chuoc-loc

Chước Lộc

Tác giả: Lục Dã Thiên Hạc 绿野千鹤

Thể loại: Cung đình hầu tước, tiên hiệp tu chân, trọng sinh, lòng dạ độc ác hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công, 1×1, HE

Edit: Cục Đậu Bự (Gin) (cucdaubu.wordpress.com)

Tình trạng: Hoàn (71c+3PN) (06/06/2018)

—————–

Văn án

Sách cổ tàn, đạo hạnh vỡ, Lộc Ly ra đời thiên hạ hưng thịnh, tranh, tranh, tranh.

Vạn xương khô, lệnh Thiên Tử, không phụ hoàng ân gánh quân tình, mệnh, mệnh, mệnh.

Lâm Tín làm đao phủ cho hoàng gia cả đời, thủ đoạn độc ác, chưa bao giờ hối hận, nuối tiếc duy nhất là đến khi chết cũng không có được trái tim của Thẩm Lâu. Sống lại một đời, hắn quyết định giả vờ, dụ dỗ lừa Thẩm Lâu về tay.

Thẩm Lâu kiếp trước là tấm gương sáng cho thiên hạ, thanh tâm quả dục, chưa bao giờ vượt khuôn phép, điểm khác người duy nhất chính là thích ma đầu Lâm Tín kia. Sống lại một đời, y quyết định dứt bỏ thế tục, sớm đem Lâm Tín lừa vào cửa.

Bụng dạ nham hiểm hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công

Song trùng sinh, góc nhìn cả công lẫn thụ

HE, không ngược.

——————

Review

Thể loại: Song trùng sinh – Cổ đại – Tu tiên – Bụng dạ nham hiểm hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công – 1×1 – HE

Nhân vật chính: Thẩm Lâu, Lâm Tín

Ờ, viết cái qué gì nhỉ?

Đại khái vì mộ thích nên mộ muốn viết cái gì đó, cơ mà lôi ra rồi lại không biết viết cái gì cả (==||)

Trong tất cả những chuyện mộ đã đọc kia thì cái này viết sâu về chiến trường hơn MĐTS và các khúc mắc được giải đáp hợp lý hơn mấy bộ khác, nên cảm giác đọc xong rất happy, mặc dù mộ thấy tính tình của Tín bên ngoài và trước mặt Lâu một trời một vực =))) Đúng kiểu hay làm trò =)))

Mỗi nhân vật được khái quát tính cách riêng, đối với tính tình của 3 sư đồ Chu Tinh Ly mộ đều thích =))))

Như trong văn án,

À, văn án…

Như trong văn án, Lâm Tín và Thẩm Lâu là song trùng sinh, cũng không phải vô duyên vô cớ mà trùng sinh, cuối truyện đều rõ ràng.

Hai người trọng sinh, mỗi người một tâm niệm, mỗi người một sứ mệnh, không đơn giản chỉ lừa nhau vào cửa, dù đúng thực là có lừa và lừa dễ dàng =))) Bắt đầu từ đầu, từng bước mở ra những hiểu lầm và bí ẩn đời trước.

Bắt đầu spoil~ Spoil NẶNG, không muốn đừng kéo xuống ah~

Đời trước, Lâm Tín là Cát Lộc Hầu, tựa như đao phủ của nhà vua, kiểm tra Lộc Ly cống nạp, bất tuân có quyền xử trước báo sau.

Thực ra mộ thấy trong các nhân vật thì đời trước của Lâm Tín là tội nhất, những người thân đều lần lượt rời đi trước, cuối cùng “không có được trái tim Thẩm Lâu” còn bị phanh thây, suýt hồn phi phách tán, không được luân hồi.

Sơ lược về đời trước của Lâm Tín: Cha mẹ mất sớm, được giao lại cho thân tín Triệu Kiên bảo vệ, giữa đường bị chặn giết. Triệu Kiên chết, Lâm Tín trốn thoát, sống tuổi thơ bị bắt nạt ở Triệu gia, cho tới khi gặp Chu Tinh Ly. Chu Tinh Ly là bằng hữu của Lâm Tranh Hàn (cha Lâm Tín), nhận hắn làm đệ tử, hành tẩu giang hồ (xem bói lừa tiền, học n thứ của sư phụ được coi là cái gì cũng biết nhưng không giỏi cái gì). Ngoài Lâm Tín ra, Chu Tinh Ly còn có một đồ đệ nữa, tên Tiễn Trọng, coi như sư huynh của Lâm Tín. Năm 15 tuổi (hình như thế), Chu Tinh Ly đưa Lâm Tín về Chu gia nhờ đại ca (Chu gia chủ) rèn kiếm. Thực ra Chu Tinh Ly là nhị công tử của Nam Vực, giàu nhất trong Tứ Vực nhưng cả đời lang bạt kêu nghèo Tiễn Trọng ở Nhạn Khâu trông nhà, sau đó gặp nạn, Chu Tinh Ly tới cứu, nhiễm Phệ Linh (lúc đấy còn chưa biết là nhiễm cái gì). Khi Lâm Tín đến thì Chu Tinh Ly bảo hắn giết mình, trước khi bạo thể khiến Phệ Linh lan tràn.

Tiễn Trọng thực chất là con trai Hoàng Đế, khi ấy Kim Ngô vệ đến đón Tiễn Trọng hồi kinh, chứng kiến Lâm Tín tự tay giết sư phụ, cùng đưa về kinh, và lời đồn kháo Lâm Tín độc ác giết sư ra đời. Lâm Tín cũng chính mình ngơ ngác trong cung hơn nửa năm trời mới hoàn hồn, sau đó tự giao mình cho vua để tránh Chung gia đuổi giết (gia chủ Tây Vực, đã giết cha mẹ Lâm Tín và đuổi giết hắn lúc nhỏ). Lâm Tranh Hàn là Tầm Lộc Hầu, tức thay nhà vua tìm mỏ Lộc Ly, Lâm Tín nối dõi, nhưng xưng Cát Lộc Hầu (đại khái Tầm là tìm kiếm, còn Cát là chia cắt, tước đoạt), mang loan đao toàn thân sát khí. Sau đó, Tín đi báo thù, đầu tiên về Triệu gia bóp nát hồn Triệu đại công tử, lại nhờ vào việc thu Lộc Ly đấu kiếm với Chung gia chủ, thắng rồi bóp nát hồn hắn trả thù. Chung gia với Thẩm gia mối quan hệ rất tốt, vì việc này mà Thẩm Lâu ghét Lâm Tín (thực ra chúng nó cho là thế thôi, hi). N việc tiếp nối, Hoàng Đế băng hà, Thái tử lên ngôi, Lâm Tín cùng Phong Trọng (Tiễn Trọng) rời cung bỏ trốn, tạo phản. Sau đó Phong Trọng bị bắt giam, ép nhịn đói 3 ngày, rồi thả ra chiến trường đấu với giặc. Khi Lâm Tín đến thì sư huynh đã chết, người thân duy nhất cũng không còn.

Bắc Mạc xâm lăng, Thẩm Lâu phong làm Huyền Vương ấy, dấy binh dẹp loạn. Phệ Linh là vu thuật Bắc Mạc. Thẩm Lâu trúng Phệ Linh, toàn thân không vận được linh lực, trên đường bị Lâm Tín bắt cóc ฅ(*°ω°*ฅ) Lâm Tín nhốt Thẩm Lâu trong Lộc Tê đài, “làm nhục” Thẩm Lâu, hihi ฅ(*°ω°*ฅ) Thực ra ẻm tự dâng cúc hoa cho Thẩm Lâu đang bị trói, rồi bị thúc cho đến ngất xin tha. Đậu má bắt cóc =)))) Lâu Lâu trốn thoát, giữa đường thấy toàn thân linh lực, biết Lâm Tín giúp mình hút Phệ Linh liền quay lại, thì Lâm Tín đã chết, thân thể chặt nát, hồn suýt tiêu tan.

Vì kể ở đời này, đời trước sơ lược qua, hai người ngoài chịch nhau cũng không có hint mấy =))) Chắc để đến khi trọng sinh sống lại, hint ngập trời =)))) Tất cả mọi người xung quanh ăn thức ăn của chó hết =)))

Đời này của Lâm Tín: Khi lên 8 ở Triệu gia đã gặp Thẩm Lâu, trong đám tang của Triệu đại thiếu, sau đó theo Thẩm Lâu về “làm ấm giường”. Đậu má các cháu, đứa 8 tuổi, đứa 12 tuổi (´ω`*) Nhưng chỉ làm ấm giường thôi =)) Chắc được mấy hôm, theo Thẩm Lâu đến Chung gia, gặp Chu Tinh Ly liền theo thầy. Dù ngay sau đi liền rõ Thẩm Lâu không phải hại hắn, nhưng trót theo sư phụ, cũng không thể mặc sư phụ được, thành ra Lâm Tín được nhận đầu tiên, khi gặp Tiễn Trọng, bắt “sư huynh đời trước” gọi mình đời này là “sư huynh”.

Đến năm 14 tuổi, Thẩm Lâu lại tìm đến và bắt đầu giải các khúc mắc đời trước.

Chuyện này kể theo hướng nhìn song phương công thụ.

Ở đời sau lúc Lâu Lâu ra chiến trường thì Tín Tín ở nhà như khuê nữ đợi chồng, một thời gian dài cứ tưởng đang bá tự dưng vô dụng được chồng nuôi, nhưng không, cuối cùng Tín cân cmn boss ੧| ⊗ ▾ ⊗ |୨

Tóm lại không biết có phải do tâm trạng, nhưng cảm thấy hay, dù thực sự chưa hiểu luật Chước Lộc là cái quần què gì =))) Có thể chỗ giải thích luật QT hán ngữ quá nhiều, khó hiểu nên bỏ luôn: “3 Cái đậu má, cả bộ truyện tên Chung Hữu Ngọc dịch thành đồng hồ có ngọc không viết hoa thì biết rồi đấy. Không mong đợi gì hơn

———————-

Review (reviewdammy.com)

Chỉ vì hai chữ đao phủ trong văn án: “Lâm Tín làm đao phủ cho hoàng gia cả đời…” mà ta suýt nữa đã bỏ qua một bộ cực cmn phẩm. Y như hồi kiên quyết không đọc Sát phá lang vì năm chữ giới thiệu trong văn án: hiền huệ bệnh kiều công x củi mục mù điếc thụ! Phải ngây thơ đến mức nào mới tin rằng Cố soái là củi mục, cũng như tin Lâm Tín là thật sự làm đao phủ hoàng gia chứ!!! CMN ta thực quá ngây thơ rồi!

Nói ngắn gọn, đây là một câu chuyện bi thương của hai kẻ song trùng sinh cùng cố lừa đối phương vào tay~~~

Chước lộc lấy bối cảnh tu tiên, thiên hạ Đại Dung do Hoàng đế trị vì. Chư hầu phân ra tứ vực do bốn vị quốc công cai quản, còn lại một số công hầu khanh tướng, quý tộc nhỏ hơn rải rác ở các nơi.

Lâm Tín xuất thân từ Lâm gia Đông vực, vốn là con cháu thế gia cao quý. Nhưng hắn tuổi nhỏ đã mất phụ mẫu, một mình lưu lạc nơi xa. Lại phải không ngừng lẩn trốn những kẻ truy sát, cho nên tuổi nhỏ có thể nói là trăm bề khốn đốn.

Vốn còn có sư phụ che chở, nhưng rồi một năm kia, sư phụ cũng không còn. Bị dồn vào đường cùng, Lâm Tín kế thừa chức vụ Tầm Lộc hầu của phụ thân, cam nguyện nghe theo Hoàng đế. Mang đao Thôn Câu, ngang ngược đi cắt đất, ép cống phẩm Lộc Ly của chư hầu khắp nơi. Thế gia đều căm thù hắn, phỉ nhổ hắn là chó săn của Hoàng đế, là kẻ táng tận lương tâm mười lăm tuổi đã biết giết chết sư phụ mình…

Thân nhân không còn, sư phụ chết, Lâm Tín chìm trong thù hận. Chỉ còn lại duy nhất thứ tín ngưỡng với một người để lấy làm lẽ sống. Người ấy là ánh sáng, là ấm áp duy nhất trong cuộc đời tối tăm thấm đẫm máu tươi của hắn. Bắt đầu từ khi y còn chẳng nhớ nổi thời gian, giữa trời đông đầy tuyết trắng, Lâm Tín… đã không thể không có y rồi.

Nhưng Huyền Vương điện hạ trong mắt không chứa nổi một hạt cát, có lẽ sớm đã chỉ còn chán ghét cùng khinh thường đối với nhân phẩm của hắn, phải không? Đến tận khi Thẩm Thanh Khuyết trúng Phệ Linh, linh lực đều mất, bị Lâm Tín lừa về giam cầm ở Lộc Tê Đài, cũng chẳng cho hắn một chút dịu dàng nào nữa.

Cho nên đến khi thân thể đứt đoạn, tàn hồn phiêu dạt, lại một lần trọng sinh, Lâm Tín chỉ dám mong nói hết với Thẩm Lâu thuở bé, để hắn hiểu mình hơn chút, để hắn đỡ chán ghét mình đi một chút. Để sau này lớn lên, y sẽ không dùng ánh mắt lạnh lẽo ấy đến nhìn hắn.

Chỉ dám cầu đến vậy thôi.

Lâm Tín hắn không biết, vị Huyền Quốc công Bắc vực kia, sẽ có hằng đêm trông giữ một ngọn đèn, sẽ có lúc thất hồn lạc phách ôm một thi thể không nguyên vẹn, con hươu khắc từ đá Tinh Hồ chẳng kịp cùng người trao, và cả nụ hôn nhạt như có như không đêm đó.

Thẩm Thanh Khuyết, mau nói cho ta biết, thực ra, trong lòng ngươi vẫn còn có ta, có đúng hay không?

Lâm Tín a Lâm Tín. Thẩm Thanh Khuyết hủy thiên diệt địa cũng phải tìm đến ngươi. Trong lòng sao có thể không có ngươi cho được?

Đời trước có quá nhiều sai lầm không thể bù đắp. Lâm Tín hận sai người, Thẩm Lâu không thể bảo vệ được người y thích, Chu Tinh Ly chết uổng, Chung Hữu Ngọc mất đi Chung Vô Mặc, Phệ Linh tràn, thiên hạ mất, Lộc Ly loạn, máu chảy thành sông… Tất cả bọn họ đều phải trả một cái giá quá đắt để trưởng thành.

Sách cổ tàn, đạo hạnh vỡ, Lộc Ly ra đời thiên hạ hưng thịnh, tranh, tranh, tranh.

Vạn xương khô, lệnh Thiên Tử, không phụ hoàng ân gánh quân tình, mệnh, mệnh, mệnh.

Đã thật lâu chưa đọc một câu chuyện có bối cảnh rộng lớn đến vậy, và cũng để lại cho ta nhiều cảm xúc đến thế. Có lẽ sẽ rất lâu sau ta cũng không quên Lâm Tín, Thẩm Lâu, cùng vị sư phụ mất nết Chung Tinh Ly, hoàng đế tham ăn Phong Trọng, cô nương gia chinh chiến sa trường Thẩm Thu Đình, đôi huynh đệ song sinh khác nhau một trời một vực Chung Hữu Ngọc – Chung Vô Mặc, con mèo của sư bá, con vẹt Chung gia…

Truyện ấm áp lắm, tuy đầy rẫy âm mưu tình người ấm lạnh, nhưng Lâm Tín không còn phải một mình gánh vác nữa. Hắn có Thẩm Lâu. Còn có sư phụ, sư đệ, sư bá, có đường huynh ở Đông vực Lâm gia. Và cha mẹ hắn, dẫu không còn nữa, nhưng hắn biết, tình yêu hai người bọn họ dành cho hắn, vẫn còn mãi trong đời… Mà thôi không dài dòng, các chế biết rồi đấy, ngược văn mà vào tay má Hạc thì cũng thành ngọt văn hết thôi: 3

Tác giả sắp đặt tình tiết khá logic, truyện dài nhưng không rối, quá khứ hiện tại đan xen, xử lý tròn vẹn những nút thắt kiếp trước kiếp này. Ta thích nhất là kiểu có trước có sau như vậy. Vì truyện gắn mác trọng sinh bây giờ toàn kiểu: chỉ kể kiếp trước trong một chương rồi nhảy vèo qua sống lại thôi. Chước lộc nội dung quá khứ cũng rất hay, nhiều thứ để khai thác (chẳng hạn như đoạn H tềnh thú ở phiên ngoại: 3). Quan trọng là có những chuyện đã xảy ra mới giải thích được diễn biến kiếp này, có những chuyện đã qua mới thấy người kia vốn nặng lòng đến thế. Q.Q

Edit chưa mượt lắm, nói chung truyện hay nên vẫn bất chấp!

1×1, song khiết, dụ thụ, cường thụ, hỗ sủng, song phương thầm mến! Lâm Tín với Thẩm Lâu thì khỏi phải bàn rồi, bấn a bấn a bấn~~~ Chỉ tiếc là ngoài đôi này thì mấy cặp khác hint rất nhiều nhưng không thấy confirm?! Ta còn ship Thu Đình với Phong Trọng, Hữu Ngọc x Vô Mặc, Sư bá x Sư phụ (hoặc Sư bá x mèo), Khả Hãn x Khả Hãn nghĩa huynh ah~~~

Cầu thêm phiên ngoại!!! Hoặc má Hạc viết thành một hệ liệt luôn cũng được, quân tử ngời ngời như Thanh Quốc công Lâm Khúc còn chưa có người rước kìa!!!

——————–

Link: https://cucdaubu.wordpress.com/2018/02/03/chuoc-loc-luc-da-thien-hac/

chuoc-loc

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *