Tác giả: Lan Lương
Thể loại: Hiện đại, ấm áp, giới giải trí, thâm tình ít lời công x ngạo kiều thiếu tình yêu thụ, HE.
Editor: Mr.Downer | mrdowner.wordpress.com
Độ dài: 49 chương
QT: Kho tàng Đam mỹ – Fanfic | kinzie3012
Diễn viên chính: Thương Viễn x Vu Dân
Tình trạng: Hoàn (49c) (07/10/2016)
————-
Văn án
Đây không phải là một áng văn kim chủ, chỉ là một câu chuyện giữa ông chủ lớn và đại minh tinh cùng nhau tham gia một chương trình thực tế dành cho các cặp vợ chồng, đồng thời nhìn thẳng và vượt qua vấn đề của thất niên chi dương…
Lảm nhảm của Editor: Thỉnh thoảng tác giả có một, hai bug nhỏ trong truyện, nhưng không ảnh hưởng đến mạch truyện, mình xin phép chỉnh sửa lại những chỗ lặt vặt đó một chút cho hợp lý hơn.
————
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, ấm áp có chút ngược, thất niên chi dương, ôn nhu công x ngạo kiều thụ, hỗ sủng
Câu chuyện về một đôi lão bản công và minh tinh thụ. Thế nhưng, lão bản này không phải là kim chủ nơi nơi vung tiền như rác như các truyện khác. Khởi đầu bình thường, cố gắng phi thường. Càng yêu thụ anh dồn hết sức để kiếm tiền, mong trở thành một cây đại thụ vững chải che chở người yêu. Cơ mà, anh lại quên mất rằng, người kia cần nhất không phải là tiền hay quyền, mà là bản thân anh.
Truyện ấm áp nhưng cũng xót lòng một tẹo. Mâu thuẫn giữa công thụ không lớn, chỉ là có điểm chưa hiểu nhau. Không có tiểu tam tiểu tứ (trừ tiểu tam “công việc” của công). Hơi tiếc là đoạn kết bị nhanh, kéo thêm phiên ngoại thì tuyệt hơn nhiều.
—————
Review (by Dicequeen)
Truyện hay, không dài nên t đọc hết trong 1 buổi tối.
Ngạo kiều thiếu yêu minh tinh thụ x đầu gỗ ít lời nghiện việc tổng tài công. Motip đơn giản, thụ là thiếu gia nhà giàu, vì come out với công và gia nhập giới giải trí mà cắt đứt quan hệ với gia đình. Công cũng tựa tựa vậy nhưng điều kiện gia đình kém hơn, vì kiếm tiền nuôi thụ nên mở công ty giải trí startup. 7 năm sau ngày kết hôn, thụ thành đại minh tinh, công là chủ tịch tập đoàn giải trí lớn. Điều kiện sinh hoạt tốt hơn nhưng những vấn đề lên men trong cuộc sống hàng ngày dần nhưỡng thành bất an trong lòng thụ. Thụ tìm cách gây sự, mong đoạt lại sự chú ý của công khỏi kẻ thù là “công việc”.
Có phản công, theo kiểu đánh dấu chủ quyền lãnh thổ + trả thù 1 chút. Thiết nghĩ nếu k phải công không có cảm giác = mặt sau + mỗi lần thụ vào đều chảy máu chắc tr này hỗ công rồi.
Cùng là “chị em” với nhau nên đọc truyện này t đồng tình với thụ nhiều hơn một chút, thấy công đúng là tham công tiếc việc quá, toàn cái kiểu bận rộn túi bụi bỏ thụ ở nhà (dù vẫn nhớ ngày kỉ niệm), thất hứa hết lần này tới lần khác. Cái đoạn thụ chạy theo xe công xin công chờ 5 phút thôi cũng được mà công vẫn vô tình không dừng lại. Hay như đang lên giường xx ngon trớn, có điện thoại tới, công sẵn sàng rút ra bỏ thụ chèo queo trên giường, quăng lại một câu “chờ một lát” (…). Nhân thiết như vậy có vẻ hơi kì quặc nhưng đời thường thì lại có thể gặp không thiếu. Đôi lúc suy nghĩ nếu thụ gặp 1 người có điều kiện tốt sẵn, công tác không bận rộn như vậy, có thể dành nhiều thời gian hơn cho thụ, phải chăng sẽ tốt hơn là công? Nhưng ngẫm lại ai cũng có khuyết điểm. Công dù bận rộn nhưng vẫn giữ mình, không lăng nhăng ái muội, vẫn bao dung yêu chiều thụ, dù thụ có cáu bẳn gây chuyện thế nào đi nữa.
Chợt nảy ra một câu trong đầu: Tình yêu chỉ nảy mầm từ những mảnh ghép trao nhau không trọn vẹn. Vì vẹn toàn viên mãn mà hai người đã tìm đến nhau…
——–
Link: https://mrdowner.wordpress.com/da-mieu-bat-tong/
Dã miêu bất tòng