểm trừ cho truyện thì duy nhất ở chỗ không có phiên ngoại. Huhu nếu có thêm cuộc sống của hai bản về sau thì tốt biết mấy 😭
—————-
Review (by Trần Ngô Thanh Hà)
Bộ này ngắn lắm nên đương nhiên review sẽ spoil kha khá…
Bạn nào thụ khống thì nên lướt qua. À, ai thích khiết gì đó cũng nên lướt qua luôn.
Cốt truyện cũng không có gì, công mắt hỏng coi trọng một anh giai, theo đuổi 4 năm mà người ta chỉ cao lãnh cho một câu “tôi chỉ coi cậu là em trai”. Công thấy bóng dáng của anh giai kia trong thụ nên lúc đầu có lấy thụ làm thế thân, đương nhiên thụ không biết mà vẫn nghĩ ngay từ đầu công đã yêu mình. Nhưng ở cùng nhau một khoảng thời gian thì công thực sự đổ thụ.
3 người này quen nhau trong quân đội, anh giai ất ơ vớ vẩn kia với thụ đều là mũi nhọn của đội nhưng thụ giỏi hơn nên anh giai đâm ra ghen ăn tức ở. Sau chắc biết được công thực sự có tình cảm với thụ nên càng khó chịu, kiểu cảm thấy thứ của mình bị cướp đi chăng, nên anh giai hamlol này mới tính kế thụ. Một chiêu mà hủy hoại danh dự tiền đồ và cả tình yêu của thụ, sau này còn thuê người đánh khiến thụ hỏng cả người nũa; từ đây thụ bị mất trí nhớ, trí lực cũng kém đi, vất vả mưu sinh như vậy tận 10 năm cho đến khi gặp lại công.
Và đương nhiên là công sẽ tìm ra sự thật 10 năm trước, hai người quay lại với nhau.
Tôi không đòi ngược công gì ở đây vì tôi nghĩ cái cảm giác khi biết vì sự nóng nảy của bản thân mà bỏ lỡ và gián tiếp hủy hoại một người quý giá nó đã đau khổ lắm rồi. Qua miêu tả thì Cố Diệp Canh 31 tuổi là một người thành thục ưu tú, kiểm soát cảm xúc tốt; vậy nhưng lại rơi nước mắt vì Quân Vinh không chỉ một lần.
Quân Vinh của tuổi 20 đẹp đẽ rạng ngời hay Quân Vinh của tuổi 31 đã mất đi ánh sáng thì cũng là một sự tồn tại đặc biệt với Cố Diệp Canh.
Và cả hai Quân Vinh này đều khiến người ta không thể không yêu thương. Cho dù là một người luôn ngẩng cao đầu của quá khứ hay là một người đã mất tự tin của hiện tại, Quân Vinh vẫn giữ nguyên một tấm lòng chân thành như vậy, vẫn là một người kiên trì mạnh mẽ, không dễ dàng bỏ cuộc. Suy cho cùng thì Quân Vinh vẫn chính là Quân Vinh thôi.
Quân Vinh cực yêu Cố Diệp Canh ấy, ngay cả khi mất trí nhớ thì vẫn thỉnh thoảng mơ về “nhà” của hai người. Đọc đến đoạn đấy tôi khóc như chó luôn hic. Cho dù lời lẽ Cố Diệp Canh nói ra khi đó thực sự khốn nạn và hai người chia xa trong không vui thì cũng không thể phủ nhận, quãng thời gian ở cùng với Cố Diệp Canh là hạnh phúc của Quân Vinh, và nó vẫn là thứ gì đó không thể quên hay đáng được nhớ đến, dù chỉ một chút.
Chờ đến khi Quân Vinh có lại một chút trí nhớ thì ký ức quay lại cũng chỉ là những kỷ niệm tốt đẹp với Cố Diệp Canh, kiểu như đối với người mình yêu thì chỉ muốn thấy người ta tốt đẹp nhất ấy, tôi nghĩ vậy.
Còn biết Cố Diệp Canh lúc đó “phản bội”, “không tin tưởng” mình cũng chỉ là nhờ xâu chuỗi những gì đã biết thôi chứ không trực tiếp nhớ lại năm đó Cố Diệp Canh đã nói ra những lời tuyệt tình thế nào. Đến cuối cùng thì Quân Vinh lựa chọn bỏ qua cho Cố Diệp Canh. Tôi không thấy có gì là không thỏa mãn ở đây cả vì Quân Vinh vẫn còn tình cảm với Cố Diệp Canh, cho dù không nhớ ra người thì vẫn dựa dẫm gần gũi theo bản năng; mà Quân Vinh cũng nhìn ra Cố Diệp Canh yêu mình, vậy nên việc dằn vặt đau khổ vì quá khứ lúc này chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Túm lại thì thấy bộ này ngắn ngắn dễ thương ;;-;;/ Mức độ ngược có thể chấp nhận với một con tim thủy tinh như tôi. Phát triển tính cách nhân vật hợp lý, tình tiết chạy ổn không kéo dài quá nhiều gây ức chế.
——————
Link: https://antheawp.wordpress.com/2018/03/20/diep-huu-kho-vinh/
Link wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/142023634
Diệp hữu khô vinh