Tên gốc: Luận như hà chính xác chỉ đạo lão trung y sử dụng biểu tình bao
Tác giả: Ái Liên Thuyết (Ái Liên Trai)
Thể loại: Hiện đại, đoản văn, ngọt, nghiêm trang chính trực quân tử công x thổ tào thụ, HE.
Editor: Mr.Downer | mrdowner.wordpress.com
Raw & QT: Kho Tàng Đam Mỹ – Fanfic | Kinzie3012
Diễn viên chính: Vương Đức Toàn x Đỗ Thanh
Tình trạng: Hoàn (95 phần nhỏ) (01/01/2016)
———————————-
Văn án
Lần đầu tiên nhắn tin WeChat cùng đối tượng hẹn hò, anh ta gửi cho tôi một cái biểu cảm —— “Vì tình hữu nghị của chúng ta, cụng ly.”
———————–
Review (by Review đam mỹ)
Hiện đại, hài hước ấm áp, cổ hủ công x thổ tào thụ
Đỗ Thanh là chủ biên tạp chí sắp đến tuổi thành gia lập thất. Thuở nhỏ từng gặp sự cố nên sau khi công khai với gia đình, chẳng những cha mẹ không phản đối tiếng nào mà còn tích cực tìm cho cậu một “bạn đời” thích hợp. Khổ nỗi, vì sự cố năm xưa mà cậu mắc bệnh lãnh cảm, yêu đương năm bảy lượt đều không thành.
Cuối cùng, cậu chàng gặp gỡ Vương Đức Toàn – một bác sỹ đông y tính tình cổ hủ, mang cái tên thường được dùng cho.. thái giám thời xưa. Đi xe dành cho ông bà ngoại, chat Wechat lại xài icon dành cho ông bà nội, trừ diện mạo đẹp ra, Vương Đức Toàn chẳng có gì thích hợp với Đỗ Thanh.
Vậy mà từng bước từng bước, những cử chỉ dịu dàng phát ra từ vô thức của bác sỹ Vương đã khiến Đỗ Thanh gục không đường thoát. Quan tâm anh, yêu thương anh, bảo vệ anh trước các đồng nghiệp “tân thời”… Chuyện gì Đỗ Thanh cũng làm và vô oán vô hối. Trừ chuyện 10h bị tắt wifi bắt đi ngủ ra, cuộc đời của Đỗ biên tập quả là khiến thiên hạ gato và ngưỡng mộ!
Truyện hài thì hài thiệt nhưng cũng có chút sâu lắng. Thụ dễ thương, công tuy cứng nhắc nhưng đối với người ta tốt vô cùng. Nhiều đoạn đọc thấy ấm áp kinh khủng, muốn gato luôn.
————
Review (by Giản Ngược)
Sau vài lần được mẹ giới thiệu vài đối tượng không ra làm sao, cuối cùng mẹ Đỗ Thanh dùng tính mạng đa cấp của mình đảm bảo đối tượng lần này rất rốt, tuyệt đối rất tốt. Thế nhưng khi cậu nhìn thấy cái tên Vương Đức Toàn trên tờ giấy, cậu cảm thấy nhân sinh thật là…orz Đặt trong phim cung đình đời nhà Thanh chính là thái giám, đặt trong phim kháng chiến chống Nhật chính là pháo hôi, nhìn cái tên là thấy nhân vật không sống nổi hơn năm tập. Mặc dù vậy, nhưng cậu nghĩ cũng không thể nhìn tên mà đánh giá người ta được, nhưng cũng không hứng thú mà thêm bạn. Coi như vì cho mẹ cậu một câu trả lời, cậu cũng gửi yêu cầu thêm bạn wechat cho đối phương, đối phương cũng nhanh chóng chấp nhận. Không đợi cậu khổ não nên nói gì, đối phương nhanh chóng gửi đến một tin nhắn: ‘ Chào ngài. ‘
Haizzzz, đúng là quá khách sáo rồi: v
Lần đầu tiên gặp mặt, cậu nổi hứng trêu chọc người ta, kêu người ta bắt mạch cho mình, thế là người ta làm thật, lấy từ trong túi ra một cái đệm cổ tay nửa mới nửa cũ, đặt nó lên bàn.
Lúc đó suy nghĩ của cậu là: ‘ Cái gì nhỉ, sẽ có người mang theo đệm cổ tay đi kết thân sao ? ( ´☣///_ゝ///☣`) ‘
………………………………………….
À, thụ bị lãnh cảm, mối tình đầu tiên của thụ vì thế mà bị tan vỡ. Sau này người yêu cũ đó tới tìm thụ nói muốn quay lại, thụ hỏi là không cần quan hệ nữa à, bạn trẻ trả lời một cách hồn nhiên mà không biết mình vô sỉ đến mức nào:
“Em là đàn ông, đương nhiên có nhu cầu sinh lý bình thường, thế nhưng em có thể đảm bảo, trên phương diện tinh thần, người em yêu nhất vĩnh viễn là anh…” T khinh nhé: v
………………………………………..
Khi thụ nói với công mình bị lãnh cảm và hỏi công suy nghĩ thế nào:
“Nhưng không phải mỗi người đều tiếp thu tự do lựa chọn này của người khác. Mà em cũng vừa nói, em cùng người cũ chính là vì thế mới chia tay.” Tôi đặt cược mặt mũi, “Hai chúng ta hiện tại dù sao cũng là đang kết thân, em muốn biết, anh nghĩ như thế nào ? Anh có thể tiếp thu sao ?”
Nghe xong những lời này, Vương Đức Toàn dường như có chút kinh ngạc, hơi nhíu lông mày.
“Có thể lúc trước anh không có nói rõ ràng.” Anh ấy hình như bị cận thị cường độ thấp, thời điểm nghiêm túc, sẽ có thói quen nheo mắt lại, nhìn người khác có vẻ đặc biệt thâm trầm, “Nếu như anh cảm thấy em không thích hợp, sẽ không lãng phí thời gian đi theo em đến bây giờ. Anh đã quen em rồi, cũng sẽ tôn trọng bất kỳ lựa chọn nào của em.”
………………………………….
Công là bác sĩ đông y, mặc dù hơi vô vị nhưng dễ thương cực 😂 vô cùng thương thụ
“Anh đã suy nghĩ kỹ.” Anh ấy siết tay tôi, đôi mắt thâm trầm, vẻ mặt cương nghị, nói, “Mặc kệ em trải qua cái gì, anh vẫn thích em.”
“Hả ?”
“Bất kể là con của ai, anh sẽ coi nó là con ruột của chính mình mà yêu thương.”
“… Cái gì ?”
“Em nói ‘Bảo bảo’.” Anh ấy yêu thương hỏi, “Bao lớn, tên là gì, là trai hay gái, anh có thể gặp mặt bé được hay không ?”
……………………………………………
Đây là thụ “gà mẹ bảo vệ gà con” khi công bị chế nhạo:
“Lão đông y trêu chọc gì cô ? Tôi không quan tâm cô hát ca khúc hot hay không hot gì đó trên mạng, cô thích 3P không ai quản cô, nhưng cô đứng trước mặt bạn trai tôi hát, cô giải thích cho tôi nghe một chút, có ý gì ?”
“Còn có anh, há mồm một câu lừa gạt, ngậm miệng một câu lừa đảo, anh đi bệnh viện đông y được mấy lần ? Thống kê được mấy ca bệnh ? Xin hỏi anh tinh thông lý luận đông y hay là học tây y lâm sàng ? Tốt, anh cũng không biết.” Tôi chỉ về phía Vương Đức Toàn, “Vậy anh có biết anh ấy chữa khỏi cho bao nhiêu bệnh nhân không ? Anh có biết anh ấy đi chỗ nào cũng luôn mang theo thuốc và châm không ? Anh có biết trên đường có một bà cụ đột nhiên phát bệnh, không ai dám lên đỡ, chỉ có một mình anh ấy dám lên cấp cứu không ?”
“Cái gì cũng không biết, vậy tự tin của anh từ đâu mà dám nói hưu nói vượn ? Đều là cứu sống mạng người, tây y có thể được người ta kính trọng, thì đông y liền đáng để cho người ta giẫm dưới hai lòng bàn chân chắc ? Ờ đúng, tôi biết các anh hợp thời hợp mốt, coi thường những điều của thế hệ trước, anh tin cũng tốt, không tin cũng tốt, chả liên quan gì đến tôi, nhưng xin lỗi, mẹ anh không dạy anh trước khi tự do ngôn luận, đầu tiên phải học một ít cách làm sao tôn trọng người khác à ?”
………………………………………………
Trên đỉnh đầu, tiếng loa phát thanh vẫn luôn tuần hoàn nhắc nhở: “Các vị khách xin chú ý, tết âm lịch là thời điểm đông người, xin cẩn thận đề phòng, giữ kỹ bảo bảo của chính mình, bảo quản những món đồ quý giá…”
Tôi nói nói, chợt phát hiện Vương Đức Toàn không ở đằng sau, đang nhìn bốn phía, đột nhiên một bàn tay nắm lấy tay tôi.
Tôi giật mình, lại thở phào nhẹ nhõm: “Nhiều người như vậy, em còn tưởng rằng anh bỏ đi đâu rồi.”
Khuôn mặt của Vương Đức Toàn không chút nào thay đổi nói: “Không có chuyện gì, anh nhất định sẽ giữ em thật kỹ.”
………………………………………
“Bảo bảo ?”
“Bảo cái gì mà bảo, ai là bảo bảo, thật buồn nôn !Chỗ nào mát mẻ thì đi qua chỗ đó đi, không thấy đây còn đang tức giận hả !”
“Ồ.Vậy anh đến thư phòng ngủ trên ghế sô pha ?”
“Anh dám !Anh ngủ chỗ này, còn muốn đi đâu ?”
Vương Đức Toàn trả lời một tiếng “Được”, nhưng vẫn mang dép đi ra ngoài.
“Này, anh ——”
“Anh vào nhà vệ sinh.”
“… Ồ.”
………………………………………………………
“Anh không muốn đợi thêm chút nào nữa.”
“Ế?”
“Ngày hôm nay sẽ biến em thành người của anh.”
“Hở?”
“Em có gọi rách cổ họng… Cũng sẽ không có ai đến cứu em đâu.”
“Ồ.”
“Nếu như em ngoan ngoãn không phản kháng… Anh còn có thể ôn nhu… Một chút…”
“…”
Anh ấy quay mặt đi, lỗ tai đỏ bừng lên
………………………………………………………
Sau khi hai người đã ấy ấy thì Vương Đức Toàn đã nói:
“Bởi vì anh sốt ruột. Anh muốn phụ trách với em.”
Thật là ấm lòng >< Nói chung là truyện siêu cưng luôn, moe lắm nè: < Ba của công cũng cưng lắm luôn a><
“VÌ TÌNH HỮU NGHỊ CỦA CHÚNG TA, CỤNG LY.”
————————————
Link: https://mrdowner.wordpress.com/day-lao-dong-y-dung-bieu-cam/
Bàn luận làm sao dạy lão Đông y sử dụng biểu cảm cho chính xác