Tác giả: Hùng miêu quân/ Gấu trúc kun/ Panda-kun
Thể loại: giới giải trí, ngọt ngào, hài, chủ thụ, muộn tao công x ôn nhu thụ
Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành
Nguồn convert: Xà Viện + Dithanbangdanilam
Độ dài: 74 chương + 7 phiên ngoại
Editor: Tiểu Thiên (dangthien3010.wordpress.com)
Tình trạng: Hoàn (74c CV) (06/10/2017)
—————-
Văn án
Diễn viên nhỏ không mấy tiếng tăm Hạ Lam vất vả lắm mới kiếm được việc, nào ngờ lại phải diễn một vở kịch gay.
Đây là vở kịch tình yêu nam nam đầu tiên được phép biểu diễn, người đóng tiểu công là ông vua kịch bản vô cùng quyến rũ – thầy Cố Chinh của Học viện Điện Ảnh.
Vì thế hai bạn trai thẳng tối ngày luyện hôn nhau, tối ngày diễn cảnh hôn nhau, tính ra số lần hôn nhau trong một năm nếu đổi thành X Phiêu Phiêu (trà sữa Hương Phiêu Phiêu)chắc xếp được mười vòng quanh trái đất ấy chứ…
Vì vở kịch gay kia, Hạ Lam bước lên con đường làm ảnh đế, Cố Chinh cũng trở thành đạo diễn quốc tế, nhưng gian tình của hai người lại như có như không…
Rất lâu sau đấy:
MC: Sao năm đó hai người lại yêu nhau thế?
Hạ Lam nghiêm túc trả lời: Vì tâm hồn hòa hợp, với cả…
Cố Chinh tao nhã cười: Vì hôn nhau xong đi ngủ.
E/N: Cả công lẫn thụ đều đẹp trai, công thuộc dạng nhà mặt phố bố làm to, bạn nào không thích kiểu quá hoàn mỹ nên cân nhắc trước khi đọc: “).
—————————
Review (by Spoil / Review Đam Mỹ)
Hạ Lam là một diễn viên đang xuống dốc, à không, có lên bao giờ đâu mà xuống, con đường làm diễn viên của Hạ Lam phải nói là hỏng bét, công ty cũng chẳng quan tâm gì mấy, cứ nuôi thả. Mà thả nhiều hơn nuôi nên cậu không có thành tựu gì nổi bật. Một lần quản lý cậu bảo có một vở kịch sân khấu cũng được lắm, tham gia đi. Gà mờ Hạ Lam thắc mắc nhiều lắm luôn! Nhưng vẫn tham gia mấy buổi tuyển diễn viên. Cậu rớt.
Nhưng mà cậu thấy ấm ức lắm, cậu có bề ngoài, cũng có khả năng nữa, nhưng từ khi gặp cậu ngoài thang máy là tên biên kịch kiêm đạo diễn kiêm diễn viên chính kia đã nói, không cần mất thời gian đâu, cậu không đóng được vai này!
Sau khi được thông báo rớt rồi, ở nhà cũng không làm gì, Hạ Lam lên mạng điều tra tên đó. Sau đó bám đuôi! Bám 24/7. Chỉ cần biết người đó đi đâu là cậu bám theo đến đó! Bám riết rồi xin người ta dạy mình diễn luôn! Mặt dày ghê!
Mà tên kia cũng lạ. Ban đầu thấy cậu coi như không thấy, sau thành quen. Rồi nhận làm học trò luôn! Nhận xong còn mang đi khoe khắp nơi bảo học trò cưng! Rồi… ờ thì, bắt đầu ái muội với người ta. Giở trò quyến rũ đồ. Đụng chạm đồ. Hun nhẹ đồ. Ôm ấp đồ! Làm mấy trò lãng mạn sến súa.
Hạ Lam cứ tự nhủ, đừng có cong… đừng cong nha! Nhủ riết thẳng như cầu vồng luôn! Từ đó mới lộ ra bộ mặt thật: nhỏng nhẻo, mê trai, thích cọ tới cọ lui, sờ mó, xoa nắn, dê xồm… tự xưng “Tui có 72 ưu điểm: nấu cơm, mát xa, diễn kịch và chơi 69”! Ghê chưa ghê chưa!
Đây là câu chuyện về một cậu diễn viên trẻ ký hợp đồng với công ty lừa đảo bị chèn ép tưởng ngỏm củ tỏi, gặp anh bồ bô giai tài ba gia thế khủng 100% hoàn hảo không góc chết, cùng nhau viết nên một đoạn tình cảm ngọt ngào đầm ấm, đưa nhau đi đến đỉnh cao sự nghiệp bằng tình yêu bền chặc thăng hoa động đực, à bậy, động lòng người!
——————-
Review (www.wattpad.com/user/Ooctopuss)
Truyện hay.
Đối với việc mà mỗi lần nhắc tới chủ đề minh tinh là nhắc tới những bộ phim truyền hình, điện ảnh, những chương trình thực tế thì bộ truyện lấy bối cảnh là kịch sân khấu này như một luồng gió mới mang lại điều khác biệt.
(Tác giả, theo một cách nào đó, vẫn còn bị ảnh hưởng bởi xu hướng văn minh tinh là phải liên quan đến phim ảnh nhưng truyện của đại nhân chung quy cũng khá tách biệt ra khỏi những bộ khác.)
Bạn công và thụ là điển hình của việc một người nguyện đánh một người nguyện bị đánh. Tác giả rất ưu ái dành cho bạn thụ nhiều phân cảnh đặc tả sự chân chó và bản tính ngốc ngốc của bản, nhất là trước khi bạn ấy và công xác định quan hệ. Còn về phần bạn công thì khỏi phải nói. Được thiết lập với tính cách muộn tao, bạn ấy luôn luôn tìm cách giúp đỡ bạn thụ thế nhưng miệng thì vẫn cứ ghét bỏ chê bai, càng làm cho sự chân chó của bạn thụ thăng hoa.
Cưng cực kỳ cưng những lúc hai bạn ấy tập kịch chung với nhau. Bạn công thì đưa ra những bài tập tréo nghoe, chẳng hạn như nhảy múa như điên giữa quảng trường, khiến cho da mặt của bạn thụ từ mỏng tang như tờ giấy trở nên dày như cái tường cement. Còn cả những lúc bạn công trêu chọc, nói thách bạn thụ mà bạn ấy cứ ngốc ngốc cho là thật, cuối cùng người tức xịt khói ngược lại lại là bạn công. Những phần vui vui hài hước đó nằm trong phần đầu của truyện lúc hai bạn chưa xác nhận được tình cảm của bản thân.
Sau khi hai bạn hẹn hò thì bầu không khí trong truyện trở nên nặng nề nghiêm túc (tuy nhiên không có nghĩa là không còn hài). Tác giả bắt đầu thả vào trong truyện một số rắc rối để cho hai bạn đồng lòng hợp sức nâng cao tình cảm. Đồng thời tác giả miêu tả rõ hơn CP thứ hai vốn đã xuất hiện từ đầu truyện-hai nhân vật chính trong vở kịch. Sở dĩ tui phải nhìn đến hai nhân vật trong vở kịch đó như một CP phụ của truyện thay vì tình tiết phụ trợ chỉ vì tác giả phân tích hai nhân vật ấy quá kỹ càng, thậm chí còn có tình tiết hai bạn công thụ của chúng ta hòa làm một với hai nhân vật ấy qua một thời gian dài sắm vai(nói nôm na là lậm í). Cặp đôi BE này đi qua để lại độc giả một mình hỗn độn trong đau thương, tự suy ngẫm về nhân sinh.
Tổng kết lại thì truyện có chiều sâu, ý nghĩa. Đọc mà mũi cứ xót xót. Đến lúc cuối truyện tui chỉ muốn khóc òa lên vì tui cảm nhận được sự hạnh phúc vô vàn của hai bạn ấy. Tui sai rồi, truyện không hay mà là rất rất rất hay cơ.
Hẹn gặp lại,
Bạch Tuộc~
P/S: Đọc mà cứ nhớ đến một thời đại học ngậm nước hát kịch bản. Chỉ tiếc là chẳng vướng được mối duyên đẹp nào cả.
—————————-
Link wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/113064142
—————————
Chú ý: Pass gợi ý ở cuối chương liền trước
Cuộc đời như một vở kịch, toàn dựa vào kỹ năng hôn