canh-xuan-cung-phong-nguyet

Cảnh xuân cùng phong nguyệt

Tác giả: Sữa Tươi Amsterdam 阿姆斯特丹鲜奶

Thể loại: Ôn nhu phúc hắc công X thanh lãnh lý trí thụ, đổi công, ngôi thứ nhất, chủ thụ, hiện thực hướng, HE

Nguồn: Kho tàng đam mỹ

Editor: Vivi (drarryismyworld.wordpress.com)

Tình trạng: Hoàn (36c+1PN) (17/01/2019)

———-

Văn án

Tôi và Vương Chiêu yêu nhau ba năm.

Lúc hắn lăn giường với Đường Hiểu Thần, tôi đứng ngoài cửa nghe ba mươi phút.

Hai phòng ngủ một phòng khách, bốn người thuê chung, hai cặp tình nhân.

Tôi đứng ngoài cửa nghe âm thanh phát ra từ cảnh xuân vô hạn trong phòng.

Bạn trai Đường Hiểu Thần ở đằng sau hỏi tôi:

– Bạn trai anh chịch đối tượng của tôi rồi, có phải tôi nên tìm anh đền bù không ?

——–

Review (banhbaotrungcut.wordpress.com)

Hờ hờ, bộ này thú vị lắm nhen. Thụ và công trước đã yêu nhau ba năm, giờ đang muốn chuyển trọ. Hai người thấy một thông báo tìm ng thuê chung nên quyết định chuyển vào đấy. Trong căn nhà đó đã có một cặp tình nhân ở, nhà hai phòng ngủ và một phòng khách, mỗi đôi một phòng. Nếu như ai cũng an phận, nước sông không tông nước giếng thì hẳn đã không có truyện cho chúng ta đọc: )))

Cặp kia có bạn thụ xinh đẹp non tơ, là sinh viên mới 19 tuổi(?). Cậu này là kiểu ngây thơ ngơ ngác, lại còn bánh bèo nũng nịu. Gặp công của bạn thụ chính thì chào hỏi nhiệt tình, hay tìm cách bắt chuyện hỏi han, lại còn quan tâm đến anh công kia lắm. Cái tính này giống như mấy em bạch liên hoa giả ngọt ngào ý, mà đúng bạn này là bạch liên hoa thật, bên ngoài thì ngọt ngào thơn thớt nói cười, bên trong thì tâm hồn vô cùng đen tối, phải nói là hơi bệnh nữa. Quá khứ bệnh hoạn của ẻm được miêu tả không một chương phiên ngoại, tui không spoil hết đâu, mất hay.

Quay lại vấn đề. Thụ chính và công, cứ gọi là công A cho dễ phân biệt, đã yêu nhau được ba năm. Khoảng thời gian không dài, nhưng trong mối quan hệ của hai người vẫn có những rạn nứt nho nhỏ. Do đó khi gặp được một đóa hoa xinh đẹp ngoan ngoãn hiểu chuyện như cậu kia, công A cũng bắt đầu dao động, bắt đầu manh nha suy nghĩ so sánh người yêu của mình với người ta. Thụ thì cảm nhận được hết, nhưng vì yêu nên vẫn nhẫn nhịn, vẫn cố tin tưởng công A. Trong quá trình ở chung thì thụ có tiếp xúc với công chính, là bạn trai đương thời của bạch liên hoa kia. Dù biết bạn trai mình đang mờ ám với người khác nhưng anh này vẫn tỉnh rụi, thậm chí còn có hứng thua hơn với bạn thụ.

Giữa bốn người này xảy ra khá nhiều chuyện vụn vặt, từng đi chơi chung, ăn uống chung các thứ các thứ. Thụ cũng dần thất vọng về công A hơn, hai người bắt đầu to tiếng với nhau. Đỉnh điểm là một lần thụ phải đi công tác, nhưng được về sớm hay quên đồ thì tui k nhớ rõ, nhưng bạn ấy đã quay về, và phát hiện ng yêu mình đang xoạc bạch liên hoa kia.

“…Tôi đi vào nhà, lắng nghe bên trong đang phiên vân phúc vũ hoan ái quay cuồng. Tôi biết, biết giọng nói trầm thấp của Vương Chiêu, và một giọng nói quen thuộc khác nữa. Giờ đây cái giọng ấy đã biến thành ngầy ngật ngòn ngọt hòa cùng tiếng rên rỉ nỉ non.

“Anh Chiêu, em và anh Lâm Nguyệt ai tốt hơn?”

“Cưng nói xem, bé lẳng lơ, nếu không thì tại sao anh lại thịt em trên giường của hắn? “

Ba năm tình cảm.

Hơn nghìn ngày đêm…” (Edit by Mèo Xù)

Cay đắng chứ? Người yêu ngoại tình ngay trên giường mình, lại còn so sánh mình với ng khác nữa.

Lúc này công chính xuất hiện, và kéo thụ về một căn nhà khác của mình, hòng để thụ bình tĩnh lại. Sau ba ngày mất ăn mất ngủ dày vò mình, thụ cũng đã chết tâm hoàn toàn. Ẻm gọi điện cho công A hẹn đi uống nước, ở đó em đã nói thẳng tất cả cho hắn và đề nghị chia tay. Công A ân hận lắm, vì thực ra hắn còn rất yêu thụ, nhưng đã quá muộn, đội chym lên đầu thờ thì phải chịu trừng phạt.

Sau đó thụ quay về nhà công chính để ở, vì căn nhà kia em k muốn về nữa. Ở đây công k giấu diếm chuyện mình có hứng thú với thụ, cũng nói rõ mình và bạch liên hoa kia k phải là mối quan hệ người yêu, mà đúng hơn là kiểu bạn giường, hai người lên giường với nhau, và trong quãng thời gian đó thì không ai được phép có người ngoài, nếu vi phạm thì hai người tan rã.

Thụ vì muốn tránh công A nên xin nghỉ làm và chuyển đến công ty của công làm việc. Dần dần với sự chăm sóc và theo đuổi tận tình của công, ẻm cũng đã đồng ý yêu đương. Sau đó là những ngày ngược cẩu độc thân và cuộc sống gối chăn đầy tình thú và khiến người đọc xịt máu mũi.

Truyện này tui đọc sau Mười năm yêu anh nhất, nên cảm thấy khá là hả hê với kết cục của những kẻ ngoại tình. Xôi thịt cũng đầy đủ, cốt truyện khá ổn. Có điều chuyển biến tình cảm giữa nhân vật chính vẫn hơi khiên cưỡng một tẹo, chắc đến đó tác giả hụt hơi không biết viết sao cho hợp logic. Bạch liên hoa thì vừa đáng thương vừa ghê tởm, à không chẳng đáng thương đâu, cậu ta bệnh vãi l, kiểu bệnh tâm lý bẩm sinh ấy.

Nói chung là truyện hay, tui cũng định đào hố rồi mà khả năng edit H tệ quá nên thôi bỏ. Cầu người giỏi ôm về edit.

————-

Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)

Dạo này chang bận tối tăm mặt mũi, phải nói chắc cũng gần 4 5 tháng không đọc được bộ đam nào rồi, nhưng bộ này sau khi vừa hoàn thì vội nhảy, nguyên nhân hẳn là vì mấy cái tag “lí trí thụ, đổi công và hiện thực hướng” hahaha.

Nội dung truyện thì rất quen thuộc, tra công Vương Chiêu ngoại tình với người khác, bạn trai của người nọ tới bảo với Lâm Nguyệt: “Bạn trai anh chịch đối tượng của tôi rồi, có phải tôi nên tìm anh đền bù không?”

Vậy là một hồi dây dưa ái muội giữa Lâm Nguyệt và Biên Dã – hai anh chàng vừa bị người yêu cắm sừng cũng từ đó bắt đầu…

Phân nửa đầu truyện được tác giả viết theo phong cách khá nghiêm túc, mạch truyện chậm nhưng diễn biến gãy gọn, có đôi chỗ hơi deep khiến tâm trạng bạn dễ chùng xuống theo nhân vật, nhưng nửa sau của truyện lại khá hường phấn và rất đỗi ngọt ngào.

Nếu truyện chỉ có vậy, có lẽ chang sẽ không hứng thú tới nỗi mang lên đây dụ dỗ mọi người cùng nhảy hố đâu, cái chính thu hút chang chính là:

️🍀 Nhà edit biên tập truyện mượt thôi rồi các bạn ạ! (Là nhà edit bộ “Bàn về phương pháp thu phục quy mao hoàn mỹ” í ;)) )

️🍀 H bộ này kích thích lắm lắm lắm, đặc biệt là có 3 phiên ngoại cuối, hai anh giai mặn mà chơi trò nhập diễn, có kim chủ bao dưỡng minh tinh nè, có lưu manh cường thủ hào đoạt thiếu gia nhà giàu nữa nè… Hai anh giai diễn như thật làm mình thiếu điều cũng tan chảy theo mấy ảnh luôn!

Trừ đoạn…

—-

Lâm Nguyệt càng chống cự càng bị ép chặt, nhưng nghe tiếng kim loại va chạm khi người sau cởi thắt lưng cậu lại thấy hưng phấn.

Qua một lúc không thấy động tĩnh gì, Lâm Nguyệt thúc giục: “Anh nhanh lên!”

Giọng Biên Dã hơi bất đắc dĩ: “Đợi một chút, dây lưng bị kẹt.”

“….”

——

5s phá ra cười vì bị tụt cảm xúc veleu với cái-thắt-lưng-của-Biên-Dã: ))

️🍀 Tình cảm mà Biên Dã dành cho Lâm Nguyệt.

Đây là điểm cộng khiến mình ưng ý nhất của truyện này. Có thể do mình quá sủng thụ, nên mình thường hay để ý đến những chi tiết thể hiện tình cảm công dành cho thụ, và phải nói là trong truyện có những câu nói của Biên Dã làm mình rung rinh dễ sợ.

Nếu đọc truyện, bạn sẽ dễ dàng thấy ngay là tác giả mô tả tính cách của Biên Dã có phần hơi OOC (Out of Character). Nửa đầu thì bí ẩn, lạnh lùng và có phần bất cần đời, nhưng nửa sau thì lại biến chuyển thành một người vô cùng nóng bỏng, nhiệt tình, thậm chí còn hơi hơi mặt dày: ))

Ban đầu mình nghĩ đây là một bug của truyện, nhưng nghĩ lại thì có khi lại là ẩn ý của tác giả cũng nên, bởi vì Biên Dã đã từng nói: “Là người của tôi chính là hoàng đế của tôi, tôi thương còn không kịp, tuyệt đối sẽ không để người đó chịu oan ức trước mặt tôi.”

Thế nên khi chưa thể chính thức công khai theo đuổi Lâm Nguyệt, thái độ của Biên Dã vẫn còn lạnh nhạt, nhưng sau khi đã có cơ hội bày tỏ với cậu rồi, anh lập tức trở nên đúng như lời mình từng nói, “người của tôi chính là hoàng đế của tôi” – yêu chiều, bao dung, lấy lòng, nâng niu, không gì là không thể làm cho cậu.

Đặc biệt, có một đoạn, khi Biên Dã làm bánh gato chuẩn bị cho sinh nhật của Lâm Nguyệt, tâm ý của anh hoàn toàn được thể hiện hết qua vị của cái bánh.

—–

“Là hương hoa sơn trà.” Biên Dã ngồi đối diện, đung đưa chiếc li trong tay, “Là ấn tượng đầu tiên anh tạo cho tôi, không ngờ sẽ có ngày nói ra với anh. Mấy ngày không tăng ca cùng anh là do ở nhà gỡ rối cái mùi này. Bây giờ vị mà anh nếm được chính là cảm xúc anh tạo cho tôi khi đó.”

—–

Phải để ý tới người ta như nào, phải có tâm nghĩ về người nọ ra sao mới có thể nhung nhớ mãi một mùi hương như thế, chỉ chi tiết nhỏ đó thôi, không phải là quá đủ để người đọc có thể thấy tình cảm mà Biên Dã dành cho Lâm Nguyệt rồi ư?

Và còn rất nhiều rất nhiều điều ngọt ngào nhỏ nhặt khác trong cuộc sống đầy hạnh phúc giữa hai người bọn họ mà chỉ khi đọc truyện thì bạn mới thấy được. Một câu chuyện ngăn ngắn, một cảm xúc lâng lâng vẹn toàn, tất cả sẽ khiến cho một ngày đầu xuân của bạn thêm phần vui vẻ yêu đời hơn, thật đấy, nhảy hố chung với chang đi nào * ở dưới hố vẫy vẫy tay *

——–

Review (by敛芳尊)

Hiện thực hướng trong đây là kiểu hợp tình hợp lý chứ không phải khô khốc cằn cỗi như đời thực đâu. Truyện đi theo ngôi thứ nhất nên tả mấy đoạn nội tâm khá là nhuần nhuyễn.

Ban đầu thụ với tra nam là người yêu, sau chuyển vào trọ chung với một đôi gay khác thì tra nam bắt đầu có ý léng phéng tia tóp người bên kia, đến hôm xực thật thì bị thụ bắt gặp. Bạn thụ sốc quá trơ cảm xúc ngồi nghe hẳn 30′, đoạn bạn công lại bảo “Bây giờ bạn trai anh xoạc người của tôi, để công bằng thì tôi lấy anh đền bù nhé? owo “.

Thụ là dân vẽ, hướng nội khép kín, ít giao tiếp xã hội, cái gì cũng giữ trong lòng, lại sống tình cảm theo một cách rất lí trí, nên khi đọc tớ có chút thấy bản thân mình trong đó. Công thì chín chắn trầm ổn mà vẫn rất hóm hỉnh đáng yêu, nói chung cái lém lỉnh của người trưởng thành khiến ta cảm thụ một loại tư vị rất đặc biệt, dùng nó để cưa cẩm thì ngọt mà không ngấy.

Truyện tầm 40 chương cả phiên ngoại, chuyển biến nhanh nên đọc một lèo là xong, vừa vặn để giải trí.

Thiết nghĩ cái hiện thực hướng trong đây được gọi ra là vì nó mang cảm giác thân thuộc, mối quan hệ giữa người yêu với người yêu sau một thời gian. Truyện kết thúc khi thụ và công mới yêu nhau nên thôi tớ cũng kết thúc suy nghĩ về họ lúc này luôn cho viên mãn. Có thể tương lai sẽ là một lần như cũ, đâu lại vào đấy, chuyện tình viết nên để suy tàn vì thụ và tra nam lúc đầu cũng như vậy, họ thực sự đã có một cuộc tình đẹp, chỉ trách tra nam khốn nạn và chỉ tiếc tình cảm đôi bên đã nhạt dần. Mà có thể không, biết đâu lần này họ gặp đúng người thuộc về mình mãi mãi, sống trọn đời bên nhau và hạnh phúc mãi mãi thì sao.

Đọc bộ này tớ replay bài My Boy của Billie Eilish miết thôi. Thấy rất hợp luôn ấy.

“My boy, my boy, my boy, don’t love me like he promised

My boy, my boy, my boy, he ain’t a man, and sure as hell ain’t honest

You want me to be yours, well, then you gotta be mine

And if you want a good girl, then goodbye.”

——–

Link: https://drarryismyworld.wordpress.com/2018/06/30/ml-canh-xuan-va-phong-nguyet-dang-let/

canh-xuan-cung-phong-nguyet

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *