bi-mot-nam-quy-theo-doi-lam-sao-gio

Bị một nam quỷ theo dõi làm sao giờ

Tác giả: Mạc Như Quy

Thể loại: Cường cường, điềm văn, thần quái thần tiên ma quái, bát tự xui xẻo công X dục vọng chiếm hữu cố chấp cuồng lệ quỷ thụ, chủ công, ấm áp

Độ dài: 85 chương

Edit: Sói (traxanhsuada.wordpress.com)

Nguồn: ๖ۣۜKho ๖ۣۜTàng ๖ۣۜĐam ๖ۣۜMỹ – ๖ۣۜFanfic

Tình trạng: Hoàn (48c) (01/11/2017) + không edit phần còn lại

—————————-

Văn án

Trong cuộc sống bỗng nhiên nhiều hơn một cái bóng, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều nhìn mình chằm chằm

Rốt cuộc có một ngày, bản thân tỉnh lại khi cả người đầy chất lỏng trắng đục.

Sở Tuyên, Phó Văn Hiên, Trần An Kim, Trạm Lam, bọn họ đều là những người bị hại.

Một người là bị buộc kết hôn cùng bài vị, một người là trốn đến chân trời góc bể đều bị tìm ra.

Một người là tử nhỏ đã bị quỷ ôm đi nuôi dưỡng, còn một người là mơ mơ hồ hồ leo lên giường quỷ.

Không giờ không phút một ngày tháng giêng năm đầu tiên (*元年) , bốn bé trai đồng thời ra đời tại cùng một bệnh viện.

Người trong nghề đều rõ ràng, bốn đứa bé này chỉ sợ nuôi không nổi, trưởng thành phải kiêng kỵ lệ quỷ đến trêu chọc.

Chỉ có cao nhân mới lắc đầu thở dài, đừng né, thu thập một chút rồi tiễn nó đi.

Này là chuyện xưa về bốn tiểu công bát tự giống nhau, từng người bị tiểu thụ lệ quỷ của mình nuôi nhốt, thiên về ấm áp, sẽ không khủng bố.

——————————–

Spoil (by gekkabijin)

Công (Sở Tuyên) từ nhỏ đã COI NHƯ mồ côi cha mẹ, 2 người ly hôn khi công còn bé, cha bỏ đi lấy vợ khác, hoàn toàn mặc kệ công, đến nỗi khi ông bà nội của công mất cũng k về dự đám tang, chỉ vì bận chở vợ sau… đi chơi. Một tay công lo tất tần tật chuyện hậu sự của ông bà xong thì cha công mới dẫn vợ về đòi chia nhà, sau đó còn vì nghe nói Hoắc lão gia – đại gia lừng lẫy khắp thành đang tìm 1 nam thanh niên có ngày sinh tháng đẻ là “Nguyên niên tháng giêng một ngày lúc không giờ linh phân” để làm con nuôi thì lập tức bán luôn thằng con để cầu danh lợi. Công dĩ nhiên k đồng ý, lại bị cha của công trộm tóc cùng với 1 bộ quần áo đưa cho nhà họ Hoắc. Và thế là, từ đó công bước lên con đường bị quỷ ám không lối về.

Thụ bị chết cháy khi còn rất trẻ, làm lệ quỷ hơn 20 năm nhằm “trấn trạch” cho nhà họ Hoắc – đảm bảo tài vận muôn đời cho gia tộc này. Công có bát tự hợp với yêu cầu của thụ, thụ biết được thông qua gia đình nên bay đi tìm công, vừa thấy đã thích, nhiều lần “đánh lén” công 1 cách thô bạo để hút tinh khí của công.

Khi biết mình bị lệ quỷ bám theo, công rất sợ nên chạy khắp nơi cầu cứu, được một người gọi là Từ đạo nhân cho biết: lệ quỷ bám theo công rất mạnh, ngoại trừ thỏa hiệp, kết minh ước đảm bảo sẽ k hại tính mạng của công, đổi lại công cung cấp “tinh khí” cho quỷ ra thì k còn cách nào khác. Công dù bất đắc dĩ, dù k muốn nhưng cũng đành chấp nhận. Nào ngờ con quỷ kia k chịu kết minh ước bình thường mà đòi kết minh hôn. Công nghiến răng nghiến lợi thuận theo.

Sau khi kết minh hôn, công mang theo thi thể và bài vị của thụ về nhà, mỗi ngày thắp nhang, hằng tháng mua gà về giết lấy máu cúng tế đầy đủ, cũng chấp nhận cho thụ “tinh khí”. Cuộc sống tuy k thể nói ấm áp hòa hài nhưng cũng coi như bình yên. Mặc dù mỗi ngày kề cận nhau nhưng trong thâm tâm công vẫn cực kỳ sợ hãi và chán ghét thụ, mà thụ thì mặc cảm ngoại hình sau khi chết quá ghê tởm, sợ khiến công kinh hoàng nên thường chỉ xuất hiện trước mặt công với khuôn mặt… trắng trơn (thử tưởng tượng cái mặt tác giả truyện tranh vẽ có cái khuôn mà k mắt mũi miệng gì hết đi, cho dù k gớm ghiếc gì nhưng cũng đủ dọa công chết ngất. =]]]]). Công là bát tự đặc biệt hút quỷ, sống cả đời thanh tâm quả dục thì k sao, nhưng một khi đã “khai huân” thì sẽ thành “thịt Đường Tăng” trong mắt lệ quỷ. Thế là bao giờ công ra đường ban đêm hay ở nơi vắng đều sẽ bị quỷ tấn công, và lần nào thụ cũng kịp thời ra tay cứu giúp. Nhiều phen tận mắt chứng kiến thụ vì cứu mình mà rớt mất cánh tay hay bị xé tan xác, công dù trong lòng vẫn sợ hãi thụ k thôi, nhưng lại nhen nhóm thêm thứ tình cảm quan tâm, lo lắng.

Một lần bị thương nặng, thụ đòi chân chính lên giường với công, công sợ hãi từ chối, còn mắng chửi, thụ tức giận biến mất (thật ra ẩn thân thôi chứ thụ k dám để công 1 mình). Công bất an đi tìm thụ thì gặp quỷ, thụ lại xuất hiện cứu công. Kế đó 2 người giảng hòa, cuối cùng công cũng chịu lên giường với thụ. Mỗi ngày sống chung, mâu thuẫn tuy vẫn đều đều xảy ra nhưng công cũng dần dần lún sâu vào “cuộc hôn nhân bất đắc dĩ” này.

Quá khứ hé lộ, sự thật về cái chết thảm thương của thụ phơi bày trước mắt công khiến công càng thêm đau lòng và yêu thương thụ hơn. Nhưng lúc này, công bị bắt cóc, kẻ thù muốn hiến công tế quỷ, đồng thời cũng muốn hại thụ hồn phi phách tán…

=> Spoil dài quá nên mình cũng k muốn nói cảm nhận nhiều, nhưng với mình thì ở phần đầu này, thụ thật sự rất đáng thương. Tuy phản ứng của công k sai, 1 con người bình thường bỗng dưng bị 1 con quỷ hung dữ lại cực kỳ xấu xí bám theo thì ai chả sợ chả ghét, nhưng sau này, yêu nhau rồi, công vẫn luôn cho cảm giác thương thụ là bất đắc dĩ, thậm chí phút chia tay, lo cho thụ là thật nhưng nội tâm vẫn luôn tồn tại ý nghĩ muốn dứt khỏi thụ. Thế cho nên, công này k khác mấy những bạn công trong 1 số bộ trước của Mạc Như Quy, hơi nhụ nhược và thụ động trong chuyện tình cảm.

Tuy nhiên, nếu đọc tới đây mà ghét công hay bỏ truyện thì xin chịu khó, nán lại thêm chút kéo xuống PN đọc. Dice nói công là hộ thê cuồng ma, thật ra k sai nhưng áp dụng ở chính văn thì k phải (ở chính văn phải nói thụ là hộ phu cuồng quỷ thì đúng hơn. =]]]]), PN mới đúng kiểu hộ thê, sủng thụ thôi thiếu điều để lên đầu cõng đi vòng vòng khắp xóm luôn. =)))))

——————————

Review (by Katsuhiro Miyoshi‎)

Truyện có 4 cp, nhưng mà tác giả có vẻ quên mất 2 cp cuối nên chỉ viết 2 cp đầu. Mình thì chỉ đọc cp đầu Sở Tuyên x Hoắc Vân Thâm đã được dịch.

Sở Tuyên là một người bát tự xui xẻo, bị cha lừa cho Hoắc gia, cuối cùng phải kết minh hôn với Hoắc Vân Thâm để đảm bảo bình an. Kết thúc hai người gặp nhau và sống ở Quỷ vực happy ending.

Hoắc Vân Thâm này có tính cách rất hợp khẩu vị của mình – ngoan ngoãn lại cố chấp hung tàn. Hoắc Vân Thâm yêu Sở Tuyên, có thể vì Sở Tuyên làm bất cứ điều gì trong giới hạn cho phép, cũng sẽ tức giận, biết làm nũng, đôi khi hơi vô lý. Đọc truyện nhiều lúc muốn cười mà cũng thương Hoắc Vân Thâm vô cùng. Chết sớm, từ lúc chưa sinh ra đã bị cha lợi dụng, cuối cùng chết cháy trong đại viện. Bảo sao không thể không thương được.

Bởi vì Hoắc Vân Thâm là một người rất cố chấp và chiếm hữu cuồng, hơn nữa còn là quỷ, Sở Tuyên lại là người, thế nên rất khó hòa hợp với nhau. Thực sự khâm phục Sở Tuyên, mình ấn tượng nhất là cái độ gan lì của anh, Hoắc Vân Thâm chết trong hỏa hoạn nên thân thể bị cháy chết, đến da tay da chân còn không lành lặn càng không nói đến khuôn mặt, vậy mà anh nhìn thấy khuôn mặt và chân tay bị bỏng của Vân Thâm, nhìn hắn ăn quỷ, hôn hắn và làm tình với hắn (ban đầu bị ép buộc) mà vẫn tỉnh táo được. Là người không gan lớn chắc chết đứng hoặc đi tự tử cho xong. Mình mà ở hoàn cảnh đấy sợ chắc có ngày đứng tim mà chết (fetish là một chuyện nhưng sự thật là một chuyện nên dù mình thích tính cách theo kiểu Vân Thâm thì đặt nhau trong hoàn cảnh ấy mình cũng đíu hold nổi). Vì thế có thể hiểu cho hành động của Sở Tuyên, và có thể nói thực sự anh đã khá cố gắng để có thể tiếp thu và hiểu Hoắc Vân Thâm (thân thể lạnh lẽo, dục vọng cố chấp, mỗi sáng tỉnh lại đều thấy mình đang nằm cạnh cái thi thể). Hơn nữa Vân Thâm có dục vọng chiếm hữu rất lớn, cho dù là người thì cũng ít ai có thể chấp nhận nổi, càng không nói là quỷ, thiên tính thô bạo tàn nhẫn, thế nên mình đánh giá cao Sở Tuyên về điểm ấy.

Đọc lâu quá rồi nên mình cũng chỉ nhớ được đến thế, ai có hứng thú có thể tìm đọc.

—————

Review (by Thiên Vân)

Truyện có 2 CP, CP sau tui chưa coi vì đang mê CP đầu quá mà tự nhiên nhảy qua câu chuyện thứ 2 nên hụt hẫng không muốn coi lắm.

Theo những gì tui đã đọc thì truyện hay đấy, công là bác sĩ bị ông cha cực phẩm bán đi ngày sinh tháng đẻ và tóc áo để làm tế phẩm cho một con lệ quỷ. Số anh này hẩm hiu đến đáng sợ, 1 là do bát tự đen đủi đã định trc là thịt Đường Tăng mà tụi ma quỷ thèm chảy nước miếng, 2 là có ông cha cực phẩm ngáng chân.

Thụ chết cách đây gần 30 năm, vốn là đại thiếu gia trong một gia tộc giàu nứt đỗ vách, sau cũng bị ông cha hãm hại (ông cha này ác hơn của công gấp trăm lần) nên biến thành lệ quỷ. Biến thành quỷ còn ko yên thân, ông cha tiếp tục lợi dụng thụ để đổi vận cho ổng. Tóm lại công và thụ thảm ko kể nổi, tui đọc thấy mà thương luôn.

Ai mong truyện này giống liêu trai thì vỡ mộng nhé, thụ hoàn toàn ko đẹp (ít nhất là đến gần cuối), thụ bị cha thiêu chết nên chỉ là một cái dáng người khét lẹt xấu xí, khá là ghê, đặc biệt mấy khúc thụ đè công xuống và “hút” dương khí. Tui muốn té chết dùm cho công thôi, anh ấy khóc thét mọi người ạ, gặp tui chắc lên cơn đau tim chết mẹ luôn rồi.

Khụ khụ….. công thiệt sự rất can đảm (tui đang xét đến khía cạnh người thường), bị thụ hành như vậy mà vẫn từ từ thương đc thì quá bá rồi. Tất nhiên tui ko nói thụ đáng ghét gì, cơ mà thụ là lệ quỷ nên khá cực đoan, hận đời, tự ti, ngạo kiều và đặc biệt nếu thấy công dám lộ ra vẻ mặt sợ mình thì lại cực kì khoái hù cho công ú tim, hù thật đấy, tự nhiên cái hiện bộ mặt cháy sạm ra rồi phóng sát khí rồi bóp cổ bóp tay thì có chúa mới thấy đó là tềnh thú @@

Tất nhiên sau này hai người đều thay đổi, công thì “gan dạ” đối mặt hơn, thụ thì dịu dàng hơn biết kiềm chế hơn. Cả hai đều bước vào con đường trung khuyển cả. Uhm, ngoài ra thụ ko phải kiểu quỷ bá đến mức gặp thằng nào là chén thằng đó nhá, vì thụ sắp hồn phi phách tán rồi, chỉ còn có 10 năm tồn tại nên đôi khi cũng thua.

Tóm lại truyện hay, có điều có một số tình tiết chưa giải quyết hay lắm, ví dụ như hai ông cha cực phẩm.

——————————–

Link: https://traxanhsuada.wordpress.com/2017/01/22/bi-nhat-ca-nam-quy-tranh-thuong-lieu-cham-yeu-ban/

——————————–

Chú ý:

– Truyện còn 1 phần về couple khác mà bạn này không edit tiếp

– Có chèn code chống copy

bi-mot-nam-quy-theo-doi-lam-sao-gio

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *