ban-doi-va-sung

Bạn đời và súng

Tên gốc: Tức phụ cùng thương

Tác giả: Sơ Hòa

Thể loại: Nguyên sang nam nam. Hiện đại. Có H. Chính kịch. Cường công, cường thụ. Quân nhân. Sinh tử văn. Gương vỡ lại lành. Niên hạ. Thụ lớn hơn công hai tuổi. HE

Edit:

Lee (ngocthuyblog.wordpress.com)

redbean2828 (wattpad redbean2828)

Số chương: 24

Vai chính: Mặt than thâm tình công (Tạ Chinh) × Cứng cỏi thiện lương thụ (Trình Cố).

Nguồn: Kho tàng đam mỹ

Tình trạng: Hoàn (24c) (20/07/2018)

—————-

Review của Lee

Truyện không quá dài nhưng tình tiết nội dung đầy đủ, trọn vẹn, tác giả đưa ra tình tiết sinh tử văn khá hợp lý. Công, thụ đều là người tốt, hai người ở chung cũng rất ngọt, hỗ sủng. Công thâm tình hơn nữa rất thông minh, từ vết sẹo trên bụng của thụ liền phát hiện có gì đó không đúng, do đó tránh khỏi tình huống cẩu huyết “Em bỏ anh đi sau đó lại cùng phụ nữ kết hôn sinh con”. Bánh bao trong truyện cũng rất đáng yêu, thông minh, rất là ông cụ non luôn.

Motip gương vỡ lại lành, sinh tử, có H, có ngược, có ngọt rất hợp với sở thích của LEE. SƠ HÒA là một tác giả đang hot, sẽ có rất nhiều bạn edit tác phẩm của chị ấy nhưng LEE vẫn quyết định làm bộ này để tặng cho chính mình vì LEE thích truyện này quá đi. LEE không biết tiếng Hoa nên chỉ edit theo cảm nhận và hiểu biết của mình nhưng LEE sẽ cố gắng edit thật mượt mà giữ đúng nội dung chính tác giả muốn truyền tải. LEE muốn edit một truyện thật hay để giành làm kỷ niệm vì vậy có lẽ bộ truyện này LEE làm sẽ hơi lâu, mong các bạn thông cảm nhé.

————–

Review (by Review đam mỹ)

Hiện đại, quân nhân, sinh tử văn, gương vỡ lại lành, phúc hắc công x cường thụ

*thụ phức tạp quá nên chả biết viết thuộc tính kiểu gì.

Ngày xưa, Tạ Chinh và Trình Cố là “bạn giường” trong quân đội. Quan hệ vừa chuẩn bị thăng cấp thành yêu đương thì Trình Cố đột ngột xuất ngũ rồi biến mất. Tạ Chinh tìm kiếm tròn năm năm rồi gặp lại đúng lúc người ta đang dắt con đi chơi. Mặc cho Trình Cố làm ra vẻ không quen biết, mặc cho anh kể về người vợ đã mất sau khi sinh khó, Tạ Chinh không hề quan tâm. Điều duy nhất cậu muốn là giữ người kia lại bên mình cả đời.

Truyện thiên về chủ công, miêu tả tâm lý Tạ Chinh rất tốt. Từ một cậu lính mới mặt than đến thanh niên tinh anh nghiêm túc rồi trở thành người đàn ông lão luyện. Chỉ gặp lại Trình Cố một buổi, dựa vào vài động tác và hình xăm của anh thì Tạ Chinh đã lờ mờ đoán ra bí mật việc anh xuất ngũ và đứa con rồi. Bởi vậy, truyện căn bản chả ngược gì @@. Thụ cũng yêu công sâu đậm, trừ một chi tiết mình không thích- anh là kẻ yêu sau thì chẳng phàn nàn điểm chi.

————

Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)

Một câu chuyện rất ngắn của tác giả vô cùng quen thuộc – Sơ Hòa, mình có thể khẳng định đây không phải đam mỹ xuất sắc hay ấn tượng nhất của Sơ Hòa, nói đúng ra thì nó còn có phần khá lép vế và nhạt nhòa hơn một số tác phẩm khác. Tuy nhiên, mình lại rất thích câu chuyện tình có chút sóng gió, có chút mới mẻ, lại vẫn mang lối truyền thống gương vỡ lại lành quen thuộc này.

Sơ Hòa có lối viết không trôi theo dòng thời gian thông thường, cách tác giả viết được khởi đầu bằng hiện tại khi mà hai nhân vật chính đã xa cách nhau 5 năm vô tình gặp lại nhau, tiếp đó ngược về quá khứ khi đôi bên mới ra nhập quân đội, quen nhau, cùng chiến đấu, cùng ăn, cùng ngủ và quá trình nảy sinh tình cảm. Cuối cùng, sự việc sẽ được tiếp diễn và giải quyết trong hiện tại, những hiểu lầm gỡ bỏ, những bí mật bị che giấu cũng dần được vạch trần và kết thúc bằng một cái kết trọn vẹn.

Có thể nói motip không quá mới lạ, cũng chẳng có cao trào ngộp thở hay chốt vặn hấp dẫn làm thay đổi cả mạch truyện, đây đơn giản chỉ là một áng văn tươi đẹp về thứ tình yêu chung thành, hy sinh, non nớt của những chàng trai trẻ lần đầu biết yêu. Tạ Chinh là một thái tử gia đúng chuẩn, xuất thân của cậu hào nhoáng nhưng cuộc sống trong quân đội từ năm 16 tuổi đã tô vẽ nên một con người chân thành, giản dị, nghiêm túc. Ở nơi làm bạn với súng đạn này cậu gặp được Trình Cố – người đội trưởng miệng lưỡi trơn chu chuyên buông lời cợt nhả trêu ghẹo nhưng thực chất lại là tên xử nam chưa trải sự đời. Chính vì bí mật thân thể nên Trình Cố luôn giữ mình dù thâm tâm anh vẫn luôn khát khao có được một mối tình nồng cháy.

Hai thái cực trái dấu đã hút chặt vào nhau, một Tạ Chinh chiếm hữu, si tình, hết lòng dâng hiến tình yêu đầu cho người đội trưởng hơn mình hai tuổi, những tưởng rằng cậu và Trình Cố có thể có một đời êm ả, cậu có thể vì Trình Cố mà thay đổi dự định trong tương lai, phấn đấu hết mình đề cao năng lực để có thể nhận những nhiệm vụ nguy hiểm thay người yêu. Tiếc rằng người cậu thương lại mất tích không một lời từ biệt, không chút dấu vết như bọt biển hòa tan vào làn nước khiến cậu kiếm tìm mỏi mòn tận 5 năm.

Nếu như đọc tới đây mình cứ cảm thấy thiếu chút gì đó bởi tác giả viết về tình cảm của hai người quá chóng vánh, dường như chỉ là tình cảm riêng từ phía công, phát triển thành ‘bạn tình’ rồi gần như sắp phá bỏ ranh giới đó thì thụ đã biến mất trước khi kịp vãn hồi. Thế nhưng đến lúc mọi bí mật được vén màn, thân thế, đặc điểm thân thể và những gì Trình Cố phải trải qua thì mình nghĩ nó có thể gọi là vừa đủ cho sự mong chờ, hụt hẫng của mình trước đấy. Phải nói rằng mỗi một câu chuyện ngọt ngào của Sơ Hòa bao giờ cũng chứa đựng những bi thương, từng trải, nghẹn ngào trong đó. Nó sẽ không khiến người đọc phải rơi lệ, nó, đúng hơn nên được gọi là một thứ ‘công cụ’, một ‘cách thức’ tài tình để tác giả có thể dùng câu chữ vẽ nên tính tình, tâm tư, tình cảm, sự mạnh mẽ trong nhân vật của mình.

Liệu trên đời này sẽ có bao nhiêu người mãi chung tình với một người, có bao nhiêu đôi tình nhân xa cách nhau nhưng sẽ nhận được hai chữ trùng phùng, và bao nhiêu người sẽ có một Tạ Chinh yêu thương điên cuồng chấp nhất với mình như Trình Cố?

Có thể bạn đã từng thấy, có thể là chưa từng và cũng có thể là rất rất nhiều trường hợp như vậy hiển hiện trên đởi. Thế nhưng trong chính mỗi câu chuyện tình của họ, với tư cách là một người chứng kiến, trái tim ta ắt hẳn cũng sẽ biết rung động trước những yêu thương…

“Trình Cố bỗng nhiên ù tai, phảng phất như mình đang ở cánh đồng hoang vu bao la, trong thiên địa u ám cuồng phong gào thét như muốn hất tung anh đi.

Nhưng Tạ Chinh đứng ở trước mặt anh, vững vàng đỡ bờ vai anh, sẵn sàng vì anh che chắn gió bão mù mịt.

Anh nhìn vào đôi mắt của Tạ Chinh, chỉ thấy nghiêm túc trước sau như một, cố chấp, cường thế, còn có thâm tình và ôn nhu.

Những điều anh sợ hãi kinh ngạc, sợ hãi bị xem thường từ tuổi ấu thơ một phần một chút cũng không có.

Cuồng phong dần dần tan, anh thấy hình ảnh của mình rất rõ ràng trong mắt Tạ Chinh.

Lúc mình 31 tuổi cũng như 23 tuổi, đều in vào đôi mắt Tạ Chinh.

Yêu Tạ Chinh, là khoảng thời gian ngọt ngào bất ngờ nhất trong cuộc đời của anh….”

Có lẽ nhiều lời hơn nữa sẽ là quá khi ngợi khen câu chuyện này, bởi vậy mình hy vọng với những gì mình cảm nhận, những gì mình ghi nhớ, mình trải nghiệm và câu chữ mà mình viết ra có thể khiến một ai đó hứng thú đọc truyện, hoặc nếu đã từng đọc rồi thì sẽ bồi hồi lại đôi chút những xúc cảm khi ấy. Mình cũng vô cùng mong chờ các tác phẩm xuất sắc hơn hơn nữa của Sơ Hòa, bởi thật lòng thì mình thích lối viết của chị ấy, thích luôn cả cách dẫn dắt câu chuyện và thắt nút gỡ nút cũng như cách chị ấy ‘mớm’ cho người đọc cảm giác thiếu thốn, bức bối, chưa thỏa để rồi về sau sẽ ‘đáp trả’ vô cùng đầy đủ.

“Bạn đời và súng” – một áng văn ấm áp thích hợp để khởi đầu năm mới và xua đi cái lạnh giá bão bùng trong những ngày này. Nhấn mạnh thêm rằng bánh bao nhỏ trong truyện do Trình Cố sinh cũng đáng yêu lắm lắm, vậy nên mọi người nhớ lọt hố lẹ nhé ❤

————

Tóm tắt (by redbean2828)

Anh công và anh thụ quen nhau trong bộ đội, anh công (Tạ Chinh) là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, còn anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn lên. Hai anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn ?

————-

Review (by Review linh tinh của Chiya)

Công và thụ vốn là đồng đội trong cái đám lính chuyên làm mấy nhiệm vụ đặc biệt. Trong khi công là con nhà thế gia, cái gì cũng thuận buồm xuôi gió thì thụ lại có quá khứ thê thảm, bị cha mẻ bỏ rơi hắt hủi, may sao sau đó có những người chung quanh giúp đỡ. Rồi khi vào quân đội, gặp công thì hai người dần yêu nhau. Công thụ đều đẹp, có tài năng, rất tốt, không có ai tra cả. Mỗi tội có lần XXOO không đúng lúc thành ra thụ có bầu, mà thụ sợ công sẽ ghét bỏ thụ không giống người thường nên cố ý bỏ đi, không cho công tìm thấy. Công lợi dụng thế lực gia đình tìm 5 năm mà không ra.

Sau đó ngẫu nhiên mà công gặp lại thụ và bé con. Công tư tưởng rất là khai sáng, nhìn thấy thụ có vết sẹo trên bụng là bắt đầu suy ra là có khả năng đó là sẹo sinh mổ, cho nên bắt đầu âm thầm điều tra xem có đúng là thụ sinh con không, sau còn cố gắng che giấu việc công biết chuyện đó cho thụ khỏi tự ti. Thụ ban đầu còn giấu vì tự ti, nhưng vẫn chấp nhận quay lại với công vì yêu công, và vì sinh con xong thì thân thể thụ trở lại bình thường. Cuối cùng công giải thích hết với thụ, thụ cũng nói hết với công, hai người HE. Đứa con của hai người cute hết sức luôn ~~

————-

Review (banhbaotrungcut.wordpress.com)

Thể loại: Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công x thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, hiện đại, niên hạ, sinh tử, gương vỡ lại lành, có thịt, HE.

Một truyện nữa của Sơ Hoà, vẫn dính dáng đến quân đội. Công được gia đình cho vào quân đội để rèn luyện, là cấp dưới của thụ. Thụ tính tình vui vẻ hay cười, hay bắt nạt công. Rồi hai người chuyển vào cùng phòng ký túc xá với nhau, công bắt đầu động tâm với thụ, cuối cùng bị ẻm trêu nhiều quá mới tức quá quát lên tôi muốn đ** anh! Thụ hơi sững sờ rồi bảo ừ được, hôm sau mình chịch nhé. Rồi chuyện gì đến cũng đến, hai người lên giường, nhưng cả hai đều không dám thổ lộ mà cứ giả vờ đây là mối quan hệ bạn chịch đơn thuần thôi, éo phải yêu. Chịch lúc nào cũng được, nhưng một tháng có ba ngày thụ cấm công không được làm mình. Sau đó thụ phải đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, bị thương nặng, suýt mất mạng. Rồi khi tỉnh lại, hai người không kiềm chế được mà lăn vào nhau, hôm đấy lại là ba cái ngày cấm kị kia. Sau đó thụ biến mất. Công đi tìm khắp nơi nhưng không được, chán nản xuất ngũ về nhà tiếp quản công ty.

Sáu năm sau công gặp lại thụ, nhưng lúc đó bên cạnh thụ lại có một cậu nhóc xinh xắn con thụ nữa. Công buồn lắm nhưng vẫn theo đuổi thụ, rồi thụ thoả hiệp cho công ở lại nhà mình. Lúc làm tình công phát hiện bụng thụ có một vết sẹo được giấu dưới hình xăm cây súng. Sau đó anh tìm hiểu thì phát hiện vết sẹo gọn gàng này giống với vết tích sinh mổ. Anh đi điều tra rồi phát hiện sự thật rằng thụ có khả năng sinh đẻ, đứa bé kia là con trai mình, ba cái ngày trước đây thụ cấm chịch là ba ngày có khả năng dính bầu nhất. Khi mang thai là lúc thụ yếu ớt nhất, lần sinh nở đó suýt nữa làm thụ chết. Sau khi sáng tỏ sự thật rồi anh càng yêu em hơn, hai người thẳng thắn với nhau, cầu hôn nhau và happy forever.

Về nhận xét thì truyện cũng được, vẫn những tình tiết quen thuộc trong văn của Sơ Hoà, bé con đáng yêu thông minh, công thụ yêu nhau hết lòng. Không quá xuất sắc nhưng đọc giải trí ổn.

Dạo này đọc được cũng nhiều truyện hay mà lười viết bài, thấy cách kể chuyện của tui nhạt nhẽo đcđ ._.

————

Link Lee edit: https://ngocthuyblog.wordpress.com/2018/07/08/truyen-dam-my-ban-doi-va-sung-muc-luc/

Link wattpad Lee edit CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/154504544

Link redbean2828 edit: https://www.wattpad.com/story/146064965

ban-doi-va-sung

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *