(正能量系统)
Tác giả: Tây Tử Tự
Thể loại: Hiện đại, Trọng sinh, Trả thù, 1×1, HE.
Edit: Koliz (itsukahikari.wordpress.com)
Beta: Koliz
Tình trạng bản gốc: Hoàn (82 chương + 3 PN)
Tình trạng bản dịch: Hoàn (82c+3PN) (21/05/2016) + đang beta
Nguồn raw & qt: Kho Tàng Đam Mỹ – Fanfic
——————
Văn án
Quý Trần Ai vẫn luôn muốn làm một người tốt, thẳng đến khi thân thể anh bởi vì thế mà tàn tật.
Thời điểm bị cha mẹ xem nhẹ Quý Trần Ai chỉ cười, từ nhỏ bị anh trai khi dễ Quý Trần Ai cũng chỉ cười, song khi anh ngồi trên xe lăn bị người đẩy từ trên cầu thang xuống, anh làm thế nào cũng không cười được.
Nhưng tại sao đã đến lúc này, một thứ lại đột nhiên xuất hiện nói cho anh biết, anh nhất định phải làm người tốt?!
Hệ thống: Mục tiêu của chúng ta là — Không! Có! Việc! Xấu!
Ghi chú: Vai chính bị hắc hóa nghiêm trọng, từ bánh màn thầu trắng nõn biến thành bánh bao nhân đen bánh trôi hạt mè,
Tác giả đầu có động, đến nay còn chưa có dưỡng tốt.
Nội dung chính: Báo thù rửa hận, một bước lên mây, đô thị tình duyên, không gian ảo tưởng.
Vai chính: Quý Trần Ai | Vai phụ: | Khác:
————–
Đánh giá của biên tập
Quý Trần Ai bởi vì làm việc tốt mà dẫn đến thân thể tàn tật.
Chẳng những không được người nhà an ủi, trái lại trái tim lâm vào hoàn cảnh lúng túng.
Trong tuyệt vọng, tính mạng của Quý Trần Ai đã xong.
Lại chẳng nghĩ tới anh lại sống lại trên thân thể của một người tàn tật khác.
Còn nắm giữ một cái hệ thống thần kỳ chỉ cần làm việc tốt là cho thể thu được năng lượng…
Cố sự vì vậy mà bắt đầu, hết thảy năng lượng tràn ngập trước mặt Quý Trần Ai đều biến thành kinh nghiệm.
Truyện này có suy nghĩ mới mẻ độc đáo, lối viết văn thành thạo, có thể dùng mỗi sự kiện nhỏ để phác họa ra hình tượng nhân vật sinh động,
Vận dụng lượng lớn các tình huống trong thực tế, hành động của vai chính khiến đọc giả không khỏi vỗ tay khen hay.
Câu chuyện không ngừng cao trào, cốt truyện liền mạch chặt chẽ, miêu tả hoàn hảo ra nhân vật chính,
Miêu tả hình tượng sinh động nổi trên mặt giấy, khiến độc giả như cảm thấy anh ta phảng phất tồn tại chân thực trong cuộc sống.
———-
Đôi lời của Editor
Thật sự rất có duyên với Tây Tử Tự.
Bạn đầu đọc bộ ‘Hóa ra tôi là kẻ điên’ bên nhà Yến Phi Ly, đã cảm thấy khá thích văn phong của bà, sau đó một thời gian không hiểu vì sao lại nhớ tới bộ TSCTAHH, bộ này cũng có ấn tượng lớn trong lòng t, đến lúc bắt đầu dịch mới biết bộ này cũng của Tây Tử Tự.
Mấy hôm trước mò raw&qt bên Kho tàng, có nhìn tác giả đâu, cứ cắm đầu vào đọc Văn án, đọc xong thấy ưng bộ này mới nhìn lên tác giả, ai ngờ cũng là Tây Tử Tự…
Ha ha ha… Cái này chắc là định mệnh đó ^~^
Chú ý: Bản dịch này chỉ là sở thích cá nhân, chưa nhận được sự đồng ý từ tác giả. Yêu cầu các bạn không mang bản dịch của tớ đi đâu hết!
———
Review (hatdao3quatao.wordpress.com)
Theo mình, không có phần trọng sinh và trả thù trong bộ này không liên quan đến nhau. Nhân vật chính trọng sinh vào thân xác khác cùng thời đại, vào một cái xác khá thảm – bị bại liệt phải ngồi xe lăn từ khi còn nhỏ, bị kẻ xấu khống chế cưỡng hiếp hạ nhục ngay trong nhà mà không thể nói. Chính vì thế nên hành động ban đầu của nhân vật chính không phải trả thù – đó là tự vệ (dù sặc mùi máu và thịt).
Mà kể, trên wattpad tra được 4 truyện của Tây Tử Tự, thì mình đọc hết 3 và thích cả 3. Phải nói rằng chất sáng tạo của tác giả không thiếu. Những bộ motif tưởng chừng cũ được chị này cho thêm thìa gia vị lạ vào là hấp dẫn hẳn. Ngoài ra, Tây Tử Tự có những triết lý nhét vào trong nhân vật. Bộ này mình thấy mấy điểm: Đó là làm việc thiện nhiều, tâm sẽ dần thiện. Hai là mục đích không thiện, làm thiện gây ác. Ba là quyền năng trong tay, nhưng tâm tự do mình chỉnh. Bốn là không có khả năng thì đừng dại chõ mũi vào chuyện người khác. Tất nhiên đây chỉ là do mình tự suy ra, cũng như hai bộ kia, truyện Tây Tử Tự không có tính chất giáo điều, thậm chí mình còn cho rằng nhân vật trong truyện đã có kết thúc tốt đẹp hơn độc giả (là mình) mong muốn nữa.
2 cái tên của nhân vật chính trong truyện đều khiến mình không thích lắm. Một là Quý Trần Ai, sau thành Chu Nghiêu Cẩn. Quý Trần Ai trọng sinh vào xác Chu Nghiêu Cẩn, kèm theo một hệ thống tính điểm người tốt việc tốt. Thân thể Chu Nghiêu Cẩn bị liệt, cũng ốm yếu, hệ thống có thể chữa trị nhưng yêu cầu một lượng điểm to lớn. Thế nên Quý Trần Ai vốn đã thề không làm việc thiện, giờ hằng ngày làm từng việc nhỏ bé như nhặt rác để tích điểm chữa chân.
Hệ thống thu năng lượng tốt, nên đối lập với nó là xấu. Nhân vật chính càng làm thiện thì ta càng thấy nhiều chuyện xấu xa giữa người với người. Bộ Mạt thế chi công đức vô lượng cũng có một hệ thống kiểu tương tự, tuy nhiên cả hai bộ đều cho thấy dù hệ thống có thánh mẫu nhường nào thì sử dụng nó ra sao là ở người dùng. Hành thiện đi đôi với diệt ác, việc diệt ác của nhân vật chính không thiếu. Trong mắt mình, diệt ác rất đúng người đúng tội, lợi dụng triệt để bộ máy pháp chính xã hội thay mình xử án.
Vì yêu cầu của hệ thống cũng như chính nhân vật, mức đồ hành thiện diệt ác của Quý Trần Ai tăng dần đều, độ nguy hiểm cũng tăng theo. Cũng có cả những trường hợp mà mình đọc thấy tuyệt vọng quá, không thể tìm được lối ra. May mắn đây là tiểu thuyết, tác giả muốn và cho phép ánh sáng cuối đường hầm là ánh mặt trời. Cũng theo từng điểm cao trào đó mà Quý Trần Ai dần thay đổi. Lúc đầu mới trọng sinh anh ta không muốn hành thiện ngu ngốc, phải nói là hơi tiêu cực. Sau đó thì kiểu như hắc liên hoa, vẫn hành thiện nhưng không ngu ngốc, nhiều lúc còn thấy hắc ám tè le. Đến sau cùng, thì anh ta thực sự muốn hành thiện. Mình rất thích điểm này. Cao trào cuối của bộ mình không thích lắm, nhưng mà tạo dựng được tình huống thật sự căng thẳng, có hệ thống cũng chả giúp ích gì được mấy. Lúc này đây thì công không còn chỉ là người đi theo thụ nữa, mà đứng đã ra giúp đỡ/bảo vệ thụ rồi.
Công của Tây Tử Tự đọc mấy bộ thì đều thấy là rất yêu thụ, yêu thụ như thành si. Bộ này cũng thế. Từ những chăm sóc nhỏ nhặt nhất đến những hi sinh lớn đều có. Tóm lại công muốn bá đạo có muốn cường thế có muốn ôn nhu có. Và mình còn thấy hơi hơi sợ công kiểu này, tất nhiên đọc thì ok.
Tất nhiên viết từ nãy tới giờ mọi người có thể thấy mình highly recommended bộ này. Thực với lòng thì mình mong kết khác đi một chút, khác thế nào thì bản thân cũng không thể nói được. Có lẽ là mong diễn biến chậm lại đi một chút xíu trước chương cuối.
———-
Review (by Spoil / Review Đam Mỹ)
Truyện kể về Quý Trần Ai vì làm việc tốt mà mất đôi chân, lại bị người nhà rẻ lạnh, cuối cùng tự tử, chết.
Một lần nữa được sống lại, Quý Trần Ai tự thề với lòng không được làm việc tốt một cách ngu ngốc nưa. Trớ trêu thay, cậu lại mang một cái hệ thống, phải làm việc tốt tích điểm, sẽ chữa được chân.
Thế là từ đấy, xuất hiện một thanh niên ngồi xe lăn nhặt rác trên đường…
_________
– Tạo hình nv rất hay, Quý Trần Ai lạc quan, biết buông bỏ quá khứ để sống cho hiện tại. Biết yêu quý bản thân, giúp dỡ mọi người (trong khả năng)
– Công trong truyện không quá nổi bật cũng không quá mờ nhạt. Thâm tình, mạnh mẽ, là trùm cuối trong truyện.
– Nội dung mới lạ.
– Tác giả dường như muốn khuyên ta phải làm việc tốt nhưng đừng làm một cách ngu ngốc hay làm một cách cực đoan.
– Cuối cùng, truyện hơi bị xoắn não đó nha.
————
Spoil (by Long Thiên Các)
Đời em là 1 chuỗi mơ hồ cũng đầy bất hạnh. Em ban đầu có thể nói là tư sinh tử. Nhờ chính thê chết mà mẹ em thượng vị, em thành thiếu gia, nhưng từ nhỏ em không được cha quan tâm lắm, anh trai cùng cha khác mẹ dĩ nhiên là ghét em, mẹ em thì cứ như thiếu nữ chưa lớn luôn nhìn đời qua lăng kính hồng, thành ra dạy dỗ em thành ngoan bảo bảo. Đến khi em thấy việc nghĩa nhào vào cứu đứa trẻ chết đuối, dẫn đến bản thân bị thương cột sống mà bị liệt còn đứa trẻ chết bằm kia chẳng qua chỉ giả vờ. Em tự ti mặc cảm, tiêu cực, hiểu thấu nhân tình ấm lạnh, tuyệt vọng với người mẹ thiếu nữ của mình. Em tự tử.
Em nhờ hệ thống mà sống lại trong thân thể 1 thiếu niên cũng bị liệt giống em, nhưng hệ thống cho biết em phải làm việc tốt mới có năng lượng chữa thương.
—————————–
Ta chỉ đọc tới đoạn em vừa mới TS còn hận đời mà bị hệ thống ép đi là việc tốt cùng với được em trai thân thể này chăm sóc. Kéo đến đoạn cuối thì hình như là huynh đệ văn, em nó là thụ. Đề tài thì cũng có chút triển vọng nhưng giọng văn lại làm ta cảm thấy “mợ nó mém lọt hố”, đọc tới đó là thấy khá nhàm, hận đời là thế, nhìn đời có gì đẹp đâu, bảo em nó đi làm việc tốt mà không thấy 1 chút hài nào, thế thì chuyển mợ nó sang ngược tra báo thù cho rồi. Ai~ . Ai lỡ nhảy thì spoil cho mọi người nha
—————
Link: https://itsukahikari.wordpress.com/2015/07/24/ml-chinh-nang-luong-he-thong-tay-tu-tu/
Chính năng lượng hệ thống