Tác giả: Ngưu Giác Cung
Thể loại: Hiện đại – Huyền huyễn – Thủy chung – Nhẹ nhàng – Thanh Thủy – 1×1 – HE
Nguồn raw + QT: Xà Viện tks n đã share
Tình trạng bản raw: Hoàn (119 chương chính văn + 10 phiên ngoại)
Tình trạng bản edit: Hoàn (119c+10PN) 22/05/2016)
Editor: Jeremy (daisyjung.wordpress.com)
————-
Văn án
Đông Chí có một bí mật, anh có thể nghe hiểu tiếng động vật nói chuyện ~
————-
Biên tập đánh giá
Vì bồi thường ăn hết đồ ăn để dành của Lăng Đông Chí mà hai chú mèo hoang trộm một chiếc đồng hồ xa xỉ tới đền bù dọa anh sợ muốn chết.
Vốn muốn lén trả lại cái đồng hồ, không ngờ mèo con lại bị cảnh sát tóm được, còn gặp được người bị mất Trang Châu, cũng may đối phương không truy cứu nhiều.
Mà vì cảm ơn Đông Chí tìm lại được cún yêu nhà mình, Trang Châu mời Đông Chí tới nhà hàng ăn một bữa cơm, không ngờ lại gặp hai người Đông Chí không muốn gặp.
Đông Chí đại diện cho nhà trường tham gia triển lãm tranh lại gặp được cái tên đáng ghét kia…
Đông Chí có một bí mật, anh có thể nghe hiểu tiếng động vật nói chuyện. Anh họa sỹ Lăng Đông Chí thập phần mẫn cảm, bởi vì cái bí mật kia đã định trước đời này anh sẽ cô độc. Tựa hồ có một người càng cất giấu nhiều bí mật hơn tới gần anh, cho anh từng chút rung động, nhè nhẹ ấm áp.
Tác giả hành văn lão luyện, câu văn nhẹ nhàng trầm ổn, cảm xúc mãnh liệt, chi tiết xử lý logic ấm áp.
Bí Mật của Đông Chí mang tới hương vị ấm áp dịu dàng, những chú bồ câu hoạt bát, mấy chú mèo con nhu thuận cùng chú cún nhị hóa từng chút xuất hiện, mang tới cho câu chuyện không ít tiếng cười ý vị.
————-
Spoil (by thanhthach)
Giờ mới để ý truyện này cùng tác giả với Mùa hè của Diệp Xuyên.
Truyện này nhẹ nhàng ấm áp, không ngược nghiếc gì cả, mà tình yêu trong này thì cũng không đóng vai trò quan trọng nhất. Thụ là thầy dạy hoạ cho trường cấp ba, rất giỏi, hằng năm đều vác giải về cho thành phố. Thụ có một bí mật, chính là có thể nghe hiểu tiếng của động vật. Thụ thường cho bọn mèo hoang đồ ăn, thậm chí dọn chỗ ở ban công cho bọn nó trú. Một lần, một con mèo vì muốn cảm ơn mà trộm một chiếc đồng hồ mang đến cho thụ, thụ vội vàng bắt nó đi trả, cũng chạy theo trộm nhìn, thế là gặp ngay nạn nhân, chính là công, đồng thời là anh hai của một học trò của thụ.
Tình cảm hai người này nhanh lắm, công gặp mặt vài buổi là đã thích thụ, tiến tới theo đuổi. Thụ chần chừ chút xíu rồi cũng gật đầu, còn đưa công về gặp gia đình. Thụ cũng nói nếu gia đình công gây khó dễ cho thụ, không chấp nhận thì hai người chia tay. Lúc công đi Thượng Hải nói chuyện với mẹ thì anh của công tìm đến nhà đuổi thụ đi (lúc này thụ ở nhà công), thụ tức, dọn đồ đi luôn (tất nhiên là làm trò thôi, không có dọn thật nhưng tức thật và đi thật). Thụ đi chơi, về quê, nghe 1 con chim với 1 con chuột kể lại quá khứ thì phát hiện ra mình không phải con ruột của cha mẹ mà là được nhặt về. Đêm đó mẹ thụ sinh nhưng đứa trẻ chết, cha thụ đem đi chôn thì nhìn thấy thụ bị đặt trước cửa nhà nên đem về nuôi, chuyện này chỉ có cha thụ biết (vậy nên ông mới không phản đối khi thụ xuất quỹ, cảm thấy không có tư cách). Sau đó thụ leo núi chụp ảnh thì bị ngã, bị bọn săn trộm bắt được, bị bắt đem đi vì sợ lộ hành tung. Nhờ có con chuột và mấy con mèo báo tin (lúc này công tìm tới quê thụ thì nhận được tin thụ mất tích), mọi người tìm được thụ, rồi còn cả một đàn đủ các loài động vật đến cứu thụ. Gặp được nhau, hai người làm hoà.
Sau đó thụ tìm hiểu về thân thế của mình, phát hiện mình là con cháu mang dòng máu Sơn thần, thôn này nằm sâu trong núi nhưng do động đất cộng với đánh nhau với bọn săn trộm nên thôn đã bị phá hết, chỉ còn ít người lưu lạc bên ngoài. Thụ về lập quỹ từ thiện mang tên Sơn thần, mong tìm được họ hàng. Rồi cũng tìm được 1 người anh họ và chị họ. Người anh này làm đặc công, cũng luôn dốc sức tìm kiếm con cháu còn sót lại của tộc. Về sau anh này tìm thêm được một cặp sinh đôi.
Quay lại khoản tình yêu, hai người làm hoà, cha công và mẹ kế (mẹ của thằng em út, bà này là hủ nữ nè) đều không phản đối (vợ ủng hộ, làm sao chồng phản đối được: v). Ông nội công ban đầu phản đối dữ lắm, còn đưa một cô đến quyến rũ nhưng bị thụ phũ thẳng mặt Về sau cũng vỡ ra, đến gặp thụ, nói chuyện với thụ xong thì càng quý thụ. Chỉ còn có anh cả (hồi bố mẹ ly hôn thì đi theo mẹ) vẫn luôn phản đối, tìm mọi cách muốn kéo thụ ra khỏi công nhưng đều thất bại. Còn có thằng em của vợ chưa cưới ông anh cả vì muốn lấy lòng anh rể mà cho người đến dằn mặt thụ, đúng lúc công cũng ở đấy nên thụ không sao, chỉ bị đánh 1 cái vào vai. Thế mà thằng anh không hỏi han gì thằng em, cho thư ký mang tiền đến mong rằng chuyện này không nháo lớn, mặt khác đi gặp ông nội mong ông giúp hạn chế thông tin. Ông nội tức quá đuổi thẳng cổ. Đến cuối thằng anh mới vỡ ra được 1 tý. Nói chung là cực kỳ muốn ngược thằng này!
————-
Spoil (by kheralua)
Truyện này rất là dễ thương. Khởi nguồn sâu xa của câu chuyện là một bi kịch. Nhưng qua ngòi bút của tác giả, chuyện trở nên nhẹ nhàng và đầy màu sắc nhân văn.
Tiểu Ngư (Đông Chí), vốn sinh ra ở một thôn nhỏ ẩn sâu trong núi. Họ là hậu nhân của sơn thần nên có thể nghe động vật nói chuyện. Từ bao năm nay, họ không liên hệ với bên ngoài. Nhưng họ không phạm người không có nghĩa là người không phạm họ. Trong núi có hồ ly với bộ lông tím đẹp đẽ quý giá. Thế là xuất hiện những người với súng đạn sẵn sàng giết bất cứ ai ngăn đường làm giàu của họ. Một bên là thôn dân với tay không và động vật, một bên là súng ống đạn dược, thắng lợi về bên nào có thể tưởng tượng được. Thật không mat đêm hôm đó cũng xảy ra động đất, thôn nhỏ bị vùi. Cả thôn nhỏ, sống sót chỉ có vài người vết thương luy luy và một vài đứa nhỏ, có đứa nằm trong tả lót. Những người lớn không còn khả năng chăm sóc nữa nên những đứa bé đó được để ngoài cửa những ngôi nhà của những thôn xung quanh đó. Những người lớn không xuất hiện nứa. Bọn nhỏ lớn lên muốn tìm đến nhau nhưng ai cũng có cuộc sống riêng, thôn nhỏ trong núi chỉ còn trong trí nhớ của đứa lớn nhất.
Tiểu Ngư là một trong những đứa bé trong thôn nhỏ đó. Khi bi kịch xảy ra Tiểu Ngư chưa đầy một tháng. Đếm đó, Lăng mẹ mất hết sức lực sinh ra một bé trai nhưng không may bé bị chết. Lăng ba giữa đêm tuyết rơi mang đứa bé ra ngoài tìm chỗ chôn thì gặp một đứa bé nằm trong tã lót trên bậc cửa. Thế là Lăng ba quyết định ôm đứa bé trên bậc cửa về, nói với Lăng mẹ là Lăng mẹ sinh, đặt tên là Đông Chí vì sinh ra trong đêm đông chí. Đông Chí lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ và anh trai. Trải qua thời kỳ phản nghịch rồi cuối cũng cũng ổn định với việc dạy vẽ trong trường trung học và sáng tác. Những tác phẩm của Đông Chí luôn được đánh giá rất cao. Đông Chí có một bí mật, anh có thể nghe hiểu tiếng động vật. Điều này làm anh có cảm giác rằng mình không thuộc về thể giới này. Cho đến khi trong một dịp tình cờ anh quen Trang Châu…
————-
Link: https://daisyjung.wordpress.com/bi-mat-cua-dong-chi-nguu-giac-cung/
Bí mật của Đông Chí