chia-tay

Chia tay

Tác giả: Ngũ Quân

Thể loại: Tra công biến trung khuyển (không đổi công), cẩu huyết văn, 1V1, HE

Độ dài: 60 chương

Tình trạng: Đang edit ~!

Nguồn: https: //dithanbangdanilam.wordpress.com/2015/12/14/raw-qt-chia-tay-%E5%88%86%E6%89%8B-2/

Edit: boiboi07.wordpress.com

Tình trạng: Hoàn (60c) (05/05/2016)

————

Văn án

Cố Ngôn Đình mơ thấy Đường Dịch trong mộng mang theo đao đến tìm hắn, còn nói với hắn: “ Ngôn Đình, hoặc là đem Lâm Duệ từ trong lòng anh đào ra. Hoặc là đem anh trong tâm tôi đào ra. Hai chọn một, anh quyết định đi “

Hắn sợ đến mức mồ hôi đầm đìa mà giật mình tỉnh lại, trong vô thức sờ vào chỗ bên cạnh.

Trống không

——- đã quên, Đường Dịch đã cùng hắn chia tay rồi.

P/s: Nếu có sai sót, rất sẵn lòng nhận góp ý của các nàng ~~~~!

———-

Review Tấn Giang

Cố Ngôn Đình cùng Đường Dịch yêu nhau ba năm, bởi vì mối tình đầu về nước mà giận dỗi chia tay. Một là đơn thuần, tự ti cùng ngu xuẩn công. Một là nghiêm khắc, cường thế, báo đạo thụ. Chia tay dễ dàng, hợp lại khó càng thêm khó. Tác giả hành văn tinh tế tỉ mỉ, trôi chảy. Chi tiết tình cảm xử lý tốt. Nhân vật công thụ trong quá trình gương vỡ lại lành từ từ hoàn thiện tính cách,thiên về hướng hiện thực, ấm áp, hơi ngược, có ý nghĩa.

————-

Review (tinhnguyetcotran.wordpress.com)

Giới thiệu:

Anh công từ thời học cấp 3 đã thầm mến một bạch liên hoa (Lâm Duệ) vì thằng này đã từng cứu mạng anh (thằng Lâm Duệ này là bạch liên hoa chính cống mà còn là trà xanh* nữa, nhiều đoạn anh công nghĩ nó thanh cao như đóa hoa sen làm mình muốn phát ói). Khi lên đại học, thằng này coi anh như gã sai vặt, từ việc đi xách nước đến dành chỗ trong nhà ăn, etc. Nói chung là tận dụng triệt để tình cảm của anh dành cho nó. Lâm Duệ đi du học Úc và anh ước hẹn rằng anh sẽ mãi chờ nó trở về.

Thụ là trẻ mồ côi, tự mình lớn lên, từ nhỏ đến lớn đều dựa vào sức mình để nuôi sống bản thân. Năm 1 đại học, trong một ngày tình cờ đi làm thêm bán dạo ở trên cầu thì gặp anh. Và đã thầm cảm mến anh từ đó.

Biết Lâm Duệ không coi trọng công, hôm Lâm Duệ lên máy bay đi Úc, thụ đã hỏi công có thể thử với mình một lần hay không… Và hai người đã thử ở bên nhau 3 năm.

3 năm sau, Lâm Duệ trở về, công đã có những hành động làm thụ quá thất vọng và chia tay với công (nói trắng ra là tại vì công ngu quá nên làm đau lòng thụ) mặc dù vẫn còn yêu công rất nhiều. Ví dụ hôm Lâm Duệ về, họp mặt bạn cũ, thụ thay công tiếp đãi bạn bè mà uống rượu đến đau dạ dày, công không để ý vì chỉ toàn tập trung vào Lâm Duệ. Công đi kêu taxi cho 3 người, đưa Lâm Duệ về tận nhà, rồi còn ở lại chăm sóc nó vì nó mới về nước mệt mỏi lọ chai này nọ. Thụ sau đó một mình vào bệnh viện vì loét dạ dày T_T

Khi chia tay rồi, thụ quen được với một tổng tài đúng chuẩn đẹp trai, bá đạo, ôn nhu, và phúc hắc. Người này ngỏ ý muốn theo đuổi thụ và mãi lâu sau, thụ mới đồng ý cho người đó theo đuổi.

Còn về phần anh công, lúc đầu anh ấy không chịu chia tay, nhưng thụ quá cương quyết nên anh cũng chỉ đành bỏ đi xa lập nghiệp. 2 năm sau, anh công trở về vì có dự án ở thành phố này. Nghĩ đi nghĩ lại và thêm nhiều sự kiện khác xảy ra, anh bắt đầu quá trình (mặt dày) truy thê. Anh ấy đã làm thụ hồi tâm như thế nào, xin mời mọi người đọc truyện để biết thêm chi tiết.

Nhận xét:

Truyện nghe có vẻ ngược, nhưng ngược ít lắm, ngọt đáng yêu lắm luôn. Anh công nghe có vẻ là kẻ phụ tình, nhưng thật ra anh ấy rất yêu thụ, cực sủng thụ. Tuy anh ấy ngu ngơ, EQ lại quá kém nhưng sau này rất biết khắc phụ nhược điểm này.

Thụ rất cường, rất lý trí, tốt bụng, và độc lập nữa. Những đoạn kể về tuổi thơ mồ côi của thụ tội lắm, một đứa trẻ không cha không mẹ, từ nhỏ đã đi lượm ve chai, đi làm thuê đến đầu ngón tay chảy máu mà vẫn làm, bị hất hủi không nơi nương tựa,… Đọc thấy khâm phục nghị lực của một người làm nên tất cả từ đôi bàn tay trắng. Đây là mẫu hình thụ mà mình thích, người không cần một tổng tài che chở để thoát khỏi cảnh khó nghèo 👍 Trong tình cảm, thụ cực kì dứt khoát, dù lòng vẫn còn rất yêu, nhưng nói chia tay là chia tay, chứ không phải là dễ xiêu lòng. Công phải mất nhiều công sức mới hồi chuyển tâm ý của thụ.

Còn anh công thì đoạn đầu đọc mình chỉ muốn tác giả đổi công quách đi cho rồi. So với anh tổng tài thì anh công này không có gì hơn hết, tuy đẹp mã đó nhưng anh tổng tài cũng đẹp trai vậy, giỏi hay giàu gì cũng thua xa. Nói chung là đừng so làm gì, thấy khập khiễng lắm. Nhưng càng về sau, anh ấy càng chinh phục trái tim độc giả bởi tình yêu tha thiết mà anh dành cho thụ. Thụ thử hỏi anh tổng tài, nếu chọn giữa công ty và thụ thì anh ấy chọn ai? Tổng tài nói chọn cả 2. Thật ra thụ tính nếu anh tổng tài chọn gì, mình sẽ chọn nấy. Nếu anh chọn công ty, thụ cũng sẽ chọn công việc của mình, nếu anh ấy chọn thụ, thụ sẽ hy sinh hết mà chọn anh ấy. Nếu hỏi anh công, giữa gia sản và thụ, anh ấy chọn ai, anh ấy không do dự mà chọn thụ 👍 Anh công đã yêu thụ như thế, yêu bằng tất cả những gì mình có thể làm được…

Giữa công và thụ, có một một mối dây liên kết rất bền chặt. Vì trong thời gian khó khăn nhất của 2 người, 2 người họ đã ở bên nhau để cùng vượt qua. Cái thời mà họ còn nghèo, đến xoài cũng chỉ mua được 1 quả, anh công mút vỏ xoài để dành phần ruột cho thụ. Đi du lịch không đủ tiền, chỉ đủ mua một vé ngồi cứng, một vé nằm, hai người nhường nhau vé nằm để người kia được thoải mái. Khi thụ không muốn gặp công, công vì lỡ chuyến xe bus không về được nhà nên dù trời mưa to gió lớn vẫn nói dối là đã về đến nhà để thụ không cần lo cho mình. Còn rất nhiều rất nhiều kỷ niệm và những hy sinh mà họ dành cho đối phương.

Đề cử nhiệt liệt truyện này!!!!!

(*Trà xanh: tiếng lóng cho từ b****, chỉ những kẻ lăn lên lăn xuống giường của vô số người: v )

Chém gió by Nguyệt

————

Review (by Lạc Vân)

Đây là một bộ lúc ban đầu mình thật sự rất thắc mắc là sao mà vẫn đọc tiếp đọc tiếp được, trong khi từ đầu công tra đúng kiểu mình ghét nhất, như nhiều bộ khác mình đã bỏ từ đầu. Ok, vẫn là kiểu tra công quen thuộc, quen thụ sống với thụ mấy năm trời nhưng trong lòng vẫn cất giấu một ‘bạch nguyệt quang’, khi em này xuất hiện thì thụ cứ bị thành trong suốt rất tự nhiên. Mà vấn đề là bản thân em ‘bạch nguyệt quang’ này cũng rất khó ưa và trơ trẽn nên thật sự mình cũng ngạc nhiên sao vẫn đọc tiếp được khi đã biết trước là không đổi công. Vâng, mấu chốt là ở đây, tác giả rất khéo, cho công tra hết cỡ thì cho thụ có mị lực bù lại, mỗi khi muốn bỏ thì lại muốn xem thụ sẽ làm gì. Dĩ nhiên thụ không làm mình thất vọng, khi yêu thì yêu lắm, nhưng khi không nhịn được nữa thì vẫn dứt khoát, không ướt át lê thê, không hèn mọn uỷ mị, cũng không thù hận vô vị, dù vẫn còn yêu nhưng rất lý trí.

Nếu mọi chuyện y như bao nhiêu bộ truyện vả mặt báo thù khác, cho thụ gặp một công chất lượng tốt rồi vừa ngọt ngào bên nhau vừa quay lại ngược tra thì hẳn là mình không lên đây review cho mấy bạn. Tác giả khéo vô cùng trong sắp xếp tình tiết và nhân vật khi cũng cho một anh công rất hoàn mỹ khác xuất hiện, nhưng hiển nhiên ảnh cũng chỉ là phụ nhưng phụ rất quan trọng. Vì thông qua anh này chúng ta mới thấy rõ được, thụ cũng không phải hoàn mỹ vô khuyết, do hoàn cảnh lớn lên, do trải qua khó khăn, thụ hình thành tính cách rất bá đạo, độc đoán và quyết định hay hành động mọi thứ đều theo nhận định chủ quan của mình. Một người bá đạo tổng tài, mọi thứ hoàn mỹ thì không thể bên thụ, cả hai đều lý trí, đều khôn ngoan, đều tính toán thiệt hơn, đều bá đạo thì không thể ở bên nhau.

Qua từng chút nhỏ nhặt, qua vài dòng ngắn hồi ức cũ về một thói quen hay một hành động chúng ta dần dần thấy được tại sao thụ lại yêu công nhiều vậy, hoàn toàn đáng giá đó các bạn. Càng đọc chúng ta sẽ nghiệm ra rất nhiều thứ, tình yêu không phải chỉ bằng một khoảnh khắc hay một lúc nào đó gọi là ‘thích’ rồi có thể sống đời với nhau, mà chính là sinh hoạt hằng ngày. Thể loại phân loại bộ này thuộc loại cẩu huyết nhưng mình không thấy nó không cẩu huyết, mà nó thực tế, trong cuộc sống, không ít lần chúng ta cũng từng bực tức mà mắng một ai đó ‘sao ngu vậy, người như vậy còn quay lại với nó, thằng abc được hơn gấp mấy lần mà không ưng’. Đọc bộ này rồi các bạn sẽ hiểu, chính hai người họ đã bên nhau như vậy, có những khoảnh khắc, những thói quen, những lời nói, thậm chí một cái nhíu mày một cái nhếch môi cũng tràn đầy thấu hiểu, trong lòng ai cũng có cán cân, họ đều cân đo hết cả, lỗi lầm người kia mắc phải nó nhẹ hơn so với vô số điều người đó dành cho mình nên họ không buông xuống được. Và dĩ nhiên, tất yếu là cả hai vẫn chưa hết yêu nhau. Công đủ hiền lành, đủ khờ để chịu đựng bản tính khắc nghiệt bá đạo của thụ, nhưng ảnh cũng đủ tinh tế để bù lại cái thói áp đặt chủ quan thiếu tinh tế của thụ. Còn thụ, đủ mạnh mẽ, đủ lý trí để bảo vệ một anh công ngốc nghếch trong tình cảm và giao tế. Cả hai đủ mù quáng khi dám cược toàn bộ để che chở nhau (vì họ đều từ tầng chót nhất bò lên, mất họ dám làm lại từ đầu).

Spoil thêm một chút nếu ai lo lắng ngược thì thật sự ‘bạch nguyệt quang’ không hẳn là bạch nguyệt quang nha, công ngốc lắm đó, ảnh rất dở trong xử lý tình cảm nên hiểu lầm rồi một đống chuyện dở khóc dở cười sau này sẽ lòi ra hết. Có một chút mình thấy khá uổng là tác giả viết đấu đá thương nghiệp khá hay, nhưng không biết do bà ý lười hay thật sự thiếu tự tin mà không đào sâu. Nhưng thôi, nhiêu đây cũng đủ rồi, với mục đích chính là tình cảm đô thị thì tác giả viết đủ đạt, đủ khéo léo tinh tế lắm rồi. Theo cá nhân mình thì mình thấy cặp này đáng yêu như cp giữa 1 con alaska ngốc to con và 1 con sói cô độc.

————-

Link (đã xóa): https://boiboi07.wordpress.com/tu-xu/chia-tay-ngu-quan/

 

chia-tay

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *