de-nhat-thi-the

Đệ nhất thi thê

Tên truyện: Đệ nhất thi thê.

Tác giả: Kim Nguyên Bảo.

Thể loại: Mạt thế, tang thi, dị năng, công trọng sinh, thụ xuyên thư, không gian, 1vs1.

Biên tập: Muối (muoivantue.com)

Tình trạng: Hoàn (376c) (03/06/2017)

—————————————–

Văn án

Xuyên vào tiểu thuyết chính mình viết, Mộ Nhất Phàm rất bối rối.

Xuyên làm tang thi trong tiểu thuyết chính mình viết, Mộ Nhất Phàm càng bối rối hơn!

Xuyên làm Tang Thi Vương giết chết nam chính trong tiểu thuyết mình viết, mà nam chính lại sống lại trước thời điểm mạt thế một tháng để báo thù, Mộ Nhất Phàm mất bình tĩnh luôn rồi!

Thế nên là, anh ra một quyết định quan trọng, thủ tiêu nam chính trước khi nam chính kịp sống lại!!

Ớ ớ?

Khoan khoan, cái quái gì đây?

Không phải anh viết tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?

Thế quái nào lại thành đam mỹ rồi??!!

——————————————-

Review (reviewhontap.wordpress.com)

Hello cả nhà, lâu lắm không gặp nhau =)) mình lười viết review quá xá, hnay tái xuất bằng bộ truyện vừa hoàn không lâu và có độ dài tương đối đồ sộ nhé!

Cách đây không lâu mình có đọc truyện Phật Môn Ác Thê của Kim Nguyên Bảo, truyện đó cũng rất thú vị mặc dù mối quan hệ giữa nam phụ và thụ làm mình rất bức xúc nhưng không thể phủ nhận mình rất thích tình tiết và cách hành văn của Kim Nguyên Bảo. Vì vậy khi thấy truyện Đệ Nhất Thi Thê đồng tác giả mình liền nhảy hố luôn.

Mình không phải người thích truyện mạt thế lắm, có 1 khoảng thời gian trước khi đọc “…vật hy sinh phản kích” mình rất kì thị truyện này tại zombie nó kiểu ghê ghê thế nào ý =)))) nhưng sau khi đọc truyện đó thì bị chinh phục hoàn toàn, cũng không tránh thể loại này nữa, có đọc thêm 1 tác phẩm nổi tiếng về tận thế nữa là Kỷ Cambri trở lại, tiếc rằng mình không hợp với truyện này nên drop khi đọc được 2/3 truyện 😛

Đệ Nhất Thi Thê cho mình cảm giác pha trộn của “… vật hy sinh…” và “độc giả hoà chủ ….” vì truyện này có cả trọng sinh và xuyên thư. Cách hành văn cũng tưng tửng hài hước như “… vật hy sinh…” vậy 😛

Nhận xét chung là truyện siêu moe, cute, hường phấn, công giống anh trong vật hy sinh, siêu lạnh lùng quyết đoán và mạnh mẽ nhưng lại dễ dãi với thụ hihi, bạn thụ tuy tính cách hài hước tưng tửng nhưng cực thông minh và nhanh nhạy, diễn biến truyện khá logic và suôn sẻ, ít bug, cao trào chưa đủ gay cấn, không có H.

Nội dung truyện kể về Mộ Nhất Phàm, tác giả của tác phẩm “Vua Mạt Thế” xuyên vào boss phản diện của tác phẩm này, đồng tên Mộ Nhất Phàm.

Nhân vật Mộ Nhất Phàm cũ trong truyện sau này sẽ trở thành Tang Thi Vương, kẻ thù không đội trời chung với Chiến Bắc Thiên aka nam chính bàn tay vàng.

Chiến Bắc Thiên trọng sinh vào 1 tháng trước khi mạt thế, sau đó gặp Mộ Nhất Phàm, nay thay thế bởi linh hồn của tác giả truyện. Do boss phản diện nay đã được thay thế bởi Mộ Nhất Phàm, nên diễn biến truyện cũng thay đổi, hai người sau đó yêu nhau thắm thiết và cùng đánh boss, dẹp tang thi, và xây dựng thế giới mới tốt đẹp trở lại.

Cách hành văn của Kim Nguyên Bảo rất cuốn hút vì truyện tuy dài nhưng diễn biến tương đối nhanh và logic và nhiều tình tiết hài hước.

Tính cách của thụ, Mộ Nhất Phàm (Mộc Mộc), đáng yêu cực kì nhé, thông minh nhanh trí còn hài hước, hơi chậm hiểu trong truyện tình cảm chút 😛 ban đầu cậu cũng hơi bạch liên hoa nhưng về sau thay đổi. Diễn biến tâm lý của nhân vật này mình đánh giá rất cao vì về sau tình tiết truyện phức tạp hơn. Mình thấy cách ứng xử của Nhất Phàm rất logic, đối nhân xử thế vô cùng mềm dẻo, thủ đoạn đủ mạnh để ngăn ngừa mầm mống tai hoạ nhưng cậu vẫn là người lương thiện, người không phạm ta ta không phạm người, khá là giống với bạn thụ trong “…vật hy sinh…”.

Công trong truyện này, Chiến Bắc Thiên, thì cưng thụ hơn nhân vật trong “…vật hy sinh…”. Mặc dù Bắc Thiên vô cùng lí trí, tài năng, nghiêm khắc và lạnh lùng nhưng mọi quy tắc của anh đều có 1 ngoại lệ đó chính là Mộ Nhất Phàm. Diễn biến tình cảm của 2 người không có biến cố máu chó nào hết vì Mộ Nhất Phàm cũ và mới cực kì tương phản, có thể nhận ra khác nhau nếu để ý nên bạn công nhanh chóng nhận ra Nhất Phàm này linh hồn đã bị hoán đổi, tuy nhiên, Nhất Phàm lại không suy nghĩ tới khả năng này nên ban đầu còn bỏ chạy khỏi bạn công haha =)))

Ngoài 2 nhân vật chính ra thì còn có Trịnh Gia Minh, Trang Tử Duyệt, Mộ Kình Thiên, Chiến Nam Thiên được xây dựng rất tỉ mỉ.

Bé con Mộ Kình Thiên cực moe, yêu ba ba Mộc Mộc cực kì. Truyện này có thể coi là sinh tử văn vì trong truyện có cảnh mang bầu và đẻ con của Mộc Mộc =)) chưa chịch đã mang bầu nhé =)))) mà tác giả không giải thích ẩn khúc này hmmmm

Chiến Nam Thiên như thế nào thì mình không giải thích mà để các bạn đọc tự tìm hiểu nha: 3

Điều mình tiếc nhất là truyện không có H =))) mặc dù Mộc Mộc về sau biến dụ thụ và hơi hơi dâm, cứ gặp chồng là đòi lăn giường thôii: “>

Cuối cùng mình muốn dành lời khen cho bạn Muối vì biên tập tác phẩm này, cách biên tập rất dễ thương, đúng với không khí của truyện, cảm ơn bạn rất nhiều: “> truyện dịch mượt mà và vô cùng dễ hiểu ❤

Nói chung sau truyện “…vật hy sinh…” thì truyện mạt thế Đệ Nhất Thi Thê đã ghi điểm với mình, mình đang phân vân không biết nên đọc 2013 của Phi Thiên Dạ Tường không, vì theo như mình đọc review thì truyện đó chân thực hơn đa số truyện zombie, zombie trong truyện đó không có dị năng và người cũng thế. Không biết bạn nào có thể review cụ thể cho mình không? 😛 Cảm ơn nhiều ❤

——————

Review (ariesholic.wordpress.com)

Vừa đọc xong bộ này. Hôm đầu lướt qua cảm thấy văn án khá gây hứng thú. Lâu lâu không đọc trùng sinh với xuyên nọ xuyên kia thế nên hôm sau bắt đầu đọc luôn.

1/3 đầu tiên của truyện hành văn tương đối chắc, hình tượng nhân vật nét phết, đặc trưng đâu ra đó đọc khá là thích. Tương tác của hai bạn nhân vật chính rất cutoe hihi, tình tiết hài nhiều pha cười như bị dại, mình thật sự thấy 1/3 này khởi đầu ổn, mỗi tội mỗi chương ngắn quá cảm tưởng chỉ có vài trăm từ một chương thì phải, về sau thì dài ra.

Phần giữa truyện đi sâu vào thế giới trong sách, tạm thời chỉ nói về mấy trăm chương giữa giữa, thì thấy tác giả có bối cảnh cơ bản hứa hẹn. Việc thụ xuyên thư là chính tác giả quyển sách với công trùng sinh là “nam chính bàn tay vàng” đủ thấy truyện có nhiều hướng mở rộng. Tác giả có đan cài nhiều tình tiết tiền đề, đan cũng khéo. Mấy cái như nguyên chủ chưa rõ thân phận, nói là boss cuối nhưng lại có bệnh trong người, là người bị hại, rồi nhân vật truyện trùng tên họ khác thân phận với ngoài đời, mấy cái này đều gây tò mò với mình. Một điểm đáng chú ý là bình thường mình dị ứng bàn tay vàng quá mức nhưng lại thích sự bàn tay vàng của bạn Chiến Bắc Thiên “nam chính bàn tay vàng” trong phần giữa này. Chắc là vì bản là nhân vật trong tiểu thuyết mạt thế, sinh ra ngay từ đầu đã có cái khuôn “nam chính bàn tay vàng” mọi người đều công nhận cả nên mình mới không có cảm giác ghét bỏ như bình thường =)) Từ phần giữa này xuất hiện đủ kiểu nhân vật. Bạn Mộ Nhất Phàm nhân vật trung tâm cũng phải tương tác và giải quyết nhiều kiểu nhân vật. Mình thấy tác giả khai thác nội tâm bản cũng ổn, tính cách bản về cơ bản là được. Có người bảo bản có tý bạch liên thánh mẫu, mình thấy không phải. Nhưng cũng không mấy ấn tượng, chí ít là không bằng hồi đầu.

Tiếp sau đó văn bắt đầu có chiều hướng lỏng lẻo, tình tiết dập dềnh lúc thì vội lúc thì lê thê. Mình ngạc nhiên không biết sự khéo léo và chặt chẽ trước đấy của tác giả đi đâu mất rồi. Mình không có vấn đề với dị năng thăng cấp không gian tùy thân nọ kia nhưng mà cái bộ này, đến khúc xuất hiện dị năng thì ôi đù truyện bắt đầu trở thành cái nồi lẩu thập cẩm. Không chỉ trùng sinh xuyên thư mạt thế tang thi dị năng không gian sinh tử nửa trá hình hào môn tranh chấp đánh quái lên cấp mà về sau còn đá sang tý tu chân với đạo mộ, cuối cùng còn phản xuyên thư, đếch biết đâu là thực, viết còn không đến nơi o_o Dị năng nhiều cái ảo quá, ảo đến không có căn cứ. Nhưng thôi dị năng vốn bản chất là hư cấu, thôi thì đành. Ừ rồi sau khi nội dung truyện đi lệch với những gì bạn thụ đã biết, bản bắt đầu được buff super bàn tay vàng rồi đi khắp nơi vừa đi đút hành vừa đi cảm hóa, bạn công “nam chính bàn tay vàng” sẵn rồi nên được buff lên bàn tay kim cương chắc cho xứng đôi vừa lứa với bạn thụ 😂 thế là mình bắt đầu sợ hãi độ imba của cả hai bạn 😂

Phần cuối thì đúng là khó tả, muốn cẩu huyết bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Đến qua chương 300 mình đã định bỏ dở, nhưng nghĩ cũng đã đọc tới đây rồi còn có 6 7 chục chương thôi chả nhẽ lại không gắng gượng nốt. Chỉ là mình không ngờ nó lại còn cẩu huyết được đến thế. Chuyện chữa được virus tang thi, hay xây dựng thành phố phồn hoa, xã hội tang thi sống với con người thì không nói. Nhưng chuyện cưới hỏi rồi đang cưới dở thì lăn đùng ra ung thư giai đoạn cuối rồi tranh thủ đưa nhau đi du lịch nước ngoài rồi gặp đồng nghiệp cũ nọ kia rồi quay về dồn hết sức mạnh cống hiến lần cuối rồi tắt thở rồi bỏ lại một người sống một mình rồi các nhân vật phụ bắt cặp với nhau rồi phản xuyên thư rồi tai nạn xe rồi vào viện hôn mê rồi tỉnh lại có kí ức rồi come out cả thế giới ok rồi quay vòng lặp lại tình tiết thì ôi đời ơi. Tất cả những sự kiện đấy có lẽ sẽ không quá cẩu huyết nếu tác giả không viết theo cái kiểu lê thê dài dòng lại vụng về đấy, làm mình thật sự tự hỏi nửa đầu và nửa cuối của truyện là cùng người viết thật đấy à. Nói chung là cái kết tác giả lựa chọn không bị tiêu cực, nhưng nhiều lời quá thành ra dở, tiết chế lại thì có lẽ truyện đã không luẩn quẩn đến thế.

Nhìn lại, truyện gần 400 chương, cũng không phải là ngắn. Ngoài văn án và đoạn đầu có ấn tượng tốt ra thì nói thật đọc về cuối bị nản và cảm thấy mất thời gian. Đọc xong viết ra chút ít đặng giải tỏa.

———————

Link: https://muoivantue.com/ho-dang-dao/de-nhat-thi-the/

de-nhat-thi-the

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *